Mợ không dám nói ra vì sợ cậu Bình la, chứ thật ra từ lúc biết là Lợi sắp sửa đến với mình, tuy không phải hạng người dâm loàn nhưng mợ cứ cảm thấy bần thần, xốn xang trong người.
Đó cũng là điều tất yếu của con người, ai cũng phải vậy cả thôi! Vì sau tai nạn giao thông, cậu Bình bị trục trặc sinh lý thành thử trong thời gian 6 năm qua, hai vợ chồng cũng không gần gũi nhau, sự thiếu vắng xác thịt kéo dài khiến cho mợ Linh chẳng khác gì nắng hạn gặp mưa rào khi sắp sửa được gần gũi thằng cháu chồng nhỏ hơn mợ những 17 tuổi…
Chiều ngày thứ bảy, gia đình Lợi tưng bừng vui vẻ, sum họp đầy đủ vì là ngày giỗ ông nội.
Lợi ngồi cùng bàn tiệc với chị Hảo, chị Hường, chị Chi, khi vừa uống xong hai ly bia, với hơi men chuếnh choán chứ chưa phải là say, bỗng dưng Lợi bỗng chợt nhớ đến những lời tâm sự của cậu Bình với nó vào hôm chủ nhật tuần rồi.
Nhìn mọi người trong nhà quây quần huyên náo, Lợi chạnh lòng bồi hồi và xót xa vì hình ảnh mợ Linh đang mỏi mòn chờ đợi nó.
Thần giao cách cảm cho nó biết được chính xác điều này vì cậu Bình không nói dối nó, vì cậu đã lên đường đi Sài Gòn vào lúc sáng.
Thế là như có lửa trong người, khi nghe bố hỏi là có đứa nào chịu đi mang đồ ăn xuống rẫy cho vợ chồng cậu Bình không thì Lợi lật đật xung phong nhận lời ngay.
Sau khi chị Hảo gói xôi, thịt gà luộc, chả giò, chả lụa trong hai cái gamen cho vào giỏ cùng với bánh mì, rau sống, Lợi để tất cả vào giỏ trước xe Honda Dame của bố và không quên mang theo áo mưa, nó nổ máy xe nhắm hướng Xuyên Mộc chạy thẳng.
Khi qua khỏi Đất Đỏ, trời bắt đầu sụp tối và lác đác đổ mưa.
Vì thấy chỉ còn có khoảng 12 cây số nữa là đến chòi rẫy nên Lợi không đụt mà mặc áo mưa đi tới, đi tới.
Nó càng đi thì trời càng đổ mưa thật lớn, dai dẳng, tưởng chừng như chằng bao giờ dứt.
Khi Lợi quẹo vào căn chòi rẫy thì thấy cửa chòi đóng kín mít.
Nó thầm nghĩ “Ủa, chả nhẽ cậu mợ mình thử mình hay sao vậy ta ?”.
Nó cất tiếng gọi :
– Mợ ơi, mở cửa giùm cháu!
Lúc bấy giờ, một mình mợ Linh đang nằm trên chiếc giường gỗ, nghe tiếng thằng cháu chồng gọi lớn bên ngoài liền vùng dậy ngay và bước ra mở cửa.
Lợi người ướt sũng nước mưa, dắt xe Honda vào chòi và gạt tó xuống, dựng xe ở mé bên phải chòi.
Mợ Linh cử chỉ mừng rỡ vô cùng, vội đi lấy một cái khăn lớn cùng một bộ pyjama của cậu Bình cho Lợi lau khô và thay quần áo bị ướt.
Lợi cởi áo mưa trãi ra trên yên chiếc xe Honda Dame, sau đó nó cởi chiếc áo chemise xanh dương và tiếp theo là quần tây lẫn cả quần đùi bên trong.
Nó lau khô người rồi mặc bộ pijama xanh sọc trắng mợ Linh đưa cho rồi nó hỏi một câu mà nó biết là thừa :
– Ủa, cậu đi soi ếch rồi hả mợ ?
– Ếch đâu mà ếch.
Ổng đi Sài Gòn từ hồi sáng lận! Mợ Linh vừa cười vừa nói.
– Bữa nay đám giỗ ông nội, bố mẹ sai cháu mang ít thức ăn xuống để cậu mợ dùng.
Mợ Linh lấy giỏ thức ăn từ nơi giỏ trước xe Honda ra rồi mang đến bàn ăn cơm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mợ Linh |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 12/12/2017 08:04 (GMT+7) |