Tôi chỉ với cái quần mặc vào rồi nằm chờ Thu, biết chắc giá nào Thu cũng qua nên tôi yên tâm, quả đúng như tôi nghĩ, chỉ khoảng 10 phút sau khi Ánh ra khỏi giường thì Thu vén màn chui vào, vừa chui vào chung mền tôi không để nàng kịp nằm đã chồm lên ôm hôn ngay, tay lại làm nhiệm vụ tháo gỡ chướng ngại quần áo trên người Thu, chỉ vỏn vẹ tuần lễ tôi đã thuần thục cách cởi bỏ áo quần thật lẹ trong đêm tối, chớp nhoáng trên người Thu không còn gì, tôi vục mặt vào ngực nàng bú liếm, như sợ thời gian không còn nhiều để bên nhau, Thu cũng gấp gáp hưởng ứng với tôi, quần tôi vừa mặc đã vội cởi ra, tôi chuồn xuống giữa háng nàng dùng mũi hít hà hơi hám bướm của nàng, chưa chi Thu đã nhốm mông chờ đợi, tôi bặm môi hôn khắp mu và khe đã thấy ươn ướt, chăm sóc chu đáo vòng vòng khu vực này thật lâu rồi mới trườn lên trên người Thu, rút hai đầu gối xuống mông nàng, tôi quỳ lên cầm thằng bé như khúc củi nẩy giờ chờ đợi, cạ quẹt dọc theo khe bướm cho trơn trước khi xung trận, Thu dang rộng hai chân chào đón.
Nhẹ nhàng đẩy quân tiến vào vùng cấm đang nhầy nhụa, cảm giác nhận được từ đầu thằng bé khiến cả người tôi căng cứng, Thu cũng không khác gì, hai chân quặp vào mông và hai tay ôm hông tôi ghì vào giữa háng nàng, đồng thời nàng liên tục hẩy cao mông cùng lúc tôi nhấn xuống. Tôi tham lam ước mong sao thời gian ngừng trôi để kéo dài mãi giây phút sung sướng này, chậm chậm đẩy tới kéo lui cho Thu quen dần với thằng nhỏ trong bướm rồi tăng nhịp, không vội và muốn trò chơi kéo dài, sợ rằng nàng cũng như Ánh không để cho tôi xong, nên tôi kềm hãm bằng cách đóng vô 3 lần lẹ kèm theo hai lần chậm rồi ngừng, lúc tôi ngưng lại là để nàng tự hẩy lên thì tôi rút quân ra sát cửa động.
Nhớ lại tối qua, trong phòng ăn làm tôi thèm được diễn lại tư thế đứng thoải mái giữa hai chân nàng mà ôm hông thúc tới rồi ngoáy đầu thằng bé khắp nơi trong hang của nàng, có chú thím ở nhà, tôi không dám chui ra khỏi giường mà xuống nhà bếp, dù sao trên giường này làm tôi yên tâm hơn, vì sau hôm cùng Ánh gây ra tiếng kêu, tôi đã âm thầm kéo rời cái giường xa tường một khoảng và chêm bốn chân cho chắc chắn, sau đó còn leo lên lắc mạnh kiểm soát lại đến lúc không còn nghe tiếng cho yên tâm.
Luồn cả hai tay dưới hai chân Thu đẩy cao hết cỡ cho mông vươn lên và mở rộng hơn, tôi nhốm tới lắc liên tục, chỉ được một lúc thì mỏi tay vì không có điểm tựa phải chậm lại, vẫn để tay dưới đùi Thu nhưng tôi với lên nắm lấy hai tay nàng, nhờ vậy tay đã không còn chịu lực nhiều mà còn có thể đưa mông nàng cao hơn nữa, lúc này Thu nằm gấp cong người hai đùi đưa lên gần tới đầu.
Tôi duỗi thẳng hai chân, người chồm về phía trước như kiểu hít đất, mu của tôi cà sát vào mu nàng, giờ thì thằng bé có thể ngoáy khắp nơi trong động ướt nhòe nhẹt nước nhờn. Tôi vừa có thể hôn môi và cúi xuống bú liếm trên hai ngực nàng mà phần dưới vẫn không ngừng hoạt động, mỗi lần tôi xoay mông đẩy tới là nghe được tiếng ưưư… ử phát ra từ cuống họng nàng. Không muốn dừng lại với một tư thế mãi, tôi co rút hai chân lại, ngồi chồm hổm lên như con ếch nhảy, cánh tay vẫn còn bợ hai chân, và bàn tay vẫn còn nắm tay Thu giữ lại để nàng không bị di chuyển mỗi khi tôi lên xuống.
Thời gian kéo dài bao lâu, tôi không để ý đến, nhưng thay đổi các tư thế làm tôi càng hứng thú hơn mà chưa muốn ngừng, chỉ tội Thu bị tôi vần, nhồi nặn đủ kiểu như cục bột mà vẫn chìu theo. Có thể vì đêm nay là đêm cuối nên cả hai quấn quýt không muốn rời, hang động rung chuyển co thắt đã hai lần, tôi nhận ra được từ thân thằng nhỏ truyền lại, sau mỗi lần như vậy tôi lại ngừng tiến quân, trở về tư thế tôi trên nàng dưới nhưng tôi nhất quyết không lui binh, chỉ ngưng chiến tại chỗ cho nàng phục hồi sức chờ trận đánh tiếp.
Tôi lại bắt đầu thúc quân tiến vào rút ra, rồi đổi từ thế trận này qua trận thế khác mà tôi đã biết. Cuối cùng trong lúc hứng quá tôi lật úp Thu lại, bắt chước như hai con chó dính lẹo mà tôi đã từng theo dõi, kéo nàng quỳ lên, đầu và ngực cúi sát xuống cho mông chổng cao, tôi quỳ gối phía sau tay nắm hai bên xương hông nàng, tay kéo vào mông đẩy ra. Ôi sướng quá, chỉ được một lúc thì hang động lại co thắt làm tôi không ngừng lại được, đóng mạnh liên tục vài cái nữa, gồng cứng người kéo mông Thu thật sát rồi toàn thân tôi rung lên, thằng nhỏ trong hang động cũng giật lên từng hồi.
Người tôi như trái bong bóng để qua đêm xì hơi mềm đi không còn bay lên được, thả lỏng hết cơ thể nằm đè lên lưng Thu mà thở, thằng bé teo lại tụt ra khỏi khe bướm, Thu cũng không khá hơn, thở hổn hển, tuy mệt nhưng tôi sung sướng, cảm giác gần gũi không muốn rời, ước ao mãi mãi được gần bên Thu. Biết là không thể nằm bên nhau cho đến sáng được, nàng và tôi lồm cồm ngồi dậy nhẹ nhàng mặc quần áo, nằm xuống lại bên nhau, tôi ghì chặt Thu vào lòng để chuyền cảm xúc của mình, tìm môi hôn mới bên gò má đã ướt nước mắt, nàng đã khóc vì ngày mai chúng tôi không còn bên nhau.
Mệt mỏi tôi thiếp đi hồi nào không hay, đến lúc Thu ôm siết hôn mới làm tôi thức giấc, hoảng kinh vì trời đã mờ sáng bên ngoài cửa sổ và tiếng động lỉnh kỉnh ở gian nhà ngoài, biết chú thím đã thức tôi không thể giữ Thu bên cạnh được, quyến luyến chia tay nàng trở về bên giường. Chỉ 15 phút sau chú vào lay tôi dậy, nhẹ chui ra khỏi màn sợ gây ra tiếng động làm các em thức, đi xuống sau nhà làm vệ sinh cá nhân xong trở lên đã thấy Thu dọn dẹp giường cho tôi rồi, chắc cả đêm nàng không chợp mắt chút nào.
Ánh cũng thức đúng lúc khi tôi lấy hành lý, rồi cả Cúc và Nguyệt nữa, ra đến sân thì lại thấy thím và cu Chiến đứng đó rồi, vậy là cả nhà hôm nay đều thức sớm đưa tiễn tôi. Nhớ lại lần chia tay mấy năm trước tôi đã khóc lớn tiếng vì không được theo chú thím và các em đi Rạch Giá, lần nay tôi quyết không thể khóc như thế vì dù sao cũng là đàn ông con trai.
Khoanh tay chào thím và ôm mấy đứa em từ biệt, tôi lên xe ngồi bên chú đang cầm lái, cu Chiến đã khóc không cho tôi đi, làm Nguyệt và Cúc khóc theo, Ánh và Thu mặt như mếu, nước mắt đã long lanh chảy, tôi đã hứa hè sang năm sẽ ở lâu hơn. Xe chạy, tôi vẫn quay đầu lại nhìn thím và mấy đứa em đứng vẫy tay, đến khi xe quẹo cua khuất không còn thấy nữa mới quay về hướng trước chùi nước mắt.
Tuy hứa nhưng tôi biết mình khó giữ lời, vì không tự đi một mình được nếu chú không đón, tôi lặng thinh rồi lim dim ngủ gật. Xe ghé đón chú tài xế và anh lơ rồi tới bên xe, Chú ba xuống mua cho tôi gói xôi và ly sữa đậu lành, ngồi ăn sáng vừa nhìn mọi người làm việc, chú tài xế và anh lơ phụ hành khách mang hàng hóa chất lên mui, chú ba trong xe thu tiền cước tiền xe và giúp hành khách lên xe, trời đã sáng rõ, tôi mệt mỏi thiếp đi khi xe rời bến, thôi nhé tạm biệt La Ngà, tạm biệt các em.
… Bạn đang đọc truyện Xa xưa thời còn nhỏ tại nguồn: https://truyendam.org/xa-xua-thoi-con-nho/
Về đến Sài Gòn đã là buổi trưa, hành khách xuống hết chú đưa tôi về nhà cũng vừa tới giờ cơm, cả nhà đông đủ, ba tôi cũng vẫn về nhà ăn trưa, chú ba, chú tài xế và anh lơ xe ăn xong phải trở ra bến đón khách trở về La Ngà, tôi bần thần nhìn xe chạy khuất mới quay vào. Mẹ nhìn tôi hỏi:
– Con đến chú chơi chỉ hơn một tuần chắc nghịch phá lắm hay sao mà coi hốc hác vậy?
Tôi chỉ biết cười rồi lủi đi chỗ khác, chắc do thiếu ngủ nên tôi mới thấy bệ rạc thế. Trở về với cuộc sống hàng ngày không có những trò chơi vợ chồng, không còn Ánh và Thu hàng đêm lén qua giường, tôi có phần nhớ nhung mỗi khi tối đến đi ngủ, chỉ còn biết ôm gối vào lòng mà tưởng tượng thôi. Thời gian trôi qua, nhà tôi lại dọn nhưng không xa chỗ cũ, từ sân sau nhà thương rời ra phía cổng trước ở con đường bên cạnh, trước nhà là chợ, sau lưng là con rạch nhỏ và bờ bên kia là đồn lính bảo vệ khu cư xá sĩ quan, hai bên nhà sát vách với hàng xóm.
Hàng ngày tôi vẫn được ba chở đi học, trường của tôi nằm ngay cổng sau của “Thảo Cầm Viên” trên đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, sát bên cạch là trường nữ sinh, tuy gần trường nữ sinh nhưng lại không có cơ hội gặp vì trường chúng tôi vào lớp sớm hơn 30 phút và ra về trước 30 phút. Tôi học buổi sáng còn chiều thứ 3, 5 và 7 hàng tuần đi cùng anh ba học nhu đạo tại võ đường Quang Trung của thượng tọa Thích Tâm Giác, còn chiều thứ 2, 4 và 6 lại học võ Thiếu Lâm trên đường Võ Duy Nguy. Cũng chỉ vì từ khi dọn nhà tới khu chợ này, chung dụng với nhóm khác xóm mà tôi chưa có bạn, đôi lúc tôi đã ra tay tả xung hữu đột mỗi khi bị khiêu khích. Giống như ma cũ bắt nạt ma mới, tôi nào có chịu thua, đã ra tay tẩn cho thằng đầu xỏ phải vào nhà thương, vì chuyện này mà mẹ tôi bồi thường rất nhiều tiền thuốc cho gia đình nó, từ đó mẹ bắt tôi đi học võ, bà giải thích: “Thứ nhất khi biết võ sẽ không ra tay đánh người bừa bãi, thứ hai cả xóm biết anh em tôi học võ nên tránh gây sự”. Quả đúng như những gì mẹ tôi nói, sau khi học võ một thời gian, tôi bớt hung hăng và mấy thằng trong xóm kiêng nể đã tới làm quen.
Đêm mùng một tết năm đó sao nghe pháo nổ xa xa vọng lại suốt không ngừng, mờ sáng mùng hai đã nghe thấy tiếng gõ cửa gấp gáp, ba tôi ra mở cửa đã thấy cả gia đình chú ba tay sách nách mang. Chú kể lại ngay trong đêm 30 rạng sáng mùng một đã có cuộc trạm súng của hai bên, mãi đến chiều mùng một, gia đình chú ba mới thoát ra khỏi vùng giao tranh, tài sản chỉ còn chiếc xe đò cũng là phương tiện để chạy về Sài Gòn.
Gặp lại các em trong hoàn cảnh lo âu sợ hãi, nhà thì không rộng lắm nhưng ba mẹ sắp xếp cũng dọn, phòng của anh em chúng tôi nhường lại cho chú thím, cu Chiến và Nguyệt. Hai đứa em của tôi qua ngu chung với chị hai và chị tư, anh ba phải tham gia “nhân dân tự vệ” hàng đêm phải ra trụ sở ngủ và chia phiên canh gác, còn ngoài phòng khách có hai cái bàn dài và lớn được ba tôi và chú dùng bao cát chất chung quanh và phía trên làm thành hầm trú ẩn đủ chỗ cho mọi người, chỗ tôi ngủ là phía trên hầm đó, còn Ánh, Thu và Cúc phía trong hầm, tôi có nhiệm vụ là nếu có chuyện xảy ra thì phải dọn dẹp chướng ngại vật và phụ thu xếp trong hầm cho gọn để mọi người vào trú ẩn, chiếc xe đò của chú đậu ở bên kia đường nơi bãi đất trống bên chợ, và chú mỗi đêm phải ra ngủ trên xe để coi.
Bên kia bờ đã có một đại đội BĐQ về đóng rải rác theo chiều dài của con rạch, chúng tôi ra sau nhà nhìn về hướng đang có cuộc chiến, theo dõi máy bay trực thăng bắn xuống, khói lửa khắp nơi. Trưa mùng bốn chú năm ghé nhà xem tình hình và báo cho biết gia đình chú cùng chú tư vẫn an toàn, rồi chú vội vã trở về ngay sợ chiều tối khó di chuyển, vì giới nghiêm 24/24 hạn chế đi lại.
Với bản tính con trai, tôi leo lên nóc nhà để theo dõi trận chiến chung quanh, mẹ tôi lo lắng mỗi khi thấy tôi trên đó, đâu riêng gì tôi, nhìn quanh trên nhiều lóc nhà khác cũng có người cũng như tôi, cũng may là khu vực nhà tôi bình an vô sự, tuy súng nổ mọi nơi trong thành phố. Trường học đóng cửa, ngoài chợ đã có nhiều gia đình tỵ nạn đến ở trên những xập hàng khô ráo vì chợ cũng không họp, thím và mẹ lo nấu ăn tiếp tế giúp đỡ cho họ, nhà thương mở cửa tiếp đón cả những người bị trúng đạn, đau yếu và luôn cả những bà bầu. Đầu đường chướng ngại vật được dựng lên và luôn có “nhân dân tự vệ” canh gác, tự nhiên được nghỉ học lại không thể đi đâu chơi chỉ quanh quẩn gần nhà riết đâm chán, suốt mấy ngày qua âu lo vì cuộc chiến mà tôi quên mấy cô em họ của mình.
Mới gần một năm không gặp, Ánh và Thu đã thành hai cô thiếu nữ thấy rõ nét với ngực và mông, vì nhà đông người, tôi không có cơ hội gần gũi cả hai, phần muốn tránh lôi kéo Cúc nhập cuộc, mỗi khi ngồi trò chuyện hay chơi đều có tất cả anh chị em tôi cùng tham gia. Tối đi ngủ tôi không dám chui xuống phía dưới chỗ 3 cô em họ ngủ do ngại Cúc.
Trong nhà chỉ còn tôi là phái nam lớn nhất, ba tôi, chú và anh ba ở ngoài trụ sở “nhân dân tự vệ” không ngủ trong nhà. Có lần trong đêm tối mới khoảng 11 giờ cả nhà phải chui vào hầm trú vì có tiềng súng lớn nổ rất gần, sau khi dọn dẹp mọi chướng ngại vật chung quanh và nhảy vào hầm phụ cuốn màn cho gọn rồi bước ra hướng dẫn mọi người vào hầm, tôi là người sau cùng chui vào, và vô tình ngồi giữa Ánh và Thu, được dip, tôi không dễ bỏ qua, luồn hai tay qua hai bên háng của Ánh và Thu thăm hỏi, chỉ phía ngoài quần thôi chứ không dám bỏ vào phía trong, cùng nhờ trời tối và chúng tôi kéo mền đắp che đi, tay tôi vuốt dọc khe bướm nhưng khó cảm nhận được rõ, sau một hồi sờ mó tôi mới phát giác ra là cả hai nàng đã mặc quần lót, không như những ngày trước con nhỏ chỉ một quần một áo, cũng phải thôi, tôi bây giờ cũng mặc quần lót không còn quần đùi, vì đi học mặc quần tây phía trong là quần lót không bị cộm.
Tất cả đều rung sợ chì trừ mẹ và tôi là còn bình tĩnh, im lặng nghe ngóng, tiếng súng cá nhân nổ ở hướng sau nhà, phía bên kia con rạch, nghe phân biệt rõ ràng tiếng súng AR15 với AK47 (khi có dịp ban ngày tôi hay chạy qua bên kia rạch chơi với mấy chú BĐQ, được nghe kể chuyện đánh trận và kinh nghiệm với tiếng súng để đoán ra hỏa lực, trước đây mấy chú chỉ dùng CARBINE M1, CARBINE M2 và M1 GARAND, nhưng trước tết được trang bị AR15 gọn và nhẹ hơn). Ngoài đường có tiếng loa kêu gọi mọi người tìm nơi trú ẩn trong nhà, không ra đường trong lúc này. Mẹ tôi và thím lo lắng cho ba tôi, chú và anh ba không biết ra sao, tiếng chân chạy qua chạy lại phía ngoài làm mọi người trong nhà càng lo sợ hơn.
Tiếng súng từ từ xa và nhỏ dần, biết là cuộc chiến không còn uy hiếp tới khu tôi ở, ba tôi tạt qua nhà cho biết tất cả bình an, mọi người trở về chỗ cũ, riêng 3 cô em họ của tôi vẫn còn sợ không dám nằm xuống ngủ, giăng màn lại rồi mà vẫn không chịu nằm xuống cho dù có trấn an là đã có tôi nằm phía trên. Rốt cuộc tôi phải lấy mên gối vào màn nằm chung phía ngoài cửa hầm và dưới chân mấy cô em, lúc đó 3 cô mới chịu nằm xuống ngủ.
Nằm gần các cô em họ tôi không tài nào ngủ được, trong lòng cứ hối thúc hành động nhưng lại rụt rè vì không được riêng biệt, thật lâu sau đó mới nghe được tiếng gáy nhẹ của Cúc, tôi trườn tay lên phía trên chỗ Ánh nằm vuốt vào bờ mông, nàng có phản ứng đưa tay nắm lấy tay tôi bóp nhẹ, kéo tay nàng về phía mình ra dấu, nàng hiểu ý, nhẹ di chuyển, chui xuống nằm cùng chiều.
Tôi vội ôm tìm miệng nàng hôn, nàng hưởng ứng dưa lưới vào miệng tôi, lâu ngày mới gặp lại, mùi hương trong người nàng toát ra vẫn như xưa làm tôi ngây ngất. Luồn tay vào áo nàng đưa lên ngực, đụng phải áo lót tôi bối rối không biết cách nào để tay chạm vào bầu ngực nàng, loay hoay một hồi phìa ngoài áo lót, cuối cùng tôi phải đẩy dồn lên phía trên để hai bầu ngực nàng được tự do.
Ngực của Ánh lớn và mềm mại hơn trước, bàn tay tôi úp lên không hết, cúi xuống há miệng ngậm lấy đầu ngực bú liếm nhẹ, tay xoa bóp ngực bên. Ánh ưỡn người về phía trước, tay ôm đầu tôi ghì vào ngực nàng, không vội vã, tôi rút một tay lần xuống bụng nàng, xoa từ bụng đến mu bướm phía ngoài quần, nàng hóp bụng lại cho tay tôi dễ trườn qua lưng thung quần, xào xạt dưới lóp quần lót mỏng và trơn láng, lông trên mu bướm lợn cợn dưới lòng bàn tay tôi, ngón tay giữa miết nhẹ dọc theo khe bướm, nước nhờn đã thấm ướt qua lớp quần lót nàng. Đã tới lúc chạm tay vào da thịt nơi giữa háng của Ánh, lách tay qua lưng quần lót đã chạm vào đám lông rậm rạp hơn trước, cửa mình nàng đã thực sự thành người lớn giống như tôi đã từng nhìn thấy của chị Hai và chị Sáu giúp việc khi trước.
Tự nhiện làm tôi có cảm giác khác lạ không còn là trò chơi vợ chồng xa xưa nữa, dùng cả hai tay kéo quần ngoài và quần lót của Ánh xuống tới quá đầu gối để cho hai chân nàng mở rộng, vục mặt vào mu bướm, hít thật sâu cái mùi khích thích tỏa ra từ nơi hang động. Hôn trên mu lông (lúc đó vẫn chưa biết dùng lưỡi), rồi hôn dài xuống khắp khe động, nàng hẩy mông lên chờ đón, chui trở lên dùng miệng chăm sóc bầu ngực nàng nhưng một tay tôi vẫn úp lên khe bướm. Ngón tay giữa đã trơn ướt đầy nước nhờn từ từ tách hai cánh bướm chui vào khe, Ánh cuống quýt nhấc mông lên cho ngón tay được vào sâu hơn, tôi xoay lòng bàn tay đảo khắp vách hang động, như thằng mù dùng tay để nhìn đồ vật, nước đổ ra chèm nhẹp ướt hết cả bàn tay, tôi chồm nằm đè lên người nàng vội vàng tụt cả quần đùi lẫn quần lót xuống quá gối, nhốm mông tôi cầm thằng bé định đút vào khe, như giật mình Ánh vội vàng dùng hai tay cản lại, nàng hổn hển nói bên tai tôi:
– Đừng cho vào nhé anh.
Tôi thắc mắc không biết tại sao nàng có phản ứng như thế:
– Sao vậy? Sao em không cho anh đút vào?
– Ánh đã có kinh rồi sợ sẽ mang bầu thì chết!
Tôi lạnh khắp sương sống, chút xíu nữa là mang họa vì không kìm hãm được ham muốn làm mờ đầu óc, chợt nhớ là mấy tháng qua nhiều lúc thèm muốn hoặc mỗi lần nhớ lại lúc gần gũi với Ánh và Thu, tôi đã từng dùng tay sục thằng bé cho đến khi hắn khóc, mới đầu chỉ có chất nước trong như khi mình bị sổ mũi bắn ra, nhưng hơn hai tháng nay đã đổi thành màu đục gần như nước cháo và lại có mùi tanh, lời cô Ngân giải thích lúc trước cho tôi biết mình đã có những em bé nhỏ lý tí hơn hạt bụi trong bụng rồi.
Dù sao Ánh lanh lợi và có lý trí hơn tôi nhiều. Chỉ còn cách đè nén lại tính sau, cả người tôi vẫn còn phía trên thân thể nàng, cà thằng em trên mu cho đỡ ghiền, miệng hôn hai tay không ngừng vò nắn trên cặp ngực. Ánh cũng biết là tôi phải tìm chỗ phát dục nên thông cảm, nàng ôm tôi thật chặt, một tay xoa trên lưng như an ủi vỗ về. Càng nằm trên người nàng cà tới cà lui tôi càng khó chịu, nghêng người nằm xuống bên cạnh nửa dưới chiếu nửa trên một bên thân nàng, tôi không xong thì phải để cho nàng thoải mái.
Cúi xuống bú mút cặp ngực còn tay thay thằng em chăm sóc cho bướm, mơn trớn một lúc phía ngoài khe, nước vẫn còn ướt dễ dàng cho ngón tay giữa lách hai bên thịt để chui vào trong thân bướm mềm mại, bắt đầu ngoáy nhẹ rồi từ từ ấn sâu vào, khi chiều dài ngón tay vào hết, đầu ngón tay đã chạm nhẹ tới khối u nhỏ nằm tận cùng trong khe, cùng lúc Ánh nhốm mông tay xiết đầu tôi ép vào ngực nàng, biết là đã chạm vào nơi nàng thích, tôi nhẹ nhàng dùng lòng trong của ngón tay, tránh chạm móng vào để đi chuyển chung quanh khối u từ trên cho tới tận gốc, người Ánh như tung lên từng đợt mỗi khi ngón tay tôi chuyển động phía trong.
Cho thêm ngón tay chỏ vào phụ lực, liên tục xoay chung quanh khối u đó, âm thanh như tiếng rên nhẹ bị kìm hãm trong cuống họng nàng phát ra, buông ngực nàng, tôi chồm lên tìm miệng hôn để cản bớt tiếng, người tôi thẳng lên thì ngón tay không còn chạm vào đáy hang động được nữa, làm nàng giảm bớt hưng phần. Lúc này chân của Ánh đã dang rộng, quần không còn vướng víu phía dưới, chẳng biết nàng thoát chân ra khỏi cả quần ngoài và quần trong khi nào.
Cong hai ngón tay lại như móc câu, tôi thục vô kéo ra từ chậm tới lẹ dần nơi cửa mình của Ánh, tiếng lép chép do nước nhờn chảy nhiều cùng hai ngón tay của tôi gây ra vang lên trong đêm, sợ quá tôi phải chậm lại tránh làm thành tiếng, móc quẹt tay trong khắp vách hang động nhỏ bé nhầy nhụa nước, vô tình tôi chạm phải múi thịt nằm như xếp lớp phía trong dưới mu, làm cả thân người Ánh rung bắn, nàng như muốn nhả miệng tôi ra để rú, vội mút lưỡi nàng thật mạnh kéo qua miệng mình đồng thời cứ chỗ múi thịt đó tôi khai thác, mới đầu còn xoa nhẹ, theo phản úng của nàng tôi tăng dần lực, cuối cùng ấn mạnh vào và day, Ánh há lớn miệng, lưỡi vẫn bị tôi hút giữ chặt phát ra tiếng “Ứ… ứ… u” thật dài, cơ bụng gồng cứng vài giây rồi co giật toàn thân cùng hang động, nàng kéo tay tôi ra khỏi khe bướm ướt sũng. Nhả lưỡi ra cho nàng thở, tôi nhẹ ôm Ánh vào lòng chia sẻ cảm xúc, im lặng bên nhau một lúc, nàng ngồi dậy mặc lại quần sửa lại áo, tôi cũng kéo quần lên dù thằng bé còn đang cứng đơ, nằm xuống ôm tôi hôn rồi nàng lên tiếng bên tai:
– Ánh thương anh quá…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Xa xưa thời còn nhỏ |
Tác giả | Quang Đô |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện học sinh |
Ngày cập nhật | 27/04/2020 21:11 (GMT+7) |