– Thấy phòng Dũng được không?
Khánh không kìm được vọt miệng nói:
– Trời ơi phòng Dũng thì tuyệt vời!
Dũng phá lên cười khanh khách:
– Dũng thích tính đó của Khánh.
Khách nhăn mặt quay nhìn Dũng vẻ không hiểu. Dũng mỉm cười giải thích:
– Khánh thật thà lắm.
Khánh không hiểu rõ ý của Dũng muốn nói gì nên đành phì cười:
– Thì có sao nói vậy thôi mà. Phòng Dũng đẹp thiệt đó chứ.
Dũng không nói gì lại phá lên cười khó hiểu.
Bọn con gái đã dọn dẹp xong lại trở lên phòng Dũng bắt tay vào việc gói quà và trang trí tiếp cây Noel. Khánh và Dũng đành nhường bãi chiến trường đó cho các cô gái, cả hai kéo nhau ra ngồi cắt giấy trên bậc thang dẫn lên phòng. Khánh vừa cắt giấy vừa mỉm cười một mình, thấy vậy Dũng bèn chọc:
– Bộ chấm cô nào rồi sao mà cười một mình vậy? Nói ra nghe coi?
Khánh đỏ mặt ấp úng, thật ra anh đang nghĩ tới việc anh sẽ đặt những gói quà ra sao, trang trí cây thông như thế nào thôi. Chợt anh giật mình vì thấy Dũng đang nhăn mặt nhìn anh săm soi. Mà anh không tài nào nhớ nỗi Dũng vừa nói gì với anh nên bèn đánh trống lảng:
– Cắt giấy xong làm gì?
Bất ngờ trước câu hỏi không ăn nhập gì với điều mình muốn biết, Dũng tò mò hỏi nhỏ:
– Khánh không thích có bạn gái à?
Khánh ngẫng mặt nhìn Dũng cười trừ không trả lời.
Dũng nài nỉ:
– Nói nghe đi, đừng làm bộ nữa mà.
Khánh nheo mắt, cười giả lả:
– Trời ơi không có đâu, ai mà chịu là bồ của Khánh chứ.
Dũng bĩu môi nhăn nhó:
– Bộ bọn con gái mù hết rồi sao, đẹp trai vậy mà không ai chịu à?
Khánh phì cười đánh trống lảng:
– Hmm… bĩu môi xấu quá…
Dũng phá ra cười:
– Ừ, chê đi… một mình Ly khen Dũng cũng được rồi.
Nói rồi anh cười giòn tan. Lời nói vô tình của Dũng làm Khánh cảm thấy như bị kim châm đau nhói trong lòng, người anh toát mồ hôi lạnh, cổ họng anh như bị cái gì đó bít chặt đến khó thở, anh không đáp lại Dũng mà dí chặt mũi mình vào mảnh giấy trên tay. Dũng thấy Khánh im bặt nên cũng đành thôi không trêu chọc gì Khánh nữa.
Sau khi cắt giấy và gói xong các món quà, Dũng bèn lôi từ trong cái túi nilon ra cả chục cuộn ruy – băng đủ màu sắc, anh hào hứng nói:
– Bây giờ thì căng mấy dây màu này lên tường nè.
Vừa nói anh vừa đưa tay lôi kéo các dây màu đủ kiểu ra. Khánh bấy giờ mới ngẫng mặt lên đáp:
– Cao quá làm sao căng? Có thang không?
Dũng vẫn hồ hởi:
– Dĩ nhiên là có, nhưng… phải ra sức một tí…
Cả hai khệ nệ lôi cái cầu thang nhôm nặng nề từ trong hóc cầu thang ra. Khách thở hổn hển nhìn cái được gọi là cầu thang mà lắc đầu:
– Cũng may là Noel mỗi năm một lần, nếu không thì chắc nó làm bạn với mấy con nhện đến già rồi chết luôn mất.
Dũng phá lên cười vì câu nói đùa của Khánh. Quả thật, trông nó thật thảm hại, bụi bám đầy nhóc không có chỗ hở, lũ nhện thi nhau giăng “màn” tứ tung, đặc sệt. Nhìn qua cứ tưởng chừng như nó đã tồn tại từ cả chục năm về trước rồi lận. Dũng thở dài ngao ngán, đành phải chùi nó vậy. Anh vào nhà lấy ra hai cây chổi nhỏ, đưa Khánh cầm một cây, rồi cả hai thi nhau quét cái đống bùi nhùi đó. Thật khủng khiếp, bụi giăng mù mịt đến ngập trời.
Cuối cùng thì cũng xong, bây giời thì cái cầu thang đã “tạm” thành hình. Khánh đứng dưới giữ chân thang để Dũng leo lên đóng đinh giăng những dải ruy – băng nhiều màu sắc. Xà nhà thì quá cao nên Dũng đứng trên thang mà vẫn phải nhón gót lên mới tới. Khánh thầm lo sợ cho Dũng liệu lỡ anh có trợt chân thì… mới chỉ nghĩ đến đó thì tay chân anh đã toát hết mồ hôi, còn trong lòng thì nóng như lửa đốt, anh không hiểu sao lại có linh cảm gì đó không hay sẽ xảy đến.
Trong khi Khánh còn đang phập phồng lo lắng thì chợt một cơn gió mạnh thổi qua hất cả chùm dây rua – băng vào mặt Dũng làm anh mất đà ngã lệch qua một bên thang. Dũng hốt hoảng huơ tay lung tung và anh đã nắm được chùm dây rua – băng lớn. Nhưng chúng đã không chịu nổi sức nặng của anh, nó kêu một tiếng “bựt” khô khốc rồi Dũng rơi xuống. Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Khánh sợ hãi chỉ kịp la lên, anh buông vội cái thang, quay người ra chụp lấy thân người Dũng đang rơi xuống. Dũng té ập xuống đè hẳn lên người Khánh, cả hai ngã ngửa ra sân, tay trái Khánh va đập vào bậc thềm nhà, đầu anh đập mạnh xuống nền đất đau đớn, rồi anh không còn cảm giác gì nữa, anh chỉ thấy toàn màu xám, rồi màu đen, rồi đâu đó có những ngôi sao đang lấp lánh…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bí mật trái tim |
Tác giả | Latino |
Thể loại | Truyện sex gay |
Phân loại | Truyện đam mỹ, Truyện đồng tính |
Ngày cập nhật | 04/08/2020 11:42 (GMT+7) |