Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 95

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 95

– Tôi không biết núi tập trung Nhẫn Thần, nhà tôi cũng không ở đó.

Thiếu nữ thuần âm nghiêm túc nói:

– Nhà tôi ở vùng dân cư ngoại ô Tokyo!

– Sao có thể như vậy?

Vô Mộng kinh ngạc.

– Bất kể ở đâu cũng giống nhau.

Thường Nhạc thản nhiên cười, nói tiếp:

– Nếu tôi đến nhà em cầu hôn, em có đồng ý không?

Thiếu nữ thuần âm lúc này mới tỉnh lại, Thường Nhạc không thân cũng chẳng quen cô, tại sao lại giúp cô? Cô ngẩng đầu nhìn Thường Nhạc, chậm rãi nói:

– Anh rất tuấn tú, nhưng anh có tiền không? Nếu không có tiền anh đừng đến nhà tôi để bị mất mặt, mẹ tôi nhất định sẽ quét anh ra khỏi nhà!

– Tiền không thành vấn đề!

Thường Nhạc tự tin mỉm cười.

– Ha ha, vậy là tốt rồi, đi thôi, tìm một anh đẹp trai, bảnh bao làm chồng cũng không tệ nha!

Thiếu nữ thuần âm vui vẻ kêu lên:

– Tôi tên là Huyễn Linh, anh có thể gọi tôi là Tiểu Linh!

– Thật đúng là một cô bé khờ, mới gặp lần đầu đã đồng ý gả cho một tên sắc quỷ rồi, haizz, con gái bây giờ thật *** trâu bò quá đi!

Tiểu Bảo ở bên cạnh rung đùi đắc ý thì thầm.

Thường Nhạc liếc mắt đã đoán ra suy nghĩ trong đầu Tiểu Bảo, xòe tay nói:

– Cần mang một ít lễ vật đến cầu hôn, Tiểu Bảo cống hiến chút đi!

Bởi vì tổn thất to lớn lúc đàm phán, lần này tiểu tham tiền vô cùng hào phóng, trực tiếp đưa tới tay Thường Nhạc một cái túi, lưu luyến nói:

– Đây chính là toàn bộ gia sản của em.

Một mặt là vì Huyễn Linh, mặt khác là vì Thường Nhạc cũng muốn nhân tiện giải sầu một chút, mấy chuyện liên tiếp phát sinh khiến cho tinh thần hắn luôn trong trạng thái căng thẳng. Thật sự là rất khó chịu!

Vài người ngồi lên xe, trực tiếp tới nơi mà Huyễn Linh đã nói, vùng ngoại thành Tokyo cách Tokyo rất xa, môi trường so với Tokyo cũng khác nhau một trời một vực.

Chạy khoảng hơn bốn tiếng thì xe rốt cuộc đã dừng lại ở vùng ngoại thành Tokyo.

Nhưng thấy Tiểu Bảo vẻ mặt cầu xin muốn đi ra, miệng thì thầm:

– Lão đại, em muốn kháng nghị, chiếc xe nát này trên đường đã chết máy mười lần rồi, thật là bực muốn chết mà!

Thường Nhạc còn buồn bực hơn Tiểu Bảo. Bình thường xe hỏng thì sẽ tùy tiện đổi một cái khác là được rồi. Nhưng bây giờ thì hay rồi, hai tên tiểu tử Hải Văn và Vô Mộng căn bản không biết sửa. Tiểu Bảo lại đứng một bên, Thường Nhạc đành phải tự mình ra tay.

Lần này chẳng những không sửa được mà còn khiến cho cả người toàn là dầu, mặt hắn nửa đen nửa trắng.

– Huyễn Linh, nhà em còn xa không?

Thường Nhạc nhìn đoạn đường gập ghềnh phía trước mà cảm thấy đau đầu. Hắn chỉ đơn giản là không tội thì tìm người chịu thay.

– Rất gần!

Lời nói của Huyễn Linh có chút xấu hổ, theo lời của Tiểu Bảo, nếu bị rớt lại tại đây, mới gọi là bi ai nha!

– Xuất phát!

Thường Nhạc vừa dứt lời, Tiểu Bảo lập tức kéo áo hắn, đi thẳng về phía trước.

– Tiểu Linh, Tiểu Linh!

Năm người vừa mới đi tới bên ngoài một thôn cỡ vừa thì chợt nghe thấy thanh âm của một gã đàn ông vang lên bên cạnh họ.

– Vừa nghe thấy cách xưng hô này, trong lòng Thường Nhạc trở nên khó chịu.

Huyễn Linh đã định là người phụ nữ của hắn, tên của cô sao có thể để một gã đàn ông khác gọi loạn lên?

Nhưng không ngờ khi Huyễn Linh nghe thấy thanh âm kia thì lập tức rời khỏi tay Thường Nhạc, hào hứng chạy tới đó.

– Trời ạ, lần đầu gặp mặt mà đã như thế này!

Thấy bộ dạng nhảy nhót trước mặt một tên đàn ông đẹp trai xa lạ của Huyễn Linh, Thường Nhạc bắt đầu đen mặt.

Gã đàn ông nhìn thấy Thường Nhạc như hổ rình mồi đi về phía mình, gã sững người, kinh ngạc hỏi:

– Tiểu Linh, hắn là ai vậy?

Khuôn mặt Huyễn Linh đỏ ửng lên, nói:

– Anh ấy đến nhà tôi cầu hôn đấy!

– Cầu hôn?

Có là đồ ngốc cũng nghe ra được giọng điệu chua lòm của gã.

Trong lòng Thường Nhạc cực kỳ khó chịu, hắn kéo Tiểu Linh lại, nghiêm trang nói:

– Không phải cầu hôn, là trực tiếp kết hôn!

– Chỉ bằng cậu?

Gã đàn ông đẹp trai nhưng tự cao đó khinh miệt liếc nhìn Thường Nhạc một cái.

Thường Nhạc vốn dĩ mặc một bộ quần áo rất tiêu sái, nhưng trên đường ô tô chết máy, đất bụi bám vào, bây giờ về cơ bản hắn không khác gì một tên ăn mày, gương mặt anh tuấn phong độ xám xịt một màu, quần áo thì đen sì sì.

– Ha ha, Tiểu Linh, ánh mắt của em cũng chuẩn quá đi, nhưng sao bạn trai em lại kém cỏi như vậy!

Tên nhóc này khinh thường liếc nhìn Thường Nhạc một cái, vẻ mặt cổ quái nói.

Nghe thấy tên tiểu tử này khinh bỉ hắn, Thường Nhạc đã định phát hỏa, nhưng Huyễn Linh đã ngọt ngào nói:

– Anh Tiểu Long, lần này anh sai rồi, anh đừng nhìn anh ấy bộ dạng đầu gián mắt chuột, thật ra anh ấy rất….

Còn chưa dứt lời, Thường Nhạc đã vung tay lên, chỉ thấy Hải Văn và Vô Mộng đồng thời phóng về phía tên nhóc kia, dám nói đường đường Thường đại thiếu gia là kém cỏi, đúng là muốn chết mà!

Tuy dùng hai cao thủ để đánh một người bình thường thì có hơi không biết trọng nhân tài.

Thường Nhạc dứt khoát kéo tay Tiểu Linh tiếp tục đi về phía trước, miệng nói:

– Linh Nhi, em nói xem ba mẹ nhìn thấy anh sẽ có phản ứng gì?

Những lời này quả nhiên có hiệu quả, Huyễn Linh lập tức lại lo lắng, sợ cha mẹ cô thật sự không hài lòng, nếu thật sự là như vậy, cô muốn trốn khỏi nhà e rằng cũng rất khó, chẳng lẽ lại gả cho lão già kia?

Bỗng nhiên lúc đó trong đầu Huyễn Linh lóe lên một ý tưởng, bật thốt ra:

– Nếu bọn họ không đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, vậy thì chúng ta sẽ bỏ trốn.

– Choáng!

Những từ ngữ này gần đây quả thực rất thịnh hành, khó trách cô bé này có thể nghĩ ra.

– Cái kia… Tôi sẽ không vào!

Tiểu Bảo bỗng nhiên dừng lại, thần sắc có phần giảo hoạt.

– Vì sao?

Thường Nhạc ngẩn người, Tiểu Bảo trời sinh đã thích náo nhiệt, lần này chẳng lẽ đổi tính rồi?

– Ha ha, mất mặt lắm!

Tiểu Bảo vừa dứt lời, cũng không đợi Thường Nhạc kịp phản ứng, ngay lập tức di chuyển sang bên cạnh.

– Mất mặt?

Thường Nhạc ngẩn ra, sau đó lắc đầu, kéo tay Huyễn Linh tiếp tục đi về phía trước, dừng lại trước một ngôi nhà hai tầng rất bình thường, Huyễn Linh đi lên phía trước, nhẹ nhàng ấn chuông cửa một cái, kết quả lại không có phản ứng.

– Ầm!

Thường Nhạc vừa mới đoán trong nhà không có ai, đã thấy Huyễn Linh đột nhiên đạp một phát vào cái cửa.

– Đổ mồ hôi!

Huyễn Linh nhìn có vẻ đơn thuần đáng yêu cũng có phần bạo lực như vậy?

– Đến đây, đến đây!

Trong nhà truyền đến thanh âm của một người phụ nữ. Trong nháy mắt cửa được mở ra, một người phụ nữ trung niên dung mạo vô cùng thanh tú xuất hiện.

Khi bà ta nhìn thấy Huyễn Linh ở ngoài cửa, đầu tiên là sửng sốt, sau đó đột nhiên ôm cô vào trong lòng, vui mừng nói:

– Tiểu Linh Linh của mẹ đã quay về rồi, có phải con đã đồng ý hôn sự kia?

– Tiểu Linh Linh?

Thường Nhạc nghe thấy cách xưng hô này thì rất buồn bực, thật không ngờ cô bé này lại có tên gọi vĩ đại như vậy.

– Mẹ, còn một người nữa!

Huyễn Linh có chút xấu hổ không yên chui từ trong lòng mẹ ra, ngượng ngập nói.

Người phụ nữ trung niên kinh ngạc nhìn Thường Nhạc, khuôn mặt mơ hồ không thấy rõ, quần áo thì chả khác gì ăn mày. Cái duy nhất thuận mắt là hàm răng trắng bóng, bà ngẩn người, nghi ngờ nói:

– Tiểu Linh Linh, đây là ai?

Nghe thấy câu này, trong lòng Huyễn Linh trở nên lạnh lẽo, xem ra mẹ cũng không hài lòng với Thường Nhạc.

– Ha ha, chị à, chẳng lẽ chị còn không nhìn ra sao? Đây nhất định là con rể mà con gái bảo bối của chị mang từ bên ngoài về để phản kháng lại hôn sự đấy.

Huyễn Linh còn chưa kịp trả lời, sáu, bảy người phụ nữ đi từ trong nhà ra, trong đó có cả người trẻ, lại có người trung niên, nhưng ánh mắt họ nhìn Thường Nhạc đều có vẻ kì quái.

Huyễn Linh không ngờ toàn bộ họ hàng của cô lại đến đây, cô không kìm nổi kinh ngạc nói:

– Mẹ, hôm nay là ngày bao nhiêu?

Mẹ Huyễn Linh lãnh đạm nói:

– Là sinh nhật của cậu con, nhà cậu ấy bị sập, nên chuyển tới nhà ta.

Nói xong lại nhìn sang Thường Nhạc.

Huyễn Linh khẽ gật đầu. Sau đó kéo tay Thường Nhạc, theo thứ tự nói với hắn:

– Mẹ hai, dì ba, cô, dì cả…

Những người phụ nữ này đều bình luận, trong đó có một người gọi là cô cô đột nhiên khinh thường lắc đầu nói:

– Tôi không muốn tên ăn mày này gọi tôi là cô.

Nếu là ở nơi khác, Thường Nhạc tuyệt đối sẽ đánh cho mấy người này đến mức cả mẹ họ cũng không nhận ra, nhưng dù sao hắn cũng đang tán tỉnh Huyễn Linh, nên tạm thời nhẫn nhịn.

Thấy con gái bảo bối của mình dắt tay một tên ăn mày giới thiệu với họ hàng, mẹ Huyễn Linh lập tức cảm thấy nóng mặt, bà vốn đang chuẩn bị ăn bám một nhà giàu có, không ngờ mới chớp mắt, lại mang về một tên tiểu tử chả thuận mắt chút nào về, ngay cả một cái xe cũng không có, chắc chắn là không có tiền.

Trên gương mặt đen sì sì, tuy rằng có lẽ trông tạm được, nhưng không có tiền thì có ích gì, huống chi bây giờ lại còn trong bộ dạng này tới gặp bà, trước mặt nhiều họ hàng như vậy, đúng là mất mặt mà.

Bà ta không kìm nổi trừng mắt nhìn con gái bảo bối một cái hỏi:

– Cậu ta rốt cuộc là ai?

Trong lòng Huyễn Linh cũng có chút uất ức, bây giờ bộ dạng của cô và Thường Nhạc chật vật như vậy, đều do cái xe chết tiệt kia, cô tránh né nói:

– Anh ấy đến nhà mình cầu thân ạ.

– Cầu thân?

Họ hàng xung quanh hít khí lạnh, một gã không có tiền, cái gì cũng không mang theo, lại tới đây để cầu thân?

Quả nhiên, mẹ Huyễn Linh cổ quái cười:

– Cầu thân? Cầu thân mà ngay cả lễ vật cũng không có sao?

Nghe thấy câu này, Thường Nhạc lập tức phấn chấn tinh thần, rốt cuộc cũng đã đến lúc biểu đạt tâm ý, hắn vội vàng giơ cái túi nhỏ trong tay lên, tươi cười nói:

– Tất cả lễ vật đều ở bên trong.

– Đổ mồ hôi!

Cái túi vốn rất đẹp cũng bị đen xì xì khiến cho Thường Nhạc vô cùng buồn bực.

Mẹ Huyễn Linh tức giận, bây giờ tiền lễ vật đều là hơn triệu, làm sao lại giống như tên nhóc trước mắt này, chẳng những một đồng cũng không thấy mà còn mang theo một cái túi nhỏ, cho dù là toàn bộ là tiền mặt, cũng không đủ để chia cho họ hàng!

Thấy vẻ mặt khinh miệt hoặc là buồn cười của đám họ hàng, Thường Nhạc lập tức hiểu ý bọn họ, hắn dứt khoát mang toàn bộ lễ vật trong túi ra.

– Fuck!

Khi Thường Nhạc lôi mấy cái vòng cổ thủy tinh trong túi ra, hắn gần như tức đến nhảy dựng lên:

– Tiểu Bảo, tôi sẽ không để yên cho em đâu!

Loại hàng vỉa hè này quả thật là chỗ nào cũng thấy, đừng nói là lấy ra làm lễ vật, đưa cho trẻ con chơi chúng nó cũng sẽ chê quá rẻ, lúc Tiểu Bảo nói đây là toàn bộ gia sản của cô, Thường Nhạc cũng đoán lễ vật cũng không nhẹ, nên cũng không mở túi ra xem.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đi tìm tình yêu
Ngọc nói với Hải khi anh đang đứng cạnh chờ đợi chỉ dẫn của cô. Anh cho tay vào giữa mông em đi. Hai làm theo lời của Ngọc anh tách hai mông cô ra sục tay vao giữa dò dẫm từng chút một. Rồi Hải thấy ngón tay chui vào một cái lỗ sâu hun hút, đây không phải hậu môn Ngọc sao Hải thắc mắc. Chỗ đó đó cho tay vào đi. Một ngón tay Hải đưa vào ngoáy từ trái sang phải, ở chỗ đó của Ngọc có một sức hút nó lôi dần ngón tay vào sâu bên trong. Khong chỉ hút vào hậu môn Ngọc cũng nở ra lúc đầu ngón tay Hải cho vào đó chặt cứng nhưng bây giờ đã rộng mênh mông và không hiểu vì sao có chút nước nhờn dính dính vào đầu ngón tay. Được ròi đó anh cho vào đi Ngọc đang ngồi trên cu của Khoái quay đầu lại nói với Hải. Cho vào Hải đứng đực ra đó mặt thộn ra. Ngọc nhổm đít lên nhưng vẫn kẹp con cu Khoái trong lồ mình dịch mông ra sai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tay ba Truyện ngoại tình
Đa tình - Tác giả Why Not Me
Phần 20 Một ngày trước khi con Lan đến, tôi kiếm cớ xuống Trà Ôn để ra cồn đất nơi tôi có căn nhà nghỉ dưỡng. Tôi hứa với chị Thảo là tôi sẽ nhanh chóng trở về Vỉnh Long. Hôm sau, khi biết là con Lan đã về đến nhà, tôi điện cho chị Thảo nói là nóc nhà có vấn đề, tôi phải kêu thợ đến sửa chữa, không thể bỏ về được. Chị Thảo cũng hiểu và không quan tâm lắm vì chị cũng nghĩ là tôi và con Lan không có mối liên hệ thân thiết cho lắm. Tôi xoa tay thích chí: Như vậy là tôi chỉ cần ở đây 3 ngày, đến khi con Lan quay trở lại Sài Gòn theo dự kiến và đi du học thì mọi chuyện sẽ được an bài, tôi sẽ không bao giờ gặp lại oan gia của tôi nữa. Đó là suy nghĩ hời hợt của thằng đàn ông! Mọi chuyện trên thực tế không giản dị như vậy. Tối hôm đó, đang ngồi ngoài vườn nhìn bầu trời đầy sao, tự nhiên nổi nhớ nhung con Lan bất ngờ ập đến làm tôi trỡ tay không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Đụ lỗ đít Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện cưỡng dâm Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn
Thiếu gia phong lưu – Quyển 1
Phần 95 Sau khi trở về phòng, Thạch Tán Y vẫn cảm thấy buồn trong lòng, giống như bị thứ gì đó chặn lại vậy. Cô cũng không hiểu vì sao, chỉ là muốn giống như trước đây giáo huấn cho tên tiểu sắc lang một trận. Đáng tiếc có người đã ra tay trước chiếm lợi thế. Thường Nhạc đã bị ông cụ và Thường Thiếu Long đưa vào thư phòng tiến hành giáo dục tư tưởng. Cho đến khi ăn cơm tối xong, Thạch Tán Y vẫn không có cơ hội “xuống tay”, vì Thường Nhạc lại bị Đông Phương Ngọc lôi đi tiến hành giáo dục chính trị. Trong toàn bộ quá trình ăn cơm tối, Thạch Tán Y dần dần cảm nhận được Thường Nhạc chỉ liếc nhìn sơ qua cô có một lần, hơn nữa bản thân cô lại trộm nhìn hắn rất nhiều. Vào thời khắc đó, cô cảm thấy Thường Nhạc nên gọi là “Thường khổ” mới đúng, nhìn bộ dạng rầu rĩ không vui của hắn, hiển nhiên là bị hai vị phụ huynh giáo huấn đến mệt không buồn sống. “Vô ngôn độc thượng tây lâu, nguyệt như câu, tịch mịch...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm Trung Quốc

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi