Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex gay » Hè về » Phần 5

Hè về

Phần 5

Mẹ càng duyên dáng cơ hồ trẻ ra…

Nín đi con chớ khóc la…

Nhưng anh chàng Adrian đáng thương có đủ mọi lý do để khóc thầm – và bây giờ cậu ấy đã chết.

“Được rồi, Angelina”, thiếu phụ nói với cô gái vẫn còn rề rà trước nhà. “Ông gặp chồng tôi có việc gì?”

“Xin lỗi vì đã đến quấy rầy bà vào lúc đau buồn như thế này”, tôi nói, cố đeo cái mặt nạ chân thành, lịch thiệp và cẩn trọng – chuyện này đối với tôi cũng không khó lắm. Tôi cho rằng tin về cái chết đứa con trai hẳn đã khiến bà đau lòng nhiều hơn đức ông chồng.

Người đàn bà nhường lối cho tôi vào. “Chỉ là việc ông Ponting có thuê tôi tìm hộ đứa con trai cho ông”.

“Và bây giờ ông đến đây để đòi tiền vì đã ‘tìm được’ chứ gì?”, Ánh mắt người đàn bà lóe lên tia giận dữ.

“Không, hoàn toàn không phải thế. Sau khi cân nhắc mọi chuyện xảy ra, tôi hoàn toàn không muốn nhận thù lao thanh toán. Tôi đến đây chỉ vì việc ông ấy gây cho tôi khá nhiều rắc rối ở sở cảnh sát, bằng việc phủ nhận việc thuê mướn tôi tìm con. Tôi chỉ muốn biết rõ mọi chuyện trước khi người ta bắt nhốt tôi lại”.

“Chuyện xảy ra ảnh hưởng đến ông ấy rất nhiều”, người đàn bà nói, “Ông ấy và Adrian rất thân thiết”.

Vậy sao, tôi bất nhẫn nghĩ thầm. “Nhưng hôm nay ông ấy vẫn đi làm, bà thấy rồi đấy”, tôi lạnh lùng nói, không đếm xỉa vẻ mỉa mai cay độc trong giọng nói của mình.

“Không may là chuyện xấu xảy ra. Dĩ nhiên hôm qua ông ấy không còn biết gì nữa sau khi nhận được tin báo. Tôi cũng có biết chuyện ông ấy nói về ông với cảnh sát. Tôi nghĩ đó chỉ là ông ấy nhất thời bị sốc. Ông ấy không muốn chuyện Adrian là người đồng tính bị lan truyền ra ngoài, mặc dầu theo tôi nghĩ đó là điều không thể tránh được, vì vậy ông ấy nghĩ gì nói nấy mà không cân nhắc. Đó là chuyện ngu ngốc và tôi tin rằng ông ấy sẽ đính chính lại trước cơ quan điều tra, tôi cam đoan như thế”.

“Ông bà biết Adrian là gay sao?”, Tôi hỏi.

“Ồ, có biết”, bà ta đáp, “Tôi biết chuyện đó đã nhiều năm rồi. Tôi cho rằng ông ấy cũng biết, mặc dù ông ấy cố không tin. Tôi cũng biết bạn trai của nó. Adrian đã kể cho tôi nghe. Trông nó lúc ấy rất hạnh phúc”. Đôi mắt người đàn bà rơm rớm nước mắt. Tôi không hiểu bà ta sẽ nghĩ gì nếu như tình cờ bà chứng kiến cảnh tôi và Geoffrey “vuốt ve” nhau trong quán William đệ tứ hôm trước.

Nhưng rồi người đàn bà bình tĩnh trở lại. “Hôm qua mọi việc diễn ra khá tốt. Tôi sắp thuyết phục Harry chấp nhận ‘vấn đề’ của Adrian. Chúng tôi đi Colchester để gặp mấy người bà con và trên đường về, lúc ở trên xe chúng tôi bàn với nhau về chuyện ấy – một cách bình tĩnh – và sau đó, khi về đến nhà thì thấy cảnh sát đã có mặt ở đó với tin tức như thế”.

Tôi chết lặng. Cái giả thuyết của tôi hoàn toàn sụp đổ. Không nghi ngờ gì nữa, các thám tử cảnh sát có thể kiểm tra chứng cứ ngoại phạm của ông ta thông qua họ hàng… Tôi không còn biết phải nói gì. Chửi đổng lên có lẽ là cách thích hợp để bày tỏ cảm xúc của tôi trong lúc này. Nhưng tôi không làm thế.

“Rất tiếc vì đã làm phiền bà”, tôi vừa nói, vừa quay ra. Người đàn cả đứng ở cửa nhìn theo cho tới khi tôi ra tới vỉa hè ngoài đường. Sau đó bà ta đóng cửa. Sớm muộn gì ông chồng cũng từ sở làm quay về, lúc ấy họ có thể chia sẻ nỗi buồn cho nhau.

Nhưng tôi còn có những dự tính khác. Hầu hết đều tập trung vào việc chuẩn bị cho kỳ nghỉ cuối tuần với Paul – vì vậy phải về nhà chuẩn bị, sau đó thì sang nhà cậu ấy. Paul nấu ăn và chúng tôi cùng ăn với nhau.

Sau đó, tôi theo Paul vào bếp nơi chàng trai mang bát đĩa bẩn bỏ vào chậu. Tim tôi đập nhanh. Sao lạ thế này? Phải chăng đây là sự khởi đầu của một kỳ nghỉ cuối tuần tuyệt vời bên nhau? Tôi không phải là người thường có biểu hiện tình cảm quá mức, nhưng tôi đã hứa với chính mình sẽ làm bất cứ điều gì cho Paul nếu chàng trai giúp tôi thoát khỏi nhà tù. Paul đã làm được và đây không chỉ là sự biết ơn mà tôi cảm nhận được. Paul quay lại, đôi mắt nâu nhìn tôi như đang ra lệnh hơn là mời mọc trong khi chàng trai đến gần ôm tôi, những cảm giác cũ trước đây lại quay về.

Nụ hôn chàng trai lúc đầu dịu dàng, ngọt ngào, càng về sau càng mãnh liệt, thúc giục. Chàng trai thì thầm gì đó bên tai mà tôi không hiểu được, vì trong lúc ấy tôi chỉ tập trung vào mỗi một việc là cởi bỏ quần áo chàng trai, trong khi chàng trai cũng làm thế với tôi. Paul không vội vã, đó là điều tôi rất thích – giống như một sự mớn trớn nhẹ nhàng, chậm rãi, giống như khi chúng tôi lần đầu ân ái. Nhớ những lần trước đó, anh chàng không chờ được lâu. Dù vậy lần này có khác. Phải mất một thời gian khá lâu để cởi cúc áo cho tôi và rà lưỡi quanh đầu vú của tôi. Tôi cảm nhận răng chàng trai nhăn nhẹ, cả người tôi nổi gai ốc. Chàng trai thốt ra những âm thanh ư ử khi bắt đầu mở khóa thắt lưng, sau đó là dây kéo, mắt mơ màng nhìn tôi. Tôi thừa hiểu cái nhìn ấy, nên với tay sờ vào háng chàng trai, nơi có cột cờ sừng sững đang đón chào tôi, dài và cứng ngắc. Không cần nói, con cặc tôi lúc ấy cũng ở trong tình trạng tương tự, ngỗng lên và cái đầu dãn dài ra gần sát mép quần. Tôi tin rằng lúc ấy đã nhểu ướt quần lót trong khi chàng trai cuối cùng cũng cởi được quần dài bên ngoài, quỳ xuống và nhăn nhăn bên ngoài lớp vải quần lót dọc theo thân cặc càng làm ướt thêm, cái đường hằn theo thân cặc lộ rõ ra bên ngoài lớp vải. Tôi ngã đầu ra sau và đột nhiên nhận ra mình còn đang ở trong nhà bếp, giữa chiếc bàn ăn bừa bộn và đống chén bán bẩn chưa rửa. Mặc dù không muốn mất hứng, nhưng tôi vẫn cần có chiếc giường êm để chàng trai nằm xuống và làm được nhiều việc mà tôi từng mơ đến khi đặt chân vào căn hộ của Paul.

Tôi bế xốc chàng trai đi về phòng ngủ, quần áo chúng tôi rơi vải trên sàn nhà. Paul nằm bên cạnh tôi, cái cảm giác trống vắng của kẻ “phòng không” biến mất, thay vào đó là tình cảm dạt dào, đầm ấm. Tôi chật vật mới cởi bỏ hết quần áo của chàng trai, chỉ còn chiếc quần lót lại trên người giống như tôi. Nếu tôi từng nghĩ sẽ tìm thấy những thứ này ở những gã đàn ông khác thì hẳn là tôi đã nhầm lẫn. Có rất nhiều “hàng độc” cho tôi lựa chọn, nhưng chỉ một Paul Massingham là dành riêng cho tôi. Tôi ngắm nhìn thân thể chàng trai, rồi ép cặc vào nhau, để nghe cậu ấy rên lên vì sướng, đôi tay và lưỡi Paul làm tôi quíu cứng cả người. Một lần nữa tôi tự nhủ phải cho chàng trai tất cả những gì mình có được. Đôi tay ấy luồn trong quần lóp bóp nắn cặp mông tôi rồi lách vào khe hẹp, Cặp môi chàng trai cuồng nhiệt đến nỗi tôi không còn thở được. Tôi rời chàng trai để thở, rồi lăn sang một bên bắt đầu liếm láp thân thể chàng trai, mùi thịt da chàng trai thơm và dễ chịu, mùi hương xà phòng tôi quen dùng.

Khi lưỡi tôi lần xuống đến rốn, chàng trai vặn vẹo mình cười khúc khích vì nhột, Paul ấn đầu tôi tụt xuống phía dưới sâu hơn. Theo đà, lưỡi tôi kéo dài theo thân cặc Paul và dừng lại liếm ở đầu khấc rỉ rả giọt sương. Khi đã vét sạch, tôi ngoạm đầu khấc vào miệng và cặp môi miết chặt chạy tới, xuôi theo chiều dài thân cặc cho đến khi chạm tới gốc cặc phủ đầy lông. Nói thì có vẻ dông dài, nhưng việc làm chỉ trong tích tắc, chàng trai rên lớn, đôi tay chàng trai hoảng loạn mò mẫm tìm cặc của tôi, tôi trở người để cặc mình ngay trước mặc chàng trai. Sau đó, tôi cảm nhận cái miệng nóng hổi đang nuốt dần từng phân chiều dài con cặc tôi vào miệng. Cái tư thế 69 đã giúp chúng tôi lấp lổ cho nhau trọn vẹn. Mũi tôi thở mạnh, miệng vừa bú cặc Paul vừa rên ư ử như chú mèo làm nũng, chân Paul dang rộng để tôi mặc tình “xử trí tình huống” đến tận khu vực đại bản doanh bên dưới hai ụ pháo. Chàng trai quíu lên, cứ nhìn sự chuyển động của các bắp cơ sau mông, hai bên đùi và cái bụng thóp vào dãn ra cũng đủ biết chàng trai sướng như lên mây, riêng tôi cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. Ngón tay chàng trai thụt vào rút ra bên dưới lỗ đít làm tôi sướng run, sướng phát điên lên được. Được một lúc, chàng trai chủ động lấy bao cao su trùm lên đầu cặc và vuốt dọc theo con cặc của tôi, dù lớp nhựa mỏng bao bọc bên ngoài nhưng tôi vẫn phải rùng mình vì động tác vuột ngược ra gốc cặc ấy. Chàng trai nằm ngửa ra giường và kéo tôi chồm lên người.

Chỉ nghe đầu cặc chui vào đường hầm mới được một đoạn là tôi muốn la làng. “Đừng để em đợi nữa”, chàng trai nói, mặt ửng đỏ vì khao khát. “Em cần anh”. Tôi cũng cần chàng trai. Cái cảm giác ấy khiến tôi ngây ngất… Mũi tiến công thọc sâu đã bẻ gãy hàng phòng ngự nơi tiền đồn của đối phương. Gương mặt Paul không có biểu hiện gì khó chịu, vì thế tôi dấn sâu từng chút một, một tay tôi chống lên giường chịu sức nặng cơ thể mình, còn tay kia cầm cặc, giống như vị tướng đang điều động binh mã tiến công. Cái cảm giác hân hoan náo nức khi chiếm lĩnh trận địa cũng đến với tôi lúc này, khi mà các cánh quân đã tiến sâu và chiếm giữ thành trì sâu bên trong lãnh thổ đối phương, cảm giác chinh phục như bổ sung vào nguồn hưng phấn ân ái khiến tôi tê rần khắp người.

Đôi tay chàng trai với ra sau bóp mông tôi và ghì chặt để tôi đâm cặc sâu hơn, để có thể lắc lư trên mông, để có thể nghe cơ bắp, thịt da đụng chạm và vỗ vào nhau lạch bạch, để vòng cơ thít chặt. Tôi cúi xuống hôn chàng trai trong khi vẫn nhấp nhữ cặp mông đều đặn bên dưới giống như trò mèo vờn chuột, hết bắt lại thả, hết đút vào rồi lại rút ra. Paul rên thành tiếng khi tôi vừa gia tăng nhịp đụ, vừa xóc xóc con cặc chàng trai. Khi thấy vùng cổ và vai mỏi mê, tôi hôn chàng trai và sổng lưng mà đụ tới tấp.

Cặp mắt khép hờ, đôi môi cong rên xiết, gương mặt nhăn nhó vì “nỗi đau” tự nguyện, cuối cùng chàng trai cũng phải thốt lên “nữa, nữa đi anh”, và “nhanh lên, đụ mạnh lên anh ơi”. Tôi chỉ việc thỏa mãn những ước muốn của chàng trai. Chúng tôi ngụp lặn trong sự kết hợp hoàn hảo, chàng trai dạng chân, hẩy mông đón nhận trong khi tôi hùng hục đẩy vào, vòng cơ tiếp tục xiết quanh thân cặc, tinh dịch bên trong bìu dái tôi sôi lên sùng sục, còn bên ngoài, khắp người mồ hôi nhỏ giọt. Tôi không thể nhớ chính xác sự việc vài giây sau đó, mà chẳng còn sức để mà nhớ trong khi tâm hồn đã bay bổng, toàn thân đê mê… Nhưng tôi vẫn nhận thức rõ mình đang trút sạch vào người Paul. Con cặc chàng trai nở ra, cái đầu cặc bóng nhảy căng như da quả bóng và “bùm”, quả bóng nổ, tinh dịch chàng trai bắn phọt trên không trung, văng trúng ngực tôi, lại rơi xuống người chàng trai ở mặt, ở cằm, ngực và tràn trề trên đám lông háng. Paul lẩm bẩm “Chúa ơi, không ngờ anh chơi cừ như thế”. Tôi coi đó như một lời tán dương. “Đừng đi, anh”, Paul nhìn tôi đắm đuối và nói. Tôi cúi xuống hôn chàng trai và rũ xuống vì mệt lữ và hạnh phúc tràn đầy.

Tôi hơi ngạc nhiên vì không thấy xìu lại như mọi lần, hẳn là chàng trai khiến tôi nứng… Chỉ có nguyên nhân ấy mà thôi… chúng tôi nhìn nhau cười, lớp cơ bên dưới đít chàng trai tiếp tục co thắt, tôi không có sự lựa chọn nào khác. Paul cười khúc khích như trẻ con, chàng trai khóa chân sau lưng tôi và tôi không thể thoát khỏi bẩy tình. Tôi lại trượt vào đường hầm trơn trượt, ẩm ướt, một lần nữa con cặc tôi lại cương lên cứng ngắc. Không biết anh chàng này muốn làm gì tôi đây…

Hôm sau, chúng tôi cùng lái xe ra công viên Belsize. Đi đâu có đôi cũng thú. Dù Paul không nói gì, nhưng tôi cũng đoán được ý nghĩ chàng trai như vậy. Tôi tự hỏi nếu là “partner” không biết sẽ như thế nào nhỉ – ý tôi nói là “partner” trong công việc. Sẽ có đủ thời gian mà ngắm nhau không chán mắt. Tuy nhiên thực tế không dễ dàng như vậy, công việc tôi làm không đủ khả năng trả lương cho hai người – mà đôi khi cũng chẳng đủ trả lương cho một người, nghĩ tới đây tôi chợt nhớ tới lời mình nói với bà Ponting rằng tôi không nhận thù lao. Trời ơi, sao mà ngu ngốc thế, ngu hết chỗ nói.

Tôi đâm ra nổi cáu với chính bản thân. Dường như hiểu được điều gì diễn ra trong đầu tôi, chàng trai nắm tay tôi bóp nhẹ như an ủi vỗ về. Tôi thích cảm giác ấy, vì biết rằng hiện giờ chàng trai đang ngồi bên cạnh mình.

Chúng tôi chạy qua Camden, Chalk Farm và ngược lên đồi Haverstock. Người ta đổ đầy ra đường đi mua sắm cuối tuần. Khi chúng tôi rẽ vào góc đường thì công viên Belsize hiện ra trong tầm mắt, hình như có điều gì đó không ổn. Tôi có cảm giác thật tồi tệ. Có hai xe cảnh sát và một chiếc xe cứu thương đậu bên ngoài tòa nhà của Warren.

“Lại chuyện gì nữa đây?”, Tôi lẩm bẩm.

“Mình về nghen anh?”, Paul hỏi, “Chỉ chạy qua rồi về nhà luôn”.

Nhưng tôi không thể. Tôi đoán đó là lý do mà tôi là một thám tử tư như tôi phải nhúng mũi vào mọi chuyện. Tôi tìm chỗ đậu xe và đi bộ trở lại. Một đám đông bu quanh vỉa hè phía trước cửa vào ngôi nhà. Một cảnh sát viên mặc cảnh phục đang đứng ở đó. Người này không giống người đã đến hiện trường ở đường Heath nhưng tôi vẫn nghĩ là một người. Khi chúng tôi đến nơi, lúc ấy có một người đàn ông từ trong nhà đi ra. Thám tử cảnh sát Parry. Chúng tôi nhìn nhau và nhận ra nhau ngay.

“Ông làm quái gì ở đây?”, Viên thám tử hỏi.

“Tôi tới hỏi chuyện Fred Warren”.

Viên thám tử thở dài, “Làm sao ông biết vậy? Mà thôi, tốt nhất vào trong này mà nói chuyện”.

Viên thám tử trở bước vào trong, tôi và Paul theo sau. Đám đông trông theo với vẻ tò mò. Tôi còn trông thấy cả bà cụ già với con chó hay cắn bậy, nên đưa tay vẫy chào. Thế là bà cụ trở thành trung tâm của mọi sự chú ý.

Bên trong sảnh, âm u, trần nhà cao với lớp giấy dán tường cũ lỗi thời, Parry quay sang nhìn Paul, “Ai đây?” Viên thám tử hỏi.

“Paul Massingham”, tôi đáp “Partner của tôi”. (ND: Partner cũng có thể hiểu là tình nhân hoặc là người cộng tác chung, hoặc đồng sự… tùy theo ngữ cảnh).

Tôi có thể thấy cặp mắt biểu cảm của viên thám tử, ông ta tự hỏi không hiểu tôi dùng từ này với ý nghĩa nào. Còn tôi thấy Paul lộ vẻ bối rối.

“Thôi được”, Parry nói, “bây giờ cho tôi biết quý vị muốn gặp Warren về chuyện gì”.

“Ông ấy chính là người hôm qua tôi đã kể cho các ông. Là người mặc áo choàng xám nói với tôi rằng có thấy Adrian trên đường tới Heath. Chính là người mà các ông không tìm ra chứ còn ai”.

“Nhưng sao sáng qua ông không chịu nói tên ông ấy”, Parry tỏ ra nghi ngờ.

“Nhưng mãi đến chiều qua tôi mới biết tên ông ta”, tôi đáp, “tôi đi quanh đấy hỏi thăm và gặp bà già dắt theo con chó, bà ấy nói cho tôi biết. Cứ việc hỏi bà ấy nếu anh không tin tôi, nhưng nhớ coi chừng mắt cá của anh đó”.

Parry lầm bầm.

“Có chuyện gì xảy ra với Warren vậy?”, Tôi hỏi.

“Bà hàng xóm lo lắng vì hai ngày nay không thấy ông ta xuất hiện. Bà ta báo cảnh sát và khi chúng tôi đập cửa xông vào thì đã thấy ông ta treo cổ lòng thòng dưới sợi dây. Có lẽ đây là vụ tự sát. Có một tờ giấy để lại nhưng nội dung xem ra chẳng có gì rõ ràng lắm”.

“Trùm sò đấy”, tôi nói, ” lúc đầu tôi cứ tưởng ông ấy là dân bụi đời, ai dè lại là triệu phú. Lá thư nói gì vậy?”

“Tôi không thể nói ra được”, Parry làm ra vẻ quan trọng.

“Biết đâu tôi có thể giúp được cho ông”.

Parry nhìn tôi một lúc như để cân nhắc lời nói của tôi. “Được rồi”, ông trao cho tôi một mảnh giấy để trong bao nhựa đựng vật chứng. Trong mảnh giấy viết:

“Tôi không cố ý làm như vậy. Đó chỉ là tai nạn. Cậu ấy tưởng tôi theo dõi cậu ấy nên chộp tay tôi giữ lại. Mọi việc tôi làm là đẩy cậu ấy ra, cậu ấy mất đà và ngã xuống. Khi không thấy cậu ấy ngồi dậy, tôi quay sang nhìn và thấy…”

“Khó có thể nói ông ấy tự sát vì chưa có gì rõ ràng hết”.

Tim tôi đập mạnh. Tôi nghĩ mình có một lời giải thích thỏa đáng. Tôi nhớ thái độ Warren suýt nhảy dựng lên khi tôi đưa cho ông ta xem tấm hình của Adrian. Tôi có thể thấy bùn đất nơi mắt cá chân ông ta, dấu vết trầy xước bởi vướng bụi cây mâm xôi. Phủ nhận việc tìm trai. Ông ta có quá cẩn thận không? Nói cho cùng đó là một tai nạn bất ngờ, nhưng muốn hay không, Warren cũng có trách nhiệm trong cái chết của Adrian. Và không thể tiếp tục cuộc sống với mặc cảm đầy tội lỗi, với sự giày vò của lương tâm.

“Ôi Chúa ơi”, tôi thảng thốt kêu lên khi đã có một lý giải trong đầu.

— Hết —

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Thông tin truyện
Tên truyện Hè về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex gay
Phân loại Truyện đam mỹ, Truyện đồng tính
Ngày cập nhật 01/10/2021 00:53 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ổ gay - Tác giả Cường Vũ
Rớt Đại học, theo lệnh của ba mẹ, tôi khăn gói lại nhà bà dì luyện thi cho gần trường. Căn nhà nhỏ gồm tôi, anh họ tên Hưng và dì tôi. Sáng sáng đến lớp tuần ba buổi, tối tôi lang thang khắp nơi. Thời gian cũng khá rảnh nên những ngày ở nhà một mình, không biết làm gì ngoài việc tự khám phá bản thân. Một buổi sáng không đi học, nhà cửa khá kín nên tôi cởi hết áo quần trần truồng đi lại cho thoải mái. Ngồi học vừa ngẫm nghĩ bài toán khó, vừa sờ nắn cái đó thật sướng. Thỉnh thoảng khi làm xong bài toán, tôi mừng rỡ thục thật mạnh dương vật để tận hưởng khoái cảm. Được một lúc, chịu hết nổi tôi bước lại cửa tủ nơi có tấm kiếng thật lớn, tôi rờ rẫm khắp thân thể, rồi ép dương vật vào kiếng cọ mạnh... Nhìn trong gương tôi như đang ân ái với một người bạn đồng giới. Được một lát tôi xuất tinh, dòng nước dục ngầu chảy dài trên cửa tủ, đê mê khiến tôi lăn đùng ra ngủ. Tôi ao ước biết bao được...
Phân loại: Truyện sex gay Địt cave Truyện đam mỹ Truyện đồng tính
Ái Ân
Áng mây hạ đang ung dung bay lơ lửng trên vòm trời, có vài cụm mây trắng thả hồn che ngang ánh dương soi nóng bức rồi tản mạn tan theo từng cơn gió nhẹ... Bầu trời thật đẹp xinh, cái bối cảnh hợp tình hợp ý ấy quyện lấy tâm tình tôi đang dạo bước đến thăm Lý vào một buỗi trưa hè. Lý đón chờ tôi ngay ngưỡng cửa, sau lần của khép, lưng tôi đã tựa vào cánh cửa, ngưỡng cổ cao để đón lấy một nụ hôn nồng cháy của Lý thay cho lời tình Lý trao vội lên môi. Lý bồng bế tôi vào phòng, đặt tôi lên chiếc giường ngủ trải khăn trắng phếu. Một chiếc giường tình tự ái ân mà đã bao lần Lý cùng tôi trao trọn cuộc tình của thời niên thiếu. Tôi nằm yên thụ động mặc cho Lý đang lột bỏ áo quần trên thân xác mình, cho da thịt chạm vào chăn gối mát rượi. Tấm chăn tơ lụa mềm mượt thắm đượm hương tình của không khí được thổi ra từ chiếc máy điều hòa quyện vào một nụ hôn âm ấm của Lý đang trao...
Phân loại: Truyện sex gay Truyện đam mỹ Truyện đồng tính Truyện sex vần A
Hồi tưởng - Tác giả Trịnh Nhựt Đông
Phần 4 Có đôi lúc, tôi trách Phượng sao lại đơm hoa cho mùa hè lại đến mang những cuộc giã từ của bạn bè. Cánh Phượng rơi tản mạn như cuộc tình rồi có lúc phải xa nhau... Như tôi và Brandon phải phân tách, mỗi đứa đi một ngã khi cầm trong tay cái bằng tốt nghiệp. Nghiệp dỹ chưa biết sẽ bám vào ghềnh đá nào của biển đời mênh mông sóng cuộn, thì làm sao hứa hẹn với nhau một nỗi sơn khê... Ôi bi thay! Ôi vui thay! Khi gặp lại Brandon vào dịp “Gay Parade” ở San Francisco năm 2005. Trong một biển người như vậy, Trời khiến sao cho tôi gặp lại anh. Brandon đã trọn vui trong vòng tay người khác. Như tôi đây cũng vẹn thuộc về người. Chỉ chào nhau một cách lạnh lùng. Ai cũng đã có đôi, đẹp lứa. Cả bọn mời nhau vào một quán cà phê trên đường Castro. Nhìn những lá cờ, RAINBOW, biểu tượng của GAY bay phất phơ, ngọn gió lạnh rít thổi lạnh, tôi phà thuốc lá, lắng nghe sự im lặng của đời mình: ‘Ngày xưa trong quán nhỏ... Hai đứa...
Phân loại: Truyện sex gay Truyện đam mỹ Truyện đồng tính

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi