Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 155

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 155

– Rầm!

Mộ Dung Trường Thiên đấm mạnh vào vách tường ở căng tin, chỉ thấy vô số vết nứt lan bốn phía, mà gương mặt anh tuấn của Mộ Dung Trường Thiên cũng đã tối sầm lại.

– Thường Nhạc!

Mộ Dung Trường Thiên âm thầm ghi nhớ hai chữ này, ánh mắt lóe lên một tia sát khí, Tư Đồ Lôi Mình buộc chính mình phải nhẫn nhịn, nhưng là một người đàn ông, gã đã nhẫn tới mức không thể nhịn hơn được nữa.

Chó cùng rứt giậu, huống hồ là người.

– Mộ Dung, mày tìm tao có việc sao?

Thanh âm lười biếng kia đột ngột vang lên sau lưng Mộ Dung Trường Thiên, chỉ thấy Thường Nhạc tay trái ôm Tô Mị Nhi, tay phải cầm một bông hồng, rất phóng khoáng bước xuống từ tầng hai của căng tin.

Khóe mắt Mộ Dung Trường Thiên giật giật, ánh mắt chằm chằm nhìn Tô Mị Nhi, lạnh lùng nói:

– Còn không mau cút lại đây!

Thân thể Tô Mị Nhi vô ý khẽ run lên, theo bản năng bước về phía trước, Thường Nhạc cũng không ngăn cản, ngược lại, trên mặt lại nở nụ cười cổ quái.

Khiến Mộ Dung Trường Thiên càng tức giận là, Tô Mị Nhi chưa đi được mấy bước, đột nhiên xoay người lại, mắt hướng về Thường Nhạc… Không ngờ cuối cùng lại đi đến trước mặt Thường Nhạc, nhẹ nhàng rúc vào lồng ngực hắn.

Một loạt động tác này của Tô Mị Nhi giống như một cái tát vang dội mà ác liệt lên gương mặt Mộ Dung Trường Thiên, sắc mặt gã hoàn toàn thay đổi, đôi mắt ghim chặt lấy Tô Mị Nhi.

Trước kia, gương mặt vô cùng hấp dẫn kia, giờ phút này nhìn như thế nào cũng khiến người ta cảm thấy chán ghét, làm cho người ta toàn thân không thoải mái. Gã thậm chí có một loại kích động muốn hủy hoại người phụ nữ xấu xa trước mắt này.

– Vì sao lại chọn hắn?

Mộ Dung Trường Thiên nắm chặt tay, hít sâu một hơi, không ngờ lại nhanh chóng khôi phục sự bình tĩnh.

Tô Mị Nhi dựa vào lòng Thường Nhạc, trên gương mặt đầy thỏa mãn kia lại có một tia phức tạp:

– Phụ nữ….Phụ nữ sinh ra là để yêu thương, để chiều chuộng, không phải là công cụ để đàn ông khoe mẽ.

Thường Nhạc ngẩn người, hắn không ngờ Tô Mị Nhi có thể nói ra những lời như vậy… Chẳng lẽ mình thực sự nhìn lầm rồi? Nhưng bất luận trả lời như thế nào, mục đích của mình đã đạt được rồi.

Mộ Dung Trường Thiên nở nụ cười nham hiểm:

– Đúng là loại ngực to náo bé, Tô Mị Nhi, tôi sẽ dùng sự thật nói cho cô biết. Sự lựa chọn của cô đã phạm phải sai lầm đáng sợ tới mức nào.

– Con mẹ mày, câm miệng!

Nếu lúc trước Thường Nhạc vẫn luôn trầm mặc chỉ là vì Tô Mị Nhi vẫn còn chưa thuộc về mình, bây giờ tình thế đã hoàn toàn khác rồi.

Cái gọi là cọc tìm trâu, như vậy bây giờ đã có chủ nhân rồi, bây giờ Tô Mị Nhi đã hoàn toàn thuộc về mình, còn Mộ Dung Trường Thiên lại ở đó gọi bậy gọi bạ, Thường Nhạc đương nhiên không thoải mái.

Mộ Dung Trường Thiên bỗng nhiên bật cười lớn:

– Thường Nhạc, luôn luôn vui vẻ, hừ, người khác sợ Thường đại thiếu gia. Mộ Dung Trường Thiên tao thì không sợ, mày có dám so tài với tao không?

– So tài?

Thường Nhạc bước hai bước về phía trước, ánh mặt lộ ra ý cười trào phúng:

– Mày muốn giống như Lý Lăng Tiêu đấu với chó hay là muốn so cái khác?

Thoáng dừng lại một chút, gã kiêu ngạo giơ ngón cái lên, sau đó mạnh mẽ quay ngược lại:

– Bất luận mày chọn so tài như thế nào, kết quả cũng giống nhau thôi.

Từ trên người Thường Nhạc toát ra khí thế bức người, đã chinh phục sâu sắc trái tim Tô Mị Nhi, loại cảm giác này chưa từng được cảm nhận trên người Mộ Dung Trường Thiên.

Thần sắc Mộ Dung Trường Thiên rất cổ quái, gã quỷ dị cười nói:

– Tao không ngu như thằng đó, Thường Nhạc, tao đấu với mày, nam, nữ và bản thân chúng ta, tổng cộng phân thành ba trận, nếu ai thua, vậy thì…

– Tao khuyên mày tốt nhất nên để lại đường lui cho bản thân đi, nếu không chỉ sợ mày muốn khóc cũng không kịp.

Ánh mắt Thường Nhạc chân thành nhìn Mộ Dung Trường Thiên, nghiêm túc bồi thêm một câu:

– Thường Nhạc tao là quân tử, luôn nghĩ thay người khác, haizz, người tốt như tao, trên đời này quả là khó tìm!

– Cảm ơn, thời gian là Chủ Nhật, địa điểm thì cứ chọn nơi Lý Lăng Tiêu đấu chó đi, hi vọng mấy ngày này mày có thể hưởng thụ chút thời gian cuối cùng.

Mộ Dung Trường Thiên chằm chằm nhìn Thường Nhạc, thần sắc bình tĩnh, không nhìn ra bất cứ sự dao động nào.

– Tao sẽ đến đúng giờ, có điều tao hi vọng ngày đó mày rửa sạch mông một chút.

Thường Nhạc tà ác cười, tự nhiên ôm lấy Tô Mị Nhi, phóng khoáng rời đi.

– Thường Nhạc, mày nhất định sẽ phải hối hận.

Nhìn bóng lưng đang dần biến mất kia, ánh mắt Mộ Dung Trường Thiên trở nên thâm thúy và quỷ dị.

Tâm tình Tư Đồ Lôi Minh rất không tốt, sắc mặt thâm trầm kia báo hiệu bão táp sắp xảy ra, tay gã gõ lên mặt bàn theo tiết tấu, cùng với tốc độ đó, tim đập cũng càng lúc càng nhanh.

Trước mặt gã bày một cái máy tính, có một gã áo đen đứng đầu bên kia máy tính.

Đối phương lẳng lặng chờ câu trả lời của Tư Đồ Lôi Minh.

– Mày xác nhận những điều mày vừa kể là sự thật?

Trong thanh âm âm u lạnh lẽo của Tư Đồ Lôi Minh có vài phần quỷ dị, trong đôi mắt đen kia không nhìn ra bất cứ cảm xúc nào.

Cho dù ở khoảng cách xa, thân hình gã áo đen cũng không kìm được mà run lên, gã cẩn thận gật đầu.

– Rác rưởi!

Sắc mặt Tư Đồ Lôi Minh hoàn toàn thay đổi, cú đấm kia giống như tia chớp, nặng nề đánh lên màn hình máy vi tính.

– Choang!

Sau tiếng động lớn kia, màn hình vỡ tan thành nhiều mảnh ùn ùn bắn về phía Tư Đồ Lôi Minh, gã hoàn toàn không hề né tránh, chính là khi những mảnh vỡ kia sắp chạm vào mặt, chúng đột nhiên rơi thẳng xuống đất.

– Thường Nhạc, ngay cả em gái của Tư Đồ Lôi Minh tao mà mày cũng dám động vào…

Chưa nói dứt lời, một bóng đen nhanh chóng tiến vào, khuôn mặt kia vô cùng anh tuấn, bước chân vững chãi, gã chính là trợ thủ đắc lực nhất của Tư Đồ Lôi Minh – Ám.

– Thiếu gia, bên phía Mộ Dung Trường Thiên đã xảy ra chuyện rồi.

Ám đem một tập tư liệu tới tay Tư Đồ Lôi Minh.

– Mộ Dung Trường Thiên!

Lông mày Tư Đồ Lôi Minh lơ đãng nhíu lại, dựa vào tính cách của Mộ Dung Trường Thiên, nếu phải xảy ra chuyện quan trọng tới tính mạng, gã tuyệt đối sẽ không gấp gáp tìm mình như vậy.

– Rầm!

Tư liệu vừa mới xem được một nửa, Tư Đồ Lôi Minh đấm mạnh xuống mặt bàn, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra ý cười âm u và lạnh lẽo:

– Thường Nhạc, lại là Thường Nhạc, xem ra mày không chờ được nữa rồi!

– Thiếu gia, chúng ta phải làm như thế nào?

Từ trước tới giờ Ám chưa từng thấy Tư Đồ Lôi Minh tức giận như thế bao giờ, trong lòng gã âm thầm mặc niệm cho cái tên Thường Nhạc kia.

– Chọn hai người tinh anh trong bang giúp Mộ Dung Trường Thiên vượt qua ải này.

Tư Đồ Lôi Minh yên lặng nhắm mắt lại, thản nhiên nói:

– Dựa vào bản lĩnh của Mộ Dung Trường Thiên bây giờ vẫn còn kém Thường Nhạc một bậc, nhớ kỹ, nhất định phải dùng tay của Mộ Dung Trường Thiên đổi lấy đầu của Thường Nhạc.

– Thuộc hạ đã hiểu!

Trong lúc Tư Đồ Lôi Minh đang lên kế hoạch, Thường đại thiếu gia của chúng ta lại đang cùng Tô Mị Nhi yêu mị tâm tình, đối với sự lựa chọn của Tô Mị Nhi, hắn vẫn rất buồn bực.

– Tô Mị Nhi, em chọn tôi có phải vì tôi đẹp trai, có đủ thực lực không?

Thường Nhạc tự cho rằng bản thân đẹp trai hơn Mộ Dung Trường Thiên vài phần, cho nên hắn nghĩ tới điểm này đầu tiên.

Thần sắc Tô Mị Nhi bỗng trở nên cổ quái. Tuy rằng vẫn là gương mặt quyến rũ xinh đẹp đầy thỏa mãn, nhưng thanh âm lại đặc biệt bình tĩnh, cô hé cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ nói:

– Bởi vì… bởi vì em…. thích… anh!

Thường Nhạc lảo đảo, thiếu chút nữa gục trên mặt đất, có lẽ bất kỳ người phụ nữ nào nói thích mình, Thường thiếu gia vĩ đại nhất định sẽ khẳng định đấy là chuyện đương nhiên, nhưng Tô Mị Nhi lại nói thích mình… Điều này làm cho Thường Nhạc luôn tự nhiên, phóng khoáng cảm thấy không thể thích ứng nổi.

Tô Mị Nhi cũng chú ý tới sự biến hóa trên gương mặt Thường Nhạc. Thần sắc cô hơi ảm đạm.

Biết rõ bản thân bị bắt gặp biến hóa này, Thường Nhạc quỷ dị cười, thở dài đứng lên:

– Kỳ thực Thường Nhạc tôi chỉ có một ưu điểm thôi!

– Ưu điểm gì?

Tô Mị Nhi cũng hiểu được thân phận của mình, khiến cho đường đường Thường đại thiếu gia kia thích mình, điều này dường như có chút khó khăn, sự chú ý của cô lập tức bị bởi những lời nói kia của Thường Nhạc hấp dẫn.

– Ưu điểm của tôi là dễ dàng được mỹ nữ yêu thích.

– Xì!

Tô Mị Nhi không khỏi bật cười, giờ phút này nụ cười hoàn toàn xuất phát từ nội tâm. Ngay cả Thường Nhạc cũng bị nụ cười ngọt ngào thêm vài phần quyến rũ của cô hấp dẫn.

– Có lẽ khi Thường Nhạc tôi cất giấu mỹ nữ, trong tình huống đặc thù nên có sự đối xử đặc thù.

Thường Nhạc đột ngột nói ra những lời này.

– Thường Nhạc, sao anh có thể ở cùng với loại phụ nữ này?

Thanh âm trong trẻo mang theo vài phần ghen tị. Chỉ nghe thanh âm này cũng có thể đoán ra đối phương chắc chắn là một tuyệt sắc giai nhân.

Lông mày Thường Nhạc lơ đãng nhíu lại.

Ngẩng đầu, ánh mặt cẩn thận đánh giá Bạch Nhược Hề, Thường Nhạc thản nhiên cười nói:

– Vì sao lại không thể? Chẳng lẽ Thường Nhạc tôi quyết định chuyện gì cũng phải được sự đồng ý của cô sao?

– Loại phụ nữ thấp hèn này căn bản không xứng ở cùng một chỗ với anh.

Bạch Nhược Hề chán ghét nhìn Tô Mị Nhi một cái, sau đó lại lấy dũng khí nói:

– Anh là người đàn ông của em, em đương nhiên có quyền quản chuyện này.

Thường Nhạc cảm nhận rõ thân thể mềm mại của Tô Mị Nhi khẽ run lên, lông mày hắn nhíu chặt lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang Bạch Nhược Hề, ánh mắt tựa như tia chớp, đâm thẳng vào nội tâm sâu kín nhất của Bạch Nhược Hề.

– Là người phụ nữ của Thường Nhạc tôi phải hiểu rõ: Tôi quyết định chuyện gì, bất cứ người nào cũng chỉ có thể đồng ý, không thể hoài nghi, chỉ dựa vào điểm này, Bạch Nhược Hề cô đã không còn xứng làm người phụ nữ của tôi nữa rồi.

Thường Nhạc cay nghiệt nói.

Bạch Nhược Hề sửng sốt, cô ta không nghĩ rằng chính bản thân mình… thậm chí không bằng cả Tô Mị Nhi, nước mắt từ đôi mắt động lòng người của cô chảy xuống, chân cô giẫm mạnh một cái:

– Đồ chết tiệt!

Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng rời khỏi chỗ đó.

Có rất ít người có thể ngay trước mặt Thường đại thiếu gia mắng những lời này, mà có thể toàn vẹn rời khỏi như vậy quả là có một không hai, nhưng chuyện cứ như vậy xảy ra rồi.

Thường Nhạc ngẩn ngơ lẩm bẩm trong miệng:

– Đồ chết tiệt… Ha ha, chỉ dựa vào những lời này, bản thiếu gia quyết định tha thứ cho những lời cô nói lúc nãy, chỉ cần là người phụ nữ Thường Nhạc tôi nhìn trúng, có chạy đến chân trời góc biển, thì trên người đều đã có ấn ký của tôi!

Tô Mị Nhi nhu thuận đứng bên cạnh Thường Nhạc, thần thái kia giống như tuyệt sắc phi tử đứng bên Đế vương, loại thần thái này khiến cho Thường Nhạc không khỏi nảy sinh cảm giác muốn che chở.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Loạn vì đụ - Tác giả Tây Môn
Sau lần đụ dữ dằn đó, bà Hội xuống ân cho út ba lượng. Bữa cơm trưa xong, Lam và út cáo từ ra về sau khi đã thông báo với Hoành là chàng phải về gấp để phục vụ chị Cửu. Hoành hứa chiều nay. Hai chị em Lam và út bước nhanh ra bờ sông. Khi xuống hẳn khoang thuyền rồi, Lam với út mới thở phào nhẹ nhõm. Dù hai chị em đã được trả công hậu hĩ tổng cộng trên mười lạng vàng và xâu chuỗi ngọc, nhưng có cái gì đó, không rõ rệt làm cả hai chẳng vui. Lam nhớ rõ, rất rõ, rằng hôm ở chợ quận, trong quán chú Xành, Hoành đã cho Lam uống ly nước chanh. Sau đó Lam trở thành con mãnh thú dâm dục. Có thể hôm đó nếu cậu em Hoành không khiêu dâm, thì chính Lam là kẻ tấn công. Và hôm qua, một lần nữa, cũng ly nước chanh, khiến Lam thành con ớ, một thiêu thân tự sà cánh vào ánh lửa, không sợ chết. Suốt cả đêm hồi hôm, chính Lam bắt ông Hội không ngừng thỏa mãn nhục dục. Út...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện liếm tinh trùng Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex dùng sextoy
Dì ba - Tác giả Why Not Me
Phần 24 Những ngày sau đó, họ có cảm tưởng như trên thế gian này chỉ còn có họ, xung quanh họ chỉ là những bóng mờ di động một cách xa vắng. Trong mắt họ chỉ có độc nhất người kia là tất cả. Thằng Trung dẫn con em nó đi viếng tất cả những địa điểm mà con Liên từng ao ước từ lâu. Sau Tokyo, con Liên đòi đi Nagoya, rồi Kyoto với những lâu đài, đền thờ thời cổ. Biết con Liên mau mệt, thằng Trung mướn một chiếc xe lăn để đẩy em gái nó đi. Con Liên hãnh diện lắm, ngồi chễm chệ trên chiếc xe lăn như một bà hoàng. Đã vậy, những nơi không lăn xe được thì thằng Trung lại tìm ra giải pháp khác: Nó mua một thiết bị như một cái gùi bằng vãi để cỏng con Liên như người ta đeo ba lô. Nhờ vậy mà họ đi đến được mọi nơi. Có lần thằng Trung cỏng em gái nó lên được một ngôi chùa trên một ngọn đồi. Vị hòa thượng ngạc nhiên thú vị bước đến thăm hỏi. Thằng Trung cười: Dạ thưa Thầy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ dì ruột Đụ lỗ đít Đụ máy bay Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn
Con dâu con gái - Tác giả Ngọc Linh
Phần 42 Nhẹ nhàng là đến mức như thế nào hả con? Thì miễn nhẹ là được mà, hì hì, con thích chầm chậm chui ra chui vào cái lỗ đó. Sướng không thể nào chịu được. Tôi khẽ cười mà ngồi xuống thì Thơm mới đứng dậy mà nói: Công nhận là làm cái kiểu bao này sướng hơn kiểu bao hồi trước bác ạ. Đã lắm! Tê hết cả người lên cơ đấy! Thế cơ à? Thế thì cháu cứ mua cái bao này về mà cho chồng dùng, kiểu gì mà chồng cháu chẳng thích, hơn nữa cháu cũng sướng nữa. Thơm thấy tôi nói như vậy thì cũng chẳng nói gì mà tủm tỉm cười mà thôi. Công nhận là làm cái kiểu đó thì tôi cũng mệt thật. Nhấp chừng mười lăm phút thôi mà mồ hôi mồ kê tuôn ra nhễ nhại. Nghỉ chừng được nửa tiếng thì Thuý khẽ khom lưng lại chống tay lên bàn rồi dạng chân ra mà nói: Bây giờ thì bố đút luôn vào bên trong của con mà nhấp đi! Con thích kiểu địt này nhất nhưng mà nhẹ nhàng thôi nhé...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện loạn luân Truyện mút cặc Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi