Đã thế một bàn tay chú còn tham lam bóp cái vú chưa cắn làm cho cái quả sữa nát nhoẹt nát nhoe, khiến tôi mới xung thiên xung địa lên hết chịu nổi. Bực quá, nổi cọc, nên tôi văng tục: Cắn thì cắn nhè nhẹ thôi, bóp thì bóp một vừa hai phải, làm gì đau điếng, đéo họ, đếch chơi nữa.
Chú vẫn nhồm nhoàm cái miệng nhèo nhẹo đeo nơi vú và bàn tay vẫn làm móp méo cái vú kia ra, nhưng cũng cố lụng bụng đáp: Đéo cái con cặc, đú họ ông mút và bóp sướng bỏ cha còn bày đặt cự nự. Sao mẹ con nhà nẫu giún nhau thế không biết, ông giả vờ ngưng là lại nói khích.
Tôi cũng cự nự ra trò: Này, đừng vơ đũa cả nắm nhé! Tớ thì cứ nằm khểnh ra còn hơn, để vú thỏa thuê, lôn phơi phới, tớ cóc mời chào ai, mệt. Chú còn lải nhải: Như bà mẫu chị cũng vậy, vú đang xệ mềm èo, tớ mò vào tớ hôn tớ hít, tớ cắn, tớ độp, mẹ tổ chúng căng cương ngay lên như mâm xôi, ụ mối.
Vậy mà ra cái điều bất cần, nheo nhẻo gắt như mắm tốc giầm thêm tỏi: Đây đang cáu nhé, sục vào chỉ tổ làm nhau bực thêm thôi. Thế nhưng tớ lì tớ cứ bám rịt tớ ngậm, tay tớ rần rần cứ bóp tới nơi thì cụ bà doãi ra, thở hắt: Bực bỏ mẹ mà ông đeo bám khiến không chịu được.
Miệng bà rong rỏng nói thế mà lại xúi tớ: Muốn ăn tiệc thì cởi vứt bố xống áo ra, cú lùng nhùng làng nhàng, đã vướng cái này cái khác, lại còn bị quấy quá vì cái miệng cái râu, gay cách chi là gay. Chú nói xong ra vẻ đắc chí: Mà kể cũng lạ, nghịch đàn bà được họ phản kháng mới thấy hay, chứ mụ nào cũng đuỗn ra cho mình khua toáng loạn thì lại mau chán.
Rồi chú ghé vào tai tôi thì thầm: Các bà càng chống trả thì mình càng mau nứng cặc. Chưa chi chú gạ gẫm tôi: Không tin, nhỏ thử sờ cu chú coi nó có ngỏng vều lên chưa. Thâm tâm tôi cũng muốn bỏ thầy mà còn giả tảng: Ui, nó nứng thì kệ thây nó, mắc gì tớ phải khám, nó muốn thì nó vào đút cái nơi nó vừa rút ra, chứ đây chẳng cần.
Chú có vẻ xót xa vì câu nói ẩu xị của tôi. Chú cắn một phát thật mạnh, tay bóp nhoét cái đầu vú đang sưng mà sửng cồ lên tiếng: Mày có câm cha mồm lại không, hay muốn ông tọng cả cái dùi cui vào họng mới chịu nín.
Tôi ớn ngập đầu, chỉ sợ chú giận mần thiệt nên phải vả lả: Đàn ông gì mà chút xíu cũng giận. Thì ai nói cứ nói, hổng đúng thì thôi, can gì phải quặc lên như thế. Chú còn tức: Ông gia ơn cho còn hoạnh họe, ông địt mẫu thì vẫn địt, nhưng còn mày chú có thương chú mới mò ra địt ơ ghen, mày sướng giàn trời còn ra điều hông, hông, điếc cả lỗ nhĩ.
Chú làm vui ngay được, nên lầu bầu tâm sự: Chú nói thật, chơi lồn bà già đã ngon, nhưng đéo lồn nhỏ thì hay hơn. Nó vừa bót, vừa gặm thun thút, nước nôi lại dầm dề, trơn và kêu chí chách, đụ đã tê cu mà nghe tiếng còn du dương nên cưa hoài hổng chán.
Tôi hứ lên phê bình: Đụ đéo mà chú làm như cưa gỗ, chú diễn tả nghe coi bộ ngon ơ, nhưng hồi chiều chú nắc tôi đau bỏ đời, sướng đâu mà bót, thun hay đầm đìa, dóc tổ. Chú đâu đã chịu nhượng bộ: Thì lần đầu ai chả thế, ví như miếng vải xé toạc nó phải kêu ré lên chớ, nhưng rồi có xé tiếp nó lại êm ru. Đâu mày để chú nắc cái thứ hai coi chú nói có đúng không?
Ra vẻ tò mò tôi cũng muốn khứng chịu cho rồi, song bản tính con gái như thế, cứ câu dầm gây mưa nổi bong bóng cho đàn ông nó quến. Tôi lửng xửng hỏi khùng: Rủi như hông đúng phoóc như chú nói, liệu lúc ấy tôi biết ăn vạ ai, mà dẫu ăn vạ chú cũng đâu có nghe mà rút cu ra hầy.
Chú cau măt muốn chửi: Nói chiện với con nít tức tràn hông. Đú mạ, nó muốn được nắc bằng chết mà còn bởi, tại, thế, vì nghe ghét cách chi. Và chú thẳng rẳng hỏi tôi: Bây giờ mày muốn tao đụ hay để tao trở vô trỏng?
Đến lượt tôi phải nhượng bộ: Chú muốn dzô trỏng thì dzô ai cản nà, nhưng chú nói để chú bày mà chưa chi lảng đi rẹc liền thì hóa ra chú hổng giữ lời sao? Chú chậc cái miệng, râu rung vít vát, và áp vô hối: Đâu xoay đít qua, tao nắc đại nắc đến, còn vô để bả thức giấc ra kiếm, cả hai trọc hết đầu tới nơi.
Hăng là vậy mà nghe chú chỉ vẽ tôi cũng thấy dị. Tôi nói đùn việc: Muốn đụ thì phải tự tay bày mâm chén ra chớ, của đâu sẵn lột tè le để thiên hạ hưởng heng. Chú lắc đầu quầy quậy rồi chộp lấy mông tôi xoay rột và nhanh tay lột quần, lột sịp.
Chú tắc tắc cái miệng như thưởng thức múi xoài, múi sầu riêng mới bóc, tôi nghe loang thoáng: Đú mạ, trắng nõn, làm con cu tức rực. Chú đã bíu được hông tôi, nhấn cho đầu cúi xuống trước và đinh nhón nhón leo lên, tôi la toái loái: Chơi thì cũng nằm xuống chớ ai lom khom như chó dzị.
Chú bật cười: Thì kiểu chó chớ còn gì nữa. Để tôi yên tâm chú lại khẽ khàng thuyết phục: Nhỏ để chú bày cho, kiểu này cũng năm bơ oan lắm, nhiều bà thích mà chú chưa cho tập trận. Chú cưng nhỏ lắm nên mới áp dụng ngay để nhỏ học mau thành.
Tôi cũng ưng chứ bộ mà còn cố trêu chú lần chót: Vậy chú đã chơi kiểu này dzí bà mẫu cháu chưa. Có lẽ tại đang ham nên chú nói béng hổng kịp giữ: Đủ kiểu, kim kê ấp noãn, khỉ bồng con, sấu trườn bãi, vác cày qua núi, đẩy xe bò, dắt chó đi rông, hổng thiếu.
Chợt chú nhận ra cái hớ hênh nên tạt ngang: Ối, đụ hổng lo đụ, hỏi tùm lum làm chú nói bậy nói bạ. Tuy vậy để lấp liếm, chú kềm hai mông đít tôi và lúi húi chêm đầu cu lần xần nơi lỗ đít, quết một nhát xích xuống, rà rà quanh hai mu, bành chúng ra.
Đến khi thấy cái đầu khấc lo le nơi chỗ lỗ thì chú ấn từ từ vào khiến tôi hồi hộp nín thở. Nói nào ngay tôi cũng sợ. Chú biết ý nên đâm chậm và hổng nôn. Hai mu hé rộng dần, đầu cu vô chừng nào tôi nghe nóng chừng đó.
Kịp lúc chú thở phào ra thì tôi có cảm tưởng cả khu đít tôi như bị một cái cọc cắm thiệt sâu. Tôi thở phào ra, chú nhanh nhảu hỏi: Có đau hôn? Tôi nói láo: Bớt bớt, nhưng sao nó tê tê ở trỏng. Chú biết tỏng tòng tong là tôi chịu đèn, song chú cũng khôi hài ra phết: Ờ thì nó phải tê chớ, có tê thì lúc nó nắc nhỏ mới thấy đã.
Kèm với lời dụ dỗ chân tình, chú vói hai vú tôi lấy nề mà bắt đầu nắc. Khởi sự chú kéo ra đút vô, khi thấy bôi trơn và không va vấp thì chú gò người bóp chặt lấy hai vú mà dọng còn hơn dọng pháo. Tai tôi ù hết trơn, tôi ví như con bò bị gông mà cắc cớ tay nài nhảy lên ngồi bên mông nên ì ạch nặng ui là nặng.
Chú nắc dồn dập, vừa đụ vừa la nhói nhói: Sướng bay, đã bay, nứng bay, đụ má, đụ chi mà ngon tổ nội. Tôi nghe lại thấy êm tai mới lạ nên vào hùa giục giã chú: Nắc cho chết mẹ nó đi, đồ gái già mồm. Chú quết cối nào cối nấy cho sâu, cho ngập lút cán vào, để nó chừa cái thói đỏng đảnh. Mẹ kiếp, mùi đời cay đắng mà êm đềm cách chi, chú giúp cháu đâm cho đổ ghèn đổ nhớt ra đi.
Tôi thấy chú gò người, choàng hẳn lên mông tôi, có lúc tưởng hai chưn chú bị giở hổng lên, nhưng chú vẫn nắc dòn dã. Tôi quằn người ra địu chú vì cái lồn tôi cũng sướng rân, tôi chỉ muốn bóp nát cu chú ra mới hả cơn dâm dật.
Tôi hét từng canh: Đụ dở ẹc, cháu chưa hết đã ngứa, vậy mà khoe tài khoe cán vung vít cả lên. Chú có vẻ ức nên chú bò đeo dài lên lưng tôi, vần hai đầu vú đau ơi là đau, mà dập, mà tống, mà pháo, mà nắc, hổn hển thở, càm ràm la: Tao dở, tao ngu, tao đần, đù má nhưng tao đụ được mày nghen nhỏ. Mày lèo phèo tao nghiền cho vỡ hết vú ra, còn lồn mày tao xỏ que nướng hổng còn một mẩu.
Tôi ớn thật sự, nhắm tịt mắt lại mà tự rủa thầm: Đồ ngu, chọc chi cho ổng giận!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuổi động cỡn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Phá trinh lỗ đít, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện phá trinh, Truyện sex bú lồn, Truyện sex cho con gái |
Ngày cập nhật | 26/04/2020 01:03 (GMT+7) |