Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Chiếc vòng sắt trạm hình rồng

Chiếc vòng sắt trạm hình rồng

Tại phòng đợi phi trường San Francisco.
Bà Tấn ôm Bình nói:
– Con qua Việt Nam gặp bác Trọng lần này mẹ mừng lắm. Cố gắng học hỏi thêm và vui vẻ với cái Yến. Con dâu tương lai của bố mẹ đã lựa chọn cho con từ hồi nhỏ. Con phải biết nó là con gái cưng duy nhất của bác Trọng đó.

Bình xiết chặt mẹ trong vòng tay .
– Con nhớ lời mẹ dặn. Sẽ có gắng học hỏi ở bác Trọng thật nhiều. Thôi mẹ về đi. Tới giờ con lên máy bay rồi.
Bà Tấn móc túi lấy ra một góùi vải mầu đỏ. Cẩn thận mở gói vải, lấy ra một mặt mề đay bằng đất nung. Trong mặt mề đay, một con bò cạp đen, cong đuôi thật sống động được khắc nổi lên trên ngọn tháp Chàm thật tỉ mỉ. Bà Tấn đeo sợi dây chuyền và chiếc mề đay vô cổ con trai.

– Đây là bùa hộ mệnh của một ông thầy pháp người Chàm, tặng ba con hồi ba con còn đi lính. Bây giờ con theo bác Trọng khám phá phần mộ của dân Chàm. Mẹ mong nó sẽ đem lại bình an cho con.

Bình hôn lên má mẹ.
– Con cám ơn mẹ.
Chàng xách va ly đi vô cửa soát vé. Chỉ vài phút sau, chiếc máy bay cất cánh, mang theo người trai đất Việt trở về quê nhà sau bao nhiêu năm xa cách.

Máy bay bay qua vùng Vịnh. Bình nhìn qua cửa sổ, những con đường xe cộ chạy tấp nập, nhỏ dần rồi bị che khuất bởi những đám mây trắng xóa. Ghế bên cạnh Bình là một ông già người Chàm. Ông lão có khuôn mặt nhăn nheo và nước da sạm nắng. Hình như ông ta cũng về Việt Nam thăm gia đình. Máy bay bay được một lúc. Một cô chiêu đãi viên đi từ trên đi xuống, đưa thức ăn cho ông già và Bình. Khi chàng đưa tay tiếp nhận đồ ăn. Ông già chăm chú nhìn vào cổ tay Bình. Ông ta có vẻ chú ý đặc biệt vào chiếc vòng bằng sắt khắc hình con rồng của chàng. Bỗng ông ta đưa bàn tay khẳng khiu nắm lấy cổ tay Bình, nói:
– Cậu có chiếc vòng này ở đâu vậy?
Bình mỉm cười.
– Một người bạn gái tặng cháu.
Ông già lại hỏi:
– Cô ta là một nhà địa lý à?
Hơi ngạc nhiên với câu hỏi ngớ ngẩn của ông già, nhưng Bình cũng trả lờøi:
– Dạ không. Nhưng ba cô ta là một nhà khảo cổ. Ông đang tìm kiếm những ngôi cổ mộ của các vua chúa người Chàm.

Ông già thở dài. Buông tay Bình ra; lẩm bẩm nói một mình điều gì chàng không nghe rõ. Bình hơi ngạc niên, nhưng chàng thấy ông già không nói gì thêm, nên cũng tôn trọng sự yên lặng của ông ta. Chàng cầm mấy miếng bánh mì lên nhấm nháp và nghĩ về người vợ chưa cưới của mình, sau mười mấy năm xa cách…

Đèn tối dần. Mọi người bắt đầu ngủ. Bình kéo cao tấm chăn phủ lên mình. Thời gian trôi qua thực chậm chạp. Bình lấy cuốn sách nói về dân tộc Chàm mà chàng mua mấy tháng trước ra đọc. Cuốn sách thực lý thú, do một linh mục ngươi Pháp viết. Ông ta cũng là một nhà khảo cổ. Bởi vậy, những điều ghi lại trong cuốn sách này làm Bình thật thích thú. Chàng say sưa đọc sách cho tới khi máy bay đáp xuống phi trường mới biết.

Từ phi trường, Bình kêu xe Taxi ra thẳng nhà ga xe lửa, lấy giấy đi Phan Rang liền. Ngồi trên xe lửa. Nhìn qua cửa sổ, thấy khung cảnh bên ngoài chạy vùn vụt về phía sau, làm chàng rộn lên niềm vui sướng, vì chẳng bao lâu có thể gặp mặt Yến rồi.

Tiếng còi xe lửa mỗi lần rúc lên lại làm cho Bình nôn nóng hơn. Cảnh ruộng đồng miền Nam xanh ngát, thoáng thoáng qua trước mắt làm Bình nhớ lại thời thơ ấu, lúc còn cắp sách ê a tới trường làng học..………

Chẳng bao lâu, núi đồi chập chùng của miền Trung lại vùn vụt lướt qua cánh cửa sổ xe lửa. Quê hương chàng đẹp quá. Bình nhủ thầm; đám cưới xong, thế nào chàng cũng phải với người yêu đi khắp vùng đất nước, để bù lại những ngày tị nạn, xa quê hương, nơi xứ lạ quê người buồn thảm.

Xe lửa đã chạy tới vùng đất xưa kia là của dân tộc Chàm. Bình đưa chiếc vòng có hình con rồng ở cổ tay lên coi. Con rồng tự nhiên nhúc nhích trên cổ tay chàng. Bình hoảng hốt rụi mắt, nhìn chăm chú vào chiếc vòng. Ánh sáng lóe lên làm chàng chóa mắt. Nhưng ngay sau đó, chiếc vòng lại trở lại bình thường. Qua giây phút kinh ngạc, Bình đưa tay lên xoa nhè nhẹ chiếc vòng quái gở. Hình ảnh con rồng vẫn im lìm trên chiếc vòng sắt lạnh tanh.

Bây giờ là những cồn cát chạy dài như bất tận, vùn vụt qua cửa sổ xe lửa. Tiếng còi tầu lâu lâu lại rú lên. Và chẳng bao lâu, tiếng xe lửa xình xịch chậm lại. Rồi dừng hẳn ở trạm.

Bình bước xuống xe. Nhìn ngơ ngác. Xa xa tháp Chàm đứng trơ trơ trong nắng chiều ảm đạm.
Bình đợi một lúc lâu. Đi đi lại lại trong nhà ga. Một người đàn ông đi từ phía sau Bình vượt qua mặt chàng vội vã. Bình nắm lấy tay ông ta kêu lên:
– Bác Trọng.

Người đàn ông quay lại. Nhíu mày nhìn Bình. Có tiếng cười của người con gái vang lên phía sau. Bình quay lại, thấy một cô gái đứng bên cạnh người đàn ông trông thật quen mặt. Chàng biết ngay cô gái ấy là Yến, người vợ chưa cưới của chàng, đang đứng bên cạnh Giáo Sư Trọng. Ông bố vợ tương lai.

Yến cười hi hí, nói:
– Anh Bình phải không. Ba em là ông này chứ không phải ông đó đâu.
Nói xong nàng lại cười như chế diễu.
Bình ngơ ngác một lúc, vội vàng buông người đàn ông lạ ra, nói:
– Xin lỗi ông. Xin lỗi ông, tôi lầm người rồi.
Giáo sư Trọng vui vẻ dang rộng hai tay đi về phía Bình .
– Bình đó phải không. Bác mừng thấy cháu tới đây.
Bình cúi đầu chào giáo sư Trọng:
– Dạ, thưa bác, cháu mới tới .
Hai người ôm lấy nhau mừng rỡ.
Yến vẫn giữ nụ cười ranh mãnh trên môi, nàng nói:
– Anh đã chắc chắn ông này là ba của em chưa?

Bình buông giáo sư Trọng ra, nói với Yến:
– Yến đó phải không. Đọc thư, xem hình, không bằng gặp mặt. Nằm mơ cũng không ngờ mình có diễm phúc được kết hôn với một người đẹp như em.
Yến thẹn thùng kêu lên khe khẽ, ẩn mình lưng sau bố.

Giáo Sư Trọng chỉ chiếc xe jeep đậu gần đó nói:
– Thôi, chúng ta về.
Ba người leo lên xe. Chiếc xe chạy về phía trước, để lại cát bụi mù mịt đằng sau. Một lúc sau, xe chạy trên con đường đất ngoằn ngoèo sỏi đá. Xa xa, Bình đã nhìn thấy mấy chiếc lều vải lớn dưới chân đồi. Và phía trên đỉnh đồi là ngọn tháp Chàm gạch đỏ loang lổ.
Xe đậu lại bên khu lều.

Giáo sư Trọng nói:
– Hãy về lều của cháu ăn cái gì lót bụng. Rồi chúng ta nói chuyện nhiều hơn. Bác hy vọng với cái nhìn của người du học ở nước ngoài về, chắc chắn có nhiều kỹ thuật tân kỳ hơn cho ngành khảo cổ nghèo nàn trong nước mình.
Bình mỉm cười thưa:
– Dạ, cháu đâu dám. Chỉ mong bác dậy bảo thêm cho thôi.

Ba người xuống xe, đi vô lều. Anh tài xế xách chiếc va ly của Bình theo sau. Sau bữa ăn tối, Bình nghĩ miên man về những điều giáo sư Trọng nói. Quả thực, những gì chàng học ở trong trường bên Mỹ khác hẳn với thực tế ở Việt Nam.

Bình nằm trên giường, lăn qua, trở lại. Ánh trăng sáng vằng vặc chiếu qua khung cửa sổ của chiếc lều mờ ảo. Chiếc mề đay đeo trên cổ Bình tuột ra khỏi áo. Bình cầm lên coi. Con bò cạp trong chiếc mề đay tự nhiên lại nhúc nhích như con rồng trên chiếc vòng đeo tay của chàng, khi còn ngồi trên xe lửa. Có tiếng hú của loài chim cú và tiếng vỗ cánh bay phành phạch. Bình giật mình nhổm dậy, dụi mắt.
Chiếc mề đay trở lại bình thường.

Bình từ từ nằm xuống. Bỗng tại cửa lều. Một bàn tay đem đúa thò vô. Vén màn. Và, từ từ cả cánh tay quấn băng trắng toát thò vô. Rồi một xác ướp như trong Kim Tự Tháp Ai Cập xuất hiện.
Bình ngồi bật dậy. Miệng há hốc, mắt trợn ngược, kinh hãi. Có tiếng cười the thé.
Yến thò đầu vào nói:
– Nhà khảo cổ nước ngoài về mà cũng sợ ma hay sao?

Yến nhí nhảnh bước vô lều. Nàng đứng bên xác ướp, bá lấy vai y. Xác ướp đưa tay giở băng quấn quanh mặt cười ha hả. Y nói:
– Cô Yến rủ tôi tới hù anh chơi thôi. Làm gì có ma quỉ ở đây cơ chứ.

Yến quay qua người mặc quần áo xác ướp nói:
– Đây là anh Tá. Chuyên viên quảng cáo của đài truyền hình địa phương, tới quay một đoạn phim quảng cáo cho hãng băng cứu thương.
Bình đứng dậy bắt tay Tá, rồi nói:
– Anh làm tôi sợ muốn đứng tim.
Tá cười hì hì.
– Nghe cô Yến nói; anh là ý trung nhân của cô ta.Vừa tốt nghiệp về ngành khảo cổ ở Hoa Kỳ về. Tôi tới làm quen và chào anh, vì phải về liền bây giờ cho kịp giờ phát hình.

Bình nhìn Yến mỉm cười, nói với Tá.
– Tôi có phước lắm mới được gia đình hứa hôn với Yến từ nhỏ. Nhưng anh đừng nghe cô ta nói về tôi mà lầm đó.
Yến cười khúc khích.
– Em không nói tốt cho anh đâu mà ham.

Bình cười.
– Được vậy thì tốt rồi.
Tá nói:
– Có lẽ cũng hơi muộn rồi. Tôi phải về vì anh em đang đợi ngoài xe.
Bình nói:
– Anh phải về liền à. Vậy hy vọng gặp lại anh những ngày sắp tới nhé.
– Vâng, xin chào anh.

Tá bước ra. Bình và Yến cũng ra khỏi lều, đưa Tá ra về. Tá bước đi chệnh choạng dưới ánh trăng lờ mờ như một bóng ma, tới chiếc xe đậu phía ngoài.
Bình nắm tay Yến, nói:
– Bây giờ mới được nói chuyện riêng với em. Khí hậu ấm áp quá phải không em.
Yến nói.
– Gặp mặt em rồi, anh có thấy thất vọng không?
Bình đi sát vào Yến hơn. Cả hai bước lên đồi.
– Chẳng những không thất vọng, mà còn thấy yêu đời hơn lúc nào nữa.
Yến ngả đầu vào vai Bình nói nho nhỏ:
– Anh khéo nói lắm.

Có lẽ bây giờ là lúc Bình phải tỏ ra mạnh dạn hơn. Từ sáng tới giờ, trước mặt mọi người, chàng phải tỏ ra chững chạc; Nhất là trước mắt ông bố vợ tương lai. Nhưng bây giờ, chỉ có hai đứa. Nhất là cái ý kiến dẫn nhau lên đồi ngắm trăng của Yến thì Bình phải thừa thông mình mà hiểu rằng; nàng có ý tạo cơ hội cho chàng gần gủi nàng hơn.

Thấy nàng ngả đầu dựa lên vai mình. Bình choàng một tay ôm ngang hông Yến, kéo nàng sát lại. Bộ ngực con gái ép sát một bên làm Bình ngây ngất.

Đi ngang qua một bụi cây. Bình dừng lại. Chàng cúi xuống hôn nhẹ lên má Yến. Hình như nàng cũng vừa ngước mặt lên, hai mắt từ từ khép lại, đợi chờ. Trong ánh sáng lờ mờ của buổi chiều vừa tắt. Nhất là bụi cây um tùm bên cạnh, che khuất tầm mắt của mọi người dưới chân đồi. Nụ hôn nhẹ nhàng trên má đã chuyển thành cơn lốc cuồng bạo của tình yêu.
Hai bờ môi kép chặt. Trời đất như quay cuồng. Gió xoáy vào lòng những kẻ yêu nhau. Hai thân thể ép cứng vào nhau thành một khối. Nụ hôn đầu đời của người con gái vừa gặp được người yêu sau bao tháng năm chờ đợi, trào dâng cuồn cuộn.
Nàng đã để yên cho bàn tay của người tình mò mẫm trên thân thể. Những ngón tay mạnh bạo của chàng thần thánh làm sao. Nàng muốn lịm đi trong cơn bão tình ngất ngây ấy.
Hai người đi dần vào bóng đêm. Phía trên, ngọn tháp Chàm lờ mờ dưới ánh trăng thật huyền ảo…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Thông tin truyện
Tên truyện Chiếc vòng sắt trạm hình rồng
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện ma
Ngày cập nhật 07/07/2016 13:34 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng loàn
Tôi không phủ nhận mình là người dâm đãng, nhưng tôi sẽ hơi buồn nếu ai đó gọi tôi là kẻ lăng loàn. Chẳng qua là vì họ không có dịp tìm hiểu bên trong lớp áo dài cổ kính của người phụ nữ Việt Nam. Cá tính tình dục của tôi đúc kết từ tâm hồn lãng mạn giữa bà mẹ Huế và bản chất lăng nhăng của ông cha Bắc kỳ. Sự kết hợp của sông Hồng cuồn cuộn sóng và dòng Hương giang êm đềm yểu điệu tạo cho tôi một vóc dáng đoan trang hiền dịu, không quá thánh thiện nhưng đủ để che dấu thứ tình cảm lạc thúc lúc nào cũng dâng tràn trong tôi hình như từ khi tuổi 16. Thuở đó tôi còn học trung học và dùng phương tiện xe buýt. Buổi trưa còn đỡ nhưng bao giờ những chuyến xe chiều về cũng đông nghẹt. Người ta bám chung quanh chiếc xe cũ kỹ như lũ khỉ gánh xiệc bám trên chiếc xe đạp rẻ tiền của anh chàng bán thuốc sơn đông nơi các chợ thị trấn nghèo nàn. Với tôi, những chung đụng ngột ngạt là thứ cực...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện phá trinh
Những ngày tháng thiên thai
Không biết đây là lần thứ mấy, cứ hể mỗi lần đè vợ ra đụ là con cặc của ông Tính cứ xìu xuống. Thật là cái đồ chết tiệt!, Mấy phút trước cương cứng rõ ràng mà cứ vừa leo lên thì cái gân mềm sụm như cọng bún thì làm ăn quái gì được nữa. Con vợ ông, bà Thơm đâu có xấu gì, phải nói là còn gợi cảm nữa. Từ trên xuống dưới, cái vú cái mông căng ra, cái lồn còn mẩy mọng mời mọc chứ phải chơi đâu. Những lúc như thế bà nhìn chồng thương hại nói: Thôi để lần khác. Ông Tính đấm ngực tức tối, dù đôi lần Thơm cũng hăng say giúp chồng, nhưng cách mấy thằng em cũng không lên. Ông không hỏi bác sĩ xin thuốc, chỉ mua đồ dược thảo uống, nhưng chẳng tới đâu. Tuổi ông gần dính 50 năm tuổi còn bà chẳng 40. Ông thường vào internet coi phim sex, mỗi lần coi cặc ông cũng cương lên, đôi lúc thủ dâm, nhưng khi cóthơm coi chung, nàng hứng thì ông lại xìu, thảng hoặc ông hứng tình đút được cặc vào...
Phân loại: Truyện sex ngắn Cho người khác địt vợ Truyện của kiều bào
Hồn hoang - Tác giả Andy Fa
Điểm danh xong, cán bộ quản giáo trại giam X, nhìn lừ lừ thằng trưởng phòng nói: Tao không thích nghe tiếng ồn trong buồng này kể từ 2: 00 giờ trở đi nghe mậy? Đừng trách tao à. Nói xong gã khóa cửa phòng giam lại, trong buồng giam im chừng một phút, sau khi áng chừng hắn đã đi xa, tiếng ồn lao xao từ từ lớn dần, từ buồn giam đối diện, mấy đứa con gái đu đưa bên cửa sổ, nhìn qua phòng bên này nhao nhao... Có gì cho tụi em ăn với! Cái cửa sổ buồng giam bên đó tí tẹo mà một đống con gái chen chúc không biết đứa nào vì miêng tụi nó cứ nhao nhao mà chẳng biết nhao nhao với phòng nào nữa. Tuấn nhìn sang một hồi cũng chẳng thấy rõ mặt con nhỏ mà nó thích, trời chuyển mưa tối thui, nó đu mình lên hỏi sang buồng con gái: Con Thảo đâu? Anh Tuấn ơi, con Thảo nó kêu anh cho nó mì gói với mấy điếu thuốc. Quăng dây qua đây. Cọng dây nhựa cột bịch ni lông ở đầu...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện nhẹ nhàng Truyện xã hội

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi