Phần 33
Trong mấy ngày liền tôi ra sức tầm bổ vào người để lấy sức mà có thế đón nhận món quà của Ngọc. Hương em gái tôi ở nhà cố tình tạo những điều kiện cho tôi như cố tình không mặc áo lót, hay cà nhẹ cặp vú hoặc cái đùi nõn nà của mình vào người tôi, nhưng tôi cố nhịn coi như không biết. Ngày thứ ba thì Hương không thế nào chịu được nữa mà nói thẳng với tôi
– Này dạo này làm sao thế, chắc là chán em rồi chứ gì, nhìn cái mặt như thế kia là biết ngay mà, người gì mà, chỉ ăn một lần rồi bỏ ngay thôi, con trai đàn ông bây giờ người nào cũng giống người nào cả, chẳng khác đi một chút nào hết
– EM làm gì mà có định kiến thế không biết, chẳng qua là mấy ngày nay anh bận quá lên không thế làm chuyện đó với em được em hiểu chứ, em gái mình mà còn chán thì ai làm được nữa chứ, thôi sau lần này anh đền được chưa nào,
Hương thấy tôi nói như vậy thì cũng không thấy cằn nhằn gì nữa mà chỉ mỉm cười lườm tôi mà thôi
– Nhớ đấy nghe chưa, có biết em thèm anh làm chuyện đó đến mức như thế nào không, không thế nào chịu được luôn đó đấy anh ạ
Tôi chỉ cười mà ra vẻ đồng ý hứa sẽ làm với Hương mà thôi, tôi cũng không thế nào hiểu được những người con gái trong cuộc đời tôi đều dâm dê đến như vậy. Đợi ở nhà đượpc gần một tuần thì tôi đến trường xem kết quả
Thật không ngờ luận án của chúng tôi đã được đánh giá rất cao, dĩ nhiên là được loại giỏi và chúng tôi được ra trường trước hơn một nqăm. Ngọc nhìn tôi say đắm mà nói
– Thích quá, không ngờ học dốt như em mà có thế tốt nghiệp được chứ, nói chung là công của các anh cả đấy
– Làm gì có chuyện đó, trong đó cũng có phần rất lớn công sức của em đó chứ, nào chúng ta đi liên hoan, có rủ thêm mấy đứa em của anh nữa được không vậy ?
– Được chứ, hôm nay chúng ta phải đi ăn mừng mới được, Em rủ luôn cả Nhàn em gái em nữa, được chứ
Ngọc vừa nói vừa có ý cho tôi, tôi cũng hiểu ý của Ngọc lên chỉ mỉm cười mà nói
– Được rồi yên tâm đi rủ hết em ạ, Minh với Tuyết cũng rủ thêm mấy người nữa đi cho vui !
– Thôi khỏi, như thế này là quá đông rồi, đi với mấy người ngoài mất cả vui, cứ như thế là đủ, ok
Nhìn cái kiểu của hai người không ai nghĩ là họ có thế yêu nhau được. Tôi gọi điện về cho Hương, cùng với Thảo, Lực cùng Hồng đi nữa, Hồng thì bận không đi được lên. Chỉ có mỗi Lực phóng xe đi thôi. Hương cũng một mình một xe đến chỗ chúng tôi. Vừa đến Hương đã toe toét cười mà bảo hai người phụ nữ
– Có việc gì mà anh chị gọi hết cả chúng em đến đây như vậy đấy, chắc lại có vụ hội hè rồi chứ gì, em là em thính trong cái vụ này lắm đấy
– Ùh, cọn chị được tốt nghiệp trước một năm rưỡi, luận án cùng đồ án được duyệt loại giỏi rồi, chắc cũng được thưởng một chút tiền nữa đó
– Thế hả, đã thế hôm nay không say không về.
Thảo cũng đã đến vừa dựng xe xuống thấy Hương nói như vậy thì nói
– Gớm được một ngụm đã phê lòi cả con mắt ra rồi mà còn bảo là không say không về xin lỗi bà đi nhé
Nghe thấy Thảo nói kháy mình như vậy đang định nói lại thì Minh chạy ra can ngăn
– Tốt số có chồng đến nơi rồi mà hãy còn cãi nhau được là sao, trẻ con quá đi mất thôi
Tuyết đứng đằng sau thì trêu Minh luôn
– Thôi cứ để em nó tự nhiên, tính em nó thế kẹ em nó, xen vào làm cái gì
Thấy mọi người lại tiếp tục trêu nhau, lên tôi xua tay bảo mọi người
– Thôi thôi tôi có ý kiến thế này nhé
Bây giờ chúng ta đi ăn hải sản, tôi biết nhà hàng Hoa Đại đỏ có nhiều món ngon lắm, nhất là món mực hấp gừng, ăn vào trời mùa đông này thì hay lắm đó.
Ai cũng đồng ý lên xe thì đột nhiên Ngọc bảo tôi
– À mà đợi Nhàn đến nữa chứ, em vừa điện lại bảo nó đến chỗ này rồi, chắc nó cũng sắp đến rồi đấy, mọi người đợi nó chút xíu đi
CHúng tôi đành lán lại đợi Nhàn. Trong thâm tâm tôi nghe tiếng Nhàn đã thấy phê rồi, chắc ở đây cũng có nhiều đọc giả xem “Nữ sinh Ngô Quyền” Em nhân vật chính đó tên là Nhàn, mới nghĩ đến đó thôi mà nước dãi của tôi đã ứa hết cả ra rồi. Như đoán trước được nghĩ của tôi. Ngọc quay lại nói
– Sao đã muốn gặp em nó lắm rồi cơ à, người gì mà khiếp thế không biết, thôi chịu khó đợi một chút đi, em nó cũng sắp đến rồi đó, em này chân hơi bị dài đó, hàng họ cũng khá là ngon lành, nói chung là được, trông cái mặt như thế kia là biết rồi
– Anh nghe nói em của em tên là Nhàn thì anh tưởng tượng đến Nhàn trên phim thôi chứ có gì đâu, nhưng chắc là em của em cũng xinh gái chứ gì !
– Không xinh thì sao, Nhàn em em còn xinh hơn cả Nhàn đóng phim nữa đó, nhưng em công nhận là con này dâm thật, tuy chưa đụ đéo gì với ai nhưng màng trinh cũng chẳng còn nữa rồi
– Sao lạ vậy bộ bẩm sinh ra đã là như vậy rồi à
– Thì nó thủ dâm mất chứ còn làm sao nữa, có thế thôi mà cũng phải hỏi, sao mà hỏi lắm thế không biết, nó ở nhà có một đống cặc giả luôn, em nhìn mà cũng đã phát khiếp hết cả lên rồi
– Thế hả, chắc em cũng mượn để dùng chứ gì, nhìn cái mặt của em là anh biết hết rồi, nghi lắm,
Ngọc nhéo tôi một cái rồi lườm mà nói
– Sao em phải làm như thế cơ chứ, có anh rồi cần mấy thứ nhân tạp đó làm cái gì, thật không thích thì thôi làm đồ giả làm gì cơ chứ, chỉ có cái Nhàn chưa làm đồ thật bao giờ thôi, em mới bảo nó vậy
– Thế Nhàn không có người yêu hay sao mà phải làm như vậy cơ chứ, hay là có chuyện gì không làm được
– Không phải nó chưa có người yêu, hơn nữa nó sợ người yêu bảo nó không còn trinh nữa lên nó không có người yêu, làm ở ngoài thì sợ người khác biết lên nó bảo em thử kiếm cho nó một người cho nó nếm trái cấm như thế nào
– Kinh thật chẳng có người chị nào như em, như thế mà còn bảo em làm được thì anh cũng chụi em rồi
Vừa lúc đó thì Nhàn đến, trông Nhàn khá là xinh gái trắng trẻo. Nhàn make up khá là kỹ lên dáng vẻ kiêu sa hiện lên rõ một một. Nhìn dáng vẻ của Nhàn là tôi đã đoán ra được Nhàn là một cô gái vô cùng dâm đãng rồi. Đôi lông mày cong vút, cùng với đôi môi đỏ mọng trơn bóng đã lộ rõ ra vẻ như vậy. Nhàn đi con xe LX đỏ lên trông càng dâm hơn, mặc dù cái áo choàng đen đã dài đến ngang lưng nhưng tôi cảm nhận được đồ ddacj của Nhàn cũng vô cùng ngon lành. Nhàn đến thì mỉm cười mà bào chúng tôpi
– Các anh chị đợi em lâu chưa, em xin lỗi, em có việc bận lên không đến nhanh được
Ngọc thấy Nhàn nói như vậy thì lườm một cái mà nói
– Gớm chúng tôi đợi cô hết nước hết cái rồi đây này, làm gì mà đến muộn thế không biết, nhìn cái mặt như thế kia chắc ở nhà lại dính chặt vào cái gương chứ gì, hôm nay đi ăn mừng chứ có phải đi ăn tiệc gì đâu mà ăn mặc khiếp thế
– Thế này mà khiếp cũng bình thường như mọi ngày thôi mà, có gì khác đâu chứ, bọn bạn em nó rủ đi shoping nhưng mà em không đi, từ chối mãi mới đến được đây, thế các anh chị hôm nay có viedjc gì hệ trọng lắm hay sao àm dủ em đi thế này?
– Có việc gì đâu, mấy anh chị tụi tao đã làm xong được luận án tột nghiệp lên muốn rủ mày đi cùng cho vui thôi mà, mà còn cho mày biết thế nào là chuyện đó nữa chứ
– Thế cơ à, kinh thật đấy, thế anh ấy biết chưa
Tôi thấy Nhàn nói như vậy thì khẽ đến gần mà nói
– Sao lại chả biết chị ấy nói hết với anh rồi, được thôi em muốn biết thì tí nữa anh dạy cho được chưa ! Nhớ trả học phí đấy
– Được rồi nhưng em thực hành thì cũng trả luôn học phí cho anh rồi còn gì nữa, như thế là ok rồi, thế anh còn đòi học phí gì nữa nào
– Thì học phí là mỗi tuần phải thực hành một lần, có vậy thôi, được chứ
– Thế anh không sợ chị Ngọc của em ghen hay sao mà đòi dạy lắm thế
– Thì chị ấy cả tuần rồi còn gì nữa, bỏ một buổi đến dạy em thì có chết ai đâu nào