Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 31

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 31

– Ông trời ở trên, mặt đất ở dưới, tôi Tây Môn Khinh nguyện kết nghĩa kim lan với Thường Nhạc! Từ nay về sau có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, có gái cùng cưa, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày… Nếu vi phạm lời thề, tôi sẽ chuyển sang thích đàn ông…

– Ông trời ở trên, mặt đất ở dưới, Thường Nhạc tôi nguyện kết nghĩa kim lan với Tây Môn Khinh! Từ nay về sau có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, có gái cùng cưa, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày… Nếu vi phạm lời thề, tôi sẽ tiến cung luyện “Quỳ Hoa Bảo Điển”…

Dưới lá cờ đỏ phất phới, Thường Nhạc và Tây Môn Khinh sóng vai quỳ xuống đất, hướng tới tấm biểu ngữ ven sân trường có viết những chữ màu vàng lớn “Học tập tốt tiến lên hàng ngày”, ai nấy đều trang nghiêm thành kính nói lời thề kết nghĩa kim lan.

Ánh trăng dường như cũng bị cảnh tượng đầy nghĩa khí này lây nhiễm, lặng lẽ trốn vào trong tầng mây.

– Em trai…

Tây Môn Khinh nghiêng thân, vẻ mặt có phần kích động, tay đặt lên vai Thường Nhạc.

– Anh hai…

Thường Nhạc giả vờ nước mắt lưng tròng, giọng nói cũng nghẹn ngào. Hắn không hề để ý ôm lấy Tây Môn Khinh, đôi tay tặc kia thì sờ tới sờ lui trên chiếc eo xinh đẹp kia…

Thân hình hai con người đang ôm chặt lấy nhau kia hơi lay động, trong mắt lại lóe ra ánh sáng quái dị động lòng người, nếu để người khác thấy thì chắc chắn sẽ gặp ác mộng. Đừng thấy hai tên háo sắc này vừa gặp đã muốn kết bái, trong lòng mỗi người đều có mục đích riêng cần phải đạt được.

Thường Nhạc hiểu rõ lần này hắn sẽ mang về lợi ích thật lớn cho gia tộc. Nếu như có thể lôi kéo Tây Môn gia luôn trung lập kia, có khi ông ngoại Đông Phương lão gia sẽ vui vẻ đến rụng cả răng ý chứ.

Tây Môn Khinh cũng biết Thường Nhạc là người thừa kế như ý của Đông Phương thế gia, tuy rằng Tây Môn gia giữ vững trung lập nhưng có một số cơ hội cô ta sẽ không bỏ qua.

Làm người thừa kế hai đại gia tộc, có một số thời điểm bọn họ cũng không thể tự mình làm chủ. Vì lợi ích, chuyện gì bọn họ cũng có thể làm ra được.

Thật lâu sau hai người này mới giả ý từ trong kích động dịu đi. Thường Nhạc lưu luyến rời khỏi vòng ôm của Tây Môn Khinh, dưới dáng người nóng bóng của bộ tây phục kia, trước ngực Tây Môn Khinh còn treo hai viên thịt cao ngập trời, khiến Thường Nhạc đã kinh qua trăm trận chiến thiếu chút nữa thì có phản ứng sinh lý.

Ngược lại Tây Môn Khinh một chút phản ứng cũng không có, cảm giác phảng phất như hai người cùng giới tính tiếp xúc, trong tiềm thức thì phân định Thường Nhạc cùng loại người với mình.

– A, sắp đến 12 giờ rồi!

Thường Nhạc nhìn đồng hồ đeo tay, thét lên một tiếng kinh hãi.

Tây Môn Khánh khôi phục lại thái độ nữ vương lãnh huyết, vẻ mặt lạnh nhạt nói:

– 12 giờ thì sao? Chẳng lẽ học viện Kiêu Tử vẫn còn người dám báo cáo em đêm không về phòng ngủ?

– Tất nhiên không phải, lát nữa có cuộc đua xe máy ở ngoại ô thành phố, em chuẩn bị đi chơi.

– Đua xe ngầm?

Tây Môn Khánh quả nhiên có tất cả những tố chất tốt đẹp của đàn ông, ánh mắt sáng lên kia rõ ràng đã bán rẻ lòng cô, có chút chờ mong nói:

– Anh thích, hay là đi cùng nhau? Ở Anh quốc phải giả bộ quý tộc buồn đến rơi cả chim rồi, bản công tử đã lâu không đi đua xe…

– Không được!

Thường Nhạc quả quyết từ chối, không chờ Tây Môn Khinh tức giận, lập tức bổ sung:

– Nghe đồn anh hai văn võ song toàn đa tài đa nghệ, nếu như anh dự thi, thằng em em không phải là mất cơ hội sao?

Lời này khiến Tây Môn Khinh cười, cũng không phải là loại cười nói tự nhiên, càng giống như nụ cười mê người của một người đàn ông thành thục:

– Chú em thật biết vuốt mông ngựa, vậy được, anh đây sẽ giúp em cổ vũ trợ uy, đừng khiến anh thất vọng nha!

– Được!

Thường Nhạc thiếu chút nữa thì cười đến lệch cả răng, hắn căn bản không cần quan tâm kỹ thuật lái xe của Tây Môn Khinh rốt cuộc như nào, hắn cơ bản chỉ là hy vọng Tây Môn Khinh ngồi xe cùng hắn… Haizzz, bạn có thể tưởng tượng, một chiếc xe việt dã chạy trên đường với tốc độ cao, một cô gái trẻ tuổi mặc tây trang nóng bỏng áp chặt ngực mình vào một gã áo trắng…

Ok, nói đến đây, nhằm đáp ứng nhu cầu của người xem, câu chuyện lập tức bắt đầu:

Ngoại ô phía nam Thành phố J, một chiếc xe việt dã chạy trên đường với tốc độ cao, một cô gái trẻ tuổi mặc tây trang nóng bỏng áp chặt ngực mình vào một gã áo trắng…

Thường Nhạc lái xe máy một cách vô cùng kiêu ngạo, lúc vừa bắt đầu thiếu chút nữa thì khiến Tây Môn Khinh bay ra khỏi xe. Ngoài dự đoán của mọi người, Tây Môn Khinh không hề tức giận, ngược lại hưng phấn hò hét ầm lên. Tốc độ của Thường Nhạc tăng lên, Tây Môn Khinh càng ngày càng phấn khích, nổi điên giống như quả bóng rổ khi rơi vào trong rổ, lại đưa tay giật phắt chiếc mũ trên đầu Thường Nhạc, hai tay hai mũ múa may lung tung.

– Anh hai, anh làm gì thế?

Thường Nhạc giảm tốc độ, kinh ngạc nói.

Giọng nói của Tây Môn Khinh vô cùng kích động:

– Như vậy mới kích thích, đã lâu không tiếp xúc với thiên nhiên trong khoảng cách gần như vậy, em trai, em lên ga đi, chúng ta lại tiếp tục!

– Ok, vậy anh ngồi xuống!

Thường Nhạc tăng tốc, chiếc xe máy màu đen như mũi tên rời cung bắn ra ngoài.

Gió lạnh xiết vào da thịt, quần áo của Thường Nhạc và Tây Môn Khinh đều phồng lên khiến hai người đều cảm thấy mùa hè này không quá nóng.

Nếu muốn lập một bảng xếp hạng người đàn ông hèn hạ nhất thế giới, Thường Nhạc nhất định sẽ đứng đầu danh sách. Vì hung hăng chiếm tiện nghi của Tây Môn Khinh, thường nhạc lái xe lên tới tốc độ 120km/h, Tây Môn Khinh ôm chặt lấy hắn căn bản không dám buông tay. Tốc độ này đều khiến hai người nước mắt bay tứ tung, người không rõ chân tướng khẳng định sẽ nghi hai tên này ngu vãi… lái xe cũng có thể cảm động đến khóc.

Tây Môn Khinh điên cuồng thét lên chói tai, dường như đang phát tiết điều gì. Đúng lúc hai người họ đều cho rằng mình là người lái xe nhanh nhất trên đường, thì từ phía xa truyền đến tiếng tua bin tăng tốc và tiếng động cơ rống lên.

Thường Nhạc một phen nước mắt nước mũi, hơi giảm tốc độ nói:

– Quay lại xem là thứ gì?

Tây Môn Khinh cũng hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn lại, không phải xe thể thao thấp màu đỏ chạy như bay đến như tưởng tượng, mà là một chiếc xe cao màu trắng có rèn che đang rất nhanh tới gần, lập tức quay đầu lại báo cáo:

– Em trai, không phải sợ, chỉ là một cái Santa…

– Anh hai, không nhìn ra, lúc nguy cấp anh nói chuyện rất gieo vần.

Thường Nhạc khen một tiếng, tăng nhanh tốc độ.

Không ngờ vừa dứt lời, chỉ cảm thấy một trận gió lạnh bên cạnh, một chiếc xe màu trắng sát vào chân Thường Nhạc gào thét, Thường Nhạc tránh đi, thiếu chút nữa thì đụng vào thanh chắn bên đường. Tây Môn Khinh nổi giận rống lớn:

– Mẹ nó! Santa kia thật hoành tráng!

Thường Nhạc vừa mới hiểu ra là chuyện gì xảy ra, vừa điều khiển xe vừa hỏi:

– Anh hai, anh có thấy ai lái Santa nhanh như vậy chưa?

– Chưa, quan tâm cái đít gì, không phải chính là cái Santa kia sao?

– Anh hai, anh đã từng thấy tua – bin đè Santa chưa?

Âm thanh nghi hoặc của Thường Nhạc quanh quẩn trong gió.

Tây Môn Khinh thét to:

– Mặc kệ, em không đuổi, để anh!

– Móa, ai nói không đuổi, xem đây!

Thường Nhạc cũng kích phát tâm tính thiếu niên, khó có được Tây Môn Khinh nổi điên cùng hắn, lập tức chỉnh đốn tinh thần, vít chân ga đến tận cùng. Xe máy bay trên đường với tốc độ đạt tới 150, lúc này Thường Nhạc và Tây Môn Khinh sớm đã nước mắt mơ hồ, trước mắt không nhìn thấy gì cả, ngay cả đường cũng không thấy, lúc này mà rơi vào khe nước ở ven đường thì khẳng định không phải chuyện hay ho gì rồi.

Sau khi trải qua một đoạn thời gian coi nhẹ sống chết này, hai người cuối cùng cũng đuổi đến phía sau cái xe màu trắng kia, lúc này Thường Nhạc mới nhìn rõ đằng sau đuôi cái xe có dòng chữ “EVOLUTION”, ý vị này, thứ bọn họ đuổi chính là một chiếc Mitsubishi Lancers, đã từng là chiếc xe vô địch cuộc so tài thế giới.

– Thánh ơi, xem ông vượt qua nó đây!

Thường Nhạc hét to, thoạt nhìn là vẻ điên cuồng giống y Tây Môn Khinh, đưa tay lên gạt nước mắt, mạnh tay vặn ga tăng tốc, chiếc xe máy màu đen như bay lên, trực tiếp đuổi theo chiếc Mitsubishi màu trắng, trong nháy mắt hai xe lướt qua cạnh nhau, Thường Nhạc vươn nắm tay hung

hăng nện vào kính chiếu hậu của xe Mitsubishi, kính thủy tinh lập tức bị phá thành mảnh nhỏ.

Thường Nhạc hú lên như sói tru một tiếng, vô cùng kiêu ngạo vượt qua.

Tây Môn Khinh cũng liên tục thét lên chói tai, quay đầu hướng về phía chủ của ba chiếc xe dựng lên một ngón giữa!

– Móa nó, điên rồi, hai thằng kia tuyệt đối điên rồi!

Thanh niên trong xe Mitsubishi rất có khí chất của đám con ông cháu cha, không tự chủ được giảm tốc độ, có chút thất thần thì thào tự nói:

– Không đội mũ lại dám lái đến 160, người này hoàn toàn không đối đãi với mình như một con người!

Tâm lý của Tây Môn Khinh như vừa bị thứ gì kích động, âm thần tính kế, mình bình thường không đội mũ bảo hiểm không có khả năng lái xe với tốc độ lớn như vậy trên đường, huống chi là chở một người… Chẳng lẽ lời ông nội nói là sự thật, người thừa kế Đông Phương gia này chắc chắn sẽ nhất thống ngũ đại thế gia?

Đối với hai đối thủ cạnh tranh lớn như Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh, Tây Môn Khinh bỏ sức làm ra không ít tư liệu tương quan. Trăm nghe không bằng một thấy, hôm nay Tây Môn Khinh đã cảm nhận được rõ ràng, kẻ điên lái xe máy này còn đáng sợ hơn lời đồn nhiều… Nghĩ đến đây, Tây Môn Khinh cảm thấy may mắn vì lựa chọn của bản thân, không khỏi tăng thêm lực ôm Thường Nhạc.

Thường Nhạc không để ý những việc này, vẫn đắm chìm trong khoái cảm trí mạng như vừa rồi, chiếc xe máy màu đen cuốn bụi mà đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Góa phụ xuân tình - Tác giả Nguyễn Chuối Tiêu
Phần 3 Vân trở về nhà nói với Tịnh, nó với thằng Tom tan vỡ, không dính líu gì nhau nữa. Tịnh khuyên con gái: Cuộc đời này thiếu gì đàn ông, gõ cửa thì sẽ mở, sẽ có ngày con gặp một người đàn ông tốt, nhưng ít ra bất cứ hoàn cảnh nào mình cũng phải can đảm sống và hy vọng. Nhưng rồi chính Tịnh cũng ngỡ ngàn, bàng hoàng sửng sốt khi Vân thố lộ là nàng thích Quỳnh và muốn làm vợ của Quỳnh. Tịnh lấp bấp hỏi: “Bộ Vân với Quỳnh... có gì... rồi sao!?” Vân trả lời: “Không! Không có gì hết! Anh Quỳnh lúc nào cũng đứng đắn!” Tịnh thở phào nhẹ nhỏm khi Vân tiếp: “Có lần con gợi ý, nhưng anh ấy lơ là con không hiểu tại sao? Nhưng con biết anh ấy thương con và rất tử tế!” Tịnh khuyên con hãy thong thả, tình yêu không thể ếp buộc, hay dùng bạo lực, khi đến nó sẽ đến. Nhưng chính nàng cũng chao đão tâm cang. Sau một thời gian suy nghĩ Tịnh quyết định ý chí của mình, nàng gặp Quỳnh. “Có chuyện muốn nhờ Quỳnh?!”...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện của kiều bào Truyện sex bú lồn
Thiếu gia thác loạn
Phần 31 Đi uống trà sữa, lượn đường một lúc thì tôi đưa Phương Linh về nhà. Đến cửa thì Phương Linh bảo tôi: Vào với em một chút anh! Em ở nhà một mình buồn lắm. Nhìn cái dáng vẻ của Phương Linh là muốn làm lắm rồi. Nhưng tôi vẫn muốn nghỉ hôm nay chưa muốn làm nên nói: Hôm nay anh mệ lắm với lại có chút chuyện quan trọng nữa, hôm khác anh vào chơi với em được chưa nào. Mặt của Phương Linh có vẻ xị xuống một chút nhưng mà nghe tôi nói như vậy thì cũng đành xuôi lòng, chào tôi một tiếng và vào trong nhà. Buổi tối thì Tùng với Tú rủ tôi đi chơi ở nhà hàng. Vừa đánh xe đến thì Tú đã vỗ bộp lấy tôi mà nói: Sao cái Nga vừa gọi điện cho tao có vẻ bức xúc, em nó đang muốn mà mày cứ ở nhà là thế nào, có vẻ quyến luyến em nào rồi quên nó à? Chẳng có em nào mà quyến luyến cả. Không thích đi thôi, đang mệt người một chút ấy mà. Không có hứng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Cho người yêu đụ với người khác Chồng địt vợ Địt cave Địt nơi công cộng Đụ em gái Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ vợ bạn Truyện học sinh Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh
Tâm sự của dì
Một lát dì kêu ỏm tỏi: mày bú và nghịch dai quá, tao tháo mồ hôi hết trơn. Ngưng lại ngay để tao thở cái đã. Tôi nhả miệng và lơi tay, chao ôi, hai vú dì to ngồn ngộn làm tôi choáng váng. Tôi bảo dì: sao vú dì càng nghịch càng bú càng lớn tợn, y như được thoa bởi thứ thuốc làm vú to lên vậy. Dì hứ hứ nhìn tôi, lắc lắc cái lưng làm hai vú rung rung như chong chóng. Dì khề khà kể tội: vú đàn bà để làm hương làm hoa ngắm thôi, còn mày đè mày vặt như thế thì đến sắt cũng phải bung nữa là da thịt người. Tôi trầm ngâm nhìn không chớp dì, bà lại nạt: mày làm tao sợ như mày chực hiếp tao đến nơi. Dì nói mà hai ngón chân cái dì ngoe nguẩy như chị dế cái trong hang đang gù anh dế đực. Cái quần mỏng tang của dì lất phất gò cái đống ụ ở giữa háng lên, tôi nuốt nước miếng ực ực, dì vội khép hai đùi lại ké né. Tôi nói dửng dưng như chẳng chú...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện loạn luân

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi