– Chị làm gì vậy?
– Chị có làm gì đâu!
– Không có gì à… thật không? Không làm gì thì lên phòng đóng cửa làm gì?
– Đã nói là không có gì mà. Sao cứ nghĩ xấu cho người tốt thế, chị có làm gì đâu!
– Chuyện gì mà lại tốt xấu ở đây?
Thấy thái độ chị Lê như vậy, Lợi càng sinh nghi nhưng thực tình nó chẳng biết nghi cái gì cả, tiện thể nó vô tình cầm cái gối tai bèo đặt gần đầu gối chị, bất thình lình, hai bàn tay chị chụp giữ chặt lấy cái gối.
Vậy là rõ ràng chị ta giấu cái gì đó dưới gối đây? Nó nhủ thầm, chợt thấy chị Lê luồn bàn tay phải rất nhanh xuống dưới gối nắm kín cái vật đó rồi thọc nhanh vào túi quần, đương nhiên là nó không thể nào thấy rõ được cái mà người chị họ muốn giấu kín.
Đấy chính là một lá thư do một người bạn trai làm cùng phân xưởng đông lạnh với chị gửi cho chị và suy cho cùng ra thì âu cũng là chuyện bình thường thôi bởi lẽ chị cũng đâu phải còn con nít nhưng do bản tính chị kín đáo, nhút nhát nên chị mới giấu đầu hở đuôi như vậy thôi.
Thấy vậy, Lợi cũng chẳng muốn truy hỏi chị Lê làm gì cho mệt nhưng do bản tính hay đùa thích giỡn cả hai chị em đều có nên bất thình lình nó giật cái gối ra khỏi tay chị rồi đè chị xuống và cù vào hai bên eo chị, làm chị giật thót người vì nhột.
– Cái gì mà chị giấu em vậy hở?
– Bỏ ra… hihi… nhột quá… bỏ ra không… hihi… thằng quỷ. Thôi, cho chị xin. Chuyện riêng của chị mà. Đừng tọc mạch nữa, mai chị dẫn đi ăn bánh hỏi chịu chưa?
Vẫn lì lợm, Lợi mò tiếp lên hai bên nách chị Lê làm chị phải nằm úp xuống giường để né tránh thằng em. Nằm đè lên chị, tay nó lại mò xuống eo chị.
– Thôi… á… hihi… nhột… bỏ ra không… thôi mà… chị thua… được chưa !
Thấy mặt chị đỏ gay và nước mắt trào ra vì cười, nó thả chị ra. Vừa thoát ra, chị Lê đã đè Lợi xuống đánh em tới tấp. Chụp hai tay chị, nó kéo chị ôm vào lòng… Đánh nó thêm mấy cái lấy lệ, chị cũng mềm ra trong tay thằng em, ngước mặt lên chị thấy nó đang nhìn mình âu yếm với ánh mắt chẳng khác gì ánh mắt của những đôi tình nhân nhìn nhau, chị vội úp mặt vào ngực Lợi né tránh.
– Hư lắm đấy nhé… bữa nay dám chọc tui à ? Nhéo em một cái, chị Lê trách.
– Mới chút đã giận, hồi nhỏ chị chọc em bao nhiêu lần mà em có nói gì đâu.
– Thù dai quá há… h tính trả thù chị hả… ?
– Uhm… phải trả thù chứ, chị đánh tui đau đến giờ nè!
– Xạo quá… đau chỗ nào đâu, ai biểu lì lợm chi ! Đánh chừng nào hết lì thì thôi.
– Giờ mà chị đánh tui nữa là…
– Sao.. dám làm gì hả… tính làm…
Vừa nói chị Lê vừa ngước mặt lên thách thức em nhưng bất ngờ, môi chị và môi Lợi lại chạm vào nhau… Cả hai giật bắn người như có luồng điện chạy qua cơ thể.
Cả hai không biết đây có phải là cái mà người ta gọi là nụ hôn không (đương nhiên là Lợi biết) nhưng cả nó và chị đều nằm im bất động, không ai dám nhúc nhích…
Đẩy em ra, chị quay đi xấu hổ, Lợi cũng quay mặt sang ra sau, nó hoàn toàn không hề biết nó vừa cướp đi nụ hôn đầu tiên của chị họ mình…
– Lê ơi, Lợi ơi, xuống ăn cơm đi!
Tiếng chị Hai Hảo từ nhà dưới vọng lên làm hai chị em giật mình ngồi dậy, liếc nhau một cái rồi Lợi đứng dậy bước xuống lầu, một lúc sau chị Lê cũng xuống theo…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện tình không thể nào quên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ chị gái, Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 03/02/2018 15:37 (GMT+7) |