Bên ngoài, bốn vị công công khác vừa cởi trói cho Tơ phi vừa đỡ dốc nàng dậy, nghiêng đầu ngược xuống đất, cho hai bàn chân chổng lên đầu hòng cho tinh dịch hút sâu vào âm động để dễ đậu thai rồng. Các hoàng thân quốc thích trong triều, thừa tướng và các cung nữ cũng được thánh chỉ cho bãi triều ai trở về phủ, về cung người đó.
Mùa xuân năm ấy. Dân chúng nổi loạn khắp nơi, nhiều cuộc khởi nghĩa dựng lên nhưng thiếu sự lãnh đạo của người anh minh nên đều bị dập tắt. Tù nhân bị bắt lên đến mấy chục vạn. Mỗi ngày bạo chúa sai chém ít nhất cả trăm người, và đích thân xem duyệt những tử tội bị phán chu vi tam tộc. Nam nhân có, phụ nữ, có cả những hài nhi còn đang bồng trên tay phụ mẫu.
Bách tính càng thêm thâm thù vị bạo chúa song vẫn khiếp sợ trước thiên binh của ngài. Những tù nhân xử chém đa số đều bị chặt đầu, tứ mã phanh thây, lăng trì, hay nấu sôi. Gần đây nhất bạo chúa lại thấy chán chường với những cảnh xử trảm lăng trì. Ngài nghĩ ra một điều lạ, vội ban lệnh thiên lao giải hết các tử tội ra pháp trường. Nam nhân lão bá được phân ra một bên, nữ nhân phân ra một bên.
Tất cả đều bị tướt bỏ trần truồng. Đứng trên củu tầng vị bạo chúa hạ lệnh cho đao phủ sẵn sàng. Bên tốp nam, những lằn roi quất ngựa thi nhau mưa xuống trên các thân thể mình trần. Bên tốp nữ, binh lính tiên phuông có công với đại Ngu quốc được tưởng thưởng tha hồ mà đè các nữ tội ra hiếp dâm. Mặc cho cảnh kêu la than trời của tội nam, và những tiếng kêu oán hận của nữ tội, mặc cho có nhiều vị cô nương thà chết hơn bị nhục cắn lưỡi tự tử, vị bạo chúa vẫn ung dung chểm chệ trên ngai vàng uống quỳnh tửu mua vui, xem các quan binh trần truồng rượt đuổi các nữ tội.
Và khi giờ ngọ vừa điểm, thẻ bài vua vung xuống đất là từng cái đầu các nam nữ tội nhân thi nhau rơi xuống đất. Máu chảy thành sông, thịt người chất thành đống. Những thân thể trần truồng không đầu co giật liên hoàn trên pháp trường. Tiếng khóc. Tiếng than van. Tiếng gào thét gọi trời. Tiếng nguyền rủa tên bạo chúa… nhưng bọn lính ác ôn say máu không hề ngưng những bàn tay khát máu.
Một canh giờ trôi qua, những con người vừa rồi còn sống đó giờ đây biến thành những thi thể cứng đờ, thân thể đứt lìa, máu tanh xông lên ngất trời. Ấy thế, mà tên bạo chúa vẫn chưa ngừng tay. Chiếu chỉ được ban xuống thiên lao cho nàng Siêu Cung, đứa con gái duy nhất của dũng tướng Siêu Hổ, bắt được trong một lần phá quân khởi nghĩa. Cảm ái trước dung nhan tuyệt mỹ của nàng nên bạo chúa không định giết, chỉ một lòng chiêu dụ nàng làm quý phi nhưng nàng cự tuyệt. Quá đỗi tức giận, vua giam nàng xuống thiên lao ngày chỉ cho một buổi ăn. Giờ đây, chợt nhớ tới nàng, vừa yêu vừa hận trước dung nhan thiên thần và sự ngoan cố của nàng. Bạo chúa định lôi nàng ra chém nốt.
Đi song song hai bên nàng là hai đoàn vệ binh tinh nhuệ, vừa đi vừa dóng trống. Nàng xuất hiện như một vầng trăng soi sáng trong muôn vàng ánh sáng của vạn vì sao. Giáng đi nàng ung dung, khuôn mặt nàng tự tại mới đẹp kiêu thư làm sao, dẫu cho xác người dày đặc, máu tanh bay ngất trời. Nàng được đưa lên thành đài cao nơi cách xa với mặt đất cả trăm trượng, cách xa với mùi máu người tanh tưởi.
Áo quần nàng được cẩn mẩn bỏ ra. Dưới ánh mặt trời chói chang của giờ Mùi, thân thể nàng rực sáng hơn cả ánh sáng ở chung quanh. Nàng đẹp hơn thiên thần! Bất giác tên bạo chúa phải bỏ ngai vàng ào đến ôm lấy chân nàng, mong nàng hãy thay đổi ý định. Nhưng không! Nàng đã một mực chết vì nước vì dân, nàng thừa biết rằng cái chết của nàng sẽ làm sĩ khí của quân khởi nghĩa gia tăng, đạo quân của cha nàng sẽ chiếm được thành đô và ngày tàn của tên bạo chúa sẽ tới.
Mải không thuyết phục được nàng, bạo chúa đành quyết định ban hình xử trảm. Bốn tay đao phủ trói chặt nàng vào cái trống da đặt nằm dọc trền thành đài, cho nàng choàng tay ôm vào thành trống, ngực úp vào bụng trống. Đầu nàng đeo gông, tóc xõa hai bên dài chấm đất. Một tiếng trống vang lên, hai tiếng trống vang lên, và ba tiếng trống vang lên.
Bạo chúa Ngu Vương lột trần hết long bào đứng sừng sững phía sau nàng, vẫn một lời năn nỉ cầu xin nàng. Và vẫn không một câu nói nào thốt ra từ miệng nàng. Bạo chúa thất vọng bước đến bên nàng, phủ phục lên lưng nàng, cố đưa dương vật mình vào âm động trinh nguyên của nàng. Ba hồi trống vang lên, kế theo là lời năn nỉ của ngài. Vẫn không lời nói nào của nàng Siêu Cung, nhà vua từ từ đưa dương vật vào sâu trong âm cung.
Không thấy sự co giật nào của nàng giống như nàng Tơ phi lúc bị xâm phạm, nàng như đã giao linh hồn mình vào cõi thanh trần. Trong khi tên bạo chúa bắt đầu hì hục. Cùng lúc nước mắt ngài rơi lả chả, trên lưng nàng tiên nữ Siêu Cung. Ngài đang khóc cho đóa hồng nhan vĩnh viễn sẽ ra đi trong chốc lát, ngài đang khóc cho một lần giao phối sau cùng của ngài và nàng, cho một mối tình sắp chết…
Hồi trống thứ tư vang lên, tức là hồi trống sau cùng để vua kết thúc màn giao hoang. Bạo chúa khóc như mưa, nhưng người không ngừng dập dùi trên mình nàng Siêu Cung. Bàn tay ngài giơ cao ra hiệu, tên đao phủ đứng bên phải nàng lập tức vung tay. Một tia sáng bay vèo xuống. Đầu nàng lìa khỏi cổ, lăn lông lốc trên sàn đài, rồi dừng hẳn, mắt nhìn lên trời như đợi một thảm cảnh nhãn tiền của tên bạo chúa.
Máu nàng vung tràn trên sàn gỗ ướt đẫm đôi chân của tên đao phủ. Toàn thân nàng co giật, tứ chi lắc lủng, máu đỗ về cổ tạo ra áp suất nơi âm cung, làm cho âm đạo co bóp liên hồi. Và lúc này đây, bạo chúa chỉ nằm im tận hưởng những cái đê mê của dương khí trào ào ạt qua người nàng, co bóp dương vật tên bạo chúa. Lần đầu tiên trong đời ngài, được hưởng niềm hoang lạc lên đến cực độ cùng lúc niềm thống khổ tận tủy khi biết từ đây sẽ mất nàng vĩnh viễn… Vua ôm lưng nàng vừa khóc vừa sa tinh vào âm động…
Siêu Cung chết để lại một oán cừu lên ngất trời của binh lính Siêu Hổ. Ngày 1 tháng Giêng năm Kinh lịch, quân Siêu Hổ tấn công vào đại thành Ngu Đô, đại phá bốn đại môn Đông Tây Nam Bắc, giết 30 tướng, giết sạch một đại binh, và bắt sống tên bạo chúa. Liền ngày hôm đó, tướng Siêu Hổ ban lệnh tùng sẻo tên hôn quân. Từng lớp thịt, mảnh da trên người của bạo chúa Ngu Vương bị sẻo ra, kể cả cái của quý mầm móng tàn ác của hắn cũng bị cắt và treo lên ở đầu thành cho chim quạ rỉa.
Thịt đem nấu chín ban phát cho các đại soái có công phá thành… làm món ăn tẩm bổ. Sau đó đại nguyên soái Siêu Hổ lên ngôi vua lấy luôn 365 ái thiếp của bạo chúa Ngu Vương. Nàng Tơ phi ép bị phá thai. Hoàng hậu bị Siêu Hổ cưỡng hiếp và trục xuất làm thứ dân để rửa hận. Các công nương hoàng tộc bị giam xuống thiên lao cho quân làm nhục, đến kỳ thọ thai thì trục xuất khỏi hoàng thành làm ăn mày. Và cuối cùng nàng Siêu Cung được truy phong Đại Quốc công nương có công phò nước. Bia đá được dựng cao ở trước mặt thành, nơi nàng hy sinh.
Tác giả: Kinh Bích Lịch
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bạo chúa |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Hiếp dâm tập thể, Truyện cổ trang, Truyện hiếp dâm, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 15/07/2020 16:15 (GMT+7) |