Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 6

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 6

Vừa mới chuẩn bị logout, một hình đầu màu đỏ cũng bắt đầu chớp động, hắn vô cùng kinh ngạc, bọn người kia chẳng lẽ cũng thích lên mạng, tùy tiện lập một cái đầu tinh linh

– Thời gian dài như vậy đều không liên lạc với em, anh Suy à, anh đang làm gì đó?

– Nếu anh cứ tiếp tục lờ em, em sẽ tức giận đó.

– Hừ, em không quan tâm mặt mũi anh xấu xí hay như nào!

– Cầu xin anh mà, mau trả lời đi!

– Aaaaaaaaaa, người ta không thèm để ý anh nữa.

– Nhất định là anh ghét bỏ người ta!

Gần trăm tin tức đến từ khắp nơi thúc giục Thường Nhạc mau chóng trả lời.

Đây chỉ là cô bạn gái mà khi nhàm chán Thường Nhạc tiện tay kết bạn, mỹ kỳ danh là: “Yêu trên mạng”

Không ngờ, chỉ tùy tiện tán gẫu như vậy mà cô ta bò lên người mình, ban đầu vốn tính gặp mặt một lần, nhưng sau sự kiện phát hiện ra cô bạn gái trên mạng xấu hù bạn trai chết người, Thường Nhạc liền cắt ngay dòng ý niệm đó trong đầu.

Dễ dàng đoạt tới tay như vậy, không phải bê đê thì là xấu xí!

Tuy nhiên, không ngờ đối phương lại dễ thương như vậy, không ngờ mỗi ngày đều tới quấy rầy mình một lần. Thường Nhạc âm thầm cảm thán, người đẹp trai quá cũng không tốt nha, hắn tùy tiện trả lời một câu: – Bảo bối nhỏ, anh đây.

Mà cô bé ở đầu bên kia đang ngồi trước máy tính nhìn thấy hình đầu của Thường Nhạc chớp động, cô lập tức hé ra cái miệng nhỏ nhắn mỉm cười: – Tên này cuối cùng cũng online, chờ lâu chết mất!

– Nói cho anh biết, em hiện tại rất tức giận, anh định an ủi em thế nào? Ngón tay nhỏ bé mảnh khảnh của cô bé tùy ý gõ, một loạt tin tức bay đến phía Thường Nhạc.

– Khoảng cách của chúng ta rất xa, cho dù anh muốn an ủi em, cũng là có lòng mà không đủ lực a! Nụ cười trên mặt Thường Nhạc càng ngày càng tà ác.

– Hừ, anh đang ở thành phố Khải Đinh, em đi tìm anh.

Cô bé nhếch cái miệng nhỏ nhắn phì phì trả lời.

– Nhớ kỹ, anh ở học viện Kadingweisi của thành phố Khải Đinh, anh chờ em đó.

Thường Nhạc căn bản không tin tưởng cô nàng đó, nói xong liền logout luôn.

Cô bé sau khi nhìn thấy hình cái đầu của Thường Nhạc tối sầm xuống, không kìm nổi nghiêng đầu, thầm nói: – Sau lần bị tên khốn kia ức hiếp, ba không để mình đi xa nhà nữa, mình phải làm sao đây?

– Mặc kệ, Nhạc Nhạc, em tới đây!

Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu vào trong gian phòng, Thường Nhạc cảm thấy trên mặt mình có cảm giác ướt át, hắn không kìm nổi hét lên: – Móa, Tiểu Ben biến ngay cho ông.

Vừa dứt lời, Tiểu Ben chui ra từ gầm giường, quơ quơ móng vuốt tỏ ý không phải mình, Thường Nhạc nắm chặt tay, hung tợn nói: – Tối nay ăn thịt chó.

Vừa dứt lời, Big Ben ở ngoài cửa cấp tốc rời khỏi hiện trường.

– Lão đại, tôi đã nhận được thông tin bảng xếp hạng mỹ nữ!

Thường Nhạc vừa rời giường, Huyết Hổ liền chạy vào với vẻ mặt hưng phấn.

– Nói tên ba người đầu tiên xem. Hô hấp của Thường Nhạc bỗng trở nên dồn dập, chuyện này có thể liên quan đến đại sự hạng nhất trong tương lai của mình!

– Đứng đầu là Mộng, nghe nói là con lai Trung Mỹ, có dáng người siêu cấp ca tụng, khuôn mặt như thiên sứ. Nghe nói tính cách hướng nội, thái độ rất hay xấu hổ, theo số liệu thống kê chưa hoàn chỉnh, cô hẳn là thuộc loại siêu cấp mỹ nữ trong cứng ngoài mềm. Huyết Hổ thấy Thường Nhạc tinh thần phấn chân nghe, gã một hồi kích động.

Tiếp tục nước miếng tung bay nói: – Đứng thứ hai chính là chị dâu Lộ Đức, đứng thứ ba chính là mỹ nữ da đen tên Vũ, nghe nói mỹ mạo của cô ta cũng không phải thứ chủ yếu nhất, quan trọng là vũ đạo của cô có thể khiến mỗi người đàn ông phát cuồng. Rất nhiều người trong trường tặng cô ta ngoại hiệu: Siêu cấp dâm oa. Tuy nhiên vẫn chưa thấy người đàn ông nào chiếm được tiện nghi của cô ta.

– Không ngờ còn đẹp hơn cả Noriko, ha ha, không tệ, không tệ! Thường Nhạc nhịn không được bật cười, – Được, lần này Huyết Hổ anh lập được công lớn rồi, bản thiếu gia sẽ thưởng anh buổi tối tự mình dẫn đội, bắt đầu điên cuồng khuếch tán từ phố Aden, nhất định phải đánh cho đám chó nhật đó lập tức đầu hàng.

Thường Nhạc thoáng dừng lại một chút, nói tiếng:

– Mặt khác, tăng cường điều tra sự việc cha cố Khải Đinh, dám khinh thường người Trung Quốc, tôi muốn xem ông ta có mấy cục xương.

– Vâng! Huyết Hổ hưng phấn xoa tay, chỉ cần nhắc tới đánh nhau, máu cả người gã đều sôi trào lên.

Thường Nhạc rất tự nhiên đi tới chỗ chiếc gương, phóng khoáng xoay người vận động. Đối với người khác mà nói, hôm nay là thời gian nhập học chính thức của đại học, đối với hắn mà nói, đây cũng là thời điểm ván bài vận mệnh bắt đầu.

Hôn một cái lên bức thư khiêu chiến, mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười tà ác, vòng quang tử vong, đến tột cùng là quay về phương hướng nào mới có thể dừng lại?

Tất cả đều được thao túng trong bàn tay mình.

Tham gia thi đấu trên lôi đài Hắc ám, bình thường ngoại trừ một đám tiểu đệ vuốt mông ngựa ra, vẫn nên có một người con gái. Khi bản thân thắng lợi, cô ấy có thể khóc hô xông lên đài, sau đó nhiệt tình hôn môi mình.

Nhưng những cô gái mình biết ở Kadingweisi thật sự quá ít, – Mặc kê, cho dù tùy tiện túm, cũng phải túm được.

Thường Nhạc bỗng nhiên nhắm hai mắt lại.

– Lão đại, cậu làm gì vậy? Huyết Hổ đứng nhìn bên cạnh sửng sốt.

– Vận may, lão đại tôi lần này đánh một canh bạc vận may, tôi chuẩn bị đi ra ngoài 500m, sau đó mở to mắt, bất kể người đó là ai, chỉ cần bị tôi nhìn thấy, nhất định phải làm người phụ nữ của tôi một ngày. Con ngươi màu đen trong mắt Thường Nhạc tràn đầy vẻ tự tin, ngạo nhiên.

– Nếu là đàn ông thì sao? Huyết Hổ suy nghĩ cũng thật chu đáo.

Bịch!

Vừa dứt lời, Thường Nhạc trực tiếp tặng cho gã một cái cốc đầu, – Nếu là đàn ông thì thuộc về anh!

Huyết Hổ ôm đầu ủy khuất nói thầm:

– Sớm biết thì mang Xử Nữ đi là hay rồi!

Kỳ thật, đây là một chuyện không có chút ý nghĩa nào nhưng Thường Nhạc lại cứ thích như vậy. Huyết Hổ ở bên cạnh thầm cầu nguyện, ngàn vạn lần đừng xuất hiện đàn ông, chỉ cần là phụ nữ, cho dù là khủng long cũng được.

Dưới ánh sáng của mặt trời, Thường Nhạc đã đi được 499m, trước mắt là sân bóng rổ, toàn bộ là đàn ông cường tráng, lấy đâu ra nửa người phụ nữ!

– 500m!

– Ha ha, ha ha!

Thường Nhạc vừa dứt lời, tiếng cười như chuông bạc từ xa truyền tới, Huyết Hổ kích động đến độ thiếu chút nữa thì khóc rống lên để cảm ơn Thượng Đế.

Xuất hiện trước mắt hiện tại là một đám thiếu nữ, mà Thường Nhạc lúc mở mắt ra, nơi trung tâm nhất của con ngươi lại tiếp xúc với…

– Móa!

Dáng người trước mắt tuyệt đối đầy đặn hơn Lộ Đức nhiều, mà khuôn mặt lại không hề kém cỏi hơn Lộ Đức, hai chân khép chặt chứng minh cô vẫn là xử nữ. Tóc vàng bay theo gió làm trái tim Thường Nhạc nhộn nhạo.

Thường Nhạc không thể không bội phục bản thân mình. Tùy tiện túm một người cũng là một mỹ nhân. Nhân phẩm tốt quá cũng không có cách nào a!

– Cục cưng, anh đến đây.

Thường Nhạc bày ra vẻ mặt tiêu sái, phóng khoảng, mỉm cười đi về đám thiếu nữ hướng đối diện.

Các thiêu nữ tràn đầy hơi thở thanh xuân nhìn thấy một chàng trai đẹp đi về phía mình thì hi ha bàn luận. Hiển nhiên, họ đang đoán xem anh chàng đẹp trai này rốt cuộc là bạch mã hoàng tử người chị em tốt nào giấu đi.

– Cục cưng, em đừng giận anh được không? Lần trước đều là anh không tốt, anh uống say mới thô bạo với em như vậy, cục cưng không bị động thai chứ? Đi, anh đi cùng em đến bệnh viện kiểm tra!

Khi Thường Nhạc đi đến trước mặt tuyệt sắc mỹ nữ kia thì ưu nhã đưa tay phải ra, thần sắc tràn đầy ý tự trách, ảo não, u buồn…

Tất cả các cô gái đều dùng ánh mắt nhìn quái vật nhìn chằm chằm Thường Nhạc, họ như thế nào cũng không ngờ tới, người chị em tốt điềm đạm nho nhã nhất, đệ nhất mỹ nữ trường học, được xưng là thánh nữ băng sơn, không ngờ lại có người bạn trai phong độ và đẹp trai như vậy, hơn nữa còn có đứa nhỏ với đối phương… Trời ạ……

– Anh… Lời của Mộng còn chưa nói ra, Thường Nhạc đã kéo tay cô tới, thâm tình nói: – Anh biết em muốn nói gì, yên tâm, lần sau anh không uống rượu nữa, sẽ không thô bạo với em nữa, cục cưng, được không?

– Tôi…

Bàn tay nhỏ bé của Mộng vặn vẹo nhưng không cách nào giãy ra khỏi bàn tay to của Thường Nhạc được. Mà Thường Nhạc không đợi Mộng nói hết đã dùng miệng mình chặn lại cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô.

Mộng còn chưa kịp phản ứng, đầu lưỡi của Thường Nhạc đã vượt qua hàm răng ngọc tiến vào mê cung phía trong, giống như bị đói mà mút lấy hơi thở thơm tho và cam lộ ngọt ngào.

Một bàn tay âu yếm cái cổ mảnh khảnh của cô, bàn tay kia vfong qua eo, nhẹ nhàng hướng lên trên vuốt ve cái lưng bóng loáng. Mộng đang giãy dụa kịch liệt, mà các cô gái ở bên cạnh lại cho rằng cô vì động tình mà run rẩy.

Khi Thường Nhạc hôn đến cảnh giới cao nhất, không kìm nổi nhấc thân thể Mộng lên ôm chặt vào lòng, bộ ngực đầy đặn kia quả thực khiến mình muốn bao dung tất cả vào, mà trên da thịt bóng không tỳ vết của Mông lại nổi lên ánh sáng như hoa hồng!

Thường Nhạc đưa tay tháo chiếc dây buộc tóc của cô, dây lụa tuột ra làm cho suối tóc như thác nước thuận theo ngón tay hắn rơi xuống, lười biếng rủ xuống trước ngực, vai và lưng cô.

Một gương mặt vô cùng đẹp trai phong độ, một khuôn mặt hoàn mỹ và động lòng người, dưới ánh sáng mặt trời hình thành nên bức họa động lòng người nhất thế gian. Giờ khắc này, thời gian dường như hoàn toàn dừng lại.

Mộng vẫn đang giãy dụa kịch liệt, nhưng sự giùng giằng này dưới con mắt của người khác dường như biến thành màn khiêu khích hấp dẫn nhất của đôi tình nhân.

Đó là cảnh giới cao nhất của động tình.

Qua rất lâu, rất lâu sau, hai người mới lưu luyến rời khỏi miệng nhau, trên mặt Thường Nhạc mang đầy vẻ yêu thương: – Cục cưng, nếu em tiếp tục mở miệng cự tuyệt anh… anh sẽ hôn tiếp, hôn đến khi em không thể mở miệng mới thôi!

Bộ ngực của Mộng phập phồng kịch liệt bởi vì màn cưỡng hôn và giãy dụa vừa rồi, càng bởi vì lời nói vô lại của hắn. Bản thân vốn không quen hắn, vì sao hắn phải đối đãi với mình như vậy.

– Tất cả mọi người giải tán, cục cưng của tôi đã tha thứ cho tôi rồi. Ha ha, nếu mọi người bị màn hôn môi của vợ chồng chúng tôi làm cho cảm động, thì xin cho chút tiếng vỗ tay đi!

Thường Nhạc một tay ôm Mộng vào trong lòng, vừa tự nhiên phóng khoáng mỉm cười.

Huyết Hổ vỗ tay đầu tiên, những người khác cũng lập tức làm theo, tiếng cười hihi haha cùng tiếng chúc phúc hoàn toàn hòa cùng với nhau. Trong tiếng vỗ tay và tiếng la hét ầm ĩ, Mộng ngừng vùng vẫy, nơi khóe mắt động lòng người chảy xuống giọt nước mắt trong suốt như ngọc.

Thường Nhạc nhanh chóng hút nước mắt của cô vào, dịu dàng nói: – Cục cưng, em đừng cảm động, trường hợp như này sau này sẽ thường xuyên xảy ra.

– Đúng rồi, anh chàng đẹp trai, cậu tên là gì!

Một cô gái can đảm nói.

– Tôi tên Thường Nhạc!

Bốn phía hoàn toàn trở nên yên tĩnh.

Ở Kadingweisi, nếu ngay cả cái tên Thường Nhạc này mà cũng không biết, vậy chỉ có thể nói đó là một loại kỳ tích. Trong khoảng thời gian gần hai ngày, Thường Nhạc đã trở thành nhân vật phong vân toàn trường.

Đánh thương công tử Phú Quý, đùa giỡn Noriko, khinh bỉ Thần, nhận khiêu chiến của Mộ Dung Quỷ Linh, nhận khiêu chiến của Sakata, mắng Koinu là chó… Có chuyện nào không long trời lở đất… có chuyện nào không liên lụy đến nhân vật nổi tiếng trong trường.

Thậm chí ngay cả em gái của Quang Minh, người phụ nữ bị Bá Vương nhìn trúng – Lộ Đức cũng bị tiểu đệ của Thường Nhạc gọi là chị dâu, Thường Nhạc muốn không nổi tiếng cũng không được!

– Nếu tôi có thể có bạn trai như vậy thì tốt rồi.

Các nữ sinh đó đều hâm mộ rối rít, tại trường học nửa hắc ám này, nếu bạn là một người đàn ông nhã nhặn, vậy bạn chỉ có thể bị người khinh bỉ. Nếu bạn là người đàn ông học giỏi, như vậy bạn chỉ có thể bị người đánh…

Ở đây, chỉ cần có tiền, đủ hiểm, đủ ác độc, đủ danh tiếng, vậy phụ nữ sẽ chen chúc mà đến, bọn họ cần chính là một người đàn ông tà ác nhất.

Thường đại công tử của chúng ta hoàn toàn đủ tư cách, hơn nữa còn siêu cấp đẹp trai, phong độ!

Mông cũng không nghĩ kẻ này chính là Thường Nhạc, tuy là như vậy, nhưng cô cũng không dại trai như những cô gái khác, mà chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Thường Nhạc, dường như muốn nói: “Thường Nhạc thì có gì đặc biệt hơn người, chẳng qua là kẻ chỉ biết bắt nạt phụ nữ.”

“Người phụ nữ của mình quả nhiên không giống người thường, ha ha… Có cá tính!” Tiếp xúc với ánh mắt của Mộng, Thường Nhạc vô cùng đắc ý, nếu Mộng khóc lóc kêu gào mình cua cô, chỉ sợ hiệu quả sẽ không giống như vậy nữa.

Nhìn Mộng trầm mặc như trước, Thường Nhạc không khỏi khẽ mỉm cười: – Nếu em trầm mặc, vậy có nghĩa là em đã tha thứ cho anh. Ha ha… cho nên để chúng ta tới quý trọng tình yêu không dễ có được đi. Tình yêu có lúc sáng lúc tối, em bỏ qua một giờ, giống như bỏ lỡ cả đời, chúng ta sau này nên nắm chắc mỗi phút mỗi giây.

– Aaaa, lãng mạn quá, cảm động quá! Một nữ sinh cảm động rơi nước mắt.

Thường Nhạc quyết định cho thêm một mồi lửa: – Có những duyên phận đã định là sẽ mất đi, có những duyên phận vĩnh viễn không có kết quả tốt. Yêu một người không nhất định là phải có được, nhưng anh đã có được em, nhất định sẽ cẩn thận yêu em. Hai người chúng ta nếu có thể cùng nhau đi tới cuối cuộc đời, vậy đây chính là duyên phận, là duyên phận. Chúng ta phải từ từ cẩn thận nhấm nháp nó, huống chi, trong bụng em còn có kết tinh tình yêu của chúng ta, cục cưng, em cười một cái được không?

Mộng gần như sắp phát điên rồi, một bên là lời tâm tình siêu cấp của Thường Nhạc, bản thân thậm chí có chút cảm động, một mặt khác lại là sự vô lại của Thường Nhạc làm cho cô rất buồn bực.

– Cười một cái, cười một cái…

Khi Mộng phát hiện bốn phía xung quanh không ngờ vây tới vài trăm người, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô giống như trứng tôm bị luộc chín, nhanh chóng đỏ ửng lên.

– Cười!

Cái miệng mềm mại của Mộng nói xong chữ này liền đóng lại. Kẻ đáng chết, bản thân mình hoàn toàn bị ép buộc như vậy đấy.

Trong chớp mắt, nụ cười thánh khiết động lòng người giống như thiên sứ dáng lâm tới khuôn mặt Mộng, dưới ánh mặt trời hình thành một bức họa tuyệt vời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tình cũ
Phần 6 Tổi muốn nổi khùng, la bải hải : đừng có điên, tui còn vợ còn con, đăng đăng đê đê ra, lấy gì mà nuôi con mình con ta lắm vậy. Bốn cũng xảnh xẹ đáp : ai biểu anh nuôi, em lo được, còn nói nuôi là hai đứa dạy dỗ chung cho nó nên người. Chưa chi, Bốn lại ỏn ẻn vuốt giận : thôi mà anh, mình gặp nhau chóng vánh, đừng xài xể nhau mất thì giờ. Anh phẻ chưa, mình xáp bận nữa đi anh. Cha mẹ ơi, cô ta làm như tôi là cái xe, cứ máy bớt nóng là chạy văng mạng được. Tôi từ chối, Bốn đeo tôi cứng ngắc. Cô chà hai vú rào rào lên lưng tôi, còn quì lom khom làm cặp vú đụng rỉnh rảng lên sau gáy, có lúc cô ôm lấy đầu tôi, hai vú gác hai bên vai như hai trái mít non lủng lẳng tôi đang vác. Tôi phải hứa hẹn : để bữa khác, bữa nay đuối rồi. Thực ra, tôi cũng muốn xài Bốn một hai lần nữa, nhưng ớn kiểu bạt mạng của cô mà đành nuốt cơn thèm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ người yêu cũ Truyện của kiều bào
Chốn hoan lạc - Tác giả Thiên Sứ
Phần 6 Sơn tiếp tục ngồi nhâm nhi ly trà đã nguội lạnh, cho tới lúc Hương đã thay xong đồ và tiếng cửa chính khép lại sau lưng Nàng. Một niềm cô đơn ập đến với Sơn. Cảm giác của nó có lẽ giống như một gã ăn mày rách rưới đang nhiên được một tay phú ông ngông cuồng nào đó cho hưởng một đêm Lễ hội giàu sang rồi sáng mai lại vứt trở lại lề đường bẩn thỉu. Vâng mới đêm qua thôi, nó tưởng như thành công của nó còn hơn cả thành tựu của nhân loại chinh phục vũ trụ. Còn giờ đây gã là một kẻ vô đạo đức mà nhân loại ai cũng có quyền dè bỉu chê bai. Loài người nên án Gã ư? Ai có thể tự nhận mình là kẻ trong sạch để kết tội người khác? Hơn nữa cuộc sống của gã quan trọng là bản thân và người thân của gã. Mặc kệ Nhân Loại! Hắn tự tuyên bố. Ờ thế còn người thân? Ba của Sơn? Đúng là Sơn có lỗi với Ông, nhưng mà nói rành mạch ra thì cũng không hoàn toàn. Giả sử...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ con ruột Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Đút tay vào lỗ đít Phá trinh lỗ đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện mút cặc Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn
Làm tình với bé Lan - Tác giả Why Not Me
Phần 6 Trên đường đi, Cậu Ba cho nó điện thoại về nói chuyện với Mẹ nó, biết được Ba nó chỉ nhập viện để tái khám và để điều chỉnh thuốc uống, nó mới an tâm. Nó vui vẻ đi theo Cậu Ba để thăm những thắng cảnh trên đường đi, nó thoải mái không bút nào tả cho hết. Hôm nay dù gì chăng nửa Cậu Ba cũng thuộc về nó hoàn toàn, không có chị Linh hay bất cứ ai tranh chấp cậu với nó. Nghỉ vậy nó chợt vỗ tay vui mừng làm Cậu Ba mỉm cười tra hỏi, Con Lan thật thà, ngượng đỏ mặt không chịu trả lời nhưng Cậu Ba cứ nài nỉ miết nên nó đành phải nói thật: Con nghỉ là hôm nay không có chị Linh tranh giành cậu với con. Cậu Ba cảm khái ôm nó vào lòng mà hôn vào mái tóc nó, cậu nói: Bé nè, có nhớ hôm nọ cậu nói cậu thích làm gì với bé không? Con nhớ chứ. Mà sao hả cậu? Hay là mình không đi Bến Tre ngay, mình ngũ đêm ở Mỹ Tho, như vậy cậu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện hiếp dâm Truyện liếm lồn Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex mút lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi