Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên đồ long ký » Phần 41

Ỷ thiên đồ long ký

Phần 41

Thì ra nàng đang nhớ tới cảnh lần đầu tiên hai người làm tình với nhau trong rừng vắng. Lúc đó nàng bị tên “dâm ma” nào đó điểm huyệt, bịt mắt, đút cặc vào miệng bắt nàng bú, rồi toan cưỡng hiếp nàng. May mà Vô Kỵ ra tay giải cứu, nhưng rồi nàng lại trao đời xử nữ cho chàng, để chàng lấy đi caí trinh tiết ngàn vàng của một người con gái. Nhớ tới cuộc giao hoan đầy hứng tính lần đầu tiên trong đời đó, Chỉ Nhược cãm thấy rạo rực trong lòng.

Vô Kỵ cũng biết nàng nhắc tới chuyện gì, và chàng cũng cảm thấy rộn ràng theo. Chàng liếc nhìn chung quanh, không thấy có một ai thì chàng liền vòng tay ra trước, kéo người Chỉ Nhược sát vào người mình, rồi đút tay vào áo nàng mà xoa ngực nàng. Được bóp vú, Chỉ Nhược nhắm nghiền mắt lại, ưỡng người lên, đưa ngực ra, hầu như mời mọc, dâng hiến cả bộ ngực cho Vô Kỵ tha hồ mơn trớn. Được khuyến khích, Vô Kỵ đưa cả hai tay vào áo nàng mà mân mê hai bầu vú căng tròn. Chỉ Nhược rên lên, uốn éo thân hình dưới bàn tay xoa nắn điệu nghệ. Nàng đặt tay lên ngực mình, không phải để gạt bàn tay đó ra mà thật ra là để ghì chặt hai bàn tay đó vào ngực khiến nó chà xát mạnh mẽ hơn lên vú nàng. Rồi nàng di chuyển bàn tay từ ngực xuống khoảng giữa hai đùi thì nàng chạm ngay tới một khúc gân cứng ngắc của Vô Kỵ đang đội quần lên, muốn chục thủng vải, chỉ chực bung ra ngoài. Nàng nắm luôn con cặc nóng hổi đó mà sọc lên sọc xuống vài cái. Cả hai đều rên lên một tiếng khoái cảm.

Chỉ Nhược nhìn quanh Bách Tùng viên, trong buổi tranh tối tranh sáng, nàng không thấy một ai. Thế là nàng làm luôn một hành động táo bạo. Nàng luồn tay vào quần Vô Kỵ, nắm con cặc cương cứng của chàng mà lôi ra ngoài. Rồi nàng nhổng mông lên, tụt quần xuống ngang hông và ngồi ngay trên con cặc của chàng. Con cặc nóng hổi đi sâu tuốt vào trong cái lỗ lồn ướt nhẹp ngay lập tức.

Vô Kỵ nín thở, sợ hãi thầm, không ngờ Chỉ Nhược có thể làm một hành động kinh khủng đầy dâm tính như thế ngay giữa nơi công cộng. Chàng vội đưa mắt coi có ai chung quanh không, và yên tâm khi thấy vườn thông vẫn vắng vẻ. Trong lúc đó thì Chỉ Nhược nhún nhẩy, dồn dập trên con cu của chàng. Nàng đụ chành thật nhanh, thật mạnh, thật dữ, thật bạo, thật ồn ào. Tiếng kêu bành bạch từ một cái lồn dồn dập đè xuống con cặc để nó đụ xuốt vào trong lỗ vang lên không ngớt trong buổi trời chiều vắng lặng.
Vô Kỵ thở ào ào:
– Em… Em…

Chỉ Nhược thở dồn dập:
– Anh… Anh…

Dưới khung trời chiều chạng vạng, trong rừng thông vắng vẻ, hai người hối hả kêu nhau, như muốn thúc dục đụ nhau cho đã điếu, như muốn thúc đẩy nhau làm tình cho mau lẹ, như muốn giúp đỡ nhau đạt cơn khoái cảm cho sớm. Vô Kỵ cứ đưa mắt nhìn quanh, chàng lo sợ lỡ có một ai nhìn thấy cảnh hai người ngồi đụ nhau thì chắc chàng độn thổ mất. Còn Chỉ Nhược thì dường như không màng. Nàng chỉ muốn đụ, được đụ, và sung sướng vì đụ. Nàng cứ ngồi trên đùi Vô Kỵ mà nhấp mông, dập lồn, nhịp độ đụ xuống cặc chàng càng lúc càng tăng.

Được lồn Chỉ Nhược liên tục đụ xuống, ngay nơi thị tứ, Vô Kỵ không thấy cơn sướng khoái tăng lên mà chỉ thấy hồi họp, bất an. Chàng đã từng đụ nhiều nàng con gái, ở nhiều nơi rồi. Nhưng bây giờ làm tình ngay giữa kinh đô, nơi nhiều người qua lại, thì đây là lần đầu. Mà lần này là đụ trong âu lo, thật là chẳng có kích thích nào cả. Nhưng chàng thấy Chỉ Nhược đang lên cơn nứng tình, bất kể trạng huống như thế nào, chỉ muốn đụ để thoả mãn cơn dâm thì chàng lại liên tưởng tới Phượng Nữ, cũng y hệt như vậy. Chàng cho rằng vì Chỉ Nhược yêu chàng quá nên sau một khoảng thời gian xa cách là nàng nhớ nhung những trận làm tình của hai người xẩy ra hầu như mỗi ngày trên hoang đảo nên bây giờ nàng mới đòi hỏi nhiều như vậy. Nghĩ vậy làm chàng khoái chí, chàng bợ lấy mông Chỉ Nhược mà đưa nó lên xuống, nhiếu lúc chàng cố hẩy đít lên để con cu đi sâu thêm là lồn Chỉ Nhược, mỗi khi nàng dộng lồn xuống, cố giúp nàng thoả cơn dâm nứng và cũng cố giúp mình đạt tới cực điểm. Vậy mà chàng vẫn không thấy khoái thêm.

Chỉ Nhược thấy Vô Kỵ bợ mông, ưỡn đít, hưởng ứng với hành động dâm dật của mình thì nàng càng ra sức nhồi lồn xuống cặc chàng mau lẹ hơn. Rồi nàng còn cầm lấy tay chàng đưa lên ngực mình ra dấu muốn chàng bóp vú mình thêm nữa. Vô Kỵ chìu nàng ngay. Chỉ Nhược sung sướng quá, tiếp tục nhún nhẩy trong người chàng không ngừng. Một lúc sau, nàng rên lên một tiếng lớn. Nàng cắn răng khép chặt hai đùi lại. Cơn cực khoái dồn dập kéo tới khiến nàng điếng cả người. Vô Kỵ thấy nàng đã đạt tới cực điểm, còn mình thì chưa đủ sung sướng, nhưng chàng cũng không tìm cách để xuất tinh. Ghê quá! Làm tình tuồn luôn ngay giữa vườn chơi, nơi công cộng là một điều mà chàng không bao giờ nghĩ tới, không dám nghĩ tới, và không muốn nghĩ tới. Do đó chàng không thể hưởng thụ một cách thoải mái cho được. Do đó chàng không thể đạt cực khoái mà xuất tinh cho được. Chàng ngồi yên, ôm lấy người nàng, nghe nàng thở dồn dập. Cuộc làm tình xẩy ra một cách chớp nhoáng và mãnh liệt. Nhưng rồi chỉ có một người là đạt tới cực sướng trong hoan lạc, còn người kia thì không có hứng thú vì mải trông chừng trong lo âu.

Khi cơn tuyệt đỉnh đã qua, Chỉ Nhược vội đứng lên, kéo quần lại. Vô Kỵ cũng kéo quần lên. Hai người nhìn quanh và yên tâm khi vườn Túng Bách vẫn vắng lặng trong bóng chiếu tà. Sau khi chủ động màn làm tình táo bạo, Chỉ Nhược liếc nhìn chàng một cách e thẹn, dò hỏi. Nàng cảm thấy rõ ràng cái táo bạo của mình và cái ngại ngùng của Vô Kỵ, nhưng nàng không dám hỏi thẳng ra. Bất chợt nàng xà vào lòng chàng mà nũng nịu hỏi nhỏ:
– Đại ca có thương em không?

Vô Kỵ mỉm cười, ôm hôn nàng một cái thật dài. Chàng đáp khẽ vào tai nàng:
– Anh còn yêu em hơn trước nữa kìa.

Hai người vui vẻ dẫn nhau đi về.
Tối hôm sau, cơm nước xong, Vô Kỵ hỏi Chỉ Nhược:
– Bây giờ mình đi dạo phố xem lễ hoa nha em.
Chỉ Nhược ngần ngừ một lúc rồi nói:
– Hôm nay tự nhiên em hơi mệt. Thôi đại ca cứ đi một mình rồi về kể cho em nghe những chuyện vui ngoài đường phố.
Vô Kỵ gật đầu nói:
– Ừ, được. Để anh đi dạo nhanh một vòng rồi về sớm với em.

Nói xong chàng mặc áo bào ra đi.

Ban đêm ở kinh đô người đi như hội, đèn phố sánh trưng. Tuy đã hứa với Chỉ Nhược là về ngay nhưng chàng vẫn đi lòng vòng đường phố tới gần nửa khuya. Vô Kỵ đi dạo một lúc thì chàng đi tới một tửu lầu khá lớn. Chàng nhận ra ngay đây là khách sạn mà chàng đã trọ lần trước, khi tới kinh đô để cứu quần hùng Trung nguyên. Chàng đứng góc đường nhìn qua thấy khách sạn vẫn còn một số ít khách ăn uống ban đêm, tiếng nói cười vang ra trong đêm tối.

Chàng chợt nhớ ra chỗ chàng đứng chính là góc đường mà Tiểu Siêu đã không ngại đứng đội dù chờ đợi cả một buổi dưới trời mưa tầm tã ngóng trông bóng chàng về. Nhớ tới cảnh đó của Tiểu Siêu, chàng thấy thắt lòng lại. Không biết Tiểu Siêu, người con gái trẻ thơ, có đôi mắt xanh mơ, có má lúm đồng tiền, ở xứ Ba Tư xa lạ có yên lành hay không? Không biết Tiểu Siêu, người con gái hằng ngày ấp ủ tình yêu câm nín, không trọn vẹn, ở phương trời xa xôi đó có còn tưởng nhớ đến chàng hay không? Lời cuối cùng của nàng mà chàng nghe được là tiếng nức nở cho mối tình dở dang, tuyệt vọng của hai người. Nơi đó, Tiểu Siêu đã vui sống hay vẫn còn cô đơn than khóc? Và nếu nàng vẫn còn đau buồn cho thân phận đớn đau của mình thì nàng đã nhỏ lệ làm tràn mấy hồ nước, làm ngập tới mấy giòng sông rồi? Vô Kỵ thở dài, buồn bã bước đi.

Chàng đưa mắt nhìn qua thì thấy một quán ăn nhỏ khuất trong góc hẻm. Đó chính là nơi mà Triệu Minh đã kéo chàng vào để ngồi nói chuyện tâm tình với nhau. Chàng ngần ngại một lúc rồi tiến tới quán ăn đó.

Vô Kỵ bước vào quán, thấy mù mờ, vắng khách. Một tên phổ ky ngồi ngủ gục sau quầy. Ở trong không có một ai, im lặng, các bàn ăn đều trống, chỉ trừ một bàn gần cửa sổ có một người ngồi quay lưng ra, dưới một ngọn nến hắt hiu, mờ ảo. Đó chính là bàn mà chàng và Triệu Minh đã cùng ngồi ăn uống với nhau. Chàng bèn lững thững đi tới bàn đó. Người đang ngồi cúi đầu nghe tiếng chân thì ngước mặt lên nhìn. Thấy mặt nhau là cả hai đều kêu lên một tiếng “ủa”. Thì ra người đó là Triệu Minh. Tim Vô Kỵ bỗng đập lên rất mạnh, lòng chàng bồi hồi, kích động vô cùng. Chàng bỗng quên hết tất cả những oán ghét, quên hết tất cả những thủ đoạn độc ác của Triệu Minh mà đã khiến cho chàng tức giận nàng mấy ngày nay. Bây giờ chỉ có mến thương, yêu dấu. Hình như mỗi lần thấy Triệu Minh là chàng trở nên lú lẫn, ngu ngơ như một tên si tình hạng nặng.

Bất ngờ gặp nhau, chàng và nàng đều ngạc nhiên trân mắt nhìn nhau.

Nàng mở mắt lớn ra, ngỡ ngàng hỏi chàng:
– Công tử đi đâu mà đến chỗ này?

Vô Kỵ bối rối, ngượng ngùng đáp lại:
– Nhân lúc rảnh rỗi, tình cờ tôi đi ngang qua đây thôi. Không ngờ…

Vô Kỵ nhìn xuống bàn thì thấy có bày hai cái bát, hai đôi đũa, hai chung rượu. Trên bàn còn có một bình rượu Mĩ Nương và một dĩa thịt bò xào nấm, y hệt như những thứ mà Triệu Minh đã kêu khi chàng và nàng ngồi ăn lần trước. Chàng ậm ừ một tí rồi hỏi:
– Triệu cô nương đang chờ ai thế?

Triệu Minh đỏ mặt lên, ấp úng trả lời, không e dè gì cả, nói luôn ra sự thật:
– Tôi… Không có ai cả. Lúc trước tôi với công tử cùng đối diện ngồi ăn uống như thế này. Bây giờ tôi cũng gọi các món ấy ra rồi nhìn một mình để nhớ tới công tử mà thôi.
Dưới ánh nến lung linh, mặt của nàng u uất, sầu thảm, mắt của nàng long lanh, ươn ướt, môi của nàng mọng đỏ, cong lên, trông rất buồn bã, thật tội nghiệp, mà lại xinh đẹp khôn tả. Chàng nghe nàng nói với một giọng run run thì hết sức cảm động. Hành động của nàng làm tim chàng rộn ràng, lòng càng thương yêu nàng vô cùng. Chàng ngồi xuống cầm lấy tay nàng mà nói với một giọng đầy cảm kích:
– Triệu cô nương… Nhiều lúc tôi tự hỏi không biết tôi có thật sự xứng đáng với tâm sự của cô dành cho tôi hay không.

Triệu Minh cũng nắm lấy tay chàng, ngậm ngùi nói:
– Nhiều lúc tôi cũng tủi thân, oán ông trời tại sao tôi lại sinh ra trong một nhà quan Mông Cổ làm chi để rồi phải là người đối địch với công tử.

Vô Kỵ nhìn thẳng vào đôi mắt nhung mộng ướt của nàng, nhỏ nhẹ nói:
– Trườc đến giờ, tôi vẫn mong hai chúng ta lúc nào cũng là bạn. Nhưng rồi tại sao lại khó khăn đến thế?
Triệu Minh nhìn chàng với con mắt long lanh, mờ nước, hỏi lại:
– Chỉ là tình bạn thôi sao?

Vô Kỵ không trả lời. Hai người yên lặng nắm lấy tay nhau, nhìn nhau đắm đuối. Có cần phải có câu trả lời hay không? Lòng nàng đối với chàng thì đã hiện rõ, còn lòng chàng đối với nàng thì hình như vẫn còn nhiều che dấu, hoang mang. Trên đời này, nhiều khi hai người bạn tình đã hiểu nhau quá, nhưng vẫn phải dò hỏi nhau hoặc dấu diếm nhau để dò lòng nhau. Cuộc tình nào cũng phải trải qua một thử thách, mà hậu quả sau đó thì không thể nào lường được. Nếu mọi việc đều suông sẻ thì họ sẽ sống với nhau cho đến mãn đời. Còn nếu đường tình còn trục trặc thì mỗi người sẽ xa nhau, trong lòng sẽ mang một mối hận thiên thu. Mà thường thì trường hợp sau lúc nào cũng là điển hình của một mối tình oan trái, để đời.

Trong lúc chàng và nàng đang nắm tay nhau, nhìn nhau đắm đuối thì bất chợt có một vật gì như hai viên đạn từ cửa sổ bay thẳng tới người Triệu Minh, tiếng gió réo lên vù vù. Vô Kỵ kinh hãi. Chàng thấy hai viên đạn đó phi tới rất mau lẹ, mạnh mẽ, khí lực hùng hậu như được bắn ra từ một thần nỏ vậy. Nếu bắn trúng Triệu Minh thì nhất định nàng sẽ bị trọng thương, mà nàng thì cứ ngồi yên, phiêu diêu trong mộng tưởng, không thể tránh né được. Vô Kỵ liền vội đưa tay ra mà bắt lấy vật đó luôn. Chàng mở bàn tay ra thì hiện lên rõ ràng là hai trái tùng khô. Triệu Minh cũng kinh hãi không kém. Nàng nhìn ra cửa sổ không thấy ai, chỉ nghe tiếng chân rất nhẹ trên mái nhà, vọt đi mất.

Vô Kỵ chăm chú nhìn vào hai quả tùng. Chàng đã biết ra người nào đã ra tay một cách vũ bão và ác độc như vậy rồi. Chàng nhíu mày tự hỏi không biết tại sao tự dưng Chỉ Nhược lại có một bản lãnh thần sầu, luyện được một thần công mạnh bạo đến thế. Hai người chỉ cách xa nhau chưa đầy một tháng mà tài nghệ của Chỉ Nhược đã tăng tiến vượt bực. Thật là hiếm có trên đời. Như chàng đây, luyện Cửu Dương thần công cũng phải mất mấy năm ròng. Vậy mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Chỉ Nhược đã có thể tỉ đấu ngang cơ với Huyền Minh nhị lão, hai tay cao thủ bậc nhất trên giang hồ.

Và tại sao nàng lại ra tay hạ thủ muốn bất ngờ bắn chết Triệu Minh?

Triệu Minh cũng đã biết người đó là ai. Nàng nhìn chàng mỉm cười, hai mép cong lên, nói đùa:
– Hôm qua tôi núp sau hàng thông chế diễu hai người âu yếm tâm sự với nhau. Hôm nay Chu cô nương trả lễ đấy. Nếu không có công tử ra tay thì mạng tôi có lẽ đã ô hô ai tai rồi.

Vô Kỵ nghiêm mặt lại, nói:
– Cô nương đừng coi thường. Từ đây về sau cô phải coi chừng phòng thân, không sẽ mang họa.
Triệu Minh nheo mắt, bỉu môi nói:
– Nếu tôi lo sợ thì tôi đã không bôn ba trên giang hồ. Công tử hà tất phải lo cho tôi.

Vô Kỵ trầm giọng xuống, nói tiếp:
– Tôi chỉ không muốn thấy cô bị đả thương, đau đớn mà thôi.

Triệu Minh cười nửa miệng, hai môi cong lên, dưới ánh nến lung linh trông xinh đẹp đến mê hồn. Nàng nhìn thẳng vào mặt chàng với đôi mắt vời vợi mà đổi giọng tha thiết nói nhỏ nghe rất thương tâm:
– Công tử nói không muốn nhìn tôi đau đớn, nhưng công tử có biết là công tử mới gây ra một vết thương sâu hằn trong tim tôi, trầm trọng đến nỗi nó khiến tôi đau khổ trong suốt thời gian gần đây không?

Vô Kỵ nhìn vào đôi mắt long lanh nước mắt của nàng, không sao trả lời được. Tình của nàng sâu sắc như vậy, làm sao mà chàng không biết? Và rồi chàng phải bồi trả lại như thế nào cho đúng? Lòng chàng đối với nàng bất định, nhiều khi chính chàng cũng không hiểu nổi. Rồi chàng lại nghĩ nay mai này chàng làm lễ hỏi với Chỉ Nhược rồi. Vậy mà bây giờ chàng còn ngồi tâm tình với Triệu Minh, và cái làm chàng khổ tâm là chàng còn nghi ngờ và úy kị hành vi của nàng vô cùng.

Vô Kỵ run run nói với nàng:
– Triệu cô nương… Tôi… Chắc cô đã biết vài ngày nữa tôi và Chỉ Nhược sẽ…

Bất chợt Triệu Minh choàng tay bá lấy cổ chàng mà hôn lên môi chàng một cách nồng nàn không cho chàng nói hết lời. Vô Kỵ bỡ ngỡ, không hôn trả lại tức thì. Nhưng khi môi chàng cảm nhận được cái mềm mại của đôi môi hồng, lưỡi chàng nếm được cái ngọt lịm của một cái miệng ẩm ướt, mũi chàng hửi được cá mùi thơm như hoa của một hơi thở dồn dập thì chàng không thể cưỡng lại được mà ôm lấy tấm thân thon gọn của Triệu Minh mà nút lưỡi nàng một cách say mê ngay. Triệu Minh nghiêng mặt, lim dim cặp mắt, ngửa cổ hút lấy lưỡi chàng, một tay mân mê cổ chàng, một tay xoa vuốt tóc chàng. Vô Kỵ cúi mặt xuống bú lưỡi nàng, một tay xoa lưng nàng, một tay sờ lên ngực nàng.

Bàn tay chàng chạm tới một khoảng thịt ấm áp, đàn hồi, bao la thì chàng liên tưởng ngay tới bộ ngực thần sầu của Triệu Minh. Bộ ngực đó to lớn, tròn xoe, căng cứng, bầu vú đưa thẳng ra, đầu vú nhổng thẳng lên trời, rất là khiêu gợi, bất cứ một cô gái nào cũng không bằng được. Nghĩ tới đó là chàng nút chặt mưỡi nàng hơn, bóp chặt vú nàng hơn. Con cu của chàng cương cứng một cách mau lẹ. Mới hôm qua làm tình ở tư thế ngồi với Chỉ Nhược, tuy được nàng đụ một cách vũ bão, nhưng chàng không thể sung sướng đạt tới cực điểm được. Cái dâm nứng đó bị dồn nén, không được thỏa mãn từ lúc đó, bây giờ nó lại vùng lên, khiến con cu của chàng cương lên, cứng ngắc, to lớn hơn ngày hôm qua gấp mấy lần – cũng chỉ vì người con gái chàng ôm hôn trong tay hôm nay là Triệu Minh!

Vừa nút lưỡi nàng, Vô Kỵ vừa cảm thấy cái dâm nứng đang tăng lên vượt bực trong lòng. Nó đang biểu hiện bởi sự căng cứng không ngờ của con cặc to lớn nằm ngay giữa hai đùi mình. Bỗng dưng chàng quyết định phải cho Triệu Minh biết cái dâm nứng đang tích lũy trong người chàng. Nếu vì yêu chàng mà nàng đã nhớ nhung, si tưởng thì bây giờ đây, vì yêu nàng mà chàng cũng đã nổi hứng dâm tình. Tuy hai hành động có khác nhau đấy – một là vì tình yêu, một là vì tình dục – nhưng cuộc tình của hai người từ trước đến giờ đều gồm cả hai thứ, tình yêu và tình dục quấn víu vào nhau. Và hình như, sau bao lần yêu thương, hờn tức, rồi vuốt ve, mơn trớn, chàng và nàng đã mặc nhiên chấp nhận với nhau rồi: tình yêu là tình dục.

Chàng ghì con người thon nhỏ, mềm mại của nàng sát vào người, cố ý đè khúc thịt to lớn giữa háng mình ngay vào khoảng mu lồn của nàng. Sự cọ sát của một khúc gân to lớn và cứng ngắc vào chỗ kín làm Triệu Minh rùng mình. Nó lại làm nàng nhớ tới một cảm giác cực khoái của một con cu to lớn, đen bóng của một thời nào đó mà nàng không bao giờ quên. Điều đó làm nàng thở dồn dập. Làm theo Triệu Minh, Vô Kỵ đưa một tay lên sau cổ nàng, đẩy mặt nàng sát vào mặt mình để lưỡi chàng đi sâu vào hơn trong miệng nàng. Còn một tay thì chàng dẫn bàn tay kia của nàng xuống hạ bộ. Một khi bàn tay nhỏ nhắn, mềm dịu của nàng chạm tới con cu to lớn, cương cứng của chàng thì nó nắm chặt ngay lấy, làm một cái bao bó chặt nó vào lòng bàn tay, làm như Triệu Minh không cưỡng lại được vậy. Vô Kỵ thấy rõ là ngay lúc đó, người Triệu Minh run rẩy hẳn lên, nàng nút lưỡi chàng mạnh bạo hơn nữa, tay nàng sọc nhẹ, dọc theo thân cu chàng. Hai người đứng hôn nhau trong quán vắng, vuốt ve nhau dưới ánh sáng le lói của ngọn nến để trên bàn.
Tự dưng Triệu Minh nhả lưỡi của Vô Kỵ ra rồi há miệng cắn một cái thật mạnh vào môi chàng khiến nó bật cả máu. Nàng đẩy người chàng ra rồi phóng người qua cửa sổ bỏ đi mất. Tiếng nàng còn vọng lại vào tai chàng, lúc đó còn đang đứng ngỡ ngàng:
– Đại ca là một tên đại dâm tặc, ma đầu nhất trên đời. Tôi hận đại ca lắm lắm…

Vô Kỵ về đến nhà, bước vào phòng thì thấy Chỉ Nhược đang ngồi khoanh tay gục mặt trên bàn. Chàng tiến tới gần mà nàng vẫn cúi mặt không nói năng gì. Biết nàng đang tức giận, chàng liền đặt tay lên vai nàng thì nàng dùng dằng đẩy tay chàng ra. Chàng bèn cúi xuống nói nhỏ vào tai nàng:
– Chỉ Nhược… Em…

Chỉ Nhược vẫn úp mặt vào cánh tay nói với giọng trách móc:
– Đại ca dối em để đi tới nơi hẹn hò với Triệu cô nương. Bây giờ còn nói năng chi nữa?

Vô Kỵ nhăn mặt, bào chữa:
– Anh thề với em là anh chỉ tình cờ gặp nàng ta mà thôi. Làm gì có chuyện hẹn hò? Không phải là trước đó anh đã hỏi em cùng đi xem phố với anh hay sao?

Bất chợt Chỉ Nhược vùng người lên, ngẩng đầu lên nhìn chàng, trợn mắt mà nói:
– Anh nói với em là anh sẽ đi một tí rồi về ngay, tại sao…

Bỗng nhiên nàng thấy vết máu mà Triệu Minh cắn còn ứ động trên môi chàng thì nàng tức quá, đưa ta ra mà tát luôn lên má chàng một cái thật mạnh. Bị tát một cái nháng lửa, mặt Vô Kỵ sưng đỏ lên ngay. Vô Kỵ liền nắm lấy tay nàng, không cho nàng đánh một lần nữa. Chàng lên tiếng dỗ dành:
– Em phải tin là anh không có ý định lừa gạt em. Trong ngày mai, hai chúng ta sẽ làm đám cưới, anh đời nào có ý tơ vương gì với ai nữa đâu?
Chỉ Nhược mím môi, mặt mày vẫn còn đỏ gay vì tức giận, nàng cố dằn tay ra nhưng Vô Kỵ giữ chặt quá, không sao cử động được.

Thế rồi tha hồ Vô Kỵ năn nỉ, thề ước, hứa hẹn tới cỡ nào thì Chỉ Nhược cũng không chịu nghe. Nàng cứ mực cho rằng chàng và Triệu Minh đã hẹn hò với nhau để tư tình trước khi đám cưới. Kêu oan mãi mà Chỉ Nhược vẫn không tin, Vô Kỵ bèn thay đổi chiến lược. Kể lể hoài vẫn không được thì phải hành động mà thôi. Mà đối với Chỉ Nhược thì không hiểu tại sao chàng lại biết là mình sẽ thàng công ngay.

Chàng vuốt ve hai bàn tay nàng mà phủ dụ:
– Mai này Chỉ Nhược sẽ là vợ anh rồi. Nhưng tình yêu vợ chồng thì hai ta đã san sẻ với nhau nhiều lần trong nhiều ngày trước. Tình anh yêu em như thế mà em còn nghi ngờ thì bây giờ anh sẽ chứng tỏ cho em biết mà thôi.
Nói xong, chàng giữ tay nàng lại rồi kéo người nàng đứng lên mà đưa môi hôn lên má nàng. Không dằng tay ra được thì Chỉ Nhược quay mặt đi, không cho chàng hôn. Vô Kỵ bèn vòng tay ôm gọn luôn nguyên thân hình mảnh mai của nàng vào lòng. Chàng ghì sát người nàng rồi ghìm đôi môi mình lên đôi môi nàng. Nàng ngửa mặt tránh đi, lắc đầu qua lại, nhất định không nhận cái hôn của chàng. Môi của chàng cứ trượt qua môi rồi lướt xuống cổ hay xẹt qua tai. Hôn mãi vẫn không được, Vô Kỵ liền quàng một tay ra sau lưng nàng, giữ hai tay nàng lại sau đó, rồi dùng tay còn lại mà luồn xuống dưới bụng nàng. Chàng mơn man trên vùng tam giác giữa hai đùi nàng qua làn vải . Chỉ Nhược uốn éo thân người, cố thoát khỏi tay chàng, nhưng chàng giữ chặt quá, không sao thoát được.

Mân mê một chút thì Vô Kỵ thọc tay luôn vào quần nàng. Bàn tay chàng mở ra, bao phủ nguyên cả nguyên vùng lông mượt, êm ấm, nơi nhạy cảm nhất của người con gái. Chỉ Nhược dẫy dụa, nhưng chỉ làm chim nàng cọ sát thêm vào tay của Vô Kỵ mà thôi. Chàng liền co năm ngón tay lại, nắm luôn đầy trong tay một mớ lông tơ và một khoảng thịt mềm mại. Chỉ Nhược kêu lên một tiếng nhỏ. Chỉ chờ có thế là Vô Kỵ đưa luôn ngón tay giữa vào ngay trong cái rãnh của hai mép thịt. Rồi không chần chờ, chàng đẩy luôn ngón tay đó vào trong cái lỗ rít khịt. Ngón tay chàng từ từ đi sâu vào âm đạo của nàng, len lỏi vào cái nơi chật hẹp đó một cách khó khăn. Chỉ Nhược nhăn mặt, ưỡn người ra, không biết có phải để đẩy ngón tay chàng ra ngoài hay để cho nó đi sâu vào thêm nữa. Chỉ biết là ngón tay của Vô Kỵ càng vô sâu thì nước nhờn từ cái lỗ đó tiết ra càng nhiều.

Khi ngón tay của chàng đâm vào mất hút tới đốt cuối thì Vô Kỵ rút nó ra. Rồi chàng lại thọc nó vào, sâu hơn nữa. Lần này ngón tay đi vào lỗ lồn một cách dễ dàng vì vách lồn đã ngập đầy dâm thủy, ngón tay chàng trơn lu, ướt đẫm, nước nhờn tràn ra tận lòng bàn tay ở ngoài. Vô Kỵ không ngờ chỉ trong chớp nhoáng mà Chỉ Nhược đã có thể tiết ra chất nhờn một cách nhanh chóng và nhiều đến thế. Chàng buông tay nàng ra, vòng tay ôm lấy mông nàng, kéo tới, trong khi bàn tay đằng trước đang nằm trong lồn lại đẩy mạnh ra sau, một cái kéo một cái đẩy, giúp cho ngón tay thọc vào tới tận cùng trong đường âm đạo của nàng. Mà tận cùng nó là đâu? Nơi cổ tử cung chứ còn đâu nữa! Vô Kỵ đâm thọc ngón tay, ra vào không ngừng vào lỗ chim ướt đẫm, nghe nhóc nhách. Một lúc sau, chàng chơi luôn hai ngón, rồi tới ba ngón, công phá cái lỗ đó cả bề dài (sâu tuốt tới tử cung) lẫn bể ngang (căng lỗ lồn rộng ra).

Chỉ Nhược không còn dùng dằng để thoát khỏi vòng ôm của Vô Kỵ nữa. Hai tay được thả lỏng của nàng không đẩy người chàng ra mà nó còn ôm cứng lấy người chàng. Nàng đứng yên, uốn éo bờ mông, sàng sê cái háng để cho mấy ngón tay của Vô Kỵ có thể dễ dàng thọc ngang, đâm dọc, đút sâu vào lỗ lồn nàng. Nàng thở dồn dập, miệng rên lên nhiều tiếng khe khẽ, mắt lờ đờ trong trong cơn say thuốc. Cho Vô Kỵ đâm thọc vào lồn một lúc thì Chỉ Nhược bèn hưởng ứng hành động dâm đãng của chàng bằng cách đứng trên một chân, còn một chân thì gác lên ghế, khiến cho háng của nàng banh rộng ra thêm và lỗ lồn nở lớn hơn nữa. Rõ ràng là mục đích chỉ để đón nhận và tạo lợi thế cho những ngón tay của chàng tha hồ mà chọc khuấy trong cái hang động đào nguyên ngập nước nhờn. Như để lấy điểm tựa, nàng lấy hai tay ôm cứng lấy chàng, một chân đứng thẳng, một chân co lên đặt trên ghế rồi ngả đầu lên vai chàng thở hổn hển. Y như Vô Kỵ đoán, chỉ cần chàng ra tay hành sử vài động tác khiêu dâm trên người nàng là Chỉ Nhược phải khuất phục, quên đi cái hờn ghen, tức giân ngay lập tức. Cái tính dâm nứng cao độ, bén nhạy này hình như nàng chỉ có gần đây mà thôi, chứ trước đó thì ít có. Rành rõi như Vô Kỵ, được đụ gái non (Bất Hối), cho đến gái tơ (Cửu Chân), cho đến gái thanh xuân (Phượng Nữ), cho đến gái kì cựu (Ỷ Ti) ngay từ lúc chàng còn dưới tuổi vị thành niên cho đến bây giờ, và nhất là làm tình với Chỉ Nhược hầu như hàng ngày trên hoang đảo, thì làm sao mà chàng không nhận thấy sự thay đổi đó cho được?

Khi thấy Chỉ Nhược đã mềm người, hai chân run rẩy không còn đứng vững nữa thì chàng đẩy nàng nằm ngửa luôn trên chiếc bàn. Không cần phải cởi quần áo của nhau chi cho tốn thì giờ. Không cần phải hôn hít, âu yếm, vuốt ve, lả lơi với nhau làm gì cho mệt. Hôm qua, vì chưa đạt tới cực khoái với Chỉ Nhược và hồi nãy nút lưỡi với Triệu Minh chưa đã, cơn dâm nứng của chàng đang bị dồn nén không ngừng. Bây giờ là lúc để nó xả bùng ra hết một lần, cùng một lúc. Và lần này thì chàng phải chủ động, như vậy mới đã. Chỉ Nhược vừa nằm xuống là chàng cúi xuống tuột quần nàng xuống đầu gối rồi đè lên người nàng liền.

Chỉ Nhược không còn dẫy dụa, dùng dằng, xô đẩy hay uốn éo gì nữa. Vì nàng biết chuyện gì sẽ xẩy đến. Và cái chuyện đó là cái mà nàng đang hăm hở đón nhận. Và cái chuyện đó nàng biết Vô Kỵ có thừa bản lĩnh để là thỏa mãn nàng. Nàng nằm yên trên bàn, hơi thở dồn dập, đầy vẻ đợi chờ. Khi Vô Kỵ đè lên người nàng thì nàng cứng người lại, hai tay bám chặt lấy thành bàn, hai mắt nhắm nghiền lại, sẵn sàng đón nhận khúc gân cương cứng đâm sâu vào trong người. Nhưng Vô Kỵ lại đưa tay xuống mà giơ hai chân nàng lên cao rồi đẩy ngược lên, cho tới khi nó được kéo lên tới quá đầu nàng. Chàng giữ nó chặt cứng ở vị thế đó. Người nàng như gập làm đôi. Sau đó chàng liền nhẩy lên, đứng luôn lên trên mặt bàn. Chàng nhìn xuống thân hình cong vòng, nóng bỏng của nàng.

Chỉ Nhược để mặc chàng hành động, muốn làm gì thì làm, vì biết nàng sẽ được hưởng một cơn sướng khoái có một không hai trên đời. Ngửa người nằm dưới nhìn lên, nàng thấy chàng đứng xoạc chân sừng sững, còn nàng thì dẹp người xuống bàn, hai chân bị khóa chặt lên tới đầu, quần tụt xuống ngang đầu gối. Người nàng cong cớn, mông nàng nhổng lên, lồn nàng đưa ra, đít nàng chờ đợi – cả ba lỗ đều nằm kề gần vào nhau trong tư thế gập người của nàng. Hôm nay, trong cuộc làm tình này, nàng lại thụ động vì Vô Kỵ đã quá mạnh bạo, dữ dằn. Nàng thở mạnh, sẵn sàng, chờ đợi, cơn dâm tình náo nức tràn đầy trong người.

Vô Kỵ đứng trên bàn nhìn xuống thân hình thon nhỏ, gập đôi của Chỉ Nhược. Chàng dùng một tay giữ chặt cho hai chân trắng bóc giơ lên tới đầu nàng, một tay moi con cu đỏ ối, sừng cứng, phồng lớn tới mức tối đa của mình ra. Chàng nhắm con cu xuống, đầu cu lăm le chĩa thẳng xuống nửa vùng dưới thân thể trần truồng, ghép đôi lại của nàng. Lúc đó Vô Kỵ nhớ tới các bức vẽ làm tình lạc dục, dâm tục với những tư thế giao cấu đặc dị, loạn cuồng khắc trên vách động bí mật trên Quang Minh đỉnh. Chàng chưa bao giờ làm thử tư thế đó vì nghĩ chẳng ai có thể thực hiện được những kiểu cọ tục tĩu và táo tợn như vậy. Nhưng bây giờ trong lúc lửa dục đang ầm ĩ trong lòng, chàng phải thử qua mà thôi. Chàng liền từ từ khụy gối, hạ người xuống, nơi lỗ lồn, lỗ đít và lỗ miệng của Chỉ Nhược nằm dọc kề nhau, cả ba đều lồ lộ, hở rộng dưới đòn cu dài cứng của chàng, như chờ đợi giữa hai chân chàng hãng của chàng…

Không biết Vô Kỵ đã làm gì nhưng trong căn phòng bây giờ chỉ còn nghe những tiếng phản đối lấy lệ như sau, tuần tự phát lên, kèm với những lời rên rỉ, suýt soa không ngừng của Chỉ Nhược:
– Ôi chao, đại ca ơi, chết em, đừng mà, chớ làm vậy, chắc em chịu không nổi…
– Ôi chao, đại ca ơi, chết em, đừng mà, chớ làm vậy, chắc em…
– Ôi chao, đại ca ơi, chết em, đừng mà, chớ làm vậy…
– Ôi chao, đại ca ơi, chết em, đừng mà…
– Ôi chao, đại ca ơi, chết em, đừng…
– Ôi chao, đại ca ơi, chết em…
– Ôi chao, đại ca ơi, chết…
– Ôi chao, đại ca ơi…
– Ôi chao, đại ca…
– Ôi chao…
– Ôi…
– …

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Thông tin truyện
Tên truyện Ỷ thiên đồ long ký
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện cổ trang, Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 06/07/2016 16:22 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô giáo Mai - Tác giả Lê Thị Quỳnh Lan
Tôi lại sofa ngả người ra nằm ngửa mệt lã vì say rượu và cũng vì đã quá nhừ tử sau khi ra bốn lần với Huân. Tôi nằm đó nhì n ngắm cặp trai thanh gái lịch đang bắt đầu những trận tấn công thăm dò. Huân đứng đấy cắn răng chịu trận trong khi chị Quyên nhiệt tình chuốt đẹp con cặc “khoai đầu mùa”. Chị nhắm chặt hai mắt lại, dồn hết nổ lực và kỹ thuật tân kỳ, ngậm cả hai hòn dái Huân mà ăn, mà nút. Rồi chị Quyên vật thằng bé nằm xuống thảm, banh háng Huân ra mà liếm bắp vế, liếm bẹn, liếm vú, và luôn cả lỗ đít. Huân sướng lắm mà không dám la. Anh chàng cắn chặt hai hàm răng lại mà chịu đựng, vì chất men nồng của hail y rượu đã làm anh hùng hơi choáng váng không còn kiểm soát được. Bởi vậy, chị Quyên chơi độc, thết rượu trước, tấn công sau. Hai bàn tay Huân thỉnh thoảng đập mạnh xuống nền đất trông giống võ sĩ đô vật đang bị kẹt thế. Chị Quyên quay ngược đầu lại liếm để có...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt nát lồn Đụ cô giáo Đụ máy bay Đụ tay ba Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện học sinh Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex liếm lồn
Dậy thì quá sớm - Tác giả Lâm Thị Nhã Phương
Mẹ nằm ngửa ra, chờ. Huân chồm dậy. Hình như chàng thấy chàng quá lớn, so vớl thân hình mẹ chắt chiu, bé tý. Huân sững sờ nhìn lồn mẹ, thật lâu. Trắng phau. Không sợi lông. Chàng không “đành”! Hay không dám? Mẹ phải tụ động dang hai bắp đùi ra, cho chàng nhìn rõ cái cửa mình đã ướt nhẹt, chờ đợi Huân vẫn sững sờ, hoang mang. Mẹ phải vói tay, mu mặt chàng xuống. Lúc đó, hai tay Huân mới ôm hai bên mông mẹ, đặt mũi hôn nồng một cái thật yêu. Hơi thở Huân hơi ấm Huân làm lồn mẹ lồng lộn lên, như muốn phực lửa. Nớ nóng rang, đòi hỏi cái gì đó như cặp môi, cái lưỡi ươn ướt của Huân phải tức khắc rà vào... Huân ơi, có nhớ em viết những yêu cầu gì không? Nhớ hả? Thì làm đi. Sao cứ hôn bằng mũi không vậy? Cho anh được hôn nó vài phút nữa, em yêu! Nó thơm quá là thơm, thơm như cái bông mới nở. Chưa bao giờ anh được hân hạnh hôn một cái lồn trinh nào như của em. Huân...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn
Ai hiểu nỗi lòng tôi - Tác giả Kesitinhtramlang
Sau khi chúc cô bạn mới quen ngủ ngon tôi tắt máy vi tính, bà chị đã lim dim ngủ từ lúc nào. Hẹn giờ điều hòa và tắt điện tôi lên giường ôm lấy chị. Không buôn nữa à? Chị tôi thều thào. Vâng, muộn rồi chị a, em tưởng chị ngủ rồi, mà sao nay lại mò lên đây thế? Thỉnh thoảng lên ngủ với thằng em không nó lại buồn. Kể ra thì cũng buồn thật, nhiều hôm chạy xuống định xin ngủ nhờ thấy bà chị ngủ ngon quá nên lại chạy lên. Vừa nói tôi vừa thò tay qua áo mân mê xoa bóp hai bầu vú chị, hai gò vú mơn mởn đầy đặn quen thuộc với hai núm vú nhỏ nhọn kiêu hãnh vươn cao. Lâu lâu không được sờ nên tôi làm khá mạnh. Nhẹ thôi em! Chị tôi nhăn nhó. Hì hì đau hả chị, tại lâu ngày không được làm mà. Rút tay ra tôi lần mò và cởi dần mấy cái khuy áo chị, ánh đèn ngủ màu hồng nhẹ nhàng len lỏi vào từng vùng da thịt mơn mởn. Vòng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện hay Truyện nhẹ nhàng Truyện phá trinh Truyện sex vần A Truyện sinh viên

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi