Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 181

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 181

Chỉ sau 3 phút, trong thời gian ba phút ngắn ngủi này cục diện đã phân thắng bại, trong cuộc quần chiến giữa hai người bỗng nhiên có một người chấn động, Thường Nhạc tập trung nhìn vào, chính là Thiết Bích.

Thiết Bích tay trái ôm ngực, sắc mặt khó coi đến đáng sợ đang nhanh lui về phía sau, trong nháy mắt cũng đã lui đến bên người Thường Nhạc. Lúc dừng lại ông ta thốt một tiếng “ộc” rồi phun ra một ngụm máu tươi, xem ra nội thương của Thiết Bích rất nặng.

Lão Lạc đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, thần sắc trên mặt ngưng trọng ho khan vài tiếng, rồi hướng về phía Thường Nhạc gấp gáp:

– Thiếu gia, cẩn thận, tránh xa người này ra, nguy hiểm.

Thường Nhạc lúc này mới tỉnh ngộ, vừa muốn tránh đi, nhưng nét mặt tái nhợt của Thiết Bích bỗng nở nụ cười đưa tay túm lấy, một lực hấp dẫn kỳ lạ đã hút thân hình hắn lại.

Thường Nhạc vừa muốn phản kháng lại Lão Lạc đã hô:

– Chớ phản kháng, cứ mặc kệ cho cậu ta túm lấy là được.

Vì thế Thường Nhạc lập tức dừng việc phản kháng, ngoan ngoãn nhìn Thiết Bích muốn xử trí mình như thế nào, lúc này một sự việc ngoài sức tưởng tượng đã xảy ra, Thiết Bích lại hộc ra một ngụm máu bắn khắp lên mình Thường Nhạc.

Thiết Bích gật đầu cười khổ:

– Lão Lạc, ông được lắm, tôi hôm nay gặp hạn, không hổ danh người làm lão đại, quả nhiên là tinh tường.

Thường Nhạc không rõ vì sao Thiết Bích lại như vậy, bản thân mình không hề phản kháng gì mà hắn lại vô duyên vô cớ hộc máu, chờ thêm một thời gian dài sau mới hiểu được.

Hóa ra vừa rồi chiêu kia của Thiết Bích đã ngưng tụ toàn bộ công lực còn sót lại của ông ta.

– Thiết Bích, tốt nhất đừng làm hại thiếu gia, nếu không cậu sẽ chết vô cùng thê thảm.

Lão Lạc từng bước chậm rãi đi tới. Mỗi bước chân chạm đất đều ầm ầm rung động, mỗi tiếng như tiếng sấm nổ trong lòng Thiết Bích.

Thiết Bích dù sao cũng là người phi thường, ông ta mặc dù có chút kinh hoảng nhưng bề ngoài lại như không có gì, một thanh đao như ma huyễn hiện ra trong tay, dùng lực chém mạnh mũi đao làm rách da Thường Nhạc.

Máu tươi rỉ ra, ngấm vào quần áo của Thường Nhạc càng ngấm càng lan rộng tựa như một đoá hoa đỏ tươi đang không ngừng nở rộ. Cảm giác đau đớn khiến Thường Nhạc không kìm nổi rên rỉ lên một tiếng.

Thiết Bích kêu lên:

– Lùi lại một bước, Lão Lạc, nếu ông còn cứ tiến lên tôi sẽ giết hắn. Hơn nữa nếu tôi có liều mạng thì ông cũng không làm gì được, đánh không được thì cùng chết, cho nên ông đừng có tiến lên nữa.

Lạc lão đứng lại trầm giọng nói:

– Thiết Bích, nếu cậu còn làm tổn thương đến Thường Nhạc, tôi sẽ cho cậu nếm Hoàng kim quyền.

Lão Lạc mở rộng hai tay, chỉ thấy trong lòng bàn tay ông ta xuất hiện hào quang màu hoàng kim xong lại theo kim quang chậm rãi ẩn đi, Lão Lạc từ từ nắm tay lại, chầm chậm hướng dương về phía Thiết Bích.

Thiết Bích khẽ biến sắc, loại quyền thuật này cực kỳ mãnh liệt, gần như là bất cứ kẻ nào cũng không ngăn cản nổi, một khi đã bị đánh trúng thì muốn sống không được chết cũng không xong.

Thời gian sau đó sẽ trôi qua uể oải, mỗi ngày đều như chết đi, nhưng trong một hai năm chắc chắn không thể chết được, thời gian dài ngắn sẽ do sức mạnh yếu của chưởng lực định đoạt.

Thông thường chưởng lực càng nhẹ thì ngươi chết sẽ càng nhanh chóng, chưởng lực càng mạnh thì chết càng lâu.

Khi người trúng quyền trút hơi thở cuối cùng thì có khi đã không còn hình người, đây có vẻ như một loại hình phạt lớn nhất đối với con người cho nên Lão Lạc rất ít dùng.

Nắm tay của Lão Lạc đã giơ lên, thoạt nhìn có vẻ như toàn lực của lão, nhìn tình hình hiện tại của Thiết Bích nhất định là không thể ngăn cản nổi, không khí trong phòng nặng như chì, chỉ còn chờ một quyền long trời lở đất kia của Lão Lạc đều có thể đánh nát chúng.

Thiết Bích không kìm nổi lùi lại sau một bước, hai mắt chớp chớp nhìn Lạc Lão, ông ta biết mình không còn hy vọng, trong lòng tiêu điều, ông ta lại liếc mắt nhìn Thường Nhạc tay cầm chặt cán đao, chuẩn bị giết chết Thường Nhạc ở thời khắc cuối cùng.

ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc như vậy, cửa phòng bị đẩy ra, mọi người đều giật mình kinh hãi. Vốn dĩ theo tình huống ở trong phòng thì cửa không thể bị đẩy ra, trừ khi người tới có sức mạnh siêu năng lực, nếu không luồng khí trong phòng đã ép cửa đóng cực chặt, để một người bình thường thì không thể nào mở ra được, không lẽ lại có người nào đó có năng lực siêu cấp tới sao?

Thường Nhạc cảm thấy ngày càng thú vị, một người có năng lực còn cao hơn dị năng xuất hiện, khiến trò chơi này trở nên khó phân biệt.

Lúc này, lòng của Lão Lạc và Thiết Bích đều bị chấn động mạnh, vì tình hiện tại rất hiểm yếu, người tới là bên nào cũng vô cùng quan trọng, hiện tại tuy rằng Lão Lạc chiếm thế thượng phong nhưng cũng không phải có ưu thế tuyệt đối.

Cho nên bọn họ đều hướng nhìn về phía cửa phòng, bình tĩnh quan sát cửa phòng. Đứng đó là mộ cô gái vô cùng xinh đẹp ước chừng hai ba hai bốn tuổi, bộ dạng thật sự là quá đẹp, khí chất lại phi phàm, nếu so với Hoa Nhã Thi và các cô gái khác có thể nói đây là một tuyệt đại giai nhân.

Cô gái có mái tóc ngắn, có vẻ tinh ranh đáng yêu, trên mình mặc bộ đồ cao bồi màu lam nhạt bó sát lấy thân hình. Đôi mắt sáng rực rỡ long lanh như nước hồ thu, sâu kín đấy mà đặc biệt thâm tình, lại mơ hồ mang theo một tia anh khí quanh người.

Cái mũi cao thẳng tắp, đôi môi đỏ tươi lúc nào cũng lộ ra vẻ hấp dẫn vô cùng. Cô gái này nhìn qua chỉ khoảng hai ba hai bốn tuổi nhưng nhìn hồi lâu sẽ cảm thấy cô ít nhất đã vượt qua ngưỡng năm sáu mươi tuổi, nhưng đây chỉ là cảm giác chứ không phải chỉ tuổi sinh lý.

– Chị Mộ Dung, sao chị cũng tới vậy?

Âm thanh lo lắng lại có vẻ vui mừng đột ngột vang lên. Cô gái khẽ gật đầu, ánh mắt hướng nhìn Thiết Bích và quan sát Lão Lạc một lượt, lúc ánh mắt nhìn thấy hơi thở của hoàng kim quyền khí trong tay Lão Lạc đồng tử cô co rút lại.

Cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ mở:

– Ông là vua sát thủ?

Lão Lạc không ngờ tới trong một ngày đã có hai người nhận ra thân phận của mình, Thiết Bích còn có nguyên nhân là sư phụ của ông ta, vậy thì cô gái này sao có thể liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận mình đã che giấu trong nhiều năm?

Miệng Thường Nhạc mấp máy, chính mình tự tay đạo diễn trò vui này từ đầu, không ngờ sát nút lại có nhiều diễn viên gia nhập như vậy, tuy nhiên càng như vậy thì trò chơi mới càng thú vị.

– Vua sát thủ bây giờ đã là phù du, nếu cô không chê hãy gọi tôi một tiếng Lão Lạc đi.

Nét mặt tang thương của Lão Lạc lộ ra một tia hồi tưởng, có thể trở thành vua sát thủ, nhưng cái giá phải trả e rằng người thường khó có thể hiểu được.

Cô gái không ngờ lại gật gật đầu thản nhiên nói:

– Quả nhiên là già rồi, vua sát thủ năm đó phong quang như thế nào, thật đáng tiếc…

Thanh âm thoáng trầm xuống rồi lại tiếp tục:

– Trong đây ai là Thường Nhạc?

– Người đó ở đây.

Thường Nhạc lười biếng dùng tay chỉ lên mũi mình, nét mặt cười bất đắc dĩ, trong tình huống bị người kèm hai bên gặp phải mỹ nữ làm cho Thường Nhạc có hơi khó chịu.

Lông mày lá liễu của cô gái khẽ dựng lên lạnh lùng nói:

– Thường Nhạc, Mộ Dung Trường Thiên là anh tôi, anh đã giết anh ấy nhất định phải trả giá, trong vòng một tháng, tôi sẽ lấy cái đầu trên cổ anh, hãy nhớ kỹ tên của tôi – Mộ Dung Quỷ Linh.

Thường Nhạc vẫn lười biếng dường như không để lời nói của Mộ Dung Quỷ Linh trong đầu, còn gương mặt Sở Phi Dương lại hiện ra vẻ tươi cười đắc ý.

– Mạng của hắn bây giờ là của tôi, ông hãy thả người ra.

Bỗng nhiên, Mộ Dung Quỷ Linh khẽ nhíu mày, đôi mắt xinh đẹp khẽ quét qua Thiết Bích.

Một mặt Thường Nhạc là pháp mã quan trọng để mình uy hiếp Lão Lạc, mặt khác Thiết Bích dù sao cũng là người có danh tiếng trên giang hồ nhưng chỉ dựa vào một câu nói của Mộ Dung Quỷ Linh mà tha cho Thường Nhạc, đây không còn nghi ngờ gì nữa chính là một tát vào mặt mình.

– Thả hắn ra!

Thanh âm của Mộ Dung Quỷ Linh càng ngày càng lạnh lẽo, thân hình Thiết Bích hơi run rẩy, trong một chớp mắt một chiếc bóng hư ảo lướt qua trước mắt mình, ông ta theo bản năng giơ tay tiếp lấy.

– Phịch!

Thiết Bích không tự chủ được lùi sau hai bước, còn đối phương cũng lùi hai bước. Đương nhiên, về biểu hiện thế lực là ngang nhau nhưng Thiết Bích hiểu được trong người mình đã mang thương tích, căn bản không thể chịu được bao lâu.

– Thả hắn ra!

Mộ Dung Quỷ Linh vẫn lạnh lùng như cũ mở miệng nói, kỵ sỹ bên cạnh dưới sự ra hiệu của Âu Lộ lại tiến thêm về phía trước, nếu Thiết Bích không đồng ý thì chắc hẳn sẽ lại phải chịu thêm công kích của hai đại cao thủ.

Mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, đối phương trăm phương ngàn kế phải cứu mình cuối cùng lại tự giết mình, đúng là đồ ngu. Thường Nhạc trong lòng miệt thị Mộ Dung Quỷ Linh, có thể mượn tay người khác để giải quyết sao lại phải tự mình động thủ.

Thiết Bích hít sâu một hơi, sau khi chịu đòn của kỵ sỹ vừa rồi chính mình đã không còn nhiều sức chống cự, đương nhiên, trải qua nhiều năm rèn luyện làm hắn vẫn có thể giữ bình tĩnh:

– Thả hắn ra có thể, nhưng cô có dám cam đoan Lão Lạc sẽ không đánh chúng ta?

– Không thành vấn đề.

Ánh mắt Mộ Dung Quỷ Linh hướng nhìn về phía Lão Lạc, Lão Lạc gật đầu, chỉ cần Thường Nhạc không việc gì thì những chuyện khác đều dễ giải quyết.

– Tôi không đồng ý.

– Cậu có tư cách gì…

– Phập!

Thiết Bích còn chưa dứt lời đã cảm nhận được một trận đau nhức ở bụng, cả người như một con diều đứt dây nặng nề rơi phịch xuống đất, mà còn vẫn luôn phải nghe tiếng cười của Thường Nhạc đứng đó.

– Cậu… sao lại biết thiết quyền?

Thiết Bích vẻ mặt kinh ngạc nhìn Thường Nhạc, chịu đòn này của Thường Nhạc ông ta đã hoàn toàn mất đi khả năng chống cự.

Thường Nhạc căn bản mặc kệ hắn mà vẫn tươi cười như trước:

– Lạc Vân, bắt đầu cắt.

Sự việc biến hóa liên tục vừa rồi gần như khiến Sở Phi Dương quên mất lưỡi đao lóe sáng đang biến hóa dưới thân mình, khi nghe được mệnh lệnh của Thường Nhạc thân hình gã run lên một trận, còn chưa kịp hét lên đã bị một trận đau đớn từ dưới thân truyền tới.

– Á á….

Sở Phi Dương phát ra tiếng kêu thê thảm, cả người giống như con tôm co rút lăn lộn.

– Cô tên là Mộ Dung Quỷ Linh? Cô muốn lấy mạng của tôi trong một tháng?

Thường Nhạc đã không còn hứng thú gì với con chó chết Sở Phi Dương kia, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào người con gái kiêu ngạo kia nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô hàng xóm dâm đãng - Tác giả Lê Minh Thủy
Cô Liên nứng lắm rồi, tôi không hôn môi nữa vì cả hai hôn nhau miệng nhão nước, tôi bỏ ra và hôn xuống cặp vú, miệng ngậm đầu ti bên này, chiếc lưỡi như con lươn quét qua quét lại bên đầu ti, thỉnh thoảng tôi mút một cái thật mạnh như trẻ con bú sữa, còn bên đầu ti bên kia được tôi tấn công bằng tay, thỉnh thoảng tôi kéo mạnh làm cô Liên vừa đau vừa sướng, xong tôi hôn rốn sâu, cô Liên run lên và rên lên mỗi lần tôi thọc chiếc lưỡi vào rốn của mình mà ngoáy, chán chê tôi hôn vào mu lồn, tôi thọc cái lưỡi vào thẳng trong âm đạo mà ngoáy, cô Liên rên lên. Sướng quá... sướng quá... Cô Liên kẹp chặt hai đùi vào và ấn sâu đầu tôi hơn, tôi gỡ chân ra và hôn dần xuống hai đùi, cô Liên đang sướng thì bị hụt hơi, tôi hôn dần xuống ngón chân và giơ cao hai chân cô Liên, cái lồn phơi ngay trước miệng con cặc đang căng cứng. Tôi đâm mạnh một cái. Từng thớ cơ lồn của cô...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt nát lồn Đụ tập thể Đụ với hàng xóm Sex bú cặc Sex bú vú Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex liếm lồn
Đêm ngà lạc thú - Tác giả Lý Lao Ái
Phần 26 Sau giờ tan sở, Bính và Lựu gặp nhau thường xuyên. Trong tâm tư người đàn ông như Bính nhìn thấy can nhà mình là một địa ngục trần gian. Chàng cố lảng tránh nếu có dịp. Lựu thì sung sướng đã được Bính yêu thương. Sau giờ tan sở, nàng được chàng đụ trong những khách sạn. Từ khách sạn tồi tàn đến khách sạn sang trọng trong vùng hầu như có bước chân của nàng để đặt. Nàng chóng quên những lần Đăng đụ nàng. Và ngay cả Bính những tràn đụ Nhàn vũ bão mỗi lúc lún sâu vào kỷ niệm. Một kỷ niệm chua chát. Và chàng cũng thửa hiểu Nhàn không khác gì tâm trạng của chàng. Cuộc tình tay tư không hàn gắn được. Những lợn cợn tình cảm và dục vọng khó bề lắng xuống. Nhưng họ phải sống trong một căn nhà mà mỗi người luôn luôn có tâm sự và ý nghỉ riêng tư. Ai cũng theo đuổi ý nghĩ đó và hầu như đang tìm lối thoát mà vẫn tắt nghẽn. Nữ thường lệ, tan sở, Lựu ra về không thấy Bính đợi nàng. Lựu dào giác nhìn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện phá trinh
Hiếp dâm tập thể cô giáo
Phần 25 Oanh cũng nằm xuống cạnh Đô nói thủ thỉ “nhóc con đã bỏ cuộc rồi sao “ Đô cười ngượng nghiụ gãi đầu khong biết nói sao “Thôi để cô giúp cháu hồi phục phong độ nhé “ Oanh nó khi cô cầm lấy con cặc Đô vuốt dọc từ dưới lên trên.Không hcút e dè Oanh ngậm dương vật Đô vào cái miệng xinh xinh của mình dung lưỡi kích thich Chỉ vài phút con cặc Đô trỏe nên sung mãn căng cứng .Oanh hài lòng nhả thằng nhỏ của Đô ra nói “Đựoc rồi đấy lần này lâu nhé “ “vâng ạ “ Nó ngoan noãng trả lời Oanh lật người lại chống hai tay xuống mông chổng về phía sau “chơi kiểu này cô thích thế này lắm “ Đô không chậm trễ chồm lên người Oanh đè thân hình nó lên lưng cô con cặc nó từ phía sau chui thẳng vào trong lỗ đít Oanh Đô nhận ra đây không pahỉ lần đầu tiên Oanh cho người khác chơi vào đít vì cái lỗ nó đút vào dãn nở rất tốt không chút khó khăn cho con cặc nó di chuyển Đến lúc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ tay ba Hiếp dâm tập thể Truyện hiếp dâm

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi