Và như bà mẹ cho con bú, Bốn phụ nâng từng cái vú lên cho tôi nút hả hê. Tôi mút thiệt sâu, cái núm vú lầy huầy trong cửa miệng, Bốn hơi nhỏm lên để kê vú sát vào và xoa tóc tôi nói đớt : bú đi, bú no đi rồi em thưởng. Tôi giụi mặt vào hai bầu vú, rúc vào giữa rãnh hít lấy hít để mùi thịt da của cô. Rùng rùng tôi nghe máu chuyển mạnh trong huyết quản. Tôi say sưa nên vớ được thứ gì là xài thứ nấy, lúc thì chót mũi, lúc thì bờ môi, lúc hàm răng, lúc bàn tay, tôi cắn, tôi măn, tôi nhằn, tôi nút.
Bốn điếng người, vặn ngực hào hển. Tôi bú cắn mà tay vê không bỏ sót cái vú còn để không. Bốn kêu lên như con mèo được ve vuốt. Nàng nói gì đâu tôi không nghe rõ chỉ thấy rít lên như bị lể gai. Có lúc tôi cắn nhay cái núm vú lâu quá thì Bốn loạng quạng hết ôm, hết lắc đầu tóc tôi, úp vít vào ngực và kêu ông ổng : ui, em sướng. Tôi như người cầm quân được ca tụng nên quần Bốn nhão nhừ.
Bốn cùng với tôi lặn ngụp trong tình ân bể ái đến quên cả mọi việc. Bốn lúc nào cũng rên rỉ, lụp chụp lôi vít tôi dự vào cuộc truy hoan, không để cô bị lơ là, xao lãng. Tôi quần cặp vú cô lúc cứng lúc mềm, hai cái núm lúc sưng lúc xẹp. Miệng Bốn kêu âu âu, đả đớt vì bị tôi vê, xoa, lăn, bóp đến nổi u nổi sần.
Bỗng trời đổ cơn mưa, giấc về tối nên mưa càng lớn và hạt to nặng chịch. Tiếng mưa đập lên mái tôn như từng nhát búa tạ đùng đùng. Bốn kêu lên sợ hãi, cô ôm chặt lấy tôi, giúi đầu tôi vào giữa rãnh vú cô, chà đi chà lại. Tôi ngộp bằng chết mà lại thích, hơi hướm nồng nồng từ giữa hai tảng thịt mềm và thơm của cô như một lá ngải đẩy tôi trôi lăn vào mộng. mị. Tôi rúc còn hơn bầy chuột rúc miếng bơ, Bốn ôm ngấu ôm nghiến lấy tôi, quơ quào, hấp tấp.
Cô kêu lên : em chết mất, anh ơi. Kêu chết mà cứ nẹp chặt khuôn mặt tôi vào từng bên vú lăn lăn lóc lóc. Tôi vừa hít vừa hôn, vừa sờ vừa soạng, vừa bóp vừa nắn, vừa ngửi vừa xoa, vừa bú vừa cắn, nhàu nhàu không nghỉ. Bốn bật cao lên như cánh cung rồi lại đổ uỵch xuống như tàu lá, hai cái vú hết bị cắn nhay lại bị vê thành cục, lọn làm Bốn châu châu sợ mất.
Cô nhỏ nhẹ gạ gẫm tôi : anh bỏ quách chị ấy đi về với em, tụi mình yêu nhau mãi thế này. Tôi gạt đi : đừng nói bậy, vợ anh có lỗi gì mà bỏ, còn em có lỗi rành rành không lo tu tỉnh đi, lại lôi anh vào căn tội. Bốn phụng phịu có vẻ dỗi : nói chuyện với anh chán bỏ mẹ, lửng khửng lừng khừng nên mới lạc nhau.
Tôi đau đầu vì cái lời buộc tội nhai đi nhai lại. Tôi cáu gắt : em mà còn lăng nhăng kết tội anh thì anh không đến với em nữa. Bốn sửng cồ, hất đẩy mặt tôi ra : anh cút đi, tôi không khiến. Mắt cô đỏ vằn vện, cô bảo : tôi truyền đời cho anh biết, tôi đến mách với chị là anh gạ hiếp tôi. Tôi sẽ kể vanh vách anh bú vú tôi ra sao, bóp lồn tôi ra sao và anh nắc tôi huỳnh huỵch thế nào. Hẳn nhiên tôi sẽ thêm thắt vào là anh khen địt tôi sướng gấp trăm lần chị ấy, cho bả đạp đuổi anh cho rồi. Chừng đó mất cả vợ lẫn tôi, cho anh tởn.
Tôi quả sợ thật. Tôi nghĩ ai chớ Bốn là không trệu đằng nào. Cô đã gan trời dám bò đến nhà tôi thì có chuyện gì mà cô từ nan. Tôi phải xuống nước xoa dịu : tại em chứ, hai đứa đang yêu nhau mà em cứ nói chuyện không đâu. Bốn còn hỏi thêm : anh sợ hả. Tôi công nhận : tay nào đi ăn vụng mà chẳng sợ. Có đâu như mấy bà trốn chúa lộn chồng còn bô bô như mình gia giáo.
Bốn thùm thụp đấm tôi : ý, anh nói xấu em. Thế rồi cô hùng hổ nhào lên đè vật tôi ngã ngửa và ngồi gác luôn háng lên bụng dưới tôi thật mạnh. Thằng cóc cắn của tôi đang sừng sừng bị đằn đầu xuống buốt cách gì, tôi cố lách để nó chuồi ra khỏi kẽ mông Bốn, nhưng cô đoán ra đè giữ làm nó khổ sở. Bốn day day hai mông làm thằng bé ú ớ kêu đau. Bốn thấy nước mắt tôi ứa ra, đã chẳng xót xa thì chớ còn ca cẩm thêm : cho anh chết luôn để đừng nhóc nhách chê bai, nói xấu em.
Tôi đau thấu mây xanh, khúc gân trật trầy giữa kẽ mông Bốn còn bị giận oành oạch nữa chứ. Tôi phải buông hai tay ra bợ mông Bốn nhấc lên, nhưng cô rị người không cho. Tôi phải năn nỉ : tha cho anh đi, kẻo em đè lâu nó liệt luôn thì hết làm ăn gì được. Chỉ lúc ấy Bốn mới hoảng, vội xê đít ra, vơ chụp lấy thằng nhóc mà hỏi tía lia : có sao hôn, anh.
Tôi cố giữ cho nó xìu mà bắt tội Bốn : thì đó, em lắc em láy mà nó có nhúc nhích gì nữa đâu. Và như vớ được chân lý, tôi nói : âu vậy cũng xong, để em hết đến nhà tôi quấy rầy mà tôi cũng hết đi hoang dối vợ nữa. Bốn quính lên, hứa hẹn : em cam đoan không làm tình làm tội anh nữa, anh đừng làm em sợ. Rồi cô ặp khúc gân rê rê lên môi, hôn hít, dỗ dành : ngoan đi cưng, đừng dọa chị.
Cô chà tới tấp khúc gân theo đường viến vành môi và kê sát vào mũi hít lấy hít để. Tôi vẫn cố kềm không cho nó cứng hẳn. Bốn lo nên thổi phù phù và kê ngay miệng vô mà nút hi vọng nó sẽ hồi lại. Tôi bắt tức cười quá, đàn bà lủng nhủng như vậy đó, mình găng thì họ lấn tới, mình ỳ ra thì họ lại xun xoe.
Thâm tâm tôi cũng muốn Bốn ngậm thằng em, nhưng không lẽ mở miệng để cô nắm được thóp. Tôi khề khà chẳng ra cứng chẳng ra mềm, Bốn nghĩ sao vội dùng hai môi ngậm và bặp bặp như người hút xì gà. Tôi tiện đà cũng ấn nhích thằng bé theo, Bốn mút say sưa, tôi hết giữ được phải nổi gân lên cứng ngắc.
Bốn đang bú cũng lộm cộm phát lên tiếng : nó cứng lại rồi. Và cô quì lom khom bợ lấy gốc ở hai hòn dái mà thụt khúc dồi vô ra mau hơn. Tôi nổi cơn nên đang nghĩ là nắc ở lồn Bốn, tôi đâm uỳnh uỳnh. Có lúc cái đầu khấc sật sừ đâm vào tuốt đâu đó, thấy Bốn nhợn nhợn như bị nghẹt. Tôi vội kéo lơi thì thấy nước miếng lẫn thứ gì bám đặc khúc dồi ngó ê càng.
Tôi nhìn đít Bốn nhoi nhoi, một chút lông loe ngoe dập dình ẩn hiện. Tôi lòn một tay phía trước, một tay phía sau bụm trọng giữa háng Bốn mà móc xoa gây cho Bốn hứng thú mút thêm vô. Chu choa, thứ gì ướt nhẹp, tôi vớ đúng cái sẹo mà nhớt bám đầy tay. Tôi đằn bàn tay ở mông xuống còn bàn tay kia thì móc ngược lên, cả Bốn cả tôi đều khoái cảm vì chỗ kín được mân mê và vọc bóp.
Bốn xạng hai giò ra lần, tôi móc cả ba ngón tay vô cửa vòm mà lùng xục. Mới đầu Bốn còn để yên, sau ngoáy tà tà cặp mông và rồi thì xàng xê nhanh như chớp. Bốn vẫn bú, nhưng được tôi móc thì nứng cào nứng cấu, nút mạnh và đâm dữ hơn. Tôi như xé mây lướt đi và càng mò mẫm cửa hang tíu tít.
Có một lúc, Bốn bị khựng. Tôi thấy Bốn rùng mình và nước nhỉ tong tong. Bàn tay tôi thấy nước chảy dài ấm ấm. Bốn nhả khúc gân và rên : anh móc sâu em sướng dữ dội, em hết bú nổi nữa. Tôi không trả lời mà chỉ móc sâu vô, đụng ba vạ những gì ở trỏng, Bốn vội kẹp hai chưn giữ chặt lại.
Tôi đưa bàn tay đang đè mông Bốn lên giữ ở vai và móc xoạch xoạch liên tiếp. Bốn bổ ngửa ra giao phó hoàn toàn cái hũ cho tôi xóc. Tôi làm Bốn thở hổn hển, người cồn cào hẳn lên, mắt chói chang, miệng há rộng và hai tay vơ quàng vơ xiên loạn xạ. Tôi xóc một hồi nữa thì Bốn trợn trắng và rung rung khắp người, tôi biết Bốn đang tới nên cật lực móc cho Bốn đã.
Tôi chăm chỉ làm, Bốn đập hai tay như voi bị vò vẽ bu bực bội. Bất đồ, Bốn ngã chổng kềnh, hai giò kẹp quíu lấy bàn tay tôi và lắc người như điên. Tôi càng giữ không cho Bốn nhúc nhích và móc, và móc, và móc. Bốn như người lên đồng, khoa hai tay, miệng hét lên từng cơn : sướng, sướng, sướng. Cuối cùng thì Bốn đổ phịch xuống và há mồm há mỏ chịu trận.
Tôi định móc nữa thì nghe Bốn khều khào xin : em mệt rồi, anh làm em ra hết trơn, em đừ câm mọi chỗ, em hết còn cảm giác nữa, tha cho em đi. Tôi để yên bàn tay, Bốn hào hển thở, lơi hai giò ra lần, ngay chỗ giữa háng cả một vũng xật xừ đọng trịu trong lòng bàn tay tôi. Khi tôi kéo tay ra, còn nghe chỗ đó kêu chót chét như bọt bánh đúc sôi đậm.
Trông Bốn bây giờ thiệt thảm. Cô nằm bẹp dí một chỗ, không cử động thân mình, tay chưn gì nổi. Thậm chí nói năng cũng phều phào không ra hơi. Cô ỳ xác mặc cho dãi nhớt đầm đìa, không nhấc nổi cái tay mà lau chùi hay nhích mình để tránh nhớp. Thấy vậy tôi định nhỏm dậy đi gột cái khăn đến lau cho cô thì cô xớn xác hỏi : chớ anh đi đâu giờ này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tình cũ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ người yêu cũ, Truyện của kiều bào |
Ngày cập nhật | 19/11/2017 10:38 (GMT+7) |