Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 79

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 79

Thường Nhạc lười biếng xoay người, thuận miệng nói:

– Rất đơn giản, bởi vì Pinky Dianne là hàng Nhật Bản!

Đúng vậy, Pinky Dianne là do công ty Sanei tự thiết kế, tập đoàn Sam Sam và công ty quốc tế Sanei của Nhật được thành lập cùng công ty thương mại thời trang quốc tế Ningbo, bắt nguồn từ năm 1983 đã rất nổi tiếng ở Nhật, cũng có vị trí nhỏ trong giới thời trang quốc tế, cũng được coi là thương hiệu quốc tế.

Ôn Nhu thoáng một cái liền hiểu được, lộ ra nụ cười hiểu ý,

– Vậy, cậu là phẫn nộ.

– Không tính vậy, tôi nào có thời giờ đi làm những việc đó, hò hét có lợi hại hơn nữa thì Nhật Bản cũng không thể chìm xuống, đúng không? Nếu tôi muốn làm mà nói, liền làm chút chuyện thực tế…

– Thực tế?

Trái tim Ôn Nhu co mạnh một cái, nếu thân phận của tên nhóc này thật sự hiển hách như vậy, hắn sẽ không đi làm một cuộc khủng bố tập kích Tokyo chứ?

Thường Nhạc cười cười, dùng ánh mắt mờ ám nhìn Ôn Nhu:

– Bác sĩ, cô đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi? Chẳng lẽ cô nghĩ tôi là phần tử khủng bố? Ai, nếu thật là như vậy, vậy rất tổn thương lòng người rồi! Cô nhìn xem, tôi chỉ là một học sinh trung học, mỗi ngày học tốt tiến về phía trước, sẵn sàng bốn hiện đại hóa, làm sao có thể làm những việc đó, cô nghĩ tôi quá xấu xa rồi!

– Thật sao?

Ôn Nhu dùng giọng điệu bất an và nghi ngờ hỏi.

– Ách, điều này, trên cơ bản là thật, nhưng nói không chính xác, không chừng một ngày nào đó bản thiếu gia bực bội đi tìm người làm nổ tung đất nước đó…

Thường Nhạc không chút để ý nói xong, hoàn toàn mặc kệ khuôn mặt xinh đẹp đã biến sắc của Ôn Nhu, đột nhiên nói:

– Đúng rồi, bác sĩ, chẳng lẽ tôi có ý nghĩ như vậy cũng coi là biến thái?

– Không tính là biến thái, nhưng có chút chênh lệch.

– Vì sao cô lại nói sang chuyện khác?

– Tôi làm sao cơ?

– Hình như tôi chỉ yêu cầu cô đừng dùng trang phục Pinky Dianne, có tất yếu phải làm vấn đề suy đến trên người tôi không?

– Ồ, cũng phải, nhưng, cậu có thể nói lý do thật nhất không.

– Lý do của tôi? Rất đơn giản, cho dù không phải sản phẩm trong nước, cũng đừng mua đồ Nhật, tuy chi phí mua sắm là không có biên giới, nhưng người tiêu thụ lại có biên giới, đúng không? Chúng ta sao phải mua đồ của kẻ thù? Đương nhiên, chỉ cần mọi người không làm Hán gian, mua hàng Nhật cũng không có gì để nói, tôi chỉ là không quen nhìn người bên cạnh mình dùng hàng Nhật mà thôi.

– Người bên cạnh cậu? Tôi cũng tính sao?

Nói xong lời này, Ôn Nhu cảm thấy trái tim mình không ngờ hơi run lên.

– Đương nhiên tính, ai bảo tôi gặp phải cô chứ? Nếu tôi vĩnh viễn đều không có cơ hội gặp cô, vậy cô dùng nhãn hiệu gì đương nhiên không liên quan đến tôi.

Nhìn kẻ vừa cực đoan vừa kỳ quái này, Ôn Nhu hiếu kỳ nói:

– Cậu thật sự chưa bao giờ dùng hàng Nhật?

Thường Nhạc cười nói:

– Chưa bao giờ dùng? Lời này có chút khoa trương, ví như tôi từng xem hoạt hình hoặc phim Nhật, còn có AV…. Nói như thế nào đây, là tận lực không dùng đi. Đương nhiên, tình huống đặc biệt luôn có ngoại lệ, ví dụ như có một ngày tôi bị người ta đuổi giết, trước mặt chỉ còn một chiếc Toyota, tôi sẽ không chút do dự mà dùng xe đó để chạy trốn…

Trên thực tế, bất luận thiết bị gì trong xí nghiệp của gia tộc Đông Phương, như điều hòa hay máy tính gì đó, không có cái nào là hàng Nhật Bản. Người của Thường Nhạc cũng không dùng thứ này, về phần Thường Nhạc nha, đương nhiên cũng chưa từng dùng, hắn có ít nhất mười chiếc xe, tất cả đều không phải đồ của Nhật. Giống như lần trước đua xe trên núi Dương Vĩ, xe máy của Nhật xịn như vậy, gần như dựng lên nửa bầu trời đua xe máy, nhưng Thường Nhạc vẫn là dùng xe của Anh để chiến thắng trở về, loại cảm giác vượt qua Suzuki, Yamaha, Honda của nhật, thật sự rất thú vị…

Ôn Nhu im lặng lắng nghe Thường Nhạc thao thao bất tuyệt, cảm nhận biến ảo trên vẻ mặt hắn, nét mặt của cô cũng không ngừng biến ảo. Cô đột nhiên cảm thấy, trên người tên nhóc này có một loại chân thành hiếm có, chẳng qua là bình thường không biểu hiện ra mà thôi.

Nhìn bộ dạng kích động của Thường Nhạc, Ôn Nhu kéo ghế ngồi đến sát cạnh hắn, lấy tay nhẹ nhàng đè lại cái trán của Thường Nhạc, giọng điệu ôn hòa nói:

– Được rồi, tôi đáp ứng yêu cầu của cậu. Bây giờ cậu hít sâu, thả lỏng…

Không ngờ Thường Nhạc đột nhiên nói một câu:

– Cô để tay lên trán tôi, làm cho cục cưng bé bỏng của tôi nhảy loạn lên, làm sao tôi có thể thả lỏng được?

– Đáng ghét!

Ôn Nhu hờn dỗi một tiếng, không kìm nổi lấy tay vỗ lên mặt Thường Nhạc một cái. Nhưng cô lập tức cảm thấy hối hận vì lời nói và hành động của mình, mình là bác sĩ, làm sao có thể như vậy?

Nằm một bên, nhìn bộ dáng giận dữ của giai nhân, Thường Nhạc lập tức phát huy đạo đức nghề nghiệp của một Hoa hoa công tử, dịu dàng nói:

– Kỳ thật, với khí chất và dáng người cùng dung mạo không thể bắt bẻ của một bác sĩ, cô mặc quần áo gì đều rất đẹp. Trong mắt tôi, không phải chỉ có Pinky Dianne mới giúp cô tỏa ra khí độ và nội hàm chuyên nghiệp này, kỳ thật dùng Kenzo cũng không tệ, thần bí phương Đông và diêm dúa phương Tây dung hợp lại, quả thật rất thích hợp với cô!

Ôn Nhu cúi đầu nhìn Thường Nhạc, kinh ngạc vì sự hiểu biết độc đáo uyên bác đối với phụ nữ, cô nói:

– Kenzo chẳng phải cũng do người Nhật Bản thiết kế sao?

Ho khan một tiếng, Thường nhạc nghiêm túc nói:

– Không giống nhau, Kenzo là do nhà thiết kế Nhật mang quốc tịch Pháp thiết kế, tính ra vẫn là công ty của Pháp, đúng không? Tôi là một người có tư cách, từ trước đến nay ân oán rõ ràng!

Xì một tiếng, Ôn Nhu rốt cục không nhịn được bật cười, nhìn bộ dáng có chút nghiêm túc của Thường Nhạc, không nhịn nổi ôm bụng cười to. Không hề nghi ngờ, cô hoàn toàn bị Thường Nhạc đánh bại.

– Thật ra…

Thường Nhạc cố ý hạ xuống chỗ hấp dẫn, nhìn sắc mặt Ôn Nhu, lúc này mới nói:

– Kỳ thật cô không cần phải cố ý mặc trang phục trưởng thành, tuy nghề nghiệp của cô có chút trói buộc về hình tượng, nhưng cô cũng có thể đi theo cá tính của mình. Năm nay cô bao nhiêu tuổi? 26? 25? Hoàn toàn không cần phải ăn mặc như vậy, tôi đề nghị cô dùng XOXO, màu đẹp, đường cắt may khêu gợi, đầy đủ các phong cách cá tính, tuyệt đối có thể làm cho cô có cảm giác rực rỡ trước mặt người bệnh. Trong mắt tôi, thậm chí trong mắt tất cả bệnh nhân, một bác sĩ có cá tính tuyệt đổi có sức hấp dẫn hơn bác sĩ bảo thủ!

Ôn Nhu yên lặng nghe Thường Nhạc nói, ánh mắt có chút mơ màng, cả người thậm chí có chút ngây ngốc. Ai cũng không ngờ tới, bởi vì buổi nói chuyện này, Ôn Nhu tương lai trở thành bác sĩ tâm lý có cá tính và xuất thân cao nhất cả nước, thậm chí là toàn cầu, rất nhiều phú hào muốn nhận tư vấn tâm lý của cô đều phải hẹn trước mấy tháng…

Nhân tiện nói một câu, XOXO không chỉ là từ dùng để chỉ cái kia giữa nam và nữ, XOXO đúng là một thương hiệu trang phục nổi tiếng toàn cầu.

Khi Ôn Nhu hồi phục tinh thần, phát hiện Thường Nhạc đang ngồi trước mặt mình, trong tay còn cầm chiếc kèn ác mô ni ca thổi một bài dân dao làm cho cô bị dọa, miệng há to.

– Ôi, bác sĩ, cô nhìn mình xem, lại thất thần đúng không? Tôi đứng lên hút xong điếu thuốc rồi, còn đến bàn làm việc của cô lấy cái kèn ác mô ni ca này mà cô không phát hiện ra.

Thường Nhạc làm ra bộ dạng đúng lý hợp tình quở trách, giống như giáo viên đang giáo huấn học sinh.

Ôn Nhu che dấu “ồ” một tiếng, sau đó rất chuyên nghiệp nhìn Thường Nhạc, mỉm cười nói:

– Tôi đã nói rồi, bây giờ vị trí của chúng ta là bình đẳng, thất thố của tôi có thể lý giải được, mời cậu tiếp tục…

Thường Nhạc nháy nháy mắt một chút:

– Thật sự là ở vị trí bình đẳng sao?

– Đương nhiên!

Khẩu khí của Ôn Nhu vô cùng đáng tin.

– Tốt lắm.

Thường Nhạc chỉ chỉ chiếc gối dùng để dựa đầu ở bên cạnh, dùng ánh mắt không có ý tốt nhìn Ôn Nhu, cười nói:

– Mời cô ngồi ở đây, được không?

– Được!

Ôn Nhu lần này vô cùng thoải mái, ngồi ở trên ghế nằm.

– Bác sĩ chính là bác sĩ, tố chất cao như vậy, không như phụ nữ bình thường, luôn thích nhăn nhó!

Thường Nhạc cười tán dương một câu, bỗng nhiên nằm xuống, gồi đầu lên trên cái đùi co dãn sung mãn của Ôn Nhu, cái mũi thẳng tắp kia còn rất không có ý tốt mà hít hà.

– Cậu…

Đối mặt với tên nhóc ăn đậu hũ của cô, Ôn Nhu tương đối không còn gì để nói. Lấy tay nâng đầu Thường Nhạc, trong nháy mắt ngón tay đụng đến mái tóc mềm mại của Thường Nhạc, cô đột nhiên cảm giác được lòng mình khẽ nhộn nhạo.

Lúc này, giọng nói rất nghiêm túc của Thường Nhạc truyền đến:

– Bác sĩ, đừng sợ, tôi chỉ là thích nằm chợp mắt trên đùi phụ nữ mà thôi. Dưới tình huống như vậy, tôi mới có thể hoàn toàn thả lỏng, cô nhân nhượng tôi một chút đi.

Ôn Nhu định dùng lực đẩy Thường Nhạc ra, nghe nói như vậy, tay cô lại thõng xuống:

– Vậy hiện tại cậu đã thả lỏng chưa?

– Tương đối rồi, nhưng vẫn còn thiếu chút chút.

Hai phút qua đi, Ôn Nhu lại hỏi:

– Bây giờ thì sao?

– Vốn đã thả lỏng rồi, cô hỏi như vậy, tôi lại cảm thấy căng thẳng…

– Cậu…

– Được rồi, bây giờ được rồi, chúng ta bắt đầu đi…

– Ừ, cậu nói, tôi nghe.

Thường Nhạc hơi hơi xoay đầu trên đùi Ôn Nhu, nói:

– Bây giờ, đến lượt tôi hỏi cô, xin hỏi, vừa rồi lúc tôi nói đến mẹ tôi Đông Phương Ngọc, tại sao cô phải kích động như vậy?

Ôn Nhu không hề ngượng ngùng, đúng lý hợp tình nói:

– Rất đơn giản, bởi vì mẹ cậu là thần tượng từ nhỏ đến lớn của tôi! Trên thực tế, người phụ nữ ưu tú như cô ấy, tôi nghĩ hơn phân nửa phụ nữ trên cả nước đều sùng bái cô?

– Ồ, hóa ra là như vậy, có thể hiểu được.

– Bằng không, cậu cho là như nào?

Thường Nhạc chỉnh chỉnh cái đầu, hai mắt hướng lên, ánh mắt xuyên thấu qua khe hở giữa bộ ngực no đủ của Ôn Nhu, dừng trên chiếc cằm thanh tú, thẳng thắn nói:

– Tôi còn tưởng cô là cô gái hám của? Lúc ấy tôi liền nghĩ, bác sĩ cô chắc không mang cái nhìn vấn đề một cách phiến diện chứ? Nếu là như vậy, tôi thật quá thất vọng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hòn Ngọc Việt - Tác giả Thái Mai
Phần 22 Sáng hôm sau chúng tôi bắt thuyền vào trong bờ rồi lấy xe tiếp tục cuộc hành trình Chi đã vào bện viện khám và đã biết được có thai, hai chúng tôi vui mừng lắm nhưng vẫn không để ai trong nhóm biết được chuyện này, tôi hỏi khẽ Chi về chuyện với Hùng thì Chi nói... Yên tâm đi anh, em hỏi bác sĩ về chuyện đó rồi, trong vòng hai tháng đầu làm chuyện đó chả sao cả đâu, có khi mai kia lại dễ đẻ đấy chứ, mà anh Hùng anh ấy bảo thích hôm nào thì mới nói cơ, mà anh ghen đấy à... Đâu anh có ghen gì đâu chứ, ghen mà để em làm chuyện ấy à, nào bây giờ chúng ta đi tiếp vào trong thành phố nhé... Chúng tôi đi vào trong thành phố nhưng cũng không ở đó lâu, chỉ nghỉ mỗi mỗi một đêm rồi nửa ngày ở trên đó rồi tiếp tục đi xuống đồng bằng sông Cửu Long, vì ở đây không khí vô cùng thoải mái với chúng tôi Đến được Cần Thơ thì cũng đã chiều muộn. Lên chúng tôi ở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Sex bú cặc Sex bú vú Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn Truyện sex liếm lồn Truyện sex mút lồn
Dì ghẻ dâm đãng - Tác giả Ngọc Linh
Phần 40 Sáng hôm sau thì tôi cùng với Tùng và Hằng về nhà tôi. Tôi bảo Hằng và Tùng đi tắm trước, nhưng với cái điệu bộ ngượng ngùng Hằng nói: Em thấy làm sao đó, em muốn tắm cùng với anh cơ! Tôi cười thì Tùng cũng cười theo nhưng tôi khẽ vuốt nhẹ nhàng vai của Hằng rồi nói: Có làm sao đâu, hay cả ba chúng cùng đi tắm được không, như thế thì thoải mái hơn. Nào đi nào. Tôi với Hằng và Tùng đều vào trong phòng tắm, Tôi và Tùng thì thích lắm nhưng Hằng thì cũng hơi lưỡng lự đôi chút nhưng rồi cũng vào cùng tôi. Vừa vào trong phòng tắm thì Tùng đã phun ướt hết cả người tôi và Hằng rồi. Không những phun ướt hết mà còn phun đầy mặt của Hằng nữa. Tôi khẽ bảo Tùng: Thôi nào, đừng có đùa nữa nào, tắm nhanh lên chúng ta còn làm, cứ ở trong phòng tắm thế này à? Tôi nói xong thì cởi dần dần đồ của mình xuống. Con cặc cứng ngắc, căng phồng bên trong cái quần luôn. Còn Tùng thì cũng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ dì ghẻ Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện mút cặc Truyện phá trinh Truyện sex liếm lồn Truyện sex mút lồn
Chuyện đời cô ca sĩ - Tác giả Văn Nguyễn
Phần 32 Mai tỉnh dậy, nàng đau đầu ghê gớm, thân thể rã ra thành từng mảnh nhỏ, nhưng có lẽ mai đã quen với cái cảm giác này sau mỗi một đếm thác loạn rồi đâm ra trong đầu óc nàng, sự tỉnh táo lại quay về rất lẹ. Mai nằm ngửa, nàng nhìn lên trần nhà, một màu trắng rất nhẹ nhàng và thanh thoát, khác hẳn với những cái trần nhà tối sẫm màu mà nàng thường nhìn thấy mỗi khi tỉnh lại. Mai thấy bụng mình hơi nặng, còn trên người thì đang đặp mền. Kỳ lạ thiệt, hình như đã lâu lắm rồi chưa có ai đắp mền cho nàng mỗi khi đi ngủ cả, đâm ra Mai cũng quen dần với việc ngủ và thức dậy với cái trạng thái trần truồng trơ trẽn nhất của một người đàn bà. Thường thì nàng cắn thuốc xong, làm tình tập thể với cả một bầy đàn ông, chính Mai nhiều khi ngủ quên đi lúc nào chẳng rõ, nàng ngủ ngay cả khi lồn vẫn còn đang bị dập túi bụi. Nhưng hôm nay có vẻ gì rất khác, ít nhất là lúc này Mai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện cưỡng dâm Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn Truyện sex mút lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi