Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Bích Loan » Phần 19

Bích Loan

Phần 19

Nàng có cảm giác mình sắp chết, hay nếu không chết thì cũng điên lên. Người ta không những chỉ điên lên vì đau khổ mà còn điên lên vì quá ư là sung sướng nữa. Có lẽ đối với nàng đúng là vậy.

Anton liếm tới bắp chân nàng, cuối cùng là những ngón chân. Những ngón chân bé nhỏ của nàng cũng là những chỗ gợi cảm. Anton liếm, hôn, xoa lên tất cả những chỗ đó.

Bây giờ đến lượt nàng. Nàng cầm dương vật của anh lúc này đã to và cứng tựa một bắp ngô, hôn. Mắt nàng nhìn anh đầy kích thích. Toàn bộ khuôn mặt nàng toát lên một vẻ đam mê điên dại, làm anh càng hứng, toàn thân như bốc lửa.

Nàng hôn rất âu yếm toàn bộ những gì có trên cơ thể của người đàn ông. Nàng dùng nước bọt từ miệng, lau ướt, làm trơn bóng chúng. Nàng từ từ đưa dương vật của anh vào mồm, vào sâu trong miệng. Nàng làm rất khéo, rất trơn. Lưỡi nàng mềm dẻo như xoắn lấy dương vật anh. Khuôn mặt nàng như mờ đi trước mắt Anton. Trước mắt anh như có hàng trăm những đám mây ngũ sắc đang bay lượn, lại như có những cơn gió làm người anh run lên nhè nhẹ, và như có những luồng điện chạy trong người khiến cho các tế bào trong cơ thể tê tê. Bỗng anh ngả người, dựa đầu vào chiếc gối kê cao, anh nói:

– Em ngồi lên mặt anh đi?

Khi người ta yêu nhau, người ta luôn muốn làm cho nhau sung sướng. Anh biết Bích Loan rất thích kiểu chơi này của họ – ngồi lên mặt anh, hai tay vịn vào thành giường, đặt toàn bộ khóm hoa ngát hương của mình lên mặt anh. Toàn bộ khuôn mặt anh chìm trong khóm hoa đó.

Bích Loan nhớ lại lần đầu anh bảo nàng ngồi như vậy, nàng không dám, nàng không thể hạ phẩm giá của một người đàn ông bằng cách đó được. Bây giờ nàng mới thấy quan niệm đó của nàng chẳng khác gì mẹ nàng cho kinh nguyệt của đàn bà là một tội lỗi mà trời bắt họ phải mang. Mỗi lần mẹ nàng có kinh, bà phải mang những đồ lót đó của bà ra tận một cánh đồng xa làng để giặt.

Anton đưa lưỡi lướt trên mọi chỗ trong khóm hoa đó. Một mùi, không thể định nghĩa được, có lẽ đó là mùi của bộ phận sinh dục, mùi của phụ nữ, tràn vào mũi anh, đi qua hơi thở và theo không khí chui vào lồng ngực anh. Anh chọc một ngón tay vào chỗ đang rỉ ra một chất nhờn, đưa tay lên miệng nàng, quệt vào môi nàng. Nàng đưa lưới liếm vòng quanh môi.

Lưới anh cứ như một ngón tay thọc sâu vào khe hở đang rỉ nước đó và hai tay bóp hai núm vú của nàng. Người nàng giật lên từng hồi như có một luồng điện chạy qua cơ thể. Nàng không thể chờ thêm được nữa. Nàng thì thầm qua hơi thở đứt quãng:

– Anh, cho vào đi anh! em không chịu được nữa rồi. Anh cầm hai chân nàng kéo ra hai bên. Nàng nằm ngửa, hai chân rạng ra hết cỡ, hai tay banh hai mép lồn, dọn cho bụi hoa dạt sang hai bên, lộ rõ một đóa hoa đỏ au, giữa đóa hoa là một núm nhị và bên cạnh đó là một lỗ hở, đầy bí hiểm, đang chứa đựng những gì ở trong đó?

Anton từ từ ngả người lên pho tượng đó. Có lẽ bất kỳ một người đàn ông nào trên thế gian này đứng trước hình ảnh đó, dù có cứng như đá, thì cũng phải mềm ra, rũ xuống mà phủ phục lên cái bông hoa đang nớ rộ kia mà mút nhụy của nó.

Ngực họ chà sát vào nhau. Da chạm vào da. Môi chạm môi. Lưỡi chạm lưỡi. Hai bộ phận sinh dục của hai giới chạm sát vào nhau. Cảm giác đê mê do sự động chạm đó chạy rần rật trong cơ thể trẻ trung của họ. Anton cầm dương vật to, dài, rán chắc của mình, đập đập lên mu lồn của nàng, khiến cho khóm hoa mềm nhũn ra, các cánh hoa dạt sang hai bên, rung lên. Anton từ từ đút dương vật đã to bầng cổ tay vào lỗ hở của nàng. Lỗ đang mở to, ướt sũng, chờ đợi. Khi anh đã đun được nó vào sâu bên trong lỗ hở và từ từ rút ra thì nước nhờn ứa ra kêu lép nhép. Kèm theo tiếng kêu lép nhép có tiếng thở rất mạ anh của Anton và tiếng kêu sung sướng của nàng.

Lúc này họ thay đổi tư thế. Anton quỳ gối xuống giường. Nàng chống hai tay xuống giường, hướng cặp mông về phía Anton. Cặp mông nàng chạm sát mặt anh.

Trước mặt anh là một vật được nặn bằng một thứ bột mịn, trong ngần. Anh bấu mạnh hai bàn tay vào lớp bột mịn đó, kéo dạt nó vào lòng mình. Nàng cọ cọ cặp mông đẹp đó vào bụng anh, nơi có những đám lông màu nâu bao phủ. Trước mặt anh là một cái miệng đang hé cười, mời mọc. Anton cúi xuống đưa lưỡi liếm vào cái miệng đó như một con ong đang hút nhụy của một bông hoa.

Bây giờ thì nàng lại đang ngồi trên lòng Anton. Hai chân nàng đưa sang hai bên, tay ôm đầu anh kéo sát vào vú nàng. Mặt Anton úp lên hai vú nhô cao của nàng. Anh mút núm vú nàng. Nàng đưa tay lùa vào mớ tóc nâu đen hơi quăn của anh.

– Em nâng mông lên một chút – anh bảo nàng.

Anh nâng mông nàng lên, nhưng vì cả hai đều vội vã nên mấy ìân đều trượt, anh chưa đưa được dương vật vào lỗ hở của nàng, nó như đang đi tìm một hang sâu thẳm để ẩn tránh cơn mưa rào sắp đến vậy. Nó hồi hộp, vội vàng, cứ trượt hoài trên cửa hang ướt nhoẹt. Cuối cùng thì nó cũng lao vào được trong hang, nó ngã nhào vào trong đó, gây ra một tiếng động đến “bộp” một cái. Anton đưa thêm vào trong hang cả mấy ngón tay nữa khiến cửa hang chật cứng. Anh đẩy nàng ra rồi lại kéo nàng vào, tốc độ cứ mạnh dần, tăng nhanh dần, cho tới lúc cả hai mắt nhắm lại, ngực thở phập phồng, tim đập liên hồi và cùng phát ra những tiếng kêu, không định rõ là tiếng gì, thì một dòng sữa trắng phọt ra, bắn vọt trên cửa hang. Họ ôm nhau và cùng đổ vật xuống giường, nằm bất động. Sau đó họ dìu nhau ra vòi hoa sen để tắm.

Đó là đêm tân hôn của tuần trăng mật mà họ hưởng trên bãi biển này. Họ chỉ làm tình với nhau có một tân trong đêm tân hôn đó, không tám tân như một người bạn của Sơn, chỉ một lần song có cái để họ nhớ suốt cuộc đời còn lại của họ.

Ngủ dậy, ăn sáng xong, họ cùng nhau ra biển. Biển của xứ sở này đẹp và ấm một cách lạ lùng. Ngay từ buổi sáng, họ đã có thể ngâm mình dưới nước được rồi. Mặt biển lấp lánh những tia nắng của mặt trời. Xa xa những cánh buồm đang lững thững trôi một cách nhàn hạ. Họ nằm bên nhau trên bãi cát vàng nghe tiếng sóng thủ thỉ bên tai như đang kể cho họ nghe về chuyện tình của biển. Chẳng biết tình yêu đến với biển từ bao giờ mà biển mênh mông nhường vậy?

Cái nắng biển, gió biển, cái vị mặn của nước biển đã làm cho da dẻ họ đỏ thắm lên, trông họ càng đẹp và hấp dẫn trước con mắt của chính họ. Cũng chính nơi này họ mới được hưởng những phút thần tiên, họ mới được thanh thản, quên hết những thứ đã và đang có quanh họ, để mơ mộng, để trút hết cho nhau những gì họ đang có. Họ kể cho nhau nghe những kỷ niệm về thời thơ ấu, về những miền quê nơi họ đã sinh ra và trưởng thành, về những ước mơ, về những băn khoăn, rằn vặt mà họ đã trải qua trong đời, về tất cả những gì tạo nên con người họ. Họ lao xuống nước, đùa vui như những đứa trẻ chăn trâu vô tư và đãng trí đang để cho trâu ăn cỏ tự do, nhảy xuống đầm ao tám thỏa trí. Họ nằm úp người xuống mặt cát mịn, xoa kem chống nàng lên lưng cho nhau. Buổi trưa thì họ về khách sạn ăn trưa và nghỉ tại phòng cho tới khi cái nắng đã dịu xuống. Sau bữa cơm chiều họ đi dạo dọc theo bờ biển, theo những đường viền uốn lượn quanh co, theo những bờ đá cheo leo, theo những đường cây phi lao thẳng đứng. Hạnh phúc tràn trề theo từng bước đi của họ.

Họ xuống Hòn Gai một tuần rồi trớ về Hà Nội. Nàng mang về Hà Nội những con cua biển bọc trong những bẹ chuối còn tươi. Những con cua nước mai láng bóng, những con cua thịt chắc như những nắm cơm đang thò những cái càng to ra ngó ngoáy. Nàng có ý định mang những con cua này về Hà Nội để biếu bà mẹ chồng nhân dịp sấp tới nhà có giỗ.

Nhà Diễm Ngọc đang đông khách. Hôm nay là ngày giỗ ông nội Diễm Ngọc. Bích Loan đang phụ tay cùng Diễm Ngọc làm gà. Năm con gà mái tơ béo vàng, nung núc mỡ. Hai người cám cúi nhổ lông gà. Bỗng Diễm Ngọc ngẩng đầu lên, hỏi chị dâu:

Chi Bích Loan đi nghỉ có vui không?

– Bích Loan đi công tác – Bích Loan đáp.

Tuy là chị dâu của Diễm Ngọc song trước đây là bạn thân của nhau, hai người lại bằng tuổi nhau, nên mặc dù Diễm Ngọc gọi chị, xưng em song Bích Loan chưa bao giờ xưng là chị với Diễm Ngọc. Bích Loan biết Diễm Ngọc đã nghi ngờ mối quan hệ của mình với Anton. Diễm Ngọc lo cho anh và nhỡ có chuyện gì xảy ra cũng là lỗi của Diễm Ngọc một phần vì chính cô em đã dẫn bạn về nhà mình làm cho ông anh bị cơn sóng tình quật đổ. Khi biết chị dâu mình phiên dịch cho một chàng chuyên gia vừa trẻ đẹp lại vừa chưa vợ như Anton, Diễm Ngọc lo lắm. Diễm Ngọc còn biết rõ anh mình và chị dâu tuy không có điều gì to tát xảy ra cả, song họ không thực sự hạnh phúc bên nhau.

Nàng nhìn chí dâu:

– Ủa, chị đi công tác mà sao đen dữ vậy?

– Thì đi công tác ớ Hòn Gai, biển mà lại chả đen à?

Nhìn nước da đỏ thắm của chị dâu, trông chị đẹp, cái đẹp đầy khêu gợi của những người đang hạnh phúc, dù cố che đậy, song niềm hạnh phúc cứ tràn đầy trong đôi mắt long lanh, Diễm Ngọc buông một câu:

– Cứ như tình yêu vậy, biển làm cho con người trở nên đẹp ra và quyến rũ hơn.

Bích Loan im lặng. Nàng biết Diễm Ngọc đang nghi ngờ mình. Nàng cũng tự thấy mình là hèn hạ đối với Sơn. Nàng đang sống trong sự giả dối mà trước đây nàng vẫn căm ghét nó. Nàng chưa bao giờ lừa dối ai. Nàng ghét nhất sự giả dối. Thế mà đã bao tháng qua nàng lừa dối Sơn, lừa dối mọi người. Nàng lừa dối con người mà hàng ngày nàng ngồi ăn cùng mâm, ngủ cùng giường, đắp chung một tấm chăn. Nàng thấy Sơn thật là tội nghiệp. Không biết Sơn có linh cảm thấy điều đó không? Lừa dối một con người hoàn toàn vô tư mới thật là dã man. Nhiều khi thấy Sơn tỏ ra chăm sóc nàng mỗi khi nàng đi làm về, nàng nghĩ có lẽ Sơn chưa hay gì cả. Dạo này Sơn thay đổi Sơn trờ nên dễ dãi hơn đối với nàng. Sơn ít nói hơn. Sơn ít ngăn cấm nàng hơn. Sơn để nàng tự do hơn. Đấy cứ như cái chuyện Sơn đồng ý để nàng đi phiên dịch cho chuyên gia vừa qua ờ Hòn Gai cũng là một bằng chứng về sự dễ dãi của Sơn. Trong quan hệ với gia đình, Sơn cũng có thay đổi. Sơn năng ra thăm ba mẹ hơn. Anh Hải, anh của Sơn và Diễm Ngọc, mới đi công tác dài hạn ở nước ngoài về cũng nhận xét vậy. Hai anh em sau một thời gian dài xa cách, họ đều có thời gian để suy nghĩ và nay họ đã chuyện trò được với nhau.

Cứ nhìn Sơn thay đổi như vậy, Bích Loan càng bối rối. Có nên nói thật với Sơn không? Nàng ân hận ư? Không, trăm lần không, ngàn lần không, vì cuộc đời chỉ như một cơn lốc vô tình thôi, nàng không trách ai cả. Nàng không trách Sơn, nàng cũng không trách nàng. Chẳng ai có lỗi cả nếu cuộc đời chỉ như một cơn lốc vô tình.

Nàng chỉ ân hận một điều: Tại sao nàng không dám nói với Sơn rằng nàng không yêu Sơn. Đáng lẽ điều này nàng phải nói từ lâu lẩm rồi. Nàng đã sai ìâm một lần.

Nàng đã hại đời Sơn một lần rồi. Nay nàng lại sai gân nữa. Sự mềm yếu, thương người đã làm nàng do dự, không đủ nghị lực để thết ra những điều cần thiết đó. Nàng sợ Sun đau khổ. Nàng có biết đâu chính sự do dự và lừng chừng của nàng mới dẫn đến sự đau khổ của Sơn. Cũng như một cánh tay đã bị thương, chỉ còn dính một chút da thôi, thì thà cứ chặt quách đi, dù có đau đớn, xong vết thương sẽ lành dần theo thời gian nếu được băng bó và chữa chạy tốt, còn hơn cứ để cánh tay lất lưỡng đó, đau đớn, nhức nhối, không cừ động được, nó làm cho toàn bộ cơ thể tan rã.

Nàng càng gần gũi với Anton bao nhiêu thì nàng càng xa Sơn bấy nhiêu. Sự xa cách này vượt qua sự điều khiển của lý trí nàng. Cái hôn của Anton say đắm bao nhiêu thì cái hôn của Sơn đối với nàng nhạt nhẽo bấy nhiêu, nhạt chẳng khác gì nước lã ở nơi ao bèo như các cụ thường nói. Nước lã đã lạt rồi, nước lã ao bèo càng lạt hơn. Vòng tay của Anton ôm nàng nóng bỏng bao nhiêu thì vòng tay của Sơn đối với nàng nó tẻ nhạt và lỏng lẻo bấy nhiêu, cứ như một con chẫu chàng bám vào da thịt nàng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Thông tin truyện
Tên truyện Bích Loan
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện của kiều bào, Truyện phá trinh
Ngày cập nhật 12/11/2017 09:35 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô nàng nghĩa tình
Phần 7 Xong phiên họp mọi người tản mác ra về, riêng anh Cao văn Vỹ Trưởng phòng Xuất Nhập khẩu quận Châu thành Tiền Giang, chạy kiếm bà Xuân người tình cũ giống như kiểu gà mắc đẻ. Bà đang còn ở nhà bếp dọn dẹp nồi soong, chưa xong. Người đẹp khỏe không?, lâu không lại thăm, nhớ em, thèm muốn chết hà. Bà lấy tay chỉ trán người bạn tình, kiểu nựng xí nhớ mà không lại để người ta trông chờ. Tại lỗi em không xuống anh chớ biết giờ nào em rảnh. Tụi mình lâu làm tình cũng gần hai năm từ khi bà Lan “bị nạn” , hễ bà thấy Nam giới là tránh xa, nếu không nói bị ác cảm tình dục. Hôm nay chồng vừa vắng anh Ông Vỹ lại biết khơi dậy bản năng tình dục của người tình. Bà Thanh Lan, vốn nữ sinh trường trung học công lập Nguyễn Đình Chiểu, nam nữ học chung cấp III, trước khi lấy ông Giám đốc Xuân là mối tình “ô môi” lúc học trung học, nhưng tánh anh Vỹ vui đâu chốc đó, lại ưa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện ngoại tình
Yến
Yến thấy lòng mình nhói đau như chết điếng người. Yến muốn khóc quá, muốn gào to, muốn được điên loạn như lần trước để vơi bớt cơn đau đớn này đi. Chưa bao giờ Yến cảm thấy đau đớn như là lần này. Đau đớn đến nỗi Yến không khóc được nữa. Yến chỉ cười khẩy rồi từ từ đứng dậy lờ đờ bước vào đi về phía người quản giáo xin được vào phòng nghỉ ngơi vì mệt. Hạnh và Bình đều đứng dậy gọi Bình lo lắng nhìn thấy Yến bước vào phía trong dáng đi loạng choạng như sắp ngã. Trên suốt đường về Bình liên tục trách Hạnh là dại mồm quá. Yến mà có mệnh hề gì thì biết làm sao. Nhưng làm sao mà Yến có chuyện gì được nữa, Yến chẳng thiết sống nhưng cũng không đủ can đảm để chết. Chết đi rồi, xuống dưới đó găp Tùng, Yến biết ăn nói sao đây. Nói Yến đã có thai với người khác. Dù Tùng có thể không trách Yến, nhưng Yến thì không thể tha thứ cho mình được. Yến giờ đây trong ngục vô cảm như một cái...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Cho người yêu đụ với người khác Chồng địt vợ Con gái nứng lồn thủ dâm Địt cave Đụ tập thể Đụ tay ba Truyện bạo dâm Truyện hiếp dâm Truyện ngoại tình Truyện phá trinh
Vắng chồng
Bên phía đối diện Phong cũng quan sát từng hành động của Hà Anh Nhưng hắn còn non quá chưa biết phải bắt đều từ đâu, bắt đầu như thế nào… phần Hà Anh cũng ráng cầm cự với cơn nóng bức trong người nàng muốn để viên Viagra có tác dụng trong cơ thể thằng bé đến lúc chín mùi nàng vừa thở hổn hển vửa nói “sao trong người chị nóng quá em không mở máy quạt à” _ “không em mở hết số rồi đấy chứ” _ “sao nóng quá” Phong liều lỉnh “hay chị cứ tự nhiên cởi áo cho mát như đang tắm biển vậy” nàng thều thào còn em không nóng à ?” chỉ chờ có vậy hắn cởi ngay quần dài và áo full ra phải thừa nhận hơn 2 tuần hắn ở trong nhà nhưng chưa bao giờ nàng nhìn tận mắt đuợc thân thể cường tráng của hắn, vừa nhìn hắn nàng cũng vừa định kéo chiếc dây cho tuột khỏi người nhưng 1 suy nghỉ ngay trong ả xuất hiện… phải để cho hắn tấn công nàng thì kết quã bao ngày mới thành ý nguyện “Nóng quá...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt cave Đụ tập thể Truyện ngoại tình

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi