Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Bích Loan » Phần 14

Bích Loan

Phần 14

Buổi phát thanh quân đội nhân dân đã qua đi từ lâu, rồi tới buổi phát thanh phụ nữ. Vẫn chưa thấy Sơn về.

Nàng bắt đầu lo lắng thực sự. Nàng chỉ sợ buổi tối đường phố nhiều xe cộ, Sơn đeo kính, khó nhìn đường vì bị lóa bởi đèn ô tô, nhớ làm sao thì ân hận suốt đời. Nàng không dám nghĩ tới một điều gì khác. Cũng không thấy đói hay mệt mỏi, hay buồn ngủ. Nàng chỉ nghĩ đến một điều: Mong nghe rõ tiếng chân bước của Sơn. Nàng phân biệt rất rõ tiếng chân bước của chồng với những người khác.

Cuối cùng Sơn cũng về. Vừa dựa xe đạp vào tường, người Sơn đã đổ nhào xuống giường. Từ người Sơn toát ra mùi rượu nồng nặc.

Bích Loan luống cuống:

– Anh Sơn, anh làm sao thế?.

– Tôi không sao cả.

– Anh Sơn, anh dậy rửa chân tay mặt mũi đi, em đun nóng lại thức ăn rồi mình ăn cơm, hôm nay có món mà anh thích đấy – Bích Loan khẩn khoản và nhẫn nại.

– Cô mặc kệ tôi, tôi ăn no rồi, cô ăn đi, đừng quan tâm tới tôi làm gì. Tôi sống hay chết cũng vậy thôi mà.

Sau khi trông thấy Bích Loan đứng bên cạnh người đàn ông đẹp trai, da ngăm đen kia, mà anh đoán là người mà vợ anh sẽ phiên dịch cho, mặc dù họ chẳng có tình ý gì – cứ cho là như vậy đi – nhưng trông họ đẹp đôi quá, thì Sơn không thể chịu được. Một cơn ghen vô cớ đã trỗi dậy trong người anh, bóp chặt lấy con tim anh, khiến anh muốn vứt bô mọi ý định tốt đẹp của mình đi.

Anh không đến nhà thằng bạn nối khố của anh. Anh không vào chợ mua thức ăn. Và anh cũng không mua hoa. Anh cứ đạp xe đi mà chẳng có một hướng nhất định.

Anh cứ đi lang thang mà chẳng biết mình đi đâu. Khi, như một cánh chim bay côi cút, lạc đàn, đã mỏi cánh giữa khung trời bao la, không bờ bến, anh cũng phải đậu lại. Anh rẽ vào một nhà hàng, gọi một ly cuốc lủi vào một đĩa nhắm. Anh chẳng muốn ăn chút nào, nhưng anh muốn chất men của loại cuốc lủi sẽ làm anh say và quên đi tất cả.

Anh thiếp đi khá lâu. Lúc anh tỉnh dậy, anh không định rõ thời gian. Có lẽ đã nửa đêm. Các dãy nhà tập thể đều tắt ánh đèn, tối om, những con giun, con dế, đang rên rỉ buồn bã cho số phận chúng ớ ngoài đồng. Anh nầm im. Có tiếng khóc thút thít của Bích Loan bên cạnh.

Khi hai cô bạn cùng phòng đã xuống căng tin để nhận hàng, thì Ngọc Liên nháy mắt với Bích Loan:

– Khai đi?

– Khai cái gì? Đừng có vớ vẩn!

– Vớ vẩn à? Tao biết hết cả rồi. Đừng có che mắt chị, em ạ. Mày chỉ che mất được những anh chàng cận và những con cất, nhãi ranh kia thôi. Hôm trước tao nhìn thấy mày đi với một người ở ngoài phố.

– Tao thì đi với nhiều người lắm. Mỗi lần đi tao có phải trình mày không? Mà mày nhìn thấy tao đi với ai mới được kia chứ?

– Giật mình rồi à? Còn với ai nữa. Với anh chàng cận của mày thì tao nói làm gì.

Có lẽ nó nhìn thấy mình đi với Anton chăng? Mà hôm nào nhỉ? Có phải cái hôm mình và Anton ngồi ăn bánh tôm ở quán Gió không? Hay hôm đi nhà hát Hồng Hà? ở đâu thì cũng không sao cả nếu người nhìn thấy là Ngọc Liên.

Tính Ngọc Liên rất dễ chiu, bất cần, ăn nói đôi khi hơi táo bạo, bốp chát, song rất thực.

Trong phòng chỉ có Bích Loan và Ngọc Liên là vừa có trình độ chuyên môn, lại vừa có trình độ Anh ngữ. Còn các cô vừa mới ra trường kia, choai choai kia thì cả hai mặt đều còn non. Ngọc Liên ngồi làm việc tĩnh ở phòng chứ không đi công tác với chuyên gia, vì Ngọc Liên bị nhận xét: Trình độ chuyên môn giỏi, nhưng thiếu đứng đắn trong quan hệ.

Người vừa có trình độ chuyên môn giỏi lại vừa có tiếng là đoan trang, đó là Bích Loan. V thế Bích Loan được cấp trên lựa chọn làm công tác phiên dịch cho chuyên gia, chuyên gia đi đâu thì Bích Loan đi đó. Đã nhiều năm như vậy mà chưa xảy ra tai tiếng gì cả. Ngọc Liên không vì thế mà ghen với bạn.

– Mày dạo này thay đổi đấy! – Ngọc Liên cười rất hóm hỉnh – Mày đã đẹp lại càng đẹp hơn khi mày trang điểm.

Quả thật Bích Loan có thay đổi.

Thỉnh thoảng Sơn nói:

– Em đi dự hội đấy à?

– Sao thế? – Bích Loan hỏi lại chồng – Hay vì em sức chút nước hoa?

– Em trang điểm mất nửa tiếng đồng hồ.

Tiếng Ngọc Liên cắt ngang dòng suy nghĩ của Bích Loan:

– Má tao bảo mày, chủ nhật này ra chơi, bả làm bún chả.

– Có mình tao thôi à?

– Mình mày thôi, hình như bả định nói chi với mày đó.

Má Ngọc Liên là người Sơn Táy. Con gái Sơn Tây giữ hơn sư tử cái. ấy thế mà má Ngọc Liên lại rết hiền. Ba Ngọc Liên là người Nam bộ, mất đã lâu. Ngọc Liên nói lơ lớ giữa tiếng nam và tiếng bắc nghe rất dễ thương. Ngọc Liên còn ba em nữa, hai trai, một gái. Chúng đều rất ngoan, chịu khó làm các công việc trong nhà giúp má và chị hai. Má Ngọc Liên là bác sĩ ở bệnh viện Bạch Mai, Hà Nội.

Má Ngọc Liên có kiểu giáo dục con rất hay: Cứ để chúng thoải mái, tự do, chẳng quát tháo, ngăn cấm chúng bao giờ. Thế mà đứa nào cũng ngoan. Bích Loan thầm nghĩ: Có lẽ tự do làm cho con người trở nên vị tha hơn chăng?

Con người cần tự do như con cá cần có nước. Con cá bị vất lên bờ rồi thì chỉ còn ngoi ngóp thở rồi lịm dần đi mà thôi. Nếu Bích Loan là con cá thì chưa bao giờ nàng cần có nước như lúc này.

Buổi sáng đầu tiên của mùa hè.

Mới chớm hè thôi mà trời đ8 Oi bức, mặt trời đã chói chang. Hôm nay là ngày nghỉ, nhưng cả khu tập thể vẫn dậy sớm. Một buổi sáng ồn ào và náo động như tất cả các buổi sáng chủ nhật khác. Tiếng nước chảy ngoài máy nước ồ ồ. Mười căn hộ mới có một vòi nước công cộng đặt ở đầu hồi nên nó phải làm việc hầu như là suốt ngày, từ lúc người dậy sớm nhất là ông Hưng, vì ông nuôi lợn, cho tới người đi ngủ muộn nhất là cô Mai, con gái bà Kính, cô đang ôn thi vào đại học. Tiếng trẻ em khóc vì đói, chưa được ăn, tiếng rao hàng của những cô bán bánh mì, bánh cuốn nóng có chả, của những cô mang bún đi đổi gạo. Họ từ vùng ven thành phố mang hàng vào đây, phải rời nhà từ lúc trời còn tối.

Nhớ lời dặn của Ngọc Liên, hôm nay Bích Loan đến thăm gia đình Ngọc Liên.

Trên đường đi nàng gặp những người gánh những sọt vải thiều chín đỏ, nặng trĩu. Nàng hỏi mua một bó để biếu má Ngọc Liên và cho các em.

Nhà Ngọc Liên ở trong một khu tập thể. Nhà chỉ có hai buồng nhỏ. Buồng trên giành cho Ngọc Liên. Buồng dưới giành cho các em và má. Gần cửa sổ kê một chiếc bàn để tiếp khách. Buồng dưới quá chật. Giường nọ cách giường kia và cách bàn trà chỉ bàng một tấm vải mỏng.

Căn hộ này má Ngọc Liên mua lại của một gia đình đi nam bằng số tiền mà gia đình Ngọc Liên trúng sổ xổ. Ti vi, cát xét có trong nhà là cũng do số tiền đó mà ra. Trước đây gia đình Ngọc Liên ở còn cực hơn cả bây giờ. Tất cả mấy má con chỉ có một gian trông như một túp lều vậy.

Ngọc Liên đang xắn tay áo, dao thớt lách cách, băm băm, thái thái. Mấy đứa em, đứa thì rửa một chậu đầy xà lách, rau thơm, đứa thì lau bát ớ a. Cứ mỗi lần ra thăm gia đình Ngọc Liên, Bích Loan cảm thấy ấm áp trong lòng, không như mỗi ìân về thăm gia đinh Sơn ở một biệt thự trên phố Bà Triệu.

Mùi chả nướng chín, thơm lừng. Họ ngồi quây quần bên một chiếc mâm. Bún trắng ngần, xà lách xanh rờn, mát mất, nước chấm chua, cay, mặn, ngọt, lìm lịm đầu lưỡi Chả thơm béo ngậy.

– Thôi chị em bay để đấy cho con Hương nó dọn dẹp, lên gác mà nằm nghỉ trưa – má Ngọc Liên nói với Ngọc Liên và Bích Loan, khi mọi người đã ăn uống xong.

– Bác có chuyện gì muốn nói với cháu phải không ạ?

– Chuyện chi hả con? – Má Ngọc Liên vẫn gọi Bích Loan bằng con.

– Dạ, cháu đâu có biết, thấy bữa trước Ngọc Liên nói với cháu, bác bảo ra chơi, ăn bún chả, tiện thể bác có chuyện muốn nói với cháu.

– Thế thì con bị nó xạo rồi. Con khờ dại và tin người bị nó lừa là phải. Nó là láu cá láu tôm lắm đó.

Ngọc Liên ở dưới bếp, nói vọng lên:

– Lừa lọc chi nó đâu má! Con không xạo thế nó đâu có ra nhà mình.

Lúc Ngọc Liên và Bích Loan lên gác nghỉ trưa, Ngọc Liên mới nói với Bích Loan tại sao Ngọc Liên muốn nàng ra hôm nay.

Nét mặt Ngọc Liên nghiêm lại. Ngọc Liên nói:

– Tao có chuyện muốn nói với mày.

Tim Bích Loan đập nhanh. Có lẽ nó biết rồi chăng? – Nàng nghỉ

– Tao không phải là con người tò mò, tao là con người của tự do, như mày đã biết. Tao rất ghét những chuyện ngồi lê mách lẻo của mấy bà. Song tao quí mày, muốn nói chuyện thật nghiêm chỉnh với mày về chuyện riêng của mày. Hôm nọ tao vô tình nhìn thấy mày và anh An ton hôn nhau – thấy mặt Bích Loan tái đi rồi lại đỏ bừng, Ngọc Liên thương, kéo bạn lại gần, nhưng vẫn tiếp tục nói – chuyện tình sử của tao nếu chép ra trang giấy thì phải dầy hơn một cuốn tiểu thuyết, mà chương nào cũng là những cơn sóng dữ dội cả. Vì thế, một chiếc hôn của mày với một người nước ngoài cho dù là da đen đi chăng nữa thì đối với tao nó chả là cái gì cả, nó chỉ như muối bỏ bể thôi, như một hạt nước rời trong đại dương thôi. Nhưng đối với những kẻ khác thì chiếc hôn đó của mày nó như một tiếng sét đánh trên đầu họ, nó sẽ như một câu chuyện thần thoại được thêu dệt, được truyền miệng nhau từ nam cho tới bắc. V tao và mày là hai mẫu người khác nhau. Tao như một con ngựa bất kham, còn mày là một con mèo mướp. Mày không đi đâu khỏi đống tro ở góc bếp bao giờ cả…

Ngọc Liên vẫn còn nói nữa, song Bích Loan không còn nghe được gì. Nàng đang trở về với quá khứ, mới đây thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Thông tin truyện
Tên truyện Bích Loan
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện của kiều bào, Truyện phá trinh
Ngày cập nhật 12/11/2017 09:35 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ai cũng là vợ cả - Tác giả Sịp
Giá như nó đòi lột quần chị chắc chị cũng cho. Gì chứ có buồi đút vào, nó nắc, chị nắc cũng đỡ khổ lắm chứ. Nhưng mà nó ngu bỏ mẹ, chị mở nẻo mà nó đếch biết gì, cứ hùng hục vò bú hai vú chị đùng đùng như ăn cướp. Chị cũng định khơi chuyện xem nó còn anh hay ai lớn lớn một chút để dẫn đến địt chị một tua, chưa kịp hé môi thì nó đã vác cụ ông đến. Chao ôi, nhìn thấy cụ bơ phờ chị đã nản. Ai dè cụ bú lồn chị mới biết là chị nghĩ sai. Ối giời ôi, cụ cạp sao mà hay thế, lồn chị bị xáo xào còn hơn là bị buồi dí vào. Nhìn cụ hành hạ cái lồn, vùng vằng như chó gặm xương, chị sướng đến đái nước dâm ra không biết bao nhiêu bận. Khí lồn tích trữ lâu keo đặc lại, cụ vùi mi, vùi tóc, vùi râu khiến nó càng ộc ộc ra, cụ nhồm nhoàm bú nút hết. Thỉnh thoảng cụ ngưng lấy hơi thở, cụ ngước lên trông dị hợm vô cùng. Khí lồn chị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Cho người yêu đụ với người khác Chồng địt vợ Địt cave Địt nơi công cộng Sex bú cặc Truyện bạo dâm Truyện bóp vú Truyện hiếp dâm Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex vần A
Bà chằn lửa - Tác giả Sịp
Còn cái món kia, đầu lại ngo ngoe như sâu đục. Đặt vô húm mà lẳng lặng dõi theo sự kích phá của nó chắc tiêu tùng. Nó ngóc ngách chui chui, khượi khượi đôi mu đã đành mà cái đầu giống con cắc kè nhọn hoắt, cứ te te xoay vòng vòng rỉa rúc vô lỗ mới dữ. Nó lúc nhúc như giòi, lăm tăm như cá lòng tong, và xìa xìa như lưỡi con nhông liếm láp. Cha mẹ ơi, con nhỏ nát như tương, mấy thằng trời ơi còn đè nghiến, giữ tay giữ chưn, thằng mò, thằng bóp, thằng nhét, thằng bưng, con nhỏ tựa bị cuốn trong lưới, đạp nhàu đạp nhỉ. Bà chị tôi chắc phải trị vậy mới sợ. Tôi đang thả lỏng hồn đi phiêu lãng xa xa thì bà chị hét lên: Mày nắc xà lơ xà bát vậy, thằng. Tao nói nắc, nắc, nắc nữa, nắc mãi, mày nghe ra chưa? Tôi xẩu mình xẩu mẩy, cái thằng điều khiển cuộc đua là tôi chớ nào phải chị. Tôi là nài chưa có phản ứng gì mà bả thân ngựa lại muốn cầm cây cầm gậy điều...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị gái Sex bú vú Truyện bạo dâm Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện sex vần B
Cây Mận sau nhà - Tác giả Kinh Bích Lịch
Phần 9 Xong đâu đó, ông mặc vội quần áo rồi đi lên xóm trên tìm thầy Năm cho kịp con nắng còn chưa tắt. Thầy Năm có ở nhà không thầy Năm? Giọng ông oang oang... Ai đó. Giọng đục ngầu của thầy Năm. Tôi đây, ông Bảy nữa nè! À, ông Bảy hả, mời vào nhà. Đi đường mệt dữ đa. Uống nước đi! Thầy Năm đon đả. Ông Bảy vừa bước vào nhà chưa đặt mông xuống ghế là đã mở miệng than van ủm tỏi: Thầy Năm à, thầy phải cứu tôi rồi đó. Tối qua tôi bị nó hành quá trời. Nó khiên tôi ra sau vườn, “dần” cho tôi một trận tan nát, còn gì là tấm thân đàn ông nữa! Tôi nói thiệt đó nghe, chị Năm . Từ cha sanh mẹ đẻ tới nay tôi chưa bao giờ bị đau như tối hôm qua. Mồ tổ nó thuở nay trái sầu riêng mà nó bắt tôi ấn chỗ đó của tôi vào thì còn con mẹ gì nữa. Chảy nước mắt chưa ăn thua gì ráo trọi Hốp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bạo dâm Truyện hiếp dâm Truyện ma Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi