– Cô Bích Loan này, sau giờ làm việc ở lại gặp tôi một chút nhé, tôi có việc cần trao đổi với cô.
Bích Loan nhớ lại ngày đầu mới về sở, nàng đã không có cảm tình với thủ trưởng của mình. ông ta lúc nào cũng quan trọng hóa vấn đề, lúc nào cũng “tôi có việc cần trao đổi với cô, Bạn đồng nghiệp cũng đã xì xầm, ông ta mê Bích Loan. Có lẽ ông mê nàng thật. Bích Loan đẹp và có duyên. Cứ như hương thầm vậy, Bích Loan nhẹ nhàng, duyên dáng và tế nhi, đã thu hút biết bao chàng trai dù chỉ mới gặp nàng lần đầu. Thủ trưởng của nàng cũng vậy, say nàng như điếu đổ. Người ta nói, từ ngày nàng đã sang sông thì thủ trưởng tô ra thất tình một cách thảm hại.
Người ta cũng không hiểu sao nàng lại quyết định làm vợ Sơn một cách nhanh chóng đến thế. Chồng nàng là một giáo viên Anh ngữ, người thấp bé, đeo kính cận loại nặng, trông không có gì đặc biệt cả. Con người đó lại là chồng của Bích Loan, xinh đẹp và duyên dáng như một nàng tiên, thì kể ra cũng là điều lạ cho những người ưa bàn tán chuyện của người khác.
Bích Loan sốt ruột đứng dậy, cầm chiếc túi xách tay, đinh ra về thì thủ trưởng đến.
– Chắc cô đợi tôi hơi lâu? – giọng ông oang oang nghe rất chối tai – có một việc cần nói cho cô biết để chuẩn bị. Ngày mai cô đi cùng với lái xe ra sân bay đón chuyên gia, đưa họ tới thẳng khu chuyên gia, lo chỗ ăn, chỗ ở cho họ đàng hoàng rồi về sở ngay.
– Dạ, thưa anh sao hôm trước anh nói còn hơn hai tháng nữa bà chuyên gia mới sang kia ạ?
– À, bà ta vướng chuyện gia đình không sang được nữa, hình như chồng bà ta đang ốm, nầm viện, nên thay bà là một chàng trai hãy còn độc thân. Anh ta muốn sang sớm. Như thế cũng là may cho ta, có chuyên gia giúp thì ta mới có cơ hội hoàn thành cái kế hoạch đang bỏ dở đó. Mà cô Bích Loan này, đây giấy giới thiệu ra sân bay đây, cô cầm lấy vì mai cô phải đi từ năm giờ sáng đấy.
… Bạn đang đọc truyện Bích Loan tại nguồn: https://truyendam.org/bich-loan/
Bích Loan cất giấy tờ vào túi xách, đạp xe về. Bích Loan về sở đã được ba năm rồi. Trong ba năm đó Bích Loan làm phiên dịch cho bà Eva – một phụ nữ có tài và rất lịch sự. Nay bà không sang được nữa, Bích Loan sẽ phải làm việc với một anh chàng nào đó. Loại đàn ông độc thân là hay bi ấm đầu lắm. Thôi được, cứ đợi rồi xem anh ta làm ăn ra sao. Bây giờ phải rẽ vào chợ mua ít thức ăn đã, ở nhà chằng còn gì cả. Sơn đang đợi nàng về.
Khu nhà nơi vợ chồng nàng ớ là một khu tập thể dành cho giáo viên, nằm cạnh đường giao thông chính. Ở đây hầu hết là những dãy nhà lá, căn hộ này nối với những căn hộ kia bằng những lớp phên tre. Mỗi gia đình giáo viên ớ đây, thông thường, gồm một cặp vợ chồng và một đứa con. Cũng có gia đình thêm một bà mẹ nữa. Cũng có gia đình chỉ có một cặp vợ chồng như vợ chồng nàng. Tất cả họ đều được hưởng sự công bằng như nhau: Mỗi gia đình được mười lăm mét vuông để làm chỗ ở. Họ sống thật là ồn ào trong cái chật trội đó, vì nhà này nói gì, ăn gì, làm gì là cả cái khu tập thể đó đều biết. ăn thì họ không thể giấu ai được, vì mùi thức ăn mang tính độc lập của nó, cứ tự do mà bay qua các căn hộ khác, nói thì họ ghé sát vào tai nhau để nói những điều bí mật, còn làm gì thì họ tắt đèn đi để cho những người bạn hàng xóm khỏi nhìn thấy, dù là vô tình thấy qua khe hở của những vách ngăn. Bích Loan mỉm cười khi nghĩ tới cô bạn hàng xóm. Mỗi sân cô ta làm tình với chồng xong cô thường múc nước rửa cửa mình. Mặc dù cô rất ý tứ, làm rất khẽ kháng, song tiếng động trong đêm nghe vẫn rõ, lần nào Bích Loan cũng biết. Hay là cô hàng xóm phía bên phải, có tật đi đái vào chậu rồi sáng mai mang đi đổ ngoài bờ rào. Cô bạn này mặc dù cố không gây ra tiếng động, song cô không sao kìm hãm được sự hoạt động tự do của các cơ quan trong người cô, nên ờ bên này Bích Loan nghe rõ mồn một. Ban ngày thì tiếng bà cụ phòng bên ru cháu vang cả dãy nhà. Thằng bé được nuông chiều, quấy, suất cả tiếng nằm trên tay bà mà không chịu ngủ. Thỉnh thoảng Bích Loan muốn được nghe một băng nhạc nhẹ, chỉ dám bật đủ nghe, mà bà cụ cũng chạy sang, nói:
– Cô Bích Loan! xin cô làm ơn tắt đài đi hộ, tôi ru cháu xa xả đã hơn một tiếng đồng hồ rồi mà nó vẫn còn chưa chịu ngủ cho.
Bích Loan thấy thật không công bằng chúi nào cả. Bà cụ cứ làm như thằng bé không chịu ngủ là lỗi tại nàng. Nàng không có một thú vui nào, một trò giải trí, tiêu khiển nào sau giờ làm việc ở sở, ngoài mấy băng nhạc nhẹ và chiếc đài mà nàng mua từ ngày còn học ở nước ngoài như một kỷ niệm, thế mà cũng không được tự do sử dụng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bích Loan |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện của kiều bào, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 12/11/2017 09:35 (GMT+7) |