Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 231

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 231

– Thuộc hạ rõ. Cái bóng màu đen đó cung kính nói.

Tốc độ cái bóng màu đen rất nhanh nhưng tốc độ Thường Nhạc cũng không hề chậm, trước sau vẫn đi theo cái bóng, chuyện lần này, Thường Nhạc cũng không dám nắm chắc mười phần.

Vì để nắm được vị trí Thánh Nữ Hắc Ám, mình đã phái rất nhiều cao thủ cuối cùng cũng đều thất bại, lần này mình đã phái cái bóng màu đen chính là tinh nhuệ nhất trong đội Ảnh mà Lạc Phong tận tâm bồi dưỡng.

Cái bóng màu đen là Đặc Nhất Hào của nhóm Ảnh, vẫn luôn ẩn mình bên cạnh Thường Nhạc, nhiệm vụ của gã chính là truy tìm tung tích của Thánh Nữ Hắc Ám.

– Thủ lĩnh, ở chỗ này ạ.

Đại khái chừng nửa canh giờ hai người đứng trước một tòa nhà phồn hoa.

– Được, anh lui đi.

Thường Nhạc khẽ gật đầu một cái, trực tiếp đi xuống tầng hầm Đại thế giới Paris.

– Phòng giải trí.

Vừa mới đi xuống đó, tiếng la hét ầm ĩ, tiếng bàn phím, tiếng hoan hô chiến thằng hòa lẫn vào với nhau khiến Thường Nhạc hơi sững sờ.

Xem kỹ lại toàn bộ căn hầm để tìm mục tiêu nhưng căn bản không còn thừa một phòng nào cả, thế thì Thánh Nữ Hắc Ám ở chỗ nào?

Chẳng lẽ tin tức của Đặc Nhất Hào là sai sao?

Thường Nhạc đi đi lại lại trong tầng hầm, xung quanh căn bản chỉ toàn tiếng cười đùa, không ai để ý đến sự hiện hữu của hắn.

Một lần, hai lần, ba lần

Lúc Thường Nhạc đi tới tầng hầm, đi lại xung quanh đến lần thứ tư bỗng nhiên dừng lại, gần chỗ hắn đứng cò một mùi hương nhàn nhạt.

Mùi hương rất quen thuộc khiến đầu Thường Nhạc không tự chủ được xuất hiện thân hình của Thánh Nữ Hắc Ám, mắt hắn hơi sáng lên, sợ là Thánh Nữ Hắc Ám không thể ngờ được lần này lại để một chi tiết sơ hở thế này.

Thường Nhạc đứng yên nhắm hai mắt lại loại bỏ tiếng ồn ào ở xung quanh đi, bắt đầu hình dung phương hướng của mùi hương nhạt đó.

Bỗng nhiên lúc đó Thường Nhạc mở hai mắt ra, trước mắt là một vách tường đá, mùi hương đến vị trí đó là biến mất, Thường Nhạc lơ đãng nhíu mày lại.

Hắn lẳng lặng đứng ở đó, tay sờ lên vách tường, tường lạnh như bằng khiến tim hắn hơi động, hắn dùng lực đẩy vào.

Vách tường vẫn như cũ, không có động tĩnh gì.

Sức mạnh bắt đầu tăng thêm, nhưng vẫn không có hiệu quả như trước, Thường Nhạc bắt đầu tin tưởng nếu như là vách tường bình thường với sức mạnh như thế thì đã sớm sụp rồi.

Nhưng bây giờ vẫn kiên cố như thế, vách tường này quả rất cổ quái, tay hắn đẩy mạnh thêm nữa: – Động rồi. Bỗng nhiên lúc đó Thường Nhạc hơi động.

Vách tường từ từ mở ra, đồng thời bên trong xuất hiện một khoảng không nhỏ, thân hình Thường Nhạc càng ngày càng mơ hồ, bức tường cũng càng dần càng mơ hồ.

Những người chơi điện tử xung quanh căn bản không nhìn thấy động tĩnh ở đây, đương nhiên là ở đây thiết lập đặc thù riêng, một khi cơ quan mở ra, như vậy tất cả mọi người sẽ không nhìn thấy được động tĩnh bên này.

Vách tường dần chuyển động, Thường Nhạc cảm thấy chân mình bắt đầu thong thả đi, lúc vách tường hoàn toàn dời ra, trước mắt xuất hiện một cái động.

Cái động màu đen hình như không thể nhìn thấy đáy được.

Thường Nhạc yên lặng dùng hơi thở tỏa ra để dỏ xét, căn bản không dò thấy bất kỳ chướng ngại vật nào, trong lòng hắn thầm kinh hãi, chẳng lẽ Thánh Nữ Hắc Ám sống ở nơi hắc ám không có người sống sao? Nếu thế thật thì uổng phí cho mỹ nhân này quá.

Nhưng một cảm giác nói với Thường Nhạc, chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Thường Nhạc chậm rãi bước thẳng vào phía trước.

– Đầu giường ánh trăng sáng.

Đi chưa được mấy bước đột nhiên trong bóng tối phát ra một giọng nói trầm thấp.

Tinh thần Thường Nhạc căng thẳng, thật không ngờ còn có kiểu trạm kiểm soát thế này, rốt cuộc đây là nơi nào? Phía trước căn bản không có khả năng, phải biết là mình khi nãy đã dùng hơi thở để dò xét.

Chẳng nhẽ sau bức tường còn có huyền cơ khác? – Dưới mặt đất phủ sương. Thường Nhạc bỗng nhiên cười gian xảo nói.

– Khẩu hiệu chính xác, tiếp tục tiến lên.

Giọng nói trầm thấp đó lại vang lên.

– Củ chuối thật.

Thường Nhạc thiếu chút nữa bị câu nói của đối phương dọa cho nhảy dựng lên, khẩu hiệu không ngờ đơn giản thế kia, thế nhưng trong lòng Thường Nhạc đồng thời có thêm một sự cảnh giác.

Đáp án càng đơn giản trong lòng một vài người lại càng không dám khinh xuất trả lời, đối phương sắp đặt như vậy không nghi ngờ gì nữa đây là điểm tài tình và xảo quyệt nhất.

– Phía trước không có đường rồi?

Bỗng nhiên Thường Nhạc cảm thấy phía trước xuất hiện một bức tường, tinh thần hắn căng thẳng lên, vừa rồi mình dùng hơi thở dò xét, phía trước chắc là có đường nhưng bây giờ lại không có như vậy?

Thường Nhạc hiểu giờ phút này không phải dựa vào sức mạnh mà là trí tuệ: – Đầu giường trăng tỏ rạng Đất trắng ngỡ như sương. Thường Nhạc nhớ tới khẩu hiệu này, trong đầu xuất hiện một ý tưởng.

Tập trung hết sức mạnh lại dưới chân.

– Ầm.

Bỗng nhiên lúc đó, mặt đất dưới chân Thường Nhạc tạo thành khoảng không, Thường Nhạc nhanh chóng nhảy sang một bên.

– Nguy hiểm thật. Chân Thường Nhạc dừng bên cạnh cửa động, hắn dùng hơi thở để dò xét, phản ứng đầu tiên trong đầu chính là: – Sâu không lường được.

Quả thực căn bản không cảm nhận được rốt cục sâu đến đâu, nhưng đó là cách duy nhất để Thường Nhạc đi vào, hắn hít một hơi thật sâu, như vậy càng kích thích sự hưng phấn của hắn.

Đổi là người khác đã lo sợ bị ngã xuống chết, nhưng Thường Nhạc đã bay xuống dưới, khởi động Khôi giáp Hắc Ám.

Thường Nhạc tuy rằng ngông cuồng nhưng cũng không phải là loại kiêu ngạo, hắn hiểu rõ cái gì nên phòng bị, đương nhiên khởi động Khôi giáp Hắc Ám, Thường Nhạc cảm thấy sức mạnh càng dần càng tăng thêm.

– Chẳng lẽ Khôi giáp Hắc Ám vốn có quan hệ với Thánh Điện Hắc Ám, bây giờ áo giáp đang hấp thu năng lượng hắc ám? Tinh thần Thường Nhạc hơi rung, tốc độ rơi xuống càng dần càng chậm, sức mạnh hấp thu càng dần càng dồi dào.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Thường Nhạc ảm thấy được, bên dưới càng dần càng sáng, đã đến đáy rồi.

– Thế giới dưới lòng đất.

Lúc hoàn toàn hiểu được tình hình bên dưới, Thường Nhạc hít một hơi thật sâu, làm gì có cái động nào, hoàn toàn là một thế giới mới tinh.

Nơi này có ánh sáng đầy đủ, có nhà cửa, cung điện, cũng có người đi trên dường, quần áo họ mặc đều là màu đen, tốc độ đi cũng không nhanh không chậm.

Chẳng biết tại sao, Thường Nhạc cảm thấy bất kỳ người nào đi trên đường chỉ cần đi vào thế giới thực thì sẽ là một cao thủ nhất đẳng, đây quả thực là điều không thể tin nổi.

Thế giới dưới lòng đất rốt cục lớn thế nào? Có bao nhiêu người? Trong cung điện rốt cục là nhân vật thế nào? Thánh Nữ Hắc Ám có quan hệ gì với nơi thế này?

– Không ổn rồi.

Bỗng nhiên lúc đó, Thường Nhạc cảm thấy có một sức mạnh quỷ dị tấn công về phía mình.

– Anh là ai?

Đối phương vừa công kích vừa thò vào ngực móc đồ.

Thường Nhạc lập tức tỉnh lại, mình mặc quần áo thế này là ngoại tộc cho nên đối phương mới làm như vậy, nếu như đối phương triệu tập nhiều người lại sợ là mình muốn thoát thân cũng khó khăn.

Thường Nhạc hít một hơi thật sâu, căn bản không để cho đối phương móc đồ ra, nhanh chóng nắm cơ hội tấn công, đối phương tay trái móc đồ, tay phải tấn công qua Thường Nhạc.

– Ầm.

Thường Nhạc dốc toàn lực tấn công về phía đối phương, hắn chỉ dùng một tay nên chiếm rất nhiều ưu thế, trong chớp mắt cả người bị Thường Nhạc đánh ngã trên mặt đất.

Nhìn thấy đối phương không ngừng co giật, thân thể Thường Nhạc thầm kinh hãi, một đòn dốc toàn lực mà không chết có thể thấy đối phương lợi hại thế nào.

Còn đối phương chỉ là một trong những người đi đường chú ý đến mình, giờ phút này căn bản không cho phép Thường Nhạc suy xét nhiều, nhanh chóng lột quần áo trên người hắn mặc lên người mình.

Thoáng ổn định suy nghĩ lại, sau đó hòa lẫn vào đám người.

Ánh mắt Kerri lạnh lùng ngước nhìn đám người trước mắt này, hắn thế nào cũng không ngờ mình lại bị ngã ở đây.

Sau khi Quang Minh rời khỏi, toàn bộ ZVN đã bị mình chiếm cứ một phần ba, giang sơn chỉ còn thừa lại một nửa nằm trong tay hai tên bộ hạ của Mộ Dung Trường Thiên.

Còn một phần khác thì bị khống chế trong tay bang phái của ZNV.

Mộ Dung Trường Thiên quy thuận Điểm G, như vậy hai tên thuộc hạ xác nhập Điểm G là điều đương nhiên, cho nên Kerri nhận lời mời của Bạch Vân đến không chút do dự.

Lúc tiến vào đại sảnh, Kerri liếc mắt nhìn thấy lão già ngồi trên ghế thái sư, phản ứng đầu tiên của Kerri chính là không ổn.

Quả thực Mộ Dung Trường Thiên là lão đại của bọn Bạch Vân, nhưng lão già có thể ngồi trên ghế kia rốt cục là ai?

– Cậu chính là Kerri bộ hạ của Thường Nhạc, chuyên về dùng bom phải không?

Ánh mắt lão già như kiếm bắn thẳng vào trong lòng Kerri.

– Ông là ai?

Kerri tay khẽ động, miệng thản nhiên hỏi.

– Tư Đồ Lôi Minh là thiếu gia nhà ta.

Lão già thản nhiên cười, trong lúc nói chuyện đối phương bắt đầu triển khai tấn công về phía Kerri.

Khóe miệng Kerri lộ ra nụ cười lạnh lùng, đơn giản dựa vào điểm này để bắt mình không khỏi quá nực cười, thế nhưng nụ cười chỉ duy trì trong chớp mắt.

Kerri thế nào cũng không ngờ mình bị tấn công từ bên cạnh, hơn nữa đối phương ra tốc độ nhanh như vậy căn bản không có cơ hội phản ứng.

Phải biết rằng Kerri lợi hại nhất chính là về thuốc nổ, nhưng năng lực bản thân cũng không mạnh lắm, huống hồ kẻ tập kích lại là Bạch Vân.

Thường Nhạc đứng trước cửa cung điện, có mấy tên thị vệ mặc áo giáp đen đứng đó, Thường Nhạc bình tĩnh nhìn vào nhưng trong đó không thấy bất kỳ cung nữ nào.

– Chẳng lẽ ở đây còn có hoàng đế hay sao?

Bước chân Thường Nhạc không tự chủ được tiến về phía trước.

– Đứng lại.

Mấy tên thị vệ đồng thời tiến về phía trước, khí thế hùng mạnh kinh thiên động địa tấn công vào Thường Nhạc.

– Mạnh thật.

Thần sắc Thường Nhạc khẽ thay đổi, chỉ là mấy tên thị vệ mà mạnh vậy, đất nước này không khỏi quá đáng sợ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Điệp vụ môi hồng - Tác giả Hùng Sơn
Song đứng tì tay vào tảng đá lớn nhô ra ngoài lối đi trên núi Thủy Sơn, nhìn xuống đồng bằng ở dưới chân. Cảnh vật bát ngát, cát trắng phau. Xa xa, ruộng lúa xanh lờn lợt, xóm làng rải rác từng cụm chen lẫn đồng ruộng. Biển chạy dài xanh biếe. Tiếng chuông từ chùa Tam Thai vẳng lên, ngân vọng trong không gian làm Song cảm thấy lâng lâng, quên đi hết hận thù. Cái chết của Song Nhi làm Song tê tái. Chàng muốn bỏ tất cả để trở về cõi Phật từ bi. Song đâ tới đây nhiều lần, nhưng chưa bao giờ chàng cảm thấy thấm thía như hôm nay. Song Nhi bị bắn ba phát, một phát vào đầu, hai phát ở ngực khi nàng đang chạy xe Honda từ Sơn Trà ra Đà Nẵng. Song đã vào nhà xác vuết mắt cho nàng. Người con gái bạc mệnh có lẽ đã chết vì chàng. Song đứng đây được bao lâu rồi, chàng cũng không biết. Hồi ở Sài Gòn, có lần Song Nhi nói với chàng, ước mong được đứng bên chàng trơng cảnh hang động, núi non của Ngữ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện trinh thám
Chị Sa - Tác giả Sịp
Thịt da nào hững hờ được với sự mời mọc tận tình. Sự lơ là nào quên lãng nổi sự mềm mại của những vồng thịt lủng nhủng dưới gan tay. Cho nên không muốn rà cũng ngọ nguậy rà, không muốn măn cũng tí toáy măn. Trước còn kiểu lơ thơ tơ liễu buông mành, sau bị ám ảnh với cái ấm, cái êm, cái mềm, cái dịu nó làm xao xuyến đến con người không cầm lòng được. Thế là cái lưỡi, cái miệng, cái mũi cũng can dự vào và những hơi thở rốc, những mắt biếc long lanh làm cho lòng người chao đảo. Từ núi non, lữ khách băng dần vào miền trung nguyên bát ngát để cuối cùng sục vào rừng rậm để tắm mát nơi vũng suối thần tiên. Chỉ khi nghe tiếng rên của chị Sa mới thấy mình đã vào quá sâu chốn hang hùm muốn ra cũng không ra được. Thôi thì đành lại thêm một lần gục ngã, hẹn với lòng đây là lần cuối để rồi tính đốt ngón tay không biết là cái lần cuối thứ mấy mươi rồi nữa. Có một bữa chị Sa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn
Đi tìm tình yêu
Ngọc nói với Hải khi anh đang đứng cạnh chờ đợi chỉ dẫn của cô. Anh cho tay vào giữa mông em đi. Hai làm theo lời của Ngọc anh tách hai mông cô ra sục tay vao giữa dò dẫm từng chút một. Rồi Hải thấy ngón tay chui vào một cái lỗ sâu hun hút, đây không phải hậu môn Ngọc sao Hải thắc mắc. Chỗ đó đó cho tay vào đi. Một ngón tay Hải đưa vào ngoáy từ trái sang phải, ở chỗ đó của Ngọc có một sức hút nó lôi dần ngón tay vào sâu bên trong. Khong chỉ hút vào hậu môn Ngọc cũng nở ra lúc đầu ngón tay Hải cho vào đó chặt cứng nhưng bây giờ đã rộng mênh mông và không hiểu vì sao có chút nước nhờn dính dính vào đầu ngón tay. Được ròi đó anh cho vào đi Ngọc đang ngồi trên cu của Khoái quay đầu lại nói với Hải. Cho vào Hải đứng đực ra đó mặt thộn ra. Ngọc nhổm đít lên nhưng vẫn kẹp con cu Khoái trong lồ mình dịch mông ra sai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tay ba Truyện ngoại tình

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi