Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 80

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 80

 – Cô gái hám của?

Ôn Nhu cúi đầu xuống, gặp phải ánh mắt có chút xuất thần của Thường Nhạc, bốn mắt nhìn nhau khiến cho trái tim cô gái hơi hơi rung động, cô cất tiếng hỏi:

– Cậu nghĩ như vậy cũng là bình thường, nhưng tại sao cậu lại phải thất vọng?

Thường Nhạc cũng không tránh né ánh mắt Ôn Nhu, hắn suy nghĩ một chút, rồi chậm rãi nói:

– Bởi vì, có lẽ là bởi vì tôi không muốn người phụ nữ mình thích quá ham thích vật chất.

– Người phụ nữ cậu thích? Cậu đang nói tôi?

Vẻ mặt Ôn Nhu cùng với giọng điệu đều rất bình tĩnh.

– Đúng thế!

Vẻ mặt cùng với giọng điệu của Thường Nhạc còn bình tĩnh hơn cả Ôn Nhu.

Ôn Nhu:

– Vì Sao?

Thường Nhạc:

– Cái gì vì sao?

Ôn Nhu:

– Cái gì, cái gì vì sao?

Thường Nhạc:

– Sao cô lại vì sao nhiều như vậy?

Ôn Nhu:

– Chẳng lẽ tôi lại không thể vì sao nhiều như vậy?

Thường Nhạc:

– Đương nhiên cô có thể vì sao nhiều như vậy. Nhưng tôi lại không có thói quen cho phép người khác hỏi tôi vì sao nhiều như thế. Những thuộc hạ của tôi đều không dám hỏi tôi vì sao, họ chỉ có thể làm theo lời tôi…

Ôn Nhu:

– Tôi không phải là thuộc hạ của anh, tôi muốn biết vì sao!

Thường Nhạc:

– Vì sao cô muốn biết thì tôi phải cho cô biết?

Ôn Nhu:

– Bởi vì tôi là bác sĩ, nên tôi cần phải biết suy nghĩ thực sự của anh.

– Được rồi, tôi thua cô, kỳ thực tôi chỉ là tùy tiện hỏi mà thôi.

Thường Nhạc cười cười, cái nụ cười quỷ dị đó không giống thoải mái cười to, cũng không giống nụ cười đùa dai, mà nụ cười này làm cho người khác rất khó lý giải ý nghĩa bao hàm trong đó:

– Được rồi, rốt cuộc cô muốn hỏi cái gì?

– Hỏi anh, vì sao anh lại thích tôi?

– Tôi có thể sử dụng một lời thoại trong một bộ phim cũ để trả lời không? Thích một người cũng cần có lý do sao?

Ôn Nhu cuối cùng đã tìm được cơ hội xoay chuyển tình thế, cô cố ý nghiêm mặt:

– Không cho phép nói năng ngọt xớt. Theo như lời cậu đã nói từ trước, chúng ta hiện nay đang tiến hành tâm lý trị liệu, mời nghiêm túc một chút.

– Ồ, điều này cũng rất đơn giản, ánh mắt của cô, cái mũi, cái miệng, cái tai, tướng mạo, dáng người, giọng nói, lại còn bộ dạng khi cô nói chuyện, thậm chí cả bộ ngực của cô, tất cả tôi đều thích.

Thường Nhạc quả thực là quá “thành thực”, đơn giản có hỏi là có đáp. Hắn nghiêng đầu xuống dùng cái mũi dịu dàng chuyên nghiệp lướt trên bộ ngực rất hít hít sau đó mới chậm rãi nói:

– Còn nữa, mùi nước hoa Estee Lauder trên người của cô cũng là thứ tôi thích.

Ôn Nhu trước sau như một bình tĩnh hỏi:

– Còn gì nữa không?

Thường Nhạc giống như đứa trẻ bị vạch trần lời nói dối, trên mặt lộ ra một nét cười ngượng ngùng, nghiêm mặt lại nói:

– Quả nhiên là không lừa được cô, trên thực tế, ở đây, tôi thích nhất vẫn là, là đôi chân của cô. Khi vừa đến tôi đã bị đôi chân dài và cặp đùi đẹp đẽ của cô cuốn hút.

Ôn Nhu cười cười:

– Cậu có tâm lý thật phức tạp, đây tuy rằng không phải trạng thái bệnh lý, nhưng điều này có thể dẫn đến ý thức bài xích những phụ nữ chân không đủ dài, đối với các cô ấy mà nói như thế là không công bằng.

– Tôi không quan tâm nhiều như vậy, với lại không phải mỗi người phụ nữ đều làm vợ của tôi.

Thường Nhạc làm ra dáng vẻ một tên vô lại, sau đó không kiêng sợ gì trong thiên hạ mà lấy tay đặt lên đùi Ôn Nhu, rất trịnh trọng nói:

– Kỳ thực tôi cũng không có tâm lý phức tạp gì, chủ yếu là đôi chân của cô thực sự quá đẹp, khiến cho tôi không thể kìm lòng được mà phải hết lời ca tụng, khen ngợi. Ôi! Thật đúng là một đôi chân đẹp, một đôi chân hiếm thấy, một đôi chân tuyệt mỹ, một đôi chân rất khó gặp, một đôi chân ngàn năm mong đợi, một đôi chân đẹp đến không thể đẹp hơn, một đôi chân đẹp đến kinh thiên động địa, đẹp đến quỷ khóc thần sầu, làm cho người ta nhìn thấy không thể không vỗ tay khen ngợi mà kêu to lên ba tiếng – chân đẹp quá!

Nói xong những lời này Thường Nhạc đột nhiên cảm thấy mình có chút giống như làm trò cười. Hay là bản thiếu gia bị nhóc này lây nhiễm rồi?

Ôn Nhu nhẹ nhàng hất bàn tay trộm cắp đang đặt trên đôi chân đẹp đẽ của mình ra, không nóng không lạnh hỏi:

– Rốt cuộc là đẹp ở chỗ nào?

– Câu hỏi thật hay, cho phép tôi suy nghĩ ba mươi giây, sắp xếp lại từ ngữ một chút sau đó sẽ trả lời cô.

Sau khi nói xong, Thường Nhạc nhắm hai mắt lại, làm ra một bộ dáng trầm tư, đúng ba mươi giây sau mở mắt ra nói:

– Nói thật, tôi từ trước đến nay chưa từng gặp qua một phụ nữ nào có đôi chân đẹp như thế này.

Nói tới đây,Thường Nhạc lại đem bàn tay trộm cắp của mình đặt lên đùi cô, còn làm ra bộ dáng nghiên cứu học vấn rất nghiêm túc chỉ chỉ trỏ trỏ trên cặp đùi của cô mà nói:

– Cô xem, bắp chân của cô rất đầy đặn nhưng lại không quá mập mạp, toàn bộ bắp chân nhỏ, dài thằng tắp, đường cong có thể nói là đẹp tuyệt trần, mà ở bên dưới đôi gót sen lại càng tinh xảo, mắt cá chân mượt mà, phối hợp với giày xăng – đan cao gót để lộ ra những ngón chân tinh xảo giống như ngà voi điêu khắc mà thành. Lại nhìn đến hai bắp đùi của cô, đó là bộ phận thu hút đầu óc của tôi nhất, nó thật có lực bùng nổ nhưng lại rất mềm mại mượt mà có thể nói là một cực phẩm trong hàng vạn không tìm được một.

– Nói xong rồi hả?

Ôn Nhu biểu hiện bình tĩnh càng ngày càng giống một bác sĩ tâm lý, lại một lần nữa nhấc đôi tay gian tà của Thường Nhạc ra, tán dương một câu:

– Tôi nhìn không ra, cậu đúng là đã có nghiên cứu rất kỹ đối với chân của phụ nữ.

Tuy rằng thoạt nhìn Ôn Nhu rất bình tĩnh, nhưng Thường Nhạc vẫn phát hiện dưới mi mắt cô hiện lên một tia vui sướng. Không có phụ nữ nào không thích được người khác giới khen ngợi, cho dù là Ôn Nhu, bác sĩ tâm lý kiệt xuất này cũng không ngoại lệ.

Tuy nhiên, dựa vào đạo đức nghề nghiệp căn bản của một Hoa hoa công tử, Thường Nhạc giả bộ như không phát hiện thấy gì cả, hoặc giả hiện giờ hắn cũng không vội tán gái, hắn tỏ ra rất là xúc động nói:

– Ồ! Cô thực sự không phải nói, cá nhân tôi cảm thấy, thật ra thì tôi cũng vừa mới phát hiện ra, tôi thật sự có tiềm chất viết tiểu thuyết xxx…

– Ha ha, thật à?

– Đương nhiên, chẳng lẽ cô không cảm thấy sao?

– Tôi chỉ là phát hiện ra cậu rất biết miêu tả phụ nữ, cũng rất biết dụ dỗ phụ nữ.

– Không, bác sĩ, cô nói như thế thì tôi phải nghiêm túc phê bình cô rồi.

Thường Nhạc nghiêm mặt làm ra một dáng vẻ rất bi thương nói:

– Bác sĩ, sao cô có thể nói như thế? Tôi chẳng qua là có thói quen nghiên cứu con người mà thôi, bất kể nam hay nữ. Đương nhiên, bằng lương tâm mà nói tôi vẫn thích nghiên cứu phụ nữ hơn. Lấy thí dụ, vừa rồi khi tôi vừa mới tới đây, tôi có nhìn thấy một cô gái đẹp bên ngoài phòng làm việc, tôi không kìm lòng được có nghiên cứu cô ta một chút, cô ấy thoạt nhìn rất bi quan…

– Anh nói là Susan, đồng nghiệp của tôi? Cô gái trẻ tuổi mặc bộ váy màu trắng kia?

– Ừ, đúng rồi, chính là cô ấy.

– Không thể nào, Susan là một cô gái rất lạc quan, sao anh có thể nói là cô ấy bi quan?

– Ở ngoài mặt thì là như vậy, nhưng bác sĩ, chỉ cần cô nhìn kỹ bộ ngực của cô ta một chút, cô sẽ phát hiện cô ấy đối với cuộc sống có thái độ bi quan tiêu cực.

– Vì sao?

– Điều này cũng muốn hỏi? đương nhiên bởi vì ngực của cô ấy chảy xuôi xuống.

Ôn Nhu vốn định giả vờ giận dỗi, nhưng lại không thể kìm nổi bật lên cười khanh khách, cười đến rung hết cả người. Thằng nhóc này, hắn cũng… cũng thật biết tán gẫu, thật biết chọc ghẹo người ta. Mà còn cái luận chứng méo mó kia, còn cố tình làm cho người ta ôm bụng mà cười, cười đến không thể nào phản bác.

Thường Nhạc cảm nhận được thân mình run rẩy của mỹ nhân mang đến chấn động, hưởng thụ này còn khoái cảm gấp hàng vạn lần so với ghế mát xa. Sự thoải mái khiến hắn thiếu chút nữa chỉ muốn cởi sạch quần áo, nhưng cuối cũng hắn cũng chỉ có thể nhắm hai mắt lại mà lẳng lặng hưởng thụ.

Ôn Nhu thật ra rất có kinh nghiệm của một bác sĩ tâm lý, tỷ mỷ khai quật tất cả các vấn đề của Thường Nhạc hỏi:

– Vì sao cậu thích nghiên cứu con người?

Thường Nhạc đột nhiên mở mắt ra, trên mặt có chút lạnh lùng lại cũng chút bất đắc dĩ nói:

– Khả năng bởi vì có rất nhiều người muốn đối phó với tôi, cũng có thể bởi vì tôi luôn muốn đối phó với người khác, cho nên…Ha ha điều này thật là khó nói, nói một cách khác, từ nhỏ đến lớn, trước sau có tới gần hai mươi nhóm người muốn bắt cóc tôi, chẳng qua là bọn họ chưa thành công mà thôi…Vì để sống sót, mỗi người đều trở nên âm hiểm, giả dối không phải sao?

– Cậu bị bắt cóc hơn hai mươi lần?

Dù là tố chất tâm lý của Ôn Nhu rất tốt, nhưng cũng đã không nhịn được phải kêu lên một tiếng. Tuy nhiên cô cũng rất nhanh bình tĩnh trở lại ngay, đa số con cháu những nhà quyền quý đều có từng bị bắt cóc, điều này cũng không phải là chuyện lạ.

– Điều này cũng không có gì kỳ quái lắm, bác sĩ, cô cũng không cần quá lo lắng như thế. Trên thực tế rất nhiều bọn cướp còn chưa kịp tiếp cận tôi trong phạm vi một trăm thước, đã bị vệ sĩ trong nhà tôi giải quyết.

Trên mặt Thường Nhạc hiện lên nụ cười như có như không, một loại mùi máu nhạt nhạt từ trong người hắn tràn ra:

– Kỳ thực, nguyên nhân nghiên cứu về con người cũng không phải tất cả vì như thế, mà có thể là do tôi đam mê. Trong mắt của tôi, chỉ cần là người thì sẽ có nhược điểm, tôi thích tìm nhược điểm của người khác, đặc biệt là nhược điểm đối thủ của tôi.

Dừng lại một chút, trên mặt Thường Nhạc lộ ra một chút không đàng hoàng, thanh âm cũng trở nên lạnh lùng:

– Nhiều khi, thực sự tôi cũng không muốn như vậy, nhưng không có biện pháp. Đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, thân thế của chúng ta quyết định tất cả, cho dù tôi không đối phó người khác, người khác cũng sẽ vắt óc tìm cách đối phó tôi. Mà tôi thì lại không muốn làm một con dê béo để cho người khác làm thịt, vì thế tôi chỉ có thể biến mình thành một con mãnh thú.

Cảm nhận được sự âm u lạnh lẽo khác thường truyền đến từ trên người Thường Nhạc. Ôn Nhu cảm thấy ở lạnh từ chân truyền đến khắp cơ thể của cô. Cô lại một lần nữa cúi đầu dùng một ánh mắt trước nay chưa hề có nhìn Thường Nhạc, cô muốn nhìn rõ thực tại thái quá tuổi trẻ trên con người trẻ tuổi này, rốt cuộc phải nhận áp lực và trách nhiệm như thế nào?

– Tốt rồi, hiện tại chúng ta đã quay về vấn đề ban đầu, cậu nói xem tại sao cậu lại không thích phụ nữ hám của?

Ôn Nhu khéo léo chuyển đề tài phân tán sự chú ý của Thường Nhạc.

Quả nhiên sắc mặt Thường Nhạc hòa hoãn đi nhiều, lộ ra một nụ cười miễn cưỡng nói:

– Thực ra tôi cũng không kỳ thị các cô gái hám của, người cũng nên có một mặt hám lợi, cho dù là kỹ nữ tôi cũng vẫn giữ một phần tôn trọng. Ở trong mắt tôi, dựa vào bản lĩnh của mình để tồn tại trên thế giới này, cho dù là bán mình đi nữa thì cũng không có gì sai.

Nói tới đây, Thường Nhạc lại bổ sung thêm một câu:

– Nhưng tôi không hy vọng tôi có thể thích các cô gái hám của. Tuy rằng tôi có nhiều tiền đến mức căn bản tiêu không hết, tôi cũng không quan tâm tiêu tiền trên thân thể phụ nữ, nhưng tôi không thích phụ nữ quá ham muốn vật chất, nói như thế cô hiểu chưa?

– Không hiểu!

– Không phải chứ, bác sĩ, cô có tinh thần chuyên nghiệp một chút có được không? Lời nói thông tục dễ hiểu như vậy mà cô vẫn còn không rõ ư?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ai hiểu nỗi lòng tôi - Tác giả Kesitinhtramlang
Sau khi chúc cô bạn mới quen ngủ ngon tôi tắt máy vi tính, bà chị đã lim dim ngủ từ lúc nào. Hẹn giờ điều hòa và tắt điện tôi lên giường ôm lấy chị. Không buôn nữa à? Chị tôi thều thào. Vâng, muộn rồi chị a, em tưởng chị ngủ rồi, mà sao nay lại mò lên đây thế? Thỉnh thoảng lên ngủ với thằng em không nó lại buồn. Kể ra thì cũng buồn thật, nhiều hôm chạy xuống định xin ngủ nhờ thấy bà chị ngủ ngon quá nên lại chạy lên. Vừa nói tôi vừa thò tay qua áo mân mê xoa bóp hai bầu vú chị, hai gò vú mơn mởn đầy đặn quen thuộc với hai núm vú nhỏ nhọn kiêu hãnh vươn cao. Lâu lâu không được sờ nên tôi làm khá mạnh. Nhẹ thôi em! Chị tôi nhăn nhó. Hì hì đau hả chị, tại lâu ngày không được làm mà. Rút tay ra tôi lần mò và cởi dần mấy cái khuy áo chị, ánh đèn ngủ màu hồng nhẹ nhàng len lỏi vào từng vùng da thịt mơn mởn. Vòng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện hay Truyện nhẹ nhàng Truyện phá trinh Truyện sex vần A Truyện sinh viên
Nữ giám đốc
Phần 35 Hoàng đột nhiên rút từ túi ra hai chiếc vé máy bay, một chuyến du lịch đến đảo Bali và chỉ có nàng và hắn. Chi sung sướng tột cùng ôm chòang lấy cổ Hoàng, hôn lên khuôn mặt, đôi môi thân thương. Tất cả đều đã lùi vào dĩ vãng, chỉ còn lai tình yêu của hai người. Sáng hôm sau trên tờ báo tin tức, ở trang cuối cùng và chiếm một góc nhỏ xíu của trang báo, người ta đọc thấy một tin. Có một người đàn ông lái xe trong tình trạng say rượu và đã đâm ô tô xuống rìa đường cao tốc. Người đàn ông chết tại chỗ, không có người thân nào đến tìm nên buộc lòng cảnh sát phải đăng báo. Nào có ai biết được chuyện trước khi chết anh ta đã bị Hoàng chuốc rượu say mềm, dù sao cũng là kết cục hợp lí. Mong các bạn độc giả cũng đừng hỏi nguyên nhân nào thêm về chuyện này bởi một lẽ rất đơn giản, cuộc đời nhiều lúc cũng chẳng cần biết đến lí do những việc xảy ra, hãy cứ quan tâm đến kết quả...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Địt nhau với đồng nghiệp Địt nơi công cộng Đụ tập thể Truyện bạo dâm Truyện hiếp dâm Truyện ngoại tình
3 chị em
Phần 6 Sau khi hai chị em Yến và Phượng được thỏa mãn nhu cầu sinh lý, cả hai chị em tươi cười vui vẻ và hẹn gặp lại Phong ngày mai họ sẽ trở lại. Yến và Phượng mới vừa bước ra khỏi cửa thì chị Sáu lấp ló từ trên lầu xuống. Thì ra nãy giờ chị đã lên trên phòng để quan sát chiến trường như lần trước. Chị nhìn Phong nói: Chẳng thấy có giọt máu nào cả cậu ơi. Lần này nghe chị Sáu nói Phong không còn bực tức nữa. Chàng chỉ ngẩn mặt ra một lúc rồi cười xòa: Thôi, cái số tôi chỉ được hưởng của thừa thì cũng đành vậy. Còn cô Thu Nhi đâu? Cổ mới 16 tuổi chắc là còn con gái. Cậu tìm cách dụ dỗ xem sao. Phong lắc đầu: Thu Nhi mới 16 tuổi. Dụ dỗ lỡ bà Ngọc biết được bả đi thưa thì phiền lắm. Thôi tôi chịu thua rồi chị Sáu ạ. Vả lại làm được hai chị em Yến và Phượng tôi cũng hơi hả dạ rồi. Nhưng Phong không ngờ chàng đã trở thành con mồi của...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Đụ tay ba Đụ với hàng xóm làm tình với chị vợ Truyện hiếp dâm Truyện học sinh Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi