– Lụa rửa rau xong chưa?
Lụa trả lời:
– Cũng sắp xong rồi.
Gánh nhanh đôi nước tôi chạy như bay lên bãi rau nhà, trút nhanh rồi chạy xuống, Lụa vừa ngẩng lên, bó rau cuối cùng nằm im trên đôi quang gánh, khuôn mặt đỏ hồng lấp lánh những giọt nước. Nhìn tôi Lụa nói:
– Anh Tình định tắm sông à? Sông làng mình nhiều nước lắm, tắm đi không mai đi xa nhớ sông làm sao có mà tắm.
Nhìn Lụa thật ngây thơ, khuôn ngực thật đày đặn, vòng hông đã mượt mà căng đầy trong cái quần vải lãnh. Nuốt khan nước bọt, tôi bước lại gần nắm tay nó hỏi nhỏ:
– Lụa sắp lấy chồng à?
Nhìn lên Lụa nói:
– Ừ lấy cho cha vui lòng, gần nửa tháng nữa cưới.
Bâng khuâng cánh tay tôi ghị nhẹ, dòng nước chao đi, làm Lụa ngả người đổ nghiêng, vòng tay tôi ôm chặt. Bến đã vắng tối thẫm nhìn xa không rõ mặt người, ngước lên ánh mắt của Lụa như dò hỏi:
– Tình có yêu không?
Cúi sâu thật gần thì thầm:
– Tình… Tình luôn nhớ Lụa.
Đổ ập vào vòng tay nhau, dìu nhanh cả hai xiêu vẹo, dìu dắt nhau chạy vào bụi cây rậm, nơi bến sông vắng lặng tối thẫm, nơi bụi cây rậm rạp do cành lá mọc ra tua tủa từ cái gốc cây, trôi từ rừng về thân cây kẹt vào mỏm đá, phần gặp lớp phù sa bám rễ thổi bủng lên cành lá thật xanh tốt, thân Lụa dạt theo, cả hai siêu vẹo dựa vào gốc cây, tích tắc hai đôi môi gắn chặt vào nhau, ngực Lụa vồng lên ép vào theo cánh tay tôi, khoảng bụng thật đầy đặn cứ hẩy lên, ép sát cái mu lồn vào con cu tôi đang phồng lên mạnh mẽ. Vuốt bàn tay xuống hai đùi, Lụa cứ như kẹp bàn tay tôi lại, tiếng nó thì thào:
– Anh ơi còn đôi quang gánh.
Tôi chợt nhớ ra.
Chết rồi, có ai xuống bến sông thì chết, chạy như bay ra bến tôi túm nhanh đôi quang đôi thùng quẳng vào lùm cây rậm rạp.
Lụa như tỉnh hẳn ra, nàng ngượng ngùng khi tôi bước tới bên cạnh, đặt tay lên vai nó từ từ kéo Lụa nhẹ vào lòng.
Mặt sông sao động thoảng trong làn gió, tiếng thuyền đánh cá trên sông của dân vạn chài khua lộp cộp, nhìn sang bờ sông bên kia thấp thoáng nơi ngọn tre lay động, làn gió đưa qua đẩy lại, mấp mé mảnh trăng non thanh mỏng như cái lưỡi liềm trong không gian tối thẫm, thỉnh thoảng bừng lên khi mảnh trăng rọi qua mặt nước soi tỏ mặt con sông tím thẫm, bóng con thuyền trôi qua vệt sáng trên mặt sông, làm cho mặt nước dao động lung linh như ngàn túi bạc đổ ra dát trên mặt nước.
Cả hai cứ mê mải hôn nhau, người đã hực lên bao cảm xúc, bất chợt nghiêng đầu Lụa hỏi:
– Sao anh biết Lụa sắp lấy chồng?
Tôi nói:
– Cha em nói.
– Rồi sao nữa?
– À lấy chồng rồi Lụa còn nhớ Tình không?
– Không nhớ mà đứng đây làm gì?
– Mà chồng Lụa thế nào nhỉ?
– Chồng… già lắm! Lụa chỉ nhìn thấy khi ông ấy đến nhà hai lần, vợ chết con gần bằng tuổi Lụa…
Tôi bần thần lặng im, Lụa cũng như nghèn nghẹn, lát sau ngẩng lên chợt nói:
– Thôi đời em chỉ có thế, được yêu anh một lần là đủ vì em… phận gái nghèo!
Tôi lặng đi, bàn tay lỏng dần vì nghĩ tới cha của Lụa, chợt nói:
– Thôi mình về đi, cha em mà tìm thì chết!
Nàng cười nói:
– Ông ấy đi bè rồi, còn mẹ sang đám giỗ mai mới về, nhà chỉ có thằng em… chiều đi ra đây em đã nấu cơm cho nó rồi.
Trăng đã nhô cao, bàn tay tôi từ từ xiết lại, ngực của Lụa lại dội lên nhịp đập, như khuyến khích cho bàn tay tôi đang vuốt ve trên lồn nó, cái quần thật mát chất lụa trơn trơn, trượt nhẹ nhàng theo tay tôi vuốt lên thả xuống, bàn tay trượt dần qua thắt lưng quần thả lên khuôn ngực.
Mát lạnh bàn tay, to tròn không gì che đậy, à Lụa vừa tắm xong lại không mặc áo trong, để mặc cho năm con rắn trên bàn tay tôi vuốt ve mơn trớn.
Khi cái tiếng vọng hò lơ của ai đó vừa cất lên nơi bến sông làng bên, thì cũng là lúc cả nàng và tôi ngả dần ra bãi cỏ.
Thổn thức, lặng im đôi môi nó mấp máy, chập chờn bên tai tôi lào khào:
– Em nhớ anh lắm!
Bàn tay tôi vuốt nhanh cái quần, tuột ra khỏi hai đùi rắn chắc mịn màng, thâm thẫm cái mu lông đã xanh rì, đám nước bết ra nơi cửa động để cho con cu ngẩng lên cứng ngắc trong quần tôi. Bật ra như đón chào người bạn cũ, lồng lên cà mạnh cái đầu vào cái khe bí ẩn. Cả hai im lặng trong tâm trạng như chờ đón điều gì, tất cả không gian cùng cảm xúc như ngừng lại lắng nghe hơi thở, hội tụ cảm giác nơi đầu cu và cái lồn chạm nhau. Đẩy nhẹ, mút chặt lấy nhau sừng sựt, máu dồn lên mặt, dồn xuống con cu, dồn lên hai vú tất cả cứ căng lên, mọng lên để cho cảm giác, cho tiếng rên của tôi và của Lụa trào lên, vỡ ra: “Hừ hự… ự ự”
… Bạn đang đọc truyện Sông quê mùa nước lũ tại nguồn: https://truyendam.org/song-que-mua-nuoc-lu/
Cái khát khao chờ đợi vì thầm yêu của Lụa đã lâu, cái dồn nén lâu ngày của thằng con trai mười bảy hẩy lên, dập xuống không ngừng.
Lồn nó ướt đẫm trơn lùi, đám nước lồn tưới lên đám cỏ phía dưới, thân nó cứng đờ ôm tôi siết chặt.
Lỗ lồn mút chặt lấy buồi tôi, cái đáy lồn như đang ra sức vắt kiệt lực, và sự cố gắng cuối cùng để cho bắp tay tôi gồng cứng tì mạnh cái mu buồi lên mu lồn của Lụa, run rẩy rùng mình đổ ra đám khí, chạy từng cơn qua cái thân buồi đi vào tận cùng đáy lồn của Lụa, lặng im, bay bổng chín tầng mây.
Bóng trăng, tỏa lên khuôn mặt của Lụa, đôi mắt to đen mơ màng, thì thầm bên tai tôi tiếng của Lụa:
– Tình ơi, em yêu anh lắm…
– Lụa đi lấy chồng, mai mốt có nhớ nhau cứ về bến sông gọi tên nhau, dòng sông sẽ gửi lời theo gió.
Lật nghiêng tôi nằm ra bãi cỏ, đám tinh khí kéo thành vệt, vuốt ngang bàn tay, tôi vuốt xuống khe lồn thấm đẫm bết lại, cái khe ấm sực, múp míp ngậm chặt như đang muốn giữ những gì hai đứa trao nhau, tôi thì thầm:
– Lụa ơi, nếu là con trai đặt tên con là Sông, Lụa nhé.
Để rồi cảm xúc trào lên rồi Lụa lật ngang, vòng tay ôm tôi thật chặt, bật dậy sức trai, con cu tôi lại vùng lên đưa cái đầu còn ướt đẫm lao nhanh vào lỗ lồn của Lụa một lần nữa…
Người tôi ướt đẫm quần áo chưa thay, mẹ hỏi:
– Sao con đi lâu thế?
– À con tắm sông với mấy thằng bạn.
Ngay lúc đó Duyên chạy qua:
– Anh ơi giúp em làm bài toán…
Buổi chiều từ nông trại trở về, thấy con gái và bà xã cứ xì xào như buôn bạc giả. Thấy tôi hai người im lặng, lát sau bên con, tôi hỏi.
– Có truyện gì mà mẹ và con quan trọng thế?
Nó trả lời:
– Chả hiểu sao mẹ bắt con mail về nhà hỏi giá cả vật tư thiết bị xây dựng, đủ món hết, hay mẹ muốn về xây nhà ở quê. Mà lạ thật mấy ngày gần đây con thấy mẹ lạ lắm, sao vậy pa?
Im lặng, cái im lặng muôn thuở của kẻ tội đồ, như muôn tìm sự bằng yên trong tâm trí. Nàng về tới, nét mặt thật vui, ánh mắt đong đưa nàng bảo:
– Anh ngoan lắm, cố lên anh, em sắp đặt xong cả rồi.
Như đoán ra ý nàng tôi lặng yên về cái giang sơn tĩnh lặng của mình, thả hồn theo dòng sông trôi về quê nhà để cho hình bóng làng quê thân yêu lãng bãng bay qua, chập chờn ẩn hiện…
– Anh ơi giúp em bài toán.
Tiếng của Duyên cất lên, ngoảnh lại tôi cười:
– Anh đã ăn cơm đâu!
– Sao hôm nay anh ăn trễ vậy?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sông quê mùa nước lũ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Địt nơi công cộng, Đụ chị dâu, Đụ máy bay, Đụ mẹ vợ, Đụ với hàng xóm, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 11/12/2018 17:00 (GMT+7) |