– Alô… My hả con?
– Chậc, chậc… Xin lỗi, tiếc quá bà chị à, tôi chẳng phải cô con gái yêu quý của bà chị đâu.
Toàn khác lạ, thật sự khó hiểu, bà Mai buột miệng hỏi ngược lại:
– Alô, ai vậy, xin hỏi ai vậy.
– Nghe đây, bà chị chỉ được nghe và không trả lời gì hơn.
– Ông… ông nói đi! – Bà Mai có vẻ lo lắng.
– Khà khà… chúng tôi đang giữ con gái bà chị ở đây…
– Trời ơi… con gái tôi… các ông… các ông đã làm gì con gái tôi? – Bà Mai sợ hãi.
– Bà chị im lặng nghe chúng tôi nói!
– Dạ… dạ…
– Bà chị có muốn con gái bà chị trở về nguyên vẹn chứ?
– Dạ, tôi muốn chứ…
– Nếu muốn con gái bà chị quay về nhà nguyên vẹn thì bà chị hãy mang đến cho chúng tôi 1 tỉ…
– Cái gì… Một tỉ… – Bà Mai la lên hất thanh.
– Mà nhớ là chúng tôi chỉ nhận tiền 500 ngàn thôi đó nha.
– Tôi… tôi làm sao mà có ngay số tiền đó.
– Khà khà… đừng có xạo, chúng tôi biết là nhà bà chị rất nhiều tiền. Hãy chuẩn bị tiền đi.
– Vậy… vậy bao giờ mấy ông cần?
– 4 Giờ chiều nay chúng tôi sẽ gọi điện thoại chỉ đường cho bà, bây giờ bà lo gom đủ tiền đi, nhớ chỉ tiền 500 ngàn thôi đó.
– Dạ được, tôi sẽ cố.
– Mà nè, nếu bà chị báo cho công an hoặc bà chị không làm theo lời chúng tôi thì bà chị sẽ khó mà gặp lại đứa con gái yêu quý của bà chị đó.
– Tôi sẽ không báo cho công an, ông yên tâm.
– Tốt… Chào bà chị…
– Ông… ông… đợi đã…
– Tút… tút… tút…
Phía bên kia máy đã ngắt, những lời nói từ người đàn ông xa lạ đã khiến bà Mai như chết lặng người. Bà tự hỏi:
– Đây có phải là một trò lừa hay không? Ai vừa gọi cho mình? Tại sao họ lại dùng số điện thoại của con gái mình? Mà sao giờ mình gọi lại không được?
Tất cả những câu hỏi trào ra khiến bà Mai có linh cảm có gì đó không ổn, trời ơi, chẳng lẽ con gái minh bị bắt cóc tống tiền thiệt rồi sao? Suy đi nghĩ lại 1 chút rồi bà Mai quyết định vì sự an toàn của con gái, bà sẽ làm theo lời bọn chúng, bà gọi cho tài xế:
– Anh tài xế àh?
– Dạ, có gì không chị?
– Anh làm ơn chở tôi đến Ngân hàng BIDV một chút.
– Dạ, chị muốn đến Ngân hàng BIDV ở đường nào, BIDV có rất nhiều chi nhánh.
– Đường Nguyễn Công Chứ, ngay ngã tư Nguyễn Công Trứ – Nam Kỳ Khởi Nghĩa.
– Dạ!
Chiếc taxi quay ngược đầu lại, bà Mai cảm thấy mình phải làm theo những gì mà kẻ kia đã nói, bà cảm thấy lo lo, bà bắt đầu tin rằng đứa con gái yêu quý của mình đã bị bắt cóc…
Đã rút được tiền bà Mai ra xe về nhà ngồi chờ… Đúng 4 giờ chiều điện thoại bà Mai reo lên, vẫn là số máy của con gái mình, dường như kẻ đó đang ở đâu đó theo dõi mọi hành động của bà thì phải, hắn gọi điện và lần này vẫn không cho bà đáp trả lời nào, bằng cái giọng sắc lạnh, hắn hướng dẫn bà đi từng đường. Bà lại gọi Taxi…
7 giờ rồi, 3 tiếng đã trôi qua… Dọc đường hắn liên tục gọi điện thoại và chỉ đường cho bà đi, cách chỉ dẫn của hắn rất lòng vòng và ngoằn ngoèo đến anh tài xế taxi không hiểu chuyện nên chạy theo yêu cầu của bà Mai mà đến phát điên người. Hơn 3 giờ ngồi xe cuối cùng bà Mai được ra lệnh xuống dọc 1 con đường thuộc ngoại thành, xe chạy không ít nhưng hai bên toàn là đất trống, cỏ cây mọc nhiều, chuông điện thoại lại vang lên, bà Mai nghe máy và được ra lệnh đi sâu vào trong…
– Anh àh, anh chịu khó ở đây chờ tôi 1 chút tôi ra.
– Dạ thôi chị, chị trả tiền cho rồi em còn đi khách khác.
– Tôi sẽ trả cho anh gấp đôi.
– Dạ, tối em cũng hết ca làm rồi chị, có gì chị gọi xe khác.
Biết là anh tài xế taxi bực mình vì cứ phải chạy lòng vòng nên chẳng muốn chở nữa, bà Mai đành thôi trả tiền cho anh ta… Chiếc taxi vừa lao vút đi, chuông điện thoại lại vang lên…
– Bà chị tới chưa?
– Tôi tới rồi.
– Bà chị đang ở đâu?
– Tôi đang đứng ngoài này nè.
– Có ai đi theo bà chị không?
– Không!
– Tốt, bà chị tiến vào trong đi…
– Vâng vâng, tôi đang vào.
Bà Mai càng tiến vào trong, đi càng xa con đường lộ, ánh đèn đường cùng tiếng máy xe nhỏ dần nhỏ dần và thay bằng tiếng dế kêu ren rét ngày càng rõ hơn, cái thứ âm thanh của sự hoang vắng bao quanh bà Mai. Bà Mai có thể nghe rõ tiếng bước chân của mình giẫm lên những nhánh cây dại, những cành cây khô khốc dưới chân kêu soạt soạt. Cuối cùng một ánh đén neon mù mù lộ ra sau những bụi cây, vừa cố nhướng người nhìn lên phía trước bà Mai vừa chậm chậm bước đi thận trọng…
– Tít tít…
Bà Mai bật điện thoại và dòng tin nhắn từ số máy con gái gửi tới hiện ra.
– Đi tiếp đi!
Bà Mai lại tiếp tục bước tới. Đó là 1 căn nhà trông tựa tựa như 1 cái kho hàng, thấy bà Mai đang từ từ rụt rè tiến tới, cả 3 tên cởi trần đang ngồi trên chiếu đánh bài trước cửa đứng phóc dậy nhào lại gần bà Mai.
– Chào bà chị!
– Chào mấy ông!
– Bà chị là mẹ con bé My phải không?
– Dạ phải.
Bà Mai giật thót mình khi nhìn quanh mình là cả 3 tên cởi trần, thằng nào cũng coi có vẻ chẳng hiền lành gì, bà hoảng sợ vì đi chỉ có một mình, bà run run rồi bất giác hỏi.
– Con gái tôi đâu?
– Thế bà chị có mang theo tiền không?
– Tiền?
– Chứ còn gì nữa, bà chị có mang theo không?
– À… có… tôi có…
– Đưa đây, nhanh lên.
– Thế con gái tôi đâu?
– Cứ đưa tiền đây rồi sẽ gặp.
– Không! Mấy người đã làm gì con gái tôi rồi?
Ba thằng nhìn nhau rồi 1 thằng nhìn bà Mai, hất hàm ra hiệu cho bà Mai đi vào trong cùng bọn chúng. Vừa vào trong bà Mai mới nhận ra đây hình như là 1 cái kho cũ, dọc hai bên có chứa những bao hàng gì đó mà sau này bà mới biết đây chẳng qua là cái kho, cái vựa ve chai mà thôi. Lâu nay cái vựa này cũng bị bỏ hoang, dưới đất là kho chứa từng bao bố ve chai chất thành lớp, có 1 tầng lửng nữa ở phía trên, lúc cái kho này còn được sử dụng thì mấy phòng trên đó dành cho mấy người ở lại coi kho, kho này cũng khá là rộng.
Việc quan sát của bà Mai nhanh chóng kết thúc, từ trên cầu thang bằng sắt, một gã bước xuống, tên này nhìn có vẻ đàng hoàng hơn 3 tên kia ở chỗ hắn ta có mặc áo, đó là 1 chiếc áo sơ mi ngắn tay màu nâu sẫm.
– Đại ca! – 3 Tên kia gọi hắn như vậy.
– Chào bà chị!
– Chào ông!
– Hoan nghênh bà chị đã tới cái chỗ tối tàn này của anh em chúng tôi.
– Không dám!
– Khà khà… chắc hẳn là bà chị có mang theo tiền chứ?
– Có, tôi có mang theo.
– Tốt, đưa đây… – Hắn nói.
– Không, ông phải cho tôi gặp con gái tôi trước.
Bà Mai vừa dứt lời thì từ phía sau 1 thằng đi tới giật phắt cái túi trên tay bà.
– Mẹ kiếp!
Hắn ném cái túi về phía Đại ca. Tên Đại ca mở cái túi ra và 2 mắt hắn sáng rỡ khi thấy thứ hắn cần.
– Tốt!
– Con gái tôi đâu?
– Từ từ đã nào bà chị.
Tên Đại ca tiến đến gần bà Mai, bà Mai hơi rụt chân lại trước sự tiến lại của hắn ta.
– Ban đầu thì tụi này chỉ cần tiền thôi, nhưng giờ kế hoạch có thay đổi một chút, bởi vì…
– Lại chuyện gì nữa đây? – Bà Mai nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu.
– Bởi vì tụi này không dè bà chị ngon lành quá…
– Này này… mấy ông định giở trò gì đó? Tiền mấy ông đã lấy rồi, thả con gái tôi ra. Nếu không…
– Khà khà… Nếu không thì sao? Giờ bà chị đã điến đây… à, phải rồi, bây giờ thì phải cộng thêm cả bà chị nữa mới được.
– Khà khà…
Cả đám hí hửng cười phá lên, trong khi bà Mai chợt nhận ra ánh mắt tà dâm của tên Đại ca đang nhìn xoáy vào phần ngực căng phồng sau lớp áo của bà. Chiếc áo dài mà bà Mai đang mặc khá mỏng (Hồi chiều về nhà vì lo lắng quá bà quên cả thay đồ) nên ngoài việc mặc áo nịt ngực như mọi khi, bà Mai còn mặc thêm 1 lớp áo lá mỏng nữa, chính vì mặc nhiều lớp thế mà khiến tên Đại ca nổi máu dâm của mình lên.
– Bà chị trông ngon lành quá… nhìn bà chị có ai ngờ con gái bà chị đã là sinh viên rồi.
– Con gái tôi đâu? Mấy ông đã làm gì nó?
– Khà khà…
Tên Đại ca tiến lại, hắn đưa tay phải vuốt ve bờ vai của bà Mai, cái lớp áo dài vừa mỏng vừa láng khiến hắn ta cảm thấy thật sự thích thú, nhất là khi hắn ta sờ lên phần cộm lên của dây áo trong của bà Mai. Hốt hoảng bà Mai đẩy tay hắn ra, bà lùi lại một bước.
– Đồ chó, mày muốn gì?
– Ơ kìa, chẳng phải anh đã nói rồi sao…
– Mày nói gì?
– Anh muốn em… lại đây nào… khà khà…
Nhìn cái giọng cười khả ố của hắn là bà Mai thừa hiểu cơn dâm loạn trong người hắn ta đang trỗi dậy.
– Thằng chó, mày đừng có hòng.
Rồi bà Mai quay người định bỏ chạy nhưng ngay lập tức bà bị 3 tên đứng gần đó chộp giữ lại.
– Bỏ tao ra, bọn thú tính!
Thấy bà Mai giãy nảy quyết liệt, la hết ầm lên, tên Đại ca nhăn mặt có vẻ bực tức.
– Mẹ kiếp!
Tên đang giữ bà Mai đẩy bà chúi vào trong góc. Tên Đại ca nhìn người đàn bà đứng khép trong góc với sự thèm thuồng trong miệng, rồi hắn nhếch miệng cười:
– Làm gì mà căng thẳng thế bà chị, anh đã làm gì bà chị đâu chứ…
– Lũ khốn…
– Ê… tụi bây…
– Dạ… Đại ca…
– Đứa nào vào lấy quà cho bà chị này xem đi.
Một tên lừ lừ đi xuống góc gần cuối dãy nhà lôi ra… Bà Mai há hốc miệng, My – cô con gái yêu của bà – đang bị trói chặt cả tay và chân, mắt miệng đều bị bịt kín, bà Mai vẫn nhận ra ngay cô con gái yêu của mình qua cái váy xòe màu trắng tới ngang gối và chiếc áo thun màu xanh, chẳng biết sao chúng lại bắt được con bé đến đây chứ?
Nhưng lý do vì sao bà Mai không quan tâm nữa, bà chỉ biết rằng phải làm gì đó khi con mình bị bắt trói như thế kia, không biết bọn chúng muốn gì nữa? My được đẩy té xuống đất, bà Mai chạy lại ôm cô con gái của mình vào lòng, My vẫn còn bị ngấm thuốc mê, nên bà Mai lay mãi mà My vẫn không phản ứng gì.
– Mấy người… mấy người đã làm gì con gái tôi rồi?
– Tụi này chưa làm gì cả.
– Vậy sao con gái tôi lại như thế này?
– Nó chỉ ngủ thôi, nhưng nó chắc phải tỉnh dậy sớm đó, ngủ mê như thế sao mà tận hưởng khoái cảm được… phải không tụi bây?
– Khoái cảm? Tụi bây định làm gì, nó còn nhỏ mà.
– Khà khà… Con nhỏ cũng đã là sinh viên rồi bà chị, nhỏ gì nữa, đã tới tuổi lấy chồng được rồi, 3 đứa tụi bây khiêng con nhỏ lên trên đi, tao sẽ lên với nó sau.
– Không, mấy người không được làm như vậy.
Bỏ qua lời nói của bà Mai, 3 thằng cởi trần xấn tới xốc con bé dậy và khiêng đi, cho dù bà Mai cố gắng níu giữ không cho chúng mang con gái mình đi… Bất lực trước sức khỏe của chúng, bà Mai đành phải xuống nước năn nỉ bọn chúng…
– Tôi xin ông… không xin anh, anh muốn gì…
– Em biết anh muốn gì mà… khà khà…
– Anh muốn tôi phải không?
– OK!
– Vậy được rồi… anh muốn làm gì tôi thì làm… tôi sẽ cho anh làm thoải mái, nhưng hãy làm ơn… tha cho con gái tôi, nó còn nhỏ.
Không ngoài dự kiến của mình, nhưng tên Đại ca vẫn cố ra vẻ ngạc nhiên quay lại nhìn bà Mai…
– Sao? Có thật không bà chị?
– Tôi… em… em chịu… nhưng anh hứa phải để con bé yên.
– OK! Ban nãy em ngoan ngoãn như thế này có phải tốt hơn không.
– Từ giờ em sẽ ngoan ngoãn, chỉ mong anh tha cho con em.
– Tốt, 3 đưa tụi bây đem con nhỏ đó nhốt lại chỗ cũ rồi đợi tao.
Rồi hắn hăm hở quay sang bà Mai, nắm tay bà kéo đi lên tầng trên.
– Đại ca!
– Gì nữa?
– Tụi em chúc Đại ca tận hưởng vui vẻ với người đẹp nhé!
– Yên trí, rồi tụi bay cũng sẽ có phần!
Tên Đại ca quay đầu lại, hắn nháy mắt với đàn em và nhận lại được cái cười đáp lại của một tên trong bọn, chúng biết phải làm gì, cứ nhốt con nhỏ lại trước, sau khi mẹ nó phục vụ Đại ca xong thì cả 2 mẹ con nó sẽ lần lượt trở thành thứ đồ chơi rẻ tiền trong tay bọn chúng, yên tâm với ý nghĩ đó, chúng lôi con nhỏ vào góc nhà kho cũ, sau đó tiếp tục quay ra sát phạt đỏ đen.
– Ê mày…
– Gì?
– Tao coi hai mẹ con nó đã ghê chứ, đứa nào cũng thơm phưng phức.
– Chuyện, vậy cũng nói, tụi này nhà giàu mà.
– Mà khi nãy mày có thấy không, con mẹ này đẫy đà thiệt, nhìn thấy cái xì – líp nó hằn lên bên hông là tao đéo chịu được.
– Khà khà… thì đợi Đại ca chơi nó xong, là tới phiên tụi mình, lúc đó mày muốn làm gì nó mà không được.
– Ừh nhỉ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện nhà bà Mai |
Tác giả | Langtux |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Đụ tập thể, Truyện cưỡng dâm, Truyện loạn luân, Truyện móc lồn, Truyện NTR, Truyện sex bú lồn, Truyện sex mạnh |
Ngày cập nhật | 04/01/2021 03:29 (GMT+7) |