Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 250

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 250

– Lão Đại, em bé nhân sâm ngàn năm này chúng ta sẽ nấu ăn hay nướng ăn? Tiểu Bảo không biết xông ra từ khi nào, con mắt xinh đẹp long lanh.

Thường Nhạc kinh ngạc bởi vì bộ dạng em bé nhân sâm ngàn năm hiện giờ thực sự rất giống người, tuy rằng hơi nhỏ xinh một chút nhưng có chỗ lồi chỗ lõm chính xác là tiểu mỹ nữ thu nhỏ.

Cho nên căn bản không có suy nghĩ ăn em bé nhân sâm ngàn năm, vẻ mặt hắn cổ quái nhìn Tiểu Bảo nói: – Lòng dạ em trở nên ác độc từ khi nào vậy?

– Cái này gọi gì là ác độc?

Tiểu Bảo nhìn em bé nhân sâm ánh mắt sợ hãi, cô dương dương đắc ý ngẩng đầu nói: – Nghe nói ăn em bé nhân sâm ngàn năm có thể trẻ mãi, càng ngày càng xinh đẹp, em tiêu tốn bao nhiêu tiền như vậy, cạnh tranh mãi mới mua được cô ta đương nhiên là phải ăn chẳng lẽ lại muốn nuôi cô ta?

– Tiểu Bảo, anh nghiêm túc nói rõ em bé nhân sâm ngàn năm chỉ được phép nhìn không được phá hoại. Thường Nhạc chân thành nhìn Tiểu Bảo cho cô một lời cảnh cáo nghiêm túc.

– Không được, em bé nhân sâm ngàn năm nhất định phải nằm trong dạ dày em nếu không đừng trách em không khách khí. Tiểu Bảo giơ ngón tay mảnh khảnh nhỏ bé lên hung dữ kêu gào.

– Em muốn làm loạn sao?

Nhìn thấy điệu bộ này của Tiểu Bảo Thường Nhạc nheo mắt lại lộ ra vẻ mặt vô cùng cổ quái.

– Làm loạn chính là làm loạn, chẳng lẽ em còn sợ anh? Tiểu Bảo nhẹ nhàng lùi về phía sau nửa bước đột nhiên rút bảo kiếm sắc nhọn ra, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Thường Nhạc.

Thường Nhạc có thể cảm nhận rõ ràng sát khí, hắn cảm thấy nên cho Tiểu Bảo một bài học nếu không quyền uy của Lão Đại sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Tiểu Bảo rút kiếm, kêu một tiếng: – Xông lên!

Tiếp theo cả người giống như gió xoáy xông lên liều chết với Thường Nhạc, thân hình Thường Nhạc vừa chuyển động cả người liền biến mất trước mặt Tiểu Bảo, ngay sau đó đã xuất hiện sau lưng Tiểu Bảo.

Chân kia thuận thế đạp Tiểu Bảo.

– Bịch!

Không hề phòng bị, cả người Tiểu Bảo bị Thường Nhạc đạp sấp trên mặt đất.

Tiểu Bảo xoa mông, nước mắt lưng tròng, từ trên mắt đất bò dậy, tội nghiệp kêu – Thường Nhạc em muốn anh và em tuyệt giao, Vũ Dực chúng ta đi.

Đang lúc nói chuyện, bàn tay nhỏ bé của Tiểu Bảo kéo Vũ Dực, hai đứa bé nhanh chóng rời khỏi phòng đấu giá, để lại Thường Nhạc và em bé nhân sâm ngàn năm sợ hãi.

– Chúng ta đi thôi. Thường Nhạc khẽ mỉm cười, đưa tay ra kéo tay em bé nhân sâm ngàn năm.

Quang Minh mặt mày xám xịt nhìn Đồng Uyên, sự việc lần trước bọn họ bị Giáo Hội làm cho thiếu chút nữa lật thuyền. Không ngờ lần này Đồng Uyên vẫn muốn tấn công.

Mục tiêu tấn công chính là Giáo hội nước Anh.

– Đồng Uyên, em suy nghĩ kĩ rồi chứ?

Quang Minh có chút chờ mong, có chút lo lắng bất an, kiểu tâm tính này cũng là lần đầu tiên xuất hiện.

Đồng Uyên nghiêm trang gật gật đầu, hếch cái đầu nhỏ lên nói: – Yên tâm, em đã suy nghĩ kĩ, lần này chúng là lấy việc săn giết là chính.

– Săn giết?

Lúc đó vẻ mặt Quang Minh có phần khó hiểu. Chuyện này cũng là lần đầu tiên nghe nói đến, nhưng lập tức trong đầu gã lóe lên một ý nghĩ: – Tôi đã hiểu, nhưng làm như vậy có phần rất hèn hạ.

– Đúng, chúng ta phải nói cho thằng ranh đó biết cái gì mới là vương giả chân chính. Khóe miệng Đồng Uyên lộ ra nụ cười quỷ dị.

Kỳ thật Đồng Uyên áp dụng phương thức rất đơn giản. Chọn ra ba cao thủ trong Điểm G làm một tổ chuyên bắt giết những thành viên Giáo hội lạc đàn đó.

Đương nhiên Quang Minh lại một mình đơn độc dùng Đồng Uyên mà nói Quang Minh e rằng mãi mãi không bao giờ hài lòng, một mình gã là đủ rồi.

Vẻ mặt Thường Nhạc bình thản nhìn lên mấy gã trước mặt này, một gã dáng người khá mập mạp, một gã trung tuổi xem ra có chút nham hiểm..

Ngoại trừ hai gã này ra, bên cạnh bọn họ còn có bốn tên thanh niên.

– Kỵ sĩ Thần Thánh, ông đang dặc biệt chờ tôi sao? Thường Nhạc nhận ra thân phận của đối phương, hơn nữa bốn tên giả trang kỵ sĩ Thần Thánh kia quả thực là dấu hiệu bắt mắt nhất.

– Đúng, tôi là kỵ sĩ Thần Thánh, trước đây tôi đều nghe người nói thủ lĩnh Điểm G là một thanh niên trẻ tuổi ưu tú quả nhiên là trăm nghe không bằng một thấy. Trên mặt Thần Thánh kỵ sĩ lộ ra nụ cười thản nhiên.

– Ông chờ tôi ở đây không phải là chỉ để khen ngợi tôi chứ? Ánh mắt nghiền ngẫm của Thường Nhạc nhìn chằm chằm Thần Thánh kị sĩ, gằn từng chữ.

– Đương nhiên không phải, Thường Lão Đại là người thông minh hẳn là hiểu tôi muốn làm gì. Ánh mắt kỵ sĩ Thần Thánh chuyển sang nhìn trên người em bé nhân sâm ngàn năm.

Vẻ mặt Thường Nhạc lúc đó lộ ra vẻ cổ quái nhìn Thần Thánh: – Đường đường là kị sĩ Thần Thánh sẽ không muốn làm cướp đúng không?

– Thực ra tôi cũng không muốn làm cướp, dù sao cái danh tiếng này cũng không hay cho lắm, nhưng kị sĩ Thần Thánh chúng tôi thật sự là quá nghèo, haiz, làm như vậy cũng mong Thường Lão Đại có thể thứ lỗi. Trên mặt Thần Thánh kị sĩ lộ vẻ bất đắc dĩ.

Thường Nhạc cũng không ngờ đường đường là Kị Sĩ Thần Thánh sẽ dùng thủ đoạn này, chính mình không bội phục cũng không được, bốn gã thanh niên mập mạp trước mặt kỵ sĩ Thần Thánh đã dần bao vây lại đây.

– Ai dà, quả thực tôi cũng muốn mang em bé nhân sâm ngàn năm giao cho ông. Thường Nhạc lắc đầu tiếc nuối, vẻ mặt đầy tiếc nuối nói.

– Thẳng thắn, Thường Lão Đại quả là người thảng thắn. Ánh mắt kỵ sĩ Thần Thánh sáng lên, ban đầu còn lo lắng sẽ có một trận chiến, đó đúng là chuyện phiền phức, tuy nhiên so với tầm quan trọng của em bé nhân sâm ngàn nắm, rõ ràng tất cả đều có thể tránh.

– Quả thật tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng tôi sợ chính các anh em của mình không đồng ý. Ánh mắt Thường Nhạc chuyển sang nhìn phía sau lưng Kị sĩ Thần Thánh, khóe miệng lộ ra nụ cười châm trọc.

– Không sai, ai dám động tới em bé nhân sâm ngàn năm của tôi, tôi sẽ là người đầu tiên làm thịt gã. Giọng nóí con nít trong trẻo dí dỏm hết sức đột ngột vang lên.

Khi ánh mắt kỵ sĩ Thần Thánh và một số cao thủ Điểm G ở phía sau chạm nhau. Thần sắc ông ta cổ quái, thế nào cũng không ngờ tới chính mình tính kế người khác, đồng thời người khác cũng tính kế mình.

Nửa đường ăn cướp, đó cũng không phải là việc vinh quang gì, cho nên ông ta cũng không mang nhiều thuộc hạ, ngược lại còn thuộc hạ dư thừa.

Hiện giờ, cướp đã không được còn bị các cao thủ Điểm G vây lại.

Đương nhiên Tiểu Bảo là đắc ý nhất, lúc vừa mới cạnh tranh giành được em bé nhân sâm ngàn năm, mình và Thường Nhạc cũng liền nghĩ tới vấn đề này.

Phải biết rằng em bé nhân sâm ngàn năm là bốn mươi tỉ, nếu đem bốn mươi tỉ để trên tay mà bị cướp vậy thì là một việc thê thảm.

Vì vậy Thường Nhạc và Tiểu Bảo khéo léo bày ra trò này, đương nhiên mục đích chủ yếu là để Tiểu Bảo có thời gian viện trợ.

Lúc này tới vừa đúng lúc.

– Thường Lão Đại, coi như cậu lợi hại, chúng ta đi. Kỵ sĩ Thần Thánh thoáng cân nhắc tình hình trước mắt, cuối cùng vẫn gật đầu trong ánh mắt lộ vẻ tiếc nuối.

– Kỵ sĩ Thần Thánh, ông anh cứ bỏ đi như vậy sao?

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười kỳ dị, con mắt hoàn toàn híp lại, xem ra giống như đang chờ mong đẻ ăn thịt một con sói đói.

Kỵ sĩ Thần Thánh dừng bước, lúc này ông ta mới tỉnh ngộ, chính mình dường như đã đơn giản hóa vấn đề, đường dường là Lão Đại Điểm G làm sao có thể là loại người bị thường khác ức hiếp lại không đánh trả.

Thần Thánh cũng không cảm thấy ngạc nhiên, mà bình tĩnh nhìn Thường Nhạc, thản nhiên nói: – Thường Lão Đại, cậu muốn thế nào.

– Ai dà, thực ra tôi là người có văn hóa, vốn không thể làm việc thô lỗ gì được. Thường Nhạc không hề phòng bị, đi tới trước mặt Thần Thánh, đưa bàn tay to rộng ra.

Kỵ sĩ Thần Thánh bị hành động của Thường Nhạc làm cho choáng váng, giữa mình và Thường Nhạc hẳn là vẫn còn mâu thuẫn, hắn không muốn đánh mà lại làm gì?

Thường Nhạc để ý thấy Thần Thánh chớp chớp mắt nhìn chằm chằm mình, hắn cưới nghiền ngẫm: – Yên tâm, tôi không có Long Dương, tôi chỉ muốn kết bạn với ông.

– Kết bạn?

Kỵ sĩ Thần Thánh nheo mắt, từ bạn này đã không còn tồn tại kể từ khi mình lên vị trí Kỵ sĩ Thần Thánh. Trên thế giới này có bao nhiêu người có thể xứng làm bạn mình.

– Trong từ điển của Thường Nhạc tôi không là bạn bè thì chính là kẻ thù. Không biết từ lúc nào, trong tay Thường Nhạc đã xuất hiện con dao lóe sáng, con dao đó trong tay Thường Nhạc không ngừng vung vẩy như chỉ cần Thần Thánh lắc đầu, con dao kia sẽ lập tức cắt vỡ cổ họng ông ta.

Thấy sắc mặt Kỵ sĩ Thần Thánh liên tục biến đổi, Thường Nhạc mỉm cười thêm một câu: – Dĩ nhiên, nếu như là kẻ thù, cho dù tôi muốn buông tha ông, chỉ sợ nhóm anh em này của tôi cũng sẽ không đồng ý.

Kỵ sĩ Thần Thánh đột nhiên cảm thấy kẻ trước mặt không phải là một thủ lĩnh bang phái mà chính là một tên vô lại, ông ta hít một hơi thật sâu nói: – Nếu tôi làm bạn cậu thì sẽ như thế nào?

– Là bạn bè đương nhiên là cách tốt, giữa Điểm G chúng tôi và kị sĩ Thần Thánh sẽ là bạn tốt. Thường Nhạc nói rất nghiêm túc: – Thực ra tôi và ông đều hiểu giữa Điểm G chúng tôi và kỵ sĩ Thần Thánh Paris cũng không có mâu thuẫn lớn, mà kỵ sĩ Thần Thánh Châu Phi bên kia và kỵ sĩ Thần Thánh Paris các ông cũng không có quan hệ thân thiết, cứ nói các ông hỗ trợ hay đang tranh giành thế giới bá chủ Thần Thánh kỵ sĩ..

– Thường Nhạc, lẽ nào cậu nghĩ chỉ dựa vào mấy câu này, sự đe dọa của những người này mà nghĩ để tôi sẽ khuất phục sao? Kỵ sĩ Thần Thánh ngắt luôn lời của Thường Nhạc, ánh mắt ông ta bỗng trở nên sắc bén.

– Ba ba ba!

Thường Nhạc bỗng nhiên bắt đầu vỗ tay, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị: – Kỵ sĩ Thần Thánh, không hổ là là thủ lĩnh kị sĩ Thần Thánh nước Pháp, tôi rất bội phục sự lựa chọn của ông, dũng cảm làm kẻ thù của tôi, tuy nhiên..

Thường Nhạc nói tới đây ngừng lại một chút: – Tuy nhiên con trai bảo bối của ông có khí phách như vậy hay không, cái đó không nhất định rồi.

– Lời này của cậu có ý gì?

Kỵ sĩ Thần Thánh vô ý nắm tay lại, nếu nói Kỵ sĩ Thần Thánh có sơ hở, vậy thì sơ hở duy nhất chính là đứa con của ông ta, tên vô dụng đó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Buổi phụ đạo ngọt ngào - Tác giả Ngọc Linh
Phần 52 Nước nhờn bây giờ thì cũng không còn chảy ra nhiều nữa nhưng cũng làm cho tôi sướng vô cùng. Một lúc sau thì tôi nghỉ vì làm kiểu này cũng đã mệt khẽ bảo Cúc. Nào thế chúng ta làm kiểu khác nhé được không, em thích cái kiểu đấy thì anh làm cho. Khẽ cười rồi Cúc nằm sấp xuống dạng chân của mình ra đôi chút để tôi có thế đút vào một cách dễ dàng hơn. Tôi khẽ nằm lên người của Cúc rồi lựa con cặc mà ấn vào bên trong cái lỗ lồn. Cúc cũng đẩy cái lồn của mìn lên một chút rồi nói. Đút vào bên trong đi anh... em Sướng lắm... đút thật mạnh vào nữa đi anh... emkhông thế nào chịu được nữa rồi đây này. A. A. Đã quá sướng quá... anh ơi... híc híc. Với tư thế này thì lồn của Cúc bóp chặt lấy con cặc của tôi nhưng tôi cũng quen với cảm giác như thế này rồi lên nhấp thật mạnh vào bên trong cái lỗ lồn. Tôi càng nhấp thì Cúc càng đẩy cái lồn của mình hơn nữa. Một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Đụ tập thể Truyện bóp vú Truyện hiếp dâm Truyện học sinh Truyện phá trinh
Giọt lệ sầu - Tác giả Quạt Mo Thư Sinh
Phần 3 7 năm trôi qua, Hải mãn hạn tù & được một bác sĩ giới thiệu một đồng nghiệp quen biết cho vào học tu nghiệp ở một trường đào tạo dược sĩ chuyên nghiệp để học và chịu sự quản thúc thêm 5 năm thử thách... Thời gian trôi qua Hải đã vượt tất cả những cám dỗ của trần gian thế tục, rồi Hải nhận cũng được một mảnh bằng dược sĩ trong tay nhưng không đâu chấp nhận cho chàng vào làm dù chỉ với một đồng lương khiêm tốn... Do trong quá trình học tại trường Hải đã đảm nhận làm việc lao công nên cũng có chút ít len keng còn sót lại. Hải quyết định chơi một bữa cuối cùng cho đã rồi sau hẵn tính chuyện khác. Máu giang hồ “Tiểu Tử” lại nổi lên nhào đại vào một Vũ Trường nhảy thoát y uống rượu cho đã... Tôi đang ở đâu thế này Hải thốt lên & mở mắt trừng trừng nhìn xung quanh... Nhớ tao không Một giọng đàng ông rất quen thuộc nhưng đã lâu rồi không gặp. Minh phải không (tên thân mật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Đụ lỗ đít Truyện của kiều bào Truyện phá trinh
Bà chủ và đám nhóc - Tác giả Thoong
Phần 23 Bọn nhóc tụi tôi sống dưới trướng bà chủ tựa như bụi ô rô mọc hoang ngoài đầm bãi, hoặc tựa đám lục bình héo nằm chết dí trong vũng lầy, hoặc tựa mớ tầm gửi sống nơi gốc đại thụ khô. Chẳng đứa nào nghĩ ra tương lai mình sẽ tối sáng thế nào. Con đường vợ con nối dõi rồi đây thằng nào sẽ có. Tăm tăm mù mịt, chẳng thấy đâu là đầu, đâu là cuối. Mụ chủ than cả ngày: Nuôi tụi bay tốn quá, cóc nhờ vả gì được. Bả kêu cho có kêu, chứ bả biết thừa là bất quá cho tụi tôi ngày vài chén cơm thì lại bắt làm không công chết xác. Nội việc bóp chân đấm tay, mằn lưng, gãi bẹn cũng đủ não nề cho bọn này, còn nói chi phải tắm rửa, thay quần thay áo, bắt chí, dọn mùng. Ôi thôi toàn những việc trời ơi đất hỡi, phải hít ngửi cái mùi xì dầu hôi như tổ cú của mụ. Đó là chưa nói tới những tối mụ lên cơn bất tử, mụ bắt từng thằng làm cho mụ hạ cơn nứng rực...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ tập thể Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi