– Cô ra đây!
Mai gật đầu để động viên Ly, cô dợm bước định theo sau thì Thy đã lên tiếng ngăn:
– Em ở lại đó với tụi nó, không có chuyện gì thì đừng ra đây!
Mai ngơ ngác nhìn cánh cửa phòng khép lại sau lưng Ly.
Thy kéo hai người ra ngoài sân, nhìn Ly và Dũng hằn học gằn từng tiếng.
– Bây giờ nói cho tao biết chuyện gì đang xảy ra? Hả?
Dũng chỉ khẽ lắc đầu ngồi xuống băng ghế đá cạnh bên:
– Hỏi cô ta đi.
Thy trợn mắt nhìn Ly. Cô giật mình cúi gằm mặt xuống nói lí nhí:
– Xin lỗi…
Dũng tức giận đấm cái rầm vào vách ghế, thét ầm lên:
– Cô xin lỗi là xong à, bây giờ người nằm trên giường là người yêu của tôi đó, mãi mãi cô không bao giờ thay thế được đâu. Đến bây giờ nó vẫn còn chưa tỉnh dậy, chính cô đã hại nó như vậy bây giờ chỉ nói một câu xin lỗi là xong à?
Ly bưng mặt khóc ngồi xụp xuống ghế. Thy vội lêng tiếng:
– Nhỏ tiếng chút đi, đang ở bệnh viện mà. Bác sĩ nói chút nữa thuốc mê sẽ hết tác dụng thôi…
Dũng điên tiết, anh tính vọt miệng nói nữa nhưng Thy đã dơ tay ngăn anh lại:
– Ok, ok… tao biết mày thương nó lắm, nhưng bây giờ ổn rồi, ok? Bây giờ bình tĩnh nói cho tao biết chuyện gì đã xảy ra?
Dũng lắc đầu đáp:
– Nó không tin người yêu của tao là một thằng đàn ông, nó muốn biết đó là ai, tao mới kêu Khánh ra định giải thích cho nó hiểu, ai dè…
Ly ngước mặt lên cắt ngang:
– Thì ra anh bỏ tôi chỉ vì thằng đàn ông đó. Anh sao vậy, hồi trước anh đứng đắn, đàng hoàng lắm kia mà?
Dũng tức tối gằn giọng:
– Sao không đứng đắn, sao không đàng hoàng? Tôi yêu người tôi yêu, chẳng có gì không đàng hoàng cả. Chẳng qua chỉ là cái cớ của cô thôi.
Thy vội vàng lên tiếng ngăn cản:
– Nè tụi bay bình tĩnh một chút được không. Ly, sao cô đánh Khánh? Cô ghen à?
Ly vừa khóc vừa nói:
– Em không biết… lúc đó em tức lắm. Anh… biết đó, có nằm mơ cũng không nghĩ ra được chuyện như vậy… hồi đó anh Dũng đâu có… như “vậy”.
Dũng nạt ngang:
– Tôi như vậy đó, không cần cô lo cho tôi.
Ly nghẹn ngào:
– Nhưng mà còn…
Dũng cười khẩy:
– Phải, đứa con…
Thy ngạc nhiên vội hỏi:
– Ủa, con nào vậy?
Dũng nhếch mép nói:
– Con trai tao…
Thy chưng hửng nhìn Ly. Ly cúi đầu ngậm ngùi:
– Hồi chia tay em có con với ảnh hai tháng rồi. Qua bên đó mới biết, cố liên lạc với ảnh nhưng không được, ảnh không chịu nhận chút tin tức gì từ em hết, gửi thư thì chỉ thấy đi mà không hồi âm về. Bây giờ đứa bé đã gần 5 tháng tuổi rồi, em quyết định về đây để hỏi ý kiến ảnh ra sao.
Dũng cười gằn:
– Nếu nó có thật, tôi sẵn sàng thừa nhận nó. Nếu cô muốn, tôi sẽ gửi tiền chu cấp cho nó hằng tháng.
Ly nức nở nói:
– Anh đừng nói vậy, ý em về đây không phải vì tiền hay bất cứ điều gì. Em vì anh và vì con của mình, anh đừng hiểm lầm em.
Dũng lẳng lặng không đáp, một lúc sau anh mới lạnh lùng hỏi Ly:
– Vậy cô tính sao?
Ly ngẫng khuôn mặt ướt đẫm lên nhìn Dũng. Dũng không đành lòng, anh đưa tay vốt lại mái tóc cho Ly, mái tóc của người con gái ngây thơ mà một thời anh thương mến. Ly cảm động cầm lấy tay Dũng mà rưng rưng nước mắt:
– Em biết anh còn thương em lắm, quay về đi anh…
Dũng mỉm cười lắc đầu:
– Không, em đừng dại nữa, đừng chờ đợi anh làm gì. Một năm trước anh chia tay em cũng chỉ vì sợ có ngày hôm nay, em sẽ đến tìm anh và nói rằng em chờ anh. Anh không muốn cuộc đời em bị đánh mất vô cớ. Rồi sau đó em đi du học ở Mỹ, anh nghĩ rằng em đã quyết định đúng đắn, em sẽ quên được anh…
Ly oà khóc ngắt lời Dũng:
– Em không làm được, anh biết không… Đêm nào em cũng nhớ đến anh, ngồi nhìn con trưởng thành từng ngày trong bụng mình mà không tài nào dứt bỏ được hình bóng anh. Em chỉ mong có ngày được sinh con ra, dắt con về Việt Nam để cho nó được chạy đến bên anh mà kêu anh một tiếng ba, cả gia đình mình sẽ đoàn tụ, vui vẻ biết chừng nào hả anh. Tại sao anh lại có thể ích kỷ đến như vậy, mọi chuyện anh đều tự quyết định lấy, anh có từng nghĩ đến cảm giác của tôi không?
Dũng buồn bã lắc đầu:
– Anh xin lỗi…
Ly vẫn lắc đầu:
– Không, dù sao cũng là quá khứ rồi. Em quyết định trở về đây là chấp nhận tất cả, miễn sao không mất anh, để con mình được có cha, anh có hiểu điều đó không?
Dũng ngạc nhiên nhìn Ly, anh không hiểu ý của cô. Ly bèn giải thích:
– Em tưởng anh thương người con gái khác, nên quyết định chấp nhận chia sẻ anh cho người đó. Miễn sao… nhưng không ngờ lại là…
Dũng thở dài, anh vò đầu cúi xuống cố tránh né ánh mắt của Ly. Cô hy sinh biết bao nhiêu cho anh đến giờ anh mới hiểu được tấm chân tình của cô. Anh vô cùng cảm ơn cô, nhưng trái tim anh đã thuộc về con người khác, con người đang nằm bất động bên trong phòng kia. Anh cảm thấy mọi tội lỗi đều do chính anh gây ra, và suy xét cho cùng thì Khánh nằm ở đây cũng là tại anh chứ không phải tại ai khác.
Thy chậm rãi hỏi khẽ:
– Vậy… mày quyết định sao Dũng?
Dũng ngẫm nghĩ một hồi rồi ngước đầu lên nhìn Thy lơ đãng nói:
– Mày tuyệt đối đừng nói ai chuyện này, nhất là Khánh nghe không!
Thy gật đầu miễn cưỡng:
– Nhưng mày định giấu nó bao lâu, suốt đời à?
Dũng lắc đầu:
– Bao lâu hay bấy lâu. Mày thấy nó phản ứng như thế nào rồi đó, tao sợ…
Thy gật gù đồng ý:
– Ừ cũng đúng. Có khi nên làm như vậy tốt hơn.
Dũng quay sang Ly hỏi:
– Vậy mẹ em có biết chuyện này?
Ly lắc đầu:
– Em không cho ai biết chuyện này hết. Bên đó bạn bè em nó giúp đỡ em nhiều lắm, nhưng là người Mỹ cả thôi nên không quen biết gia đình em, anh khỏi lo.
Nhìn Ly mỉm cười chua chát, Dũng khẽ lắc đầu:
– Em đừng nói vậy, ý anh không phải như vậy đâu…
Ly chỉ khẽ khịt mũi, không biết cô khinh khi anh hay là cô nghẹt mũi thật. Dũng gật gù:
– Vậy giờ em tính sao?
Ly lắc đầu:
– Còn tính gì nữa, chiều nay em ra máy bay về Mỹ luôn, sáng em gọi đặt chỗ rồi, có người bỏ vé. Từ nay về sau em không làm phiền anh nữa.
Dũng vội vàng nói:
– Em đừng cay đắng vậy. Chuyện này lỗi là ở anh, để anh chịu trách nhiệm được không? Anh biết em đã hy sinh nhiều vì anh, anh cảm kích em nhiều lắm, anh không để em khổ nữa đâu.
Thy vội chen ngang vào:
– Vậy mày định…
Dũng thở dài đáp gọn lỏn:
– Nuôi đứa bé!
Ly thảng thốt:
– Anh nói sao?
Thy há hốc mồm kinh ngạc:
– Mày giỡn à? Còn thằng Khánh thì sao, giải thích sao đây? Còn gia đình mày nữa?
Dũng vẫn điềm nhiên:
– Thì đành nói là…
Rồi anh nín bặt, anh không tìm được lý do gì để nói dối Khánh. Ly lạnh lùng nói:
– Anh có chịu em cũng chẳng chịu. Để nó sống không cha còn hơn có người cha như vậy.
Dũng ngơ ngác nhìn Ly hỏi:
– Như vậy là sao?
Ly rơm rớm nước mắt:
– Là đàn ông mà không giống đàn ông… cho nó ở với anh để sau này nó… “giống” anh à? Không có chuyện đó đâu…
Rồi cô đứng dậy bỏ đi một mạch. Dũng cắn răng chịu đựng câu nói cay đắng của Ly. Anh biết anh đau lòng một, Ly còn đau lòng gấp mười lần anh. Lần này cô ra đi là sẽ mãi mãi, không bao giờ anh được gặp con, gặp cô nữa.
Thấy Dũng bất động ngồi nhìn theo bóng dáng Ly biến mất hẳn, Thy chỉ còn biết đưa tay ôm đầu. Bản thân anh cũng không biết nên khuyên Dũng đuổi theo hay ở lại nữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bí mật trái tim |
Tác giả | Latino |
Thể loại | Truyện sex gay |
Phân loại | Truyện đam mỹ, Truyện đồng tính |
Ngày cập nhật | 04/08/2020 11:42 (GMT+7) |