Bốn nheo nhéo như người nhập đồng : mà chỉ vẽ chắc gì hắn làm hay bằng anh, hay lại sờ sờ soạng soạng em còn thêm bực mình. Chi bằng có anh sẵn, anh bóp bú em muốn chết giấc còn ham gì nữa. Tôi thiệt sự điếng hồn, càng lúc càng bị sa vào bẫy hết thoát ra nổi.
Tôi ngọt ngào dụ dỗ : tội nghiệp anh mà em. Thương chút chút thôi, đừng yêu lậm mà mang họa. Rồi tôi thở dài, Bốn hỏi : em nói hổng có căn sao mà anh thở ra. Tôi nói bâng quơ : giả như anh có cô vợ mang cặp vú như vầy thì có thất nghiệp ở không anh cũng chịu chớ hổng đi đâu ráo. Bốn nói : thôi đừng cho em đi máy bay giấy mà anh. Mấy cha nói xoen xoét, chớ vú vợ đẹp mấy cũng tòm tem đi ăn vụng.
Tôi xoay hướng khác : sao hồi này vú em nở gọn vậy, hay là em ngủ mê, hắn mò bóp hổng hay. Bốn đáp tỉnh queo : xí, ở đó mà hắn bóp, có em bóp cặc hắn thì may ra. Mà cặc hắn chơi xong cũng liệt đừ, rờ vô như nắm con sâu róm. Tôi muốn bắt cười thì Bốn cắt nghĩa : vú em nở ra là vì anh, vì cái miệng tham lam này (nói cô xỉ vô cái miệng đang ngậm ti của tôi). Nó bú lôi thì da thịt nào mà giữ sự thun cho nổi, lại còn bóp khéo, măn khéo nữa.
Cô nhìn tôi da diết kêu rất nhỏ : em nứng rồi, anh nắc em đi. Tôi dòm liếc xuống, hai bàn chưn cô điếng đụi. Chúng thả oạch ra thành một chữ V, tôi ngó mớ lông che múp ở khe chạy dài lên gần rún mà nghe nôn nao lạ. Tôi banh thêm giò Bốn ra, cái miệng khe nhá nhá đùn bọt, tôi kêu khẽ : chèn ơi, chỉ bóp vú thôi mà cái hang đã phì nước miếng.
Bốn mắc cỡ đập tôi thùm thụp : ái, em hổng chịu đâu, anh chọc em. Tôi ghẹo thêm : ờ anh chọc tới nơi bây giờ còn đòi gì nữa. Bốn lại đập rùi rụi : đó anh cà tửng điều đó, biểu em đừng để anh chơi làm sao chịu nổi. Rồi cô hối tôi như xe khách chạy đua : leo lên đi mà, em nứng cứng cả người đây nè.
Tôi lóp ngóp bò lên, Bốn dòm khúc gân tôi lòng thòng thì vội chụp lấy nhét vô lỗ và dận lưng tôi đổ xuống. Tôi cắm đầu chui vào cái hang, nước bị giạt văng tóe ra, Bốn ôm tôi khư khư, lăn qua xào lại, miệng kêu rầm trời : anh vô ngọt quá, em sướng bể lồn luôn. Tôi đè hai vú cô mà dận cật lực, khúc gân lùi lũi chạy ra chạy vào, lôi theo mớ nước nhờn như mủ cao su.
Tôi chợt nhớ ra kêu lên : chết mẹ, anh quên bận áo mưa. Bốn xả láng quắp hai giò vô lưng tôi đẩy đưa và hối : nắc cho rồi còn lộn xộn. Tôi chơi mà lo, kiểu này Bốn có con với tôi thiệt thì rất kẹt. Tôi suy tính thôi thì trót phải trét, đợi khi mình sắp ra sẽ vội hát bài gục ngoài quan ải cho xong.
Yên chí lớn, tôi sang số rồ ga chạy. Con cu tôi như cái thoi dện bình bình trong hốc máy dệt. Từng mũi kim đâm suốt làm Bốn kễnh hết người. Cô lùi hùi bê tôi mà đảo lắc không ngưng. Cô sướng nên ra nước bết bát, hai môi lồn bám chặt con cặc quậy nhừ. Tôi vừa nắc vừa bóp vú, có lúc sướng quá tôi còn nút và cắn lên vú cô nữa. Cô khoan thai dặn dò tôi : anh chơi, sướng thì thoải mái, muốn chơi kiểu gì cũng được, em chìu hết mình. Dù anh cắn đau vú hay bú lưỡi em cũng cho, nhưng miễn đừng làm em ngộp. Tôi như người được khuyến dụ nên giập phăng phăng, líu cả lưỡi. Bốn co giò vô, mở phanh ra, lập là cho tôi nắc. Có lúc tôi tưởng lồn Bốn là cái cối, có khi tôi nghĩ nó là lỗ cừ nên dọng chan chát thật mạnh.
Bốn kể cũng là tay có hạng. Tôi dọng cứng cựa chừng nào thì Bốn càng đưa lồn cao cho tôi phang chừng đó. Mệt ngất ngư mà vẫn cứ ham. Hai vú Bốn mềm và săn, tôi bóp muốn méo mó mà quầng với núm vẫn mở thao láo mắt ra dòm. Tôi nắc, vê se đến chừng nó săn đanh lại thì dùng răng cắn lôi kéo ra.
Bốn nhõng nhẽo kỳ lạ, lúc đòi tôi đéo gấp, lúc phải hối bóp vú, tôi hổng nhớ đâu là đâu để cô được thỏa mãn. Có lần, tôi thấy Bốn gồng hai tay bợ lấy cổ chưn để tôi đâm chí chát, mắt long lanh sâu thẳm mới dê kêu. Có lúc cô lại đánh đòng xa hai chưn như cái lỗ cừ há ra cho cái máy dọng xuống, lông dựng sừng sững như rừng già.
Tôi nắc đùng đùng mà còn nhớ sẽ khuyên Bốn cạo bớt lông đi. Tôi nghĩ khi đụ mà dòm được cái miệng lồn Bốn trống hoác mút lắc con cu chắc tôi còn hứng hơn nữa. Bị quá tưởng tượng mà tôi hứng bừng bừng. Tôi bê xốc Bốn lên, gác một giò vô vai, đè cô ra và bóp vú, bóp vú, cặc đâm xình xịch.
Bốn cong người vì biết cả hai đang nứng tới. Tôi vừa nắc vừa miết con cu tầy huầy nơi lồn Bốn. Và tôi chới với kêu um : anh ra, Bốn ơi, thả giò cho anh rút cặc, đừng kẹp cứng trong lồn. Bốn trợn trừng, gồng căng mình kêu chí chóe : hông, em hổng buông, anh mửa đại trong lồn em đi, em cũng đang sướng ngất trời. Cứ mửa đi, đừng sợ, có gì em chịu hết.
Hai đứa như đánh vật, hai giò Bốn như hai càng ê tô, nó xiết tôi cứng ngắc và ở thắt lưng tôi lợn cợn có con gì bò. Rồi tôi đổ uỵch xuống, phun phì phì, Bốn kêu the thé : sướng quá, sướng lồn quá, bà con ơi. Tôi nôn, nôn, không còn giữ chút gì trong người, cái vòi bị bể không sao khóa lại được.
Bốn cong người lên vùi cái lồn ngập ngụa ngậm con cu. Cô xiết thắt lưng tôi mà giập thêm mấy hồi nữa mới chịu thả người ra thở. Tôi dòm cái lồn Bốn hăm hở lấy hơi lên, tôi biết Bốn cũng ra tận láng không thua gì tôi.
Tôi rất giận Bốn, phần lại mệt nữa, nên nằm im re. Bốn cũng chẳng kém, nàng thở rào rào như bễ lò rèn. Cơn cảm khoái xác thịt làm cho cô như mụ đi rất lâu. Một lát sau, nghĩ sao, cô xoay lại nằm gác một bắp vế trần lên bụng tôi. Cô nghiêng người nên tôi nghe rõ tiếng keo nhớt ọc ra như ai đổ tháo một bãi nước.
Tôi vẫn không nói năng gì. Bốn rụt rè hỏi : anh giận em hả. Tôi định sửng cồ nạt cho cô một tăng, vậy mà nghĩ sao tôi chỉ khủng khỉnh đáp : giận hay không giận thì ích lợi gì. Và tôi đùng đùng hỏi ngược lại cô : sao em liều lĩnh vậy, lớ dính chấu thì sao.
Bốn phá lên cười rung cả người, cái giò cô gác lên tôi nhảy tưng tưng như càng pháo đang bắn. Một trái vú cà rà bên hông tôi cũng khua như lục lạc ngựa. Tôi cáu tiết gắt : cô còn cười được hả.
Bốn càng lăn lộn ra mà cười, nước mắt nước mũi đổ tùm lum. Tôi bực hất cái chưn của cô khỏi người tôi, quáng quàng ngồi dậy. Bốn nhoài người lên níu chặt tôi lại, vú cô dính lằng nhằng sau lưng tôi. Cô nói như van xin : anh đừng giận mà, đâu đã biết có dính chưa mà anh sợ.
Tôi dùng dằng không muốn đi, dù sao cái vú của cô đè lên cũng gây nơi tôi cảm giác êm êm. Tôi thích quả vú của Bốn, không mềm không cứng nhưng thật nũng nịu và săn chắc. Tôi trách dẫu có bớt hung hăng : ẩu cũng một vừa hai phải thôi, có đâu xấn xổ coi trời bằng vung như vậy.
Bốn nhăn nhó : em biết rồi mà, đừng có cằn nhằn nữa, coi xấu lắm. Rồi cô gạ gẫm tôi : cười cái coi, cho em vui chút đi. Tôi nhếch môi mà như mếu, nhưng Bốn có vẻ hài lòng : đó, coi vậy có được hơn hôn. Nói xong, cô rướn người lên chụp lấy khuôn mặt tôi mà hun môi da diết. Cả người cô đeo lên bám lấy tôi, hai cái vú ịn vô lớp da trần làm tôi quên hết mọi sự.
Thấy tôi có vẻ êm, Bốn thủ tha thủ thỉ : em nói rồi, có dính em cũng chịu. Người sợ là em mà em có lo đâu, anh mắc gì phải hãi. Tôi hục hặc : cô hổng lo nhưng tui lo, đứa nhỏ giống chình ình ra đó biểu tui muối mặt hổng nhận mà được hả.
Bốn như người chết đuối vớ được cái phao vui lên hẳn : thì hai đứa mình nuôi. Có nó, khi, nhớ anh, em dòm cũng đỡ. Tôi muốn xáng cho mụ một cái, vừa đưa tay cao thì Bốn xà áp vô nghinh ngang : anh đánh, anh đập em đi cho hả giận. Em chẳng nói với anh là em muốn có con của anh rồi sao.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tình cũ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ người yêu cũ, Truyện của kiều bào |
Ngày cập nhật | 19/11/2017 10:38 (GMT+7) |