Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 196

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 196

Phản xạ của Huyết Hổ tuyệt đối là hạng nhất, trên mặt gã lộ ra vẻ hổ thẹn:

– Lão đại, tôi nhất định sẽ khiêm tốn sửa chữa khuyết điểm của mình, sớm làm một người tốt, vì bạn bè, vì xã hội, vì tương lai tốt đẹp của nhân dân thế giới mà cố gắng!

– Thế mới đúng chứ, chúng ta sinh ra trên cõi đời này không phải chỉ là một người đơn độc, chúng ta cần không ngừng làm đẹp cho cuộc sống, không ngừng học tập văn minh, không ngừng cứu giúp người khác, mới có thể khiến cho thế giới tốt đẹp.

Một giọng nói trong trẻo ngọt ngào truyền đến từ ngoài cửa.

Thường Nhạc cảm thấy cả người vui mừng, phấn chấn, lúc trước đã nhìn thấy em gái Noriko siêu cấp, giờ lại có thể gặp được một mỹ nữ người Pháp đẹp ngang ngửa Noriko, thế giới thật là tốt đẹp!

Đương nhiên, có thể liếc mắt là phân biệt ra là mỹ nữ của quốc gia nào, e rằng là rất khó khăn, nhưng Thường Nhạc lần đầu nhìn thấy cô gái đẹp trước mắt đã đoán đối phương đến từ nước Pháp.

Khởi nguồn của sự lãng mạn là đây, trên người mỹ nữ tràn đầy hơi thở lãng mạn, ngay cả đôi mắt xinh đẹp kia cũng ẩn chứa sự lãng mạn.

Lúc này, Kelly đứng bên cạnh mỹ nữ so với đối phương quả thực đã trở thành một con vịt xấu xí.

– Xin chào quý cô xinh đẹp, tôi tên là Thường Nhạc, hân hạnh gặp mặt.

Chỉ trong chớp mắt, Thường Nhạc đã phản ứng lại, chủ động đi lên trước chuẩn bị ôm mỹ nữ một cách lãng mạn.

– Thường Nhạc!

Mỹ nữ lãng mạn còn chưa kịp phản ứng thì thân hình mềm mại đã bị Thường Nhạc vô cùng “lịch sự” ôm lấy, Thường đại công tử của chúng ta bởi vì có chút kích động nên dùng lực hơi nhiều. Thân hình mỹ nữ lãng mạn gần như bị hắn nhào nặn ở trong lòng.

– 34D!

Trong đầu Thường Nhạc theo bản năng lại xuất hiện con số này.

– Thường Nhạc, đây Lộ Đức – Phó chủ tịch hội Chữ Thập Đỏ của chúng ta!

Thấy Thường Nhạc chằm chằm nhìn bộ ngực của mỹ nữ lãng mạn, Kelly hận không thể dời tầm mắt của hắn đi.

– Phó chủ tịch Lộ Đức!

Thường Nhạc kinh ngạc, một mỹ nữ xinh đẹp động lòng người như thế, không ngờ…

– Có phải rất ngạc nhiên hay không?

Lộ Đức thản nhiên cười một tiếng, đi đến chiếc ghế bên cạnh rồi ngồi xuống, nhẹ nhàng nói.

– Không, tôi không hề kinh ngạc.

Thường Nhạc nhanh chóng mở miệng nói:

– Chẳng có ai là hoàn mỹ cả, nhưng tiểu thư Lộ Đức thật sự rất hoàn mỹ, Thượng đế thật sựu không thể tìm thấy bất cứ chỗ thiếu sót nào. Không thể không dùng một cái tên để che dấu sự hoàn mỹ của tiểu thư.

– Cảm ơn lời động viên của anh, tuy nhiên…anh không thể gia nhập hội Chữ Thập Đỏ được.

Lộ Đức thản nhiên mỉm cười. Khen ngợi sự xinh đẹp của người phụ nữ, luôn luôn là một biện pháp nịnh bợ tốt nhất.

– Vì sao?

Huyết Hổ ở bên cạnh lập tức đưa ra nghi vấn trong lòng Thường Nhạc.

– Tôi đã nghe Kelly nói qua chuyện của anh và Thần.

Trên gương mặt xinh đẹp của Lộ Đức lộ ra một tia bất đắc dĩ:

– Thế lực của Thần tương đối lớn. Một hội Chữ Thập Đỏ nho nhỏ chúng tôi thật sự không thể chống lại, cho nên tôi không thể để anh gia nhập hội Chữ Thập Đỏ được.

Thường Nhạc bỗng nhiên mỉm cười, thần sắc có chút thần bí:

– Tôi chắc chắn phải gia nhập hội Chữ Thập Đỏ, và tôi gia nhập hội Chữ Thập Đỏ không phải để tìm kiếm sự bảo vệ.

– Vậy anh muốn…

Trong đôi mắt xinh đẹp như sao sáng của Lộ Đức tràn đầy vẻ nghi hoặc.

– Tôi muốn gia nhập hội Chữ Thập Đỏ là vì muốn bảo vệ tốt hơn cho hội Chữ Thập Đỏ, để cho hội vượt khỏi phạm vi Khải Đinh, phát triển ra toàn Nam Phi và sau đó là trên toàn thế giới.

Thường Nhạc tràn đầy khí phách nói.

Lộ Đức cảm thấy có chút vô vị, cô mấp máy môi, đôi mắt màu tím khẽ chuyển động:

– Thực sự nếu có thể làm được những lời anh nói, còn khó khăn hơn cả việc lên trời.

– Nếu tôi có thể làm được, Lộ Đức, em sẽ thưởng cho tôi cái gì?

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười thản nhiên và tự tin.

– Nếu anh thực sự có thể làm được, anh muốn cái gì tôi sẽ cho anh cái đó!

Lộ Đức không hề nghĩ ngợi mà thốt ra.

– Tuy rằng tôi là người nho nhã, không làm chuyện vô văn hóa. Nhưng tôi cũng đâu phải một tên sắc lang, miếng thịt đến miệng còn buông tha, tôi nhất định sẽ tự trách mình.

Tiếp xúc với Lộ Đức cảm thấy thật sự rất lãng mạn, khuôn mặt vô cùng hoàn mỹ, Thường Nhạc “dịu dàng” mỉm cười.

Vì thế, Lộ Đức và Thường Nhạc ký kết một thỏa thuận đơn giản, thừa nhận Thường Nhạc là thành viên tạm thời của hội Chữ Thập Đỏ, nhưng phàm là chuyện của Thường Nhạc, tất cả đều không liên quan đến hội Chữ Thập Đỏ.

– Được rồi, mấy người có thể đi.

Sau khi Lộ Đức cất kỹ thỏa thuận, trực tiếp đứng lên.

– Không vội, không vội, chúng ta tán gẫu một chút, như vậy có thể bồi dưỡng tình cảm hai bên!

Thường Nhạc cảm thấy dựa vào chỗ này, nhất định là một chuyện vô cùng thú vị.

– Nếu anh còn không đi, tôi sẽ giận đó.

Lộ Đức khẽ mở cái miệng anh đào nhỏ nhắn, nghiêm trang nói.

– Kỳ thật tôi vốn đang chuẩn bị đi, vừa rồi chỉ muốn đùa với em một chút thôi.

Thường Nhạc vừa nói, vừa đi tới chỗ Lộ Đức.

– Anh muốn làm gì?

Lộ Đức còn chưa kịp phản ứng, đã bị Thường Nhạc ôm lấy

– Tạm biệt, ha ha, đây là cách tôn trọng cơ bản nhất đối với người khác.

Kelly bị Lộ Đức giữ lại, Thường Nhạc và Huyết Hổ lại bị đuổi ra, Huyết Hổ tinh thần phấn chấn nói:

– Lão đại, thật không ngờ phụ nữ ở nơi này xinh đẹp đến vậy!

– Xinh đẹp có thể ăn cơm sao?

Thường Nhạc tà ác bật cười:

– Chủ yếu vẫn là xem sức chịu đựng của bọn họ thế nào, có thể thỏa mãn nhu cầu của chúng ta hay không.

– Ha ha, cung cầu cân bằng. Huyết Hổ hiểu được đạo lý này.

Huyết Hổ nghiêm trang gật đầu.

Lúc rời khỏi trường Kadingweisi, Thường Nhạc chăm chú nhìn tấm biển trường học một cái, lúc này, đột nhiên hắn cảm thấy tấm bảng thật đẹp, rất mẫu mực.

– Huyết Hổ, để bọn đàn em điều tra tư liệu về một gã xã hội đen tên là Dã Lang, vốn gọi là Dương Phát!

Nghĩ đến buổi tối hôm đó, ánh mắt âm hiểm của Dã Lang, thật sự rất thú vị, không ngờ tên người nước ngoài lại có tên tự của người Trung Quốc, mà cái tên Trung Quốc này khiến người ta nhớ mãi không quên, nếu không phải Kim Ti vô tình nhắc đến trong lúc nói chuyện trên xe, hắn thật sự đã xem nhẹ sự tồn tại của gã.

Dương Phát, một người từng bộc lộ tài năng như mày, thật sự có thể che giấu trong một bang Dã Lang nho nhỏ hay sao?

Thành phố phương Tây thần bí này rốt cuộc chứa đựng bao nhiêu bí mật không muốn người khác biết?

Tiếp xúc với ánh mắt thâm thúy và nghiền ngẫm của Thường Nhạc, máu trong người Huyết Hổ lại bắt đầu sôi lên.

Dưới sự dẫn đường của Huyết Hổ, bọn họ đi vào một khách sạn cách trường học không xa.

– Bọn họ thật sự được sắp xếp ở trong này?

Thường Nhạc nghi ngờ đánh giá Huyết Hổ.

Huyết Hổ gật đầu khẳng định nói:

– Lão đại, khách sạn trong thành phố này rất ít, hơn nữa phòng tốt một chút đã bị người khác chiếm hết rồi, chúng ta không thể không chịu uất ức một chút.

– Uất ức? Anh cho là chúng ta thuộc loại người chịu được uất ức sao? Khốn kiếp, lập tức đổi nơi khác!

Thường Nhạc khó chịu nói, đồng chí Huyết Hổ làm ăn thế này khiến hắn thật sự không hài lòng.

– Huyết Hổ biết phải làm sao?

Huyết Hổ đằng đằng sát khí đi vào khách sạn.

Chỉ trong chốc lát, Huyết Hổ vẻ mặt kinh hoàng chạy ra:

– Lão đại, không xong rồi. Đã xảy ra chuyện!

– Bọn họ thì xảy ra chuyện gì được!

Thường Nhạc thản nhiên cười, có thể khiến cho hai mươi tinh anh cùng lúc xảy ra chuyện, chỉ sợ cũng chỉ có mấy lão quái vật tự mình ra tay.

Cho nên hắn cũng không lo lắng.

– Lão đại, toàn bộ hai mươi người bọn họ đều đi làng chơi!

Huyết Hổ thần sắc có chút bất đắc dĩ.

– Khốn kiếp, làng chơi!

Thường Nhạc hoàn toàn không nói gì, hắn nhíu mày:

– Chỗ này hẳn phải có Nô trông coi bọn họ, Nô đó đâu?

– Không biết!

Huyết Hổ cảm thấy làm đàn em lần này của y thật thất bại.

Thường Nhạc khẽ biến sắc, hắn không lo lắng hai mươi tinh anh kia, nhưng Nô có thể gây ra chuyện đặc sắc như vậy ở thành phố quan trọng phía dưới Sở Thiên Hùng, sao có thể không trông coi nổi hai mươi tinh anh?

Dựa vào một loại trực giác, tên nô lệ chắc đã gặp phiền toái rồi.

– Trước tiên hãy tìm Nô về đã!

Thường Nhạc trực tiếp đi vào bên trong khách sạn, Giám đốc điều hành tươi cười chào đón:

– Thưa ngài, ngài phải…

– Ầm!

Giám đốc điều hành còn chưa nói xong, Huyết Hổ đã trực tiếp đẩy ngã y. Thường Nhạc từ trên cao nhìn xuống tên mập mạp chết bầm trước mắt, lạnh lùng nói:

– Nói cho tôi biết, hai mươi người trên lầu đã bị mụ già nào mang đi?

Khi Giám đốc điều hành tiếp xúc với đôi mắt không hề có nhân tính, thân thể ông ta run lên, vội vàng nói:

– Bọn họ bị người phương Đông của “Tiểu Đào Hồng” dẫn đi rồi.

– Tiểu Đào Hồng!

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm:

– Tên rất thú vị.

Huyết Hổ nhanh chóng đỡ tên mập mạp lên, thanh âm cực kỳ ôn hòa nói:

– Kỳ thật chúng tôi là người có văn hóa, rất ít khi đánh người, xin hỏi có thể dẫn đường cho chúng tôi một chút được không?

– Không thành vấn đề.

Giám đốc điều hành căn bản không hề suy xét, chỉ đơn giản nhìn bộ dáng khôi ngô của Huyết Hổ, cái mà gã gọi là nho nhã e rằng không biết nằm ở chỗ nào.

Ra khỏi khách sạn, liên tiếp rẽ bốn lần, bước vào một căn phòng vô cùng âm u trong một ngõ nhỏ, một mùi hôi thối xộc thẳng tới, Thường Nhạc lơ đãng nhíu mày lại.

Nơi này mỗi căn phòng đều rất thấp, rác rưởi vứt bừa bãi, quần áo cũ nát, đâu đâu cũng thấy người tàn tật, hắn hít sâu một hơi, thản nhiên nói:

– Nơi này đến tột cùng là cho ai ở?

Giám đốc điều hành cẩn thận nói:

– Tất cả người ở nơi này đều là người Trung Quốc.

– Tại sao bọn họ phải ở đây?

Đồng tử Huyết Hổ đã bắt đầu co rút lại, bất kể là ở đâu, Huyết Hổ luôn vô cùng tàn nhẫn với kẻ thù, nhưng bất kể gã làm chuyện gì, dòng máu chảy trong người vẫn là của người Trung Quốc, điểm này là không thể thay đổi.

– Đây là quy định của cha cố Martin vĩ đại ở thành phố chúng tôi, ông nói người Trung Quốc ti tiện chỉ xứng đáng ở chỗ này.

Khi Giám đốc điều hành nói đến cha cố Martin, thần sắc vô cùng tôn kính.

– Ông đoán tôi là người nước nào?

Thường Nhạc bỗng nhiên cười nhạt, nếu như thật sự quan sát, sẽ có thể nhìn ra, trong nụ cười kia ẩn giấu sát khí.

– Ngài có khí chất cao quý như thế, nhất định là người Nhật Bản hoặc người Hàn Quốc!

Trong lòng tên mập run lên, gã nhanh chóng nịnh bợ.

Đáng tiếc việc vuốt mông ngựa này y mới chỉ mới vuốt tới đùi ngựa.

Nhìn “Tiểu Đào Hồng” đang treo đèn lồng màu đỏ cách đó không xa, Thường Nhạc tùy tiện rút ra một xấp tiền giấy đập vào tay tên mập, tươi cười nói:

– Tôi là người Trung Quốc!

Nụ cười trên mặt tên mập đông cứng lại.

Sau khi tên mập kinh hãi rời đi, Thường Nhạc hít sâu một hơi:

– Tôi sẽ khiến cho nơi này, khiến cho cả thế giới này biết rằng người Trung Quốc mãi mãi là người xuất sắc nhất.

Huyết Hổ thấy tâm trạng hắn không tốt, gã ngoan ngoãn đi trước dẫn đường.

Căn phòng trước mắt tốt hơn rất nhiều so với căn phòng thấp bé lúc nãy, “Tiểu Đào Hồng” ba từ bắt mắt này lay động trong gió

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy - Tác giả Đồng Lịch
Phần 8 Nga dẫn tôi lên phòng. Cởi bỏ hết tất cả bộ đồ trên mình. Tôi cởi theo Nga. Nàng nói: Nga không hối hận đâu. Nga sẽ chiều anh Minh tất cả. Nga đẩy tôi xuống nệm, nằm đè lên tôi. Hai người hôn nhau như chưa từng được hôn. Hai cái lưỡi chạm nhau, chuyền cho nhau những dòng tình cảm thắm thiết. Tôi mơn trớn cho Nga bằng cách lấy tay xoa cửa mình của nàng. A? Dịch nàng lúc này chảy ra nhiều hơn bao giờ hết, nhỏ cả xuống lên cái dương vật đang nứng của tôi. Nga ngồi hẳn dậy, cầm con cu của tôi, chà nhẹ đầu cu vào âm hộ của nàng. Dương vật tôi nhận lấy những giọt âm dịch của Nga, trở nên trơn trượt. Tinh dịch của tôi và Nga hòa quyện lẫn nhau, cùng làm cho hai bộ phận sinh dục thêm trơn ướt. Tôi thấy thâm tâm mình không cho phép cô ta tự chủ động hủy bỏ màng trinh tiết của chính mình. Sự trinh tiết mà nàng đã giữ gần hai chục năn trời. Tôi nhoài người, ôm nhẹ nhàng Nga và dìu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ với hàng xóm Truyện liếm lồn Truyện liếm tinh trùng Truyện ngậm cặc Truyện phá trinh
Thằng cặc dài
Phần 26 Ông Củ tiếp tục bú mồng đóc sau khi đít Tím đã đặt xuống nệm giường . Nàng tự mình banh hai háng cho lồn rộng hết mức . Nước khí được dịp chảy ra . ông Củ lấy mấy ngón tay vuốt hai bên phần dưới của khe lồn cho giảm phần ướt đầm mà môi với lưỡi không rời khỏi mồng đóc . Cặp môi ông Củ kẹp mồng đóc , kéo dài . Mồng đóc của Tím theo chiều kéo của môi ông Củ dài ra khỏi khe lồn của nàng một tí vừa đủ cho ông Củ đặt cằm ngay tại lổ lồn , nơi mà cặc của ông sẽ chui mào vào đó . ông Củ vừa bú mồng đóc vừa dùng cằm để cọ xát lồn Tím . Diễn tả một cách sung sướng là ông Củ đụ Tím bằng cái cằm của ông . Tím được kích thích mà nàng cảm thấy lạ lùng để nứng lồn khi cằm đè trên lổ lồn lại di động theo vòng tròn liên hồi . Cằm ông Củ lún phún râu cả vào da non trong lồn làm Tím nứng cuồng đến vặn mình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chồng địt vợ Truyện loạn luân Truyện ngoại tình
Cô giáo Hoan
Phần 23 Thằng bé bú, liếm, cắn nút thay đổi hết vú này sang vú khác và cũng làm vậy với cái lồn, khiến cô giáo bị tấn công dồn dập nên nứng chưa hết đợt này đã nứng tới đợt khác, người co rúm lại. Có lúc thằng bé cạp lồn cô đã quá, cô phải kêu lên : ui, sao cháu bú giỏi vậy, cháu làm cô quíu thằn lằn hết trơn. Thằng bé được khen càng làm cho cô tới luôn. Hai tay cậu vê bóp hai vú và lớn tiếng biểu cô xếp đùi lại đưa cao lên phía đầu. Cô đang sướng nên làm liền, cậu dùng cằm cà lên lồn cô và chêm miệng vô cắn bú từ mu đến miếng thịt lồi bên trong, nhằn dọc theo mép lồn và hạt le khiến cô ngây ngất cả người. Cậu nhỏ không ngờ bữa nay cô giáo lại chịu chơi và hưởng ứng tận tình như vậy. Phải chăng con người ta đôi khi vì hoàn cảnh buộc phải sống khép kín lòng mình, nhưng trong tiềm thức thì luôn có những đợt sóng ngầm chỉ chực phá vỡ bờ khi có dịp. Bây...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái nứng lồn thủ dâm Đụ cô giáo

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi