Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 78

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 78

– Ồ, vậy thì quá nhiều, quả thực nói ra rất dài nha!

Thường Nhạc nói xong lời này, trên mặt có chút hả hê.

Ôn Nhu bất động thanh sắc nhìn Thường Nhạc, giọng điệu có vẻ rất dịu dàng, nghe có vẻ vô cùng thoải mái:

– Bất cứ sự việc nhỏ nào đều có thể trở thành vấn đề lớn ảnh hưởng cả đời cậu, vì vậy cậu cứ từ từ nói, không cần phải vội, cũng không cần căng thẳng, nói từng việc đặc biệt, chúng ta bắt đầu!

– Tôi không vội, cũng không căng thẳng. Bình thường, tôi ở cùng người khác, người căng thẳng không phải là tôi mà là người khác. Điểm này cô có thể hoàn toàn yên tâm, bác sĩ.

Nếu người bình thường nói ra câu nói vừa kiêu ngạo lại hoành tráng này thì tuyệt đối rất vô sỉ, nhưng lời này xuất hiện từ trong miệng Thường Nhạc thì lại là bình thường.

Bày ra một thân hình thanh thế lớn trên ghế nằm, Thường Nhạc thoải mái tạo hình, sau đó mới từ từ nói:

– Vậy nói từ chuyện lúc nhỏ của tôi đi, trước đó tôi muốn trịnh trọng thanh minh một chút, những lời sau đâu tôi không hề có ý khoe khoang, chỉ là trình bày lần lượt từng chuyện. Ví dụ như năm tôi năm tuổi đã có thể đọc làu làu “Ba trăm bài thơ Đường”, chuyện này có tính là biến thái không?

– Nếu dựa theo cách nói lưu hành thời nay để hình dung, đây quả thật là rất biến thái.

Ánh mắt Ôn Nhu xuyên qua kính mắt bắn lên người Thường Nhac, dường như dang phân tích đầy đủ con người Thường Nhạc, trầm mặc một lát, cô lại nói:

– Đây là một vấn đề khái niệm mơ hồ, hiện tại từ “biến thái” thậm chí đã trở thành một lời khen tặng. Nói ví dụ như một người mỗi lần thi đều đạt điểm tối đa, một người phá kỷ lục Olympic, sẽ có rất nhiều người cho rằng người đó biến thái. Mà trên thực tế, đây thật ra là chứng minh sự ưu tú của họ, và trên học thuật, có biến thái hay không đều không có vấn đề.

Thường Nhạc nháy mắt một chút nói:

– Theo như cô nói, lúc bảy tuổi tôi nhìn trộm con gái tắm, chuyện này có tính là biến thái không?

– Bảy tuổi? Nhìn trộm con gái tắm?

Bàn tay trắng như ngọc đang để trên đầu gối của Ôn Nhu run rẩy, mấy ngón tay thon dài không khống chế được mà lay động. Cho dù cô cố gắng khống chế ngữ khí của mình như nào đi nữa, thì trong giọng nói của cô vẫn lộ ra vẻ khiếp sợ.

Thường Nhạc rất bình tĩnh nhìn Ôn Nhu:

– Sao vậy? Bác sĩ, không phải cô bảo tôi có thể nói bất cứ điều gì sao, lúc này tôi chỉ là làm theo dặn dò của cô.

– Ừ, không sao, mời cậu tiếp tục.

Ôn Nhu điều chỉnh lại tư thế ngồi, giọng điều đã bình tĩnh hơn vừa rồi rất nhiều.

Thường Nhạc dừng ánh mắt trên cái đùi co dãn mê người ở dưới bộ váy của Ôn Nhu, từ từ nói:

– Kỳ thật, sau khi lên bảy tôi không chỉ nhìn trộm một người con gái tắm, mà là nhìn trộm rất nhiều con gái tắm. Về phần rốt cuộc là bao nhiêu người, tôi không nhớ được…

– A?

– Bác sĩ, cô lại làm sao vậy?

– Không sao không sao, cậu tiếp tục đi.

– Ồ, vậy nói về thời điểm sau khi tôi sáu tuổi đi. Khi đó mẹ tôi luôn nói tôi không bình thường, bởi vì tôi đi chơi với bạn ở bên ngoài, mỗi lần đều chủ động đóng vai người xấu. Lưu manh này, thổ phỉ này, cường đạo này, phản đồ này, ác ma… toàn bộ tôi đều diễn qua, hơn nữa những nhân vật đó đều là những nhân vật tôi chuyên diễn, ai dám giành giật với tôi, tôi liền nổi nóng với kẻ đó.

– A? Ha ha, vậy sao?

– Bác sĩ, cô sao có thể như vậy? Cô lại thất thố rồi, rốt cuộc thì tôi là bác sĩ hay cô là bác sĩ? Tố chất gì chứ, nghiêm túc chút được không?

Nghe được lời nói nghiêm trang thậm chí có phần nghiêm túc của Thường Nhạc, lại nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của hắn, Ôn Nhu không ngờ hơi đỏ mặt, lại lần nữa bị Thường Nhạc giáo huấn đến nỗi không thể phản bác, cô nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, sau đó nói:

– Thật xin lỗi, tôi là bị hấp dẫn bởi chuyện lúc bé của cậu, mời cậu tiếp tục.

– Nói xong bảy tuổi rồi? Vậy chúng ta bắt đầu nói khi tám tuổi. Ách… lúc tôi tám tuổi, dường như có rất nhiều bạn gái, tôi nhớ bạn gái đầu tiên của tôi là bị tôi dùng thơ của Shelly để lừa mà có được… Nhưng bây giờ tôi không nhớ nổi tên cô ấy nữa rồi, thật mẹ nó vô nghĩa!

Đờ đẫn nhìn Thường Nhạc ba hoa, ánh mắt của Ôn Nhu đột nhiên nhạt xuống, cô không rõ vì sao lòng mình lại có cảm giác mất mát, dường như trái tim đang mơ hồ đau đớn.

Thường Nhạc dường như không phát hiện ra Ôn Nhu thất thố, tiếp tục nói:

– Lúc chín tuổi, chậc chậc, đó quả thật là một năm đáng tưởng niệm! Tuy năm đó tôi rất buồn bực vì bị một cao thủ cờ vây đâm một vố, nhưng năm đó tôi đã tạm biệt nụ hôn đầu của mình… Ách, đương nhiên, nụ hôn đầu tiên lúc đó kỳ thật là tôi cưỡng hôn! Ai, bác sĩ, cô khoan hãy nói, cô bé kia hơi giống cô, cô ấy cũng là một người con gái thành công như cô.

– Ồ, phải không?

Bản thân Ôn Nhu cũng không phát hiện, âm thanh của cô đột nhiên trở nên lạnh nhạt, đây là một loại lạnh lùng sau khi thất vọng.

– Đương nhiên là phải rồi, cô cảm thấy tôi cần phải tìm cô để nghe tôi khoác lác sao? Ách, tiếp theo là chuyện lúc mười tuổi đúng không, năm này thì càng khủng khiếp hơn, bởi vì năm đó, tôi cùng vị hôn thê hiện tại của tôi bỏ nhà đi!

– A?

Lần này Ôn Nhu vô cùng kinh ngạc, trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn Thường Nhạc:

– Cậu có vị hôn thê?

– Đúng vậy, sao thế?

Thường Nhạc không hiểu hỏi lại.

– Cậu mới mười sáu tuổi…

– Ôi, chẳng còn cách nào, nhà tôi định đám cưới trẻ con, không phải tôi có thể quyết định!

– Bây giờ là thời đại gì rồi, còn có cách nói đám cưới trẻ con sao?

– Người bình thường có thể không có, nhưng trong xã hội thượng lưu, đây là chuyện bình thường.

Xã hội thượng lưu? Ôn Nhu không chịu được tiếp tục đánh giá lại Thường Nhạc lần nữa, áo phông, quần bò, giày thể thao trên người thằng nhóc này tuy khá có phong phạm quý tộc, nhưng qua phần lớn biểu hiện của hắn mà nói, nhìn thế nào cũng không giống nhân sĩ thượng lưu, mà có vẻ giống lưu manh hơn…

Cho dù hắn có được thẻ VIP, nhưng trong tiềm thức của Ôn Nhu, cô luôn cho rằng có lẽ chiếc thẻ này là người khác tặng hắn.

– Bác sĩ? Cô phải bức tôi tức giận mới chịu được đúng không, cô lại làm sao đấy?

– Không, không có gì, cậu tiếp tục.

– Được rồi, cảnh cáo lần cuối cùng, đừng có thất thố như vậy nữa, mời thể hiện chút đạo đức nghề nghiệp của người bác sĩ được không?

Thường Nhạc rất u oán nhìn lướt qua Ôn Nhu, nằm thành hình chữ “大” tiếp tục nói:

– Nói đến cuộc hôn nhân trẻ con này, ôi, đó cũng là chuyện không còn cách nào khác. Đáng mừng chính là, tôi rất yêu vị hôn thê của mình, vì vậy cho rằng không sao cả. Nhưng bất kể nói thế nào, cuộc hôn nhân này luôn chứa tính lợi ích và hiệu quả cực kỳ nồng đậm, có thể nói là một cuộc giao dịch. Có lẽ là cha mẹ vì lợi ích lâu dài của hai gia tộc, cũng có thể căn bản chính là tôi thích thế gia mấy chục tỷ RMB của vợ tương lai tôi. Ôi! Bác sĩ, nói tới đây, có cô phải cảm thấy tôi rất đê tiện, rất vô sỉ, rất ti tiện, rất biến thái không?

– Nói thật, có một chút. Cậu tiếp tục.

Ôn Nhu cố gắng hết sức duy trì ngữ khí bình tĩnh, trái tim lại không ngừng nhảy lên thình thịch. Vừa rồi còn nghi ngờ người này có phải nhân sĩ thượng lưu hay không, bây giờ hắn lại nói ra tương lai bản thân sẽ có thế gia mấy chục tỷ… điều này cũng quá kích thích rồi, trái tim không tốt sẽ khó mà chịu được.

– Lời tiếp sau đây cô khẳng định sẽ không tin, kỳ thật tôi cũng không phải rất để ý đến xuất thân của mình, cũng khá chán ghét xã hội thượng lưu giả dối, làm việc cũng khá quỷ dị, cho nên có người nói tôi là kẻ bại hoại của ngũ đại thế gia.

– Ngũ đại thế gia?

Ôn Nhu đương nhiên nghe nói qua về ngũ đại thế gia, trên thực tế người địa cầu đều biết ngũ đại tài đoàn của Trung Quốc.

Ôn Nhu cảm thấy tim mình sắp ngừng đập, vừa rồi mới còn đang hoài nghi người này có phải có xuất thân mấy chục tỷ không, đồng thời còn đang suy đoán thằng nhóc này liệu có phải mắc chứng vọng tưởng nghiêm trọng cùng với chứng mặt dày tổng hợp không… Ôn Nhu chỉ có thể không ngừng tự nói với lòng mình rằng mình là một bác sĩ tâm lý, dùng cách này để bình phục suy nghĩ hỗn độn của mình.

Mặc dù như vậy, Ôn Nhu vẫn cảm thấy không thể tin nổi, nếu thằng nhóc này thật sự là một trong những người thừa kế của ngũ đại thế gia mà nói, hơn nữa vị hôn thê của hắn rất có của, vậy tương lai hắn không chỉ chỉ đơn giản là có mấy chục tỷ như vậy, mà là mấy chục tỷ cộng thêm mấy chục tỷ nữa…

– Sao vậy?

Thường Nhạc hỏi.

– Tôi chỉ muốn hỏi một chút, cậu là người của nhà nào?

– Nhà Đông Phương.

– Oa? Người phụ nữ hiếm thấy năm ngoái được lên trang bìa tạp chí Thời Đại của Mỹ – Đông Phương Ngọc là gì của cậu?

Nói xong lời này, Ôn Nhu cảm giác mình rất bát quái.

– Ồ, đó là mẹ tôi.

– Mẹ cậu?

– Chẳng lẽ lại là cha tôi?

Ôn Nhu bị lời nói này làm cho bật cười, mắt thấy Thường Nhạc muốn nổi đóa, cô lập tức đảo mắt giành nói:

– Bây giờ, chúng ta tuyệt đối có thể giao lưu một cách bình đằng, cậu hiểu không? Giống như chúng ta là bạn bè, thông qua tâm sự trò chuyện để tìm kiếm căn bệnh của cậu. Cho nên, cậu đừng trách tôi thất thố, đây là phản ứng bình thường, bác sĩ tâm lý thì cũng là người. Nói ngắn lại, ngay sau khi kết thúc buổi nói chuyện tôi sẽ chẩn đoán bước đầu bệnh của cậu.

Nói xong lời nói nửa thật nửa giả này, Ôn Nhu vô cùng đắc ý trong lòng, nhưng ở bên ngoài lại bày ra bộ dạng y đức cao thượng.

Loại tiểu xảo này từ lúc mười tuổi Thường Nhạc đã không chơi nữa rồi, đã sớm nhìn thấy tim gan phèo phổi Ôn Nhu, nhưng hắn hôm nay dường như thật sự muốn đến để tư vấn tâm lý, nên không phản kháng đề nghị này của Ôn Nhu. Tuy nhiên, người trên trái đất đều biết rằng, có tiện nghi không chiếm là khốn kiếp là một trong những lời răn của người nào đó, Thường Nhạc cười nói:

– Có thể, nhưng bác sĩ có thể đáp ứng một điều kiện nhỏ của tôi hay không?

– Cậu nói là điều kiện gì trước đã, nếu không quá đáng thì tôi có thể cân nhắc đồng ý.

– Rất đơn giản, sau này bác sĩ có thể đừng mặc quần áo của thương hiệu Pinky Dianne không?

– Vì sao?

Ôn Nhu giật mình kinh hãi, trên thực tế là cô kinh sợ hai lần. Đầu tiên là kinh ngạc ánh mắt của thằng nhóc này không ngờ lại ác nghiệt như thế, liếc mắt đã biết trang phục cô mặc là của Pinky Dianne. Thứ hai, cô cảm thấy dung mạo và khí chất của mình rất hợp với Pinky Dianne, cũng không có gì không ổn, cho nên càng không hiểu nổi Thường Nhạc vì sao phải yêu cầu như vậy.

Thường Nhạc lười biếng xoay người, thuận miệng nói:

– Rất đơn giản, bởi vì Pinky Dianne là hàng Nhật Bản!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hân lai - Tác giả Vua chơi
Phần 4 Một tuần sau lần gặp gỡ đầu tiên. Hân liếc mắt ngó đồng hồ trên xẹ Đồng hồ trên xe chỉ 11: 38. Hân nghỉ thầm hôm nay Hắn tới sớm hơn lần trước. Hân cảm thấy tim mình đập mạnh, hồi hộp một cách kỳ lạ. Nàng đã háo hức đã đợi chờ hơn 3 hôm rồi. Cái anticipation làm nàng ăn không ngon, ngủ không yên mấy bữa nay. Người nàng lúc nào cũng như bực dọc, nóng nảy đến nỗi mẹ Hân tưởng Hân bị bệnh vì lo học nên kêu nàng uống thuốc. Hân mỉm cười khi nghỉ tới ánh mắt lo lắng của mẹ nàng khi bà để tay khô cằn lên trán nàng rồi la là nàng nóng như lửa, chắc bị cảm. Hân bị cảm thật, cảm dục tình chớ không cảm xoàng thôi đâu. Cả mấy ngày nay nàng cảm thấy ngực nàng như căng lên, háng nàng nóng, lồn nàng lúc nào cũng ươn ướt. Nàng nghỉ tới lời Hắn nóị Tình dục là 20% action nhưng 80% anticipation. Sự đợi chờ khắc khoải này đã làm nàng muốn bùng nổ. Trong lớp học, Hân chỉ nhớ tới những...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn
Ảo mộng - Tác giả Thanh Hưởng
Phần 9 Hắn sao có thể giận cô nàng được chứ lị. Gái còn trinh mà bú cặc cho thì sướng phải biết. Mong còn không được nữa là. Bây giờ hắn lại sắp sửa được Trang bú cặc cho mình nữa chứ. Sướng lắm đây cho xem. Trang há miệng thật nhỏ để ngậm con cặc hắn. Lúc đầu cô nàng chỉ lấy lưỡi liếm nhẹ trên đầu cặc để xem vị thế nào mà thôi. Nhưng chắc là thấy thích thú với mùi cặc của hắn nên Trang há miệng ra. Thè cái lưỡi liếm dài trên thân cặc. Tay thì lại lấy mà vuốt ve hai hòn dái với chòm lông cặc. Hắn sợ ngồi lên trên người Trang làm nàng đau, nên quỳ gồi ra hai bên. Dù hơi đau gồi một chút nhưng phải chịu thôi chứ biết sao nữa. Con cặc ngay trên đôi môi xinh xắn mà ngày trước hắn chỉ ước sẽ được một lần hôn lên nó. Mà bây giờ hắn đang nhét cặc vào miệng Trang nữa chứ. Không còn gì mong ước hơn cả. Trang nhắm mắt vào mà liếm nhẹ khắp thân cặc hắn. Cầm con cặc đưa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Thầy giáo đụ nữ sinh Truyện bóp vú Truyện phá trinh Truyện sex liếm lồn Truyện sex vần A
Bứt rứt con tim - Tác giả Quằm
Phần 9 Tính của anh vốn như thế, ào ào, nóng nảy, có gì không thể giữ lâu trong bụng, nên chưa thấy mặt đã nghe tiếng. Mà anh nào có nói nhỏ nhẹ được, cứ oang oang như không kể ai, móc ruột móc gan văng mạng. Như lúc này đây, anh vừa đi đâu về thì đã réo gọi từ cửa: Thằng em của anh đâu, tao có chuyện này hay lắm, cần nói với chú mày. Tôi đang nằm thở ì ạch, vừa buồn vừa mệt, cũng phải lóp ngóp ngồi dậy bò ra đón anh. Trò ăn vụng lúc nào cũng phải chùi sạch mép, nếu không muốn bị người ta bắt tận tay, day tận trán. Anh ôm đâu cỡ 3 cái be ở nách, loạng choạng bước vào. Miệng lải nhải: Con bà nó, cái thứ bán ba mà còn bộ tịch. Anh có vẻ bực vì bị con nhỏ nào đó mắng mỏ nên còn giận cành hông. Vừa thấy mặt tôi, anh hùng hổ la hét: Đéo họ, mày nhậu với anh rồi chờ tối mình tới đó quậy. Mày hạ sát ván nó cho anh, tội vạ đâu anh chịu. Cho...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ tay ba Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn Truyện sex mút lồn Vú có sữa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi