Vuốt xuôi bàn tay trượt theo hông cô, lượn xuống cái eo vượt qua xương chậu, mơn man cào vuốt làm cô sởn gai lên, vòng tay ra phía sau cô giật hông tôi nhè nhẹ hối thúc, thì ra nãy giờ háng tôi dừng lại để tập chung cho bàn tay đi hoang trên làn da cô, làn da mà đến bây giờ tôi mới nhìn thật rõ, mịn màng trắng phau, như bẹ cây chuối hột, trên đời này người đẹp thì cái gì trên cơ thể cũng đẹp theo, nhưng cái đầy đặn múp mít của cô Nga, vẫn không làm mờ đi cái thanh mảnh điệu đàng của chị Hồng và chị Tuyết, cái trong trẻo tươi trẻ hồn nhiên của Lụa, tất cả bốn người như đang cùng xuất hiện réo gọi tấm thân anh Tình, làm cho không gian của buổi địt nhau hôm nay cứ mờ mờ ảo ảo.
Rướn nhẹ rút con cu ướt đẫm ra mang theo cơ man là nước trong lồn cô Nga ồng ộc tuôn trào, khi cái đầu khấc được rút ra bần bật tạo khoảng hở rồi nước lồn trào ra vài giọt trôi xuống khe đít.
– Cô không chịu nổi, đừng Tình… Cô chẳng muốn Tình rút nó ra.
Tôi đùa cợt:
– Cô không muốn gì cơ?
Xòe tay cô vỗ vào mông tôi đen đét, ran rát là lạ nhưng sướng ơi là sướng, “à vỗ lại cô thôi”, cong mình đưa bàn tay tôi vỗ vào mông cô trở lại “bộp… đét… đét, bộp”. Cả hai đôi mông cứ đỏ tấy lên ran rát nhưng sao mà sướng thế không biết.
Ánh đèn pin vô tình rọi ngay khe háng, cái khe mong mỏi thật dầy lồi ra hai mép lồn cô mời gọi, khít chặt nhoe nhoét loang lổ khí lồn, “thèm hả, từ từ em ạ, cu anh đã địt trưa rồi”. Cô im lặng hình như cô tức, ấm ức cơn sướng đang dâng sao tôi dừng lại, nhổm lên như hối lỗi, cúi đầu đôi môi tôi liếm vào mép lồn cô thật mạnh. “À, có vậy chứ giật giật lại rồi”, ngực cô thở mạnh hai vú lại trào lên ngửa mình ra, cái lồn cô mở rộng chờ đợi. Đường lưỡi vét lên cái rãnh lồn hồng rực, đẩy lên ngậm chặt ghe lồn, giật mông lên cô khúa ngón tay vào đầu tôi côm cốp.
– Tình… Tình!
Kẹp chặt háng cô xiết hai đùi, xôi sục rên lên: “Ừ… ư… ử”, buông thỏng cánh tay cô thả mạnh xuống giường, mềm oặt, thân cô mềm oặt, hai tay cô dang ngang cào sồn sột trên mặt chiếu, hai đùi cô dang rộng như hai càng te đón con cá tới.
Cá tới rồi nè, tôi chôm lên, hờ hững bàn tay cô vuốt theo hông tôi cảm nhận, phủ trùm lên người cô, con cu trượt nhẹ theo dọc khe lồn, nhưng cô không thể để cho đối phương đùa được nữa, khi cái đầu cu vừa chạm vào cửa lồn nhè nhẹ, thì hai bàn tay cô đang nắm nhẹ hông tôi giật lại. “Phập” cái đầu cu lao xuống ngập tràn, bóp chặt, xiết xiết vòng cơ cái ống lồn như đang biểu diễn, nhưng cái đầu buồi tôi nó đâu chịu được, nó cũng hùng lên đâm vào rút ra thật mạnh. “Hự hự, phọp… phẹp” âm thanh từ cái lồn cô phát ra, nhoe nhoét hết cái cửa lồn, người cô Nga rung lên, ưỡn lên gồng cứng, ngồi dậy rồi lại nằm ra chịu đựng những cú dập “phình phịch” thành thạo thèm khát từ buồi tôi lao xuống lỗ lồn cô nhão ra, mềm ra.
… Bạn đang đọc truyện Sông quê mùa nước lũ tại nguồn: https://truyendam.org/song-que-mua-nuoc-lu/
Hình như cô chẳng còn hơi sức đâu mà co thắt cái ống lồn cô như lúc nãy nữa, cái may mắn của tôi hồi trưa đã phun lượt khí rồi, giờ đã giúp tôi kéo dài trận địt này, rã rời lồn cô ngửa ra hứng lấy từng đợt tinh trùng, đang chạy bình bịch trong cái ống buồi dổ vào lồn cô Nga thật mạnh, làm rơi tràn ra từ từ nhỏ xuống chiếu. Không rời cô ra, tôi ngả ngang luồn cái đùi vào háng cô ướt đầm tinh khí, cô nhỏm lên hôn vào môi tôi nhè nhẹ, thì thào tiếng cô như gió.
– Cô cảm ơn Tình…
– Sao… sao… sao hôm trước lại!
Cô Nga đưa ngón tay đặt nhẹ lên môi tôi như muốn bảo tôi im lặng, tiếng cô trùng xuống bàn tay cô vuốt vuốt trên lưng tôi, ngón tay cô vuốt qua thắt lưng trượt dần xuống háng, vuốt lên cái gốc buồi lòi ra phần ngoài lồn của cô, buồn buồn nhột nhột làm tôi bật cười, nắm trọn bàn tay cô vuốt lên con cu mềm oặt, cô nói:
– Không đúng sao, ngày đó cô mới đặt vòng, vả lại thử cố mình chịu đựng, nhưng người ta có chịu đựng đâu! Chỉ mới hở ra đã mắt la mày lém!
Rồi cô im lặng sụt sịt nước mũi trào ra ngân ngấn hai giọt lệ rưng rưng trên mắt. Lòng tôi trùng xuống, mười bảy tuổi, tôi đã phần nào hiểu hạnh phúc gia đình, nhu cầu tình dục, nhưng chết rôi hình như cô nghi ngờ, lạnh run cầu hòa tôi vuốt vú cô đều đặn, như được quan tâm, nhưng chưa hết dỗi hờn, cô gạt tay tôi xuống, bàn tay tôi lại đặt lên bóp vú cô thật mạnh, cô bảo:
– Bóp làm gì sao không đi bẻ bắp mà bóp.
Chết rồi, tôi chợt nhớ ra ánh mắt cô sáng lên căm hờn khi cô nhìn thấy chị Hồng đi vào nhà tắm hôm đi bẻ bắp, thì ra đàn bà con gái nhạy cảm thật, tôi bảo lại:
– Nhưng ai ấy có hơn gì đâu, chả tự nhiên mà anh phó cối đi kéo nước cho người ta tắm.
Tát mạnh, tay cô tát mạnh vào lưng tôi.
– Bao giờ?
– Còn cãi hả? Hôm đó không mang cái chăn qua đây ngủ, chắc gì anh phó cối đêm ấy ngủ được.
– Điêu vừa ấy, mười đời phó cối chả đụng được vào lông chân, biết gi… thử đấy xem có ghen, có thương người ta không thôi, mà đêm ấy mà không qua đây ngủ giữ thì…
– Thì sao?
– Thì hôm nay cho rớt đài cái ạch…
– Thật không?
Liếc ngang cô hôn tôi nhè nhẹ.
– Ừ cũng đáng yêu đấy, nhưng cô sợ mẹ Tình lắm, mẹ Tình mà biết thì…
– Nhưng bao năm nay Tình vẫn qua ngủ đấy thôi, có ai nói gì đâu.
– Nhưng mà cô vẫn sợ lắm!
– Cô… cô… Tình địt cô có sướng không?
– Còn phải hỏi nữa.
– Từ hôm được mút bưồi lần cuối tới nay đã mấy tháng rồi.
– Á, mà hôm bẻ bắp có làm gì người ta không thế?
– Tình có làm gì đâu, tại vác bao bắp ra vấp cỏ ngã chứ có gì.
– Thế tại sao hai người đầy cỏ thế?
– Thì tại…
– Nghi lắm đấy…
– Cô không tin thì thôi, người ta ai dám làm gì với người mới quen về ăn đám cưới, thôi cháu về nhà cô ạ.
Mưa đã tạnh chỉ còn tiếng tí tách tứ mái nhà rớt xuống tàu lá chuối, cô đẩy nhẹ tôi ra.
– Ừ về đi…
Nhưng miệng cô lại đang hôn tôi nhè nhẹ, bàn tay tôi vuốt ve trên đôi mông cô Nga mát lạnh, mỡ màng mềm mại, tất cả cũng là bờ mông, nhưng của chị Tuyết, chị Hồng mỗi người một vẻ, của Lụa thì thật rắn chắc nhưng đám lông thì ai cũng rậm rạp, chỉ mỗi chị Hồng thì ít hơn một tí, vuốt tay luồn lách, cô Nga dạng nhẹ chân ra, cái lồn ướt át nhầy nhụa như nước hồ, lông lồn đang bết lại bị vẹt đi khi ngón tay tôi lách vào, gãi gãi theo hai bờ múi thịt, lách lên cái mẩu ghe lồn vẫn phồng lên trồi ra trên đầu cái rãnh vuốt mạnh, tiếng cô rên lên.
– Tình ơi địt cái nữa đi, hôm nay cô máu lắm.
– Nhưng…
Tôi định nói cháu đang buồn ngủ, cô đã cúi người nhẹ nhàng tụt xuống cầm lấy buồi tôi vuốt ve, há miệng ngậm mút vào đầu buồi tôi chùn chụt, cơn sướng kéo đến dần, con cu từ từ trồi dậy ngỏng lên, cô Nga gật đầu cười mỉm, cô bảo:
– Buồi Tình mau lớn thật, chưa đầy một năm sao chơi sướng thế.
Lật nghiêng cô từ từ trèo lên mình tôi, với tay cầm thẳng con cu từ từ ngồi xuống, buồi tôi trôi vào lỗ lồn cô chầm chậm.
Cô Nga dập xuống, nhún mình xiết mông sàng sẩy, hai mép lồn cô xòe ra, trượt qua trượt lại mài dũa trên cái mu buồi của tôi, không chịu nằm yên, nhớ lại buổi trưa được địt chị Tuyết trong nhà tắm, tôi chồm dậy, ấn người cô xuống cho mông chổng lên, tôi quỳ lên đâm mạnh đầu cu từ phía sau vào lồn cô Nga thật mạnh, cô rên lên vòng tay ra sau bấu chặt vào đùi tôi, kéo ghì buồi tôi lại như hợp sức cho đầu buồi đâm vào lồn cô thật mạnh và sâu hơn.
Ngả ngang giữ buồi tôi vẫn dính chặt trong lỗ lồn, hai hòn dái áp sát vào kẽ mông cô, con cu tôi như dài thêm đâm mạnh vào lồn cô từ phía sau tới, cô rú lên.
– Tình ơi cô sướng… sướng lắm…
Con cu tôi phồng lên phun ra vài giọt khí vừa mới tụ về hòn dái, ngả lòng ôm cô, bàn tay tôi đặt hờ trên ngực. “Phạch phạch”. Ò ó… o… o o… con gà trống đập cánh gáy sáng vang, cô Nga mở mắt lay nhẹ.
– Dậy Tình ơi, sáng rồi.
Chạy ra cái sân còn ướt đẫm, một ngày mới đang đến trên làng quê thân yêu, cái làng gió mưa lụt lội, nhưng vẫn chở che bao thế hệ, sinh ra lớn lên trên mảnh đât này, để rồi tỏa đi bốn phương trời, hòa cùng mọi niềm vui của cuộc sống.
… Bạn đang đọc truyện Sông quê mùa nước lũ tại nguồn: https://truyendam.org/song-que-mua-nuoc-lu/
RA ĐI.
– Bà ơi… bà.
Tiếng chiếc xe đạp va vào cánh cổng, lao vội vào sân đổ ra đống rơm thật mạnh, cha chạy quanh nhà, vừa thấy mẹ vội vòng tay ôm, nhấc bổng mẹ lên, mẹ la oai oái đánh vào tay cha bôm bốp, tôi từ nhà tắm lao ra nhìn thấy cảnh tượng thật lạ, bao năm nay chưa từng thấy như vậy bao giờ, núp sau giàn trầu, tôi bật cười khi thấy mẹ nhìn quanh bảo:
– Ơ cái ông này, con nó nhìn thấy thì chết, mà ông có cái gì mà động cỡn lên như thế?
– Còn hơn động cỡn chứ bà, đây này… đây này.
Cái túi gỉơ ra cái bì thư đã mở.
– Bà bà thằng Tình đậu vào…
Cha chưa nói hết câu, mẹ đã vội hỏi lại:
– Thật hả ông? Đọc cho tôi nghe.
Tôi lao ra, cầm tờ giấy có in dấu đỏ và chữ ký ông hiệu trưởng. Cha bảo:
– Con thật tuyệt vời.
Cha bảo tôi giống cha, mẹ cãi lại bảo tôi giống mẹ cả hai người thật vui. Duyên chạy qua cầm tờ giấy đọc xong kêu la ầm ỹ.
– Đậu rồi, anh Tình giỏi thật.
Nàng nhảy lên ôm chầm lấy cổ tôi xiết mạnh, co cả hai chân quắp mạnh lên ngang sườn ngực nàng xiết vào lưng tôi thật chặt, bất động mấy giây tay tôi co lên nắm chặt hai đùi Duyên, nằng nặng nàng đã thật nặng, quay vòng cả hai đổ ngửa ra đống rơm, mấy giây bất động ngắn ngủi, tôi đã cảm nhận tấm thân con gái dậy thì của nàng đang nong nóng bên mình, bẽn lẽn buông tay nàng ngượng ngùng đứng dậy.
Cả hai nhìn nhau im lặng bước vào nhà, cha đang tính ngày tôi bước vào trường cha, chỉ những ai ưu tú mới vào đây học được, thoáng Duyên chạy vội về, cô Nga chạy sang cả nhà thật vui mừng thật rộn rã.
Trong tôi bao cảm xúc lẫn lộn, thế là tôi đã sắp phải rời xa làng quê thân yêu, cái làng với bao kỷ niệm, và bao con người vẫn đang trông ngóng khi mỗi đêm về.
Cô Nga nói chuyện thật lâu, khi đi ngang qua tôi, ánh mắt nhìn tôi thật lạ, nửa như chúc mừng, nửa như lưu luyến.
Nhìn dáng cô bước qua bờ sân, lách qua bụi chuối thật uyển chuyển, vòng hông thật nở nang, cái eo thắt nhỏ, mái tóc buông dài, tôi lại nhớ về ngày đầu tiên nhìn thấy cô với bao bồi hồi xúc động, bóng cô khuất dần sau hàng chuối, chợt nghĩ tôi đi cô sẽ thế nào…
Những ngày ở làng quê thật đẹp, tôi chạy như con thoi lo giấy tờ, trả sổ cho cô giáo, buổi chiều nhà vắng lặng, chợt nhớ còn mấy quyển sách mượn chưa trả, tôi chạy xe lên nhà của Tâm, xa xa giàn nhót cuối mùa trơ cành trụi quả, vài cây trám chua xúc xỉu trái đậu trĩu cành, chó sủa…
– Tâm ơi.
Chạy ra hơi bù xù tóc, nàng cười bảo:
– Tình vào đi.
Rồi chạy biến vào nhà tắm, bước ra quần áo tươm tất, nhìn nhau im lặng, chợt nàng lên tiếng:
– Tình đi thật rồi…
– Thì Tình lại về.
– Nhưng mà hàng ngày không thấy Tình trên lớp!
Cây bứa chua vàng vàng lớp da quả nào quả ấy to bằng cái bát, đứng ở cuối đồi, tôi hỏi:
– Nhà Tâm đi đâu hết rồi?
Nàng bảo:
– Cha mẹ sang nhà bác chiều về, anh đi theo đội bóng đá giao lưu với làng khác.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sông quê mùa nước lũ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Địt nơi công cộng, Đụ chị dâu, Đụ máy bay, Đụ mẹ vợ, Đụ với hàng xóm, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 11/12/2018 17:00 (GMT+7) |