Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 209

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 209

Cô gái xinh đẹp sửng sốt, lập tức khuôn mặt đỏ ửng lên như bị đốt cháy, cô ngượng ngùng gật gật đầu, sau đó lại có phần do dự nói: – Rượu đó rất rất khó uống, anh thực sự muốn uống sao?

Thường Nhạc lập tức hiểu ra, khó trách ông anh Tư Đồ Lôi Minh đơn thuần chỉ theo các phương diện chế ra phối hợp màu sắc để giám định, hóa ra rượu đó rất nặng làm cho người ta nảy sinh dục vọng.

Đương nhiên điều mà Thường Nhạc cần chính là hiệu quả như vậy.

Hắn tự nhiên gật đầu: – Say rượu phong hầu, để cho tôi thử một lần đi!

Cô gái xinh đẹp nhẹ nhàng rót một chén rượu, sau đó đưa lên miệng Thường Nhạc.

Lúc rượu chảy qua cổ họng, một chút cảm giác cũng không có – “Nước”! Chữ này chợt xuất hiện trong đầu hắn mà câu trả lời này ngay cả hắn cũng không thể nói ra.

Dù sao cũng là giám định rượu ngon, nếu quả thật xuất hiện nước thì việc này là sao đây? Đáng tiếc chính mình cũng không thấy sắc mặt của nhóm trọng tài, nếu không mình nhất định có thể đoán ra một phần.

Thời gian từng phút từng phút trôi qua.

Dưới khán đài, một số người đã không chịu nổi kêu la lên: – Mau nói đáp án, mau nói đáp án đi!

– Hai bình này đều là nước !

Lần này Thường Nhạc không chút do dự, hắn hiểu rõ nếu chính mình giám định ra là nước, vậy thì ai cũng không đoán kết quả như vậy.

– Nước sao?

Tất cả những người không biết chuyện đều choáng váng

– Khì khì!

Một tiếng cười lanh lảnh đột ngột vang lên, tay vẫn cầm micro cô gái nghịch ngợm đi lên phía trước điềm nhiên cười nói: – Đây đúng là nước!

Sắc mặt Tư Đồ Lôi Minh hoàn trầm xuống, gã tuyệt đối không ngờ tới giám định là rượu thuốc thông qua bề ngoài, không ngờ lại là nước, gã dường như không thể tin chuyện như vậy, thực tế gã phân biệt bằng cách uống rượu.

– Tôi thua rồi!

Đây là đáp án không ai ngờ tới, thật ra đến chính Thường Nhạc cũng không cảm thấy tin tưởng, đây hoàn toàn không ngờ có thể là sự thật, rõ ràng Tư Đồ Lôi Minh chỉ dựa vào bên ngoài mà giám định ra kết quả sai.

Lúc cô gái xinh đẹp thứ ba nâng hai bình rượu bước ra, Thường Nhạc biết thời khắc quan trọng nhất lại tới. Lần này và hai lần trước là khác nhau, lần này hoàn toàn dựa vào thực lực của chính mình.

Tuy nhiên, từ đầu tới cuối trong lòng Thường Nhạc có vài phần nghi ngờ, rõ ràng là cuộc thi giám định, tại sao mang ra nhiều rượu như vậy, dù sao mỗi vị chuyên gia giám định đều không phải là chuyên gia thử rượu.

Ngay cả những chuyên gia giám định tốt nhất cũng có thể bỏ lỡ, điều này dường như có chút không công bằng, đương nhiên điều này cũng chỉ nghĩ lại mà thôi. Chỉ cần mình có thể thắng, giám định gì cũng không quan trọng.

Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh mỗi người cầm một chén rượu rồi uống ngay, trong lòng hai người đều hiểu chỉ sợ lần này giám định ai nói trước sẽ là người thắng cuộc, nếu như lại theo sau người khác, vậy thì sẽ mất đi giá trị.

Rượu vừa ngấm vào miệng, trên mặt Tư Đồ Lôi Minh lộ ra nụ cười chiến thắng: – Tôi giám định đây là rượu Hoàng Quế, nó dùng gạo nếp và ditty thành rượu rum. Bởi vì có hương thơm hoàng quế nên có tên đó. Rượu này giọt rượu như ngọc, thơm ngọt tinh khiết, lịch sử của nó có thể ngược dòng đến “Lao lễ” thời nhà Chu. Sau khi nghiên cứu rượu chứng minh trước kia tổ tiên của chúng ta vẫn uống là loại rượu này, nhất là Lý Bạch thời Đường uống rượu ngâm trăm bài thơ, trên phố Trường An, các quán rượu đóng cửa, vua cho gọi tới, không lên thuyền tự xưng thần là rượu tiên.

Nói tới đây anh ta cố ý liếc mắt nhìn Thường Nhạc rồi tiếp tục nói: – Rượu này hẳn là ở thời Lý Bạch triều Đường, hơn nữa còn được đào thấy ở Trường An, hôm trước vừa bị Cục di sản văn hóa Trung Quốc giành được.

Mà lúc Thường Nhạc cầm tới chén rượu, tâm thần hắn lại xao động một chút, hắn nói: – Trong tay tôi hẳn là Tứ Dương Tôn Thương Chu 58, 4×52,4 centimet. Độc đáo nhất là ở phần bụng, bốn góc đều có một sừng dê lớn, mỗi phần ngực và bụng dê hợp làm một thể,

Sừng dê nhô ra, bốn bả vai chạm khắc xuất hiện 4 con rồng cực kỳ sinh động.

Những người bên dưới đều cảm thấy kinh ngạc, rõ ràng là giám định rượu, tên này lại mang lịch sử chén rượu kể dài như vậy làm gì? Chẳng lẽ muốn khoe khoang kỹ thuật giám định của mình hay sao? Điều này có cần thiết không?

Tư Đồ Lôi Minh nghe thấy lời giải thích của Thường Nhạc, mặt gã biến sắc, gã bất đắc dĩ lắc đầu kỳ lạ liếc mắt nhìn Thường Nhạc, đột nhiên nói: – Anh không cần phải nói nữa, tôi thua rồi!

Những khán giả bên dưới xôn xao, kết quả vẫn chưa có mà gã đã nhận thua, điều này thật không tin nổi, người hướng dẫn bên cạnh cũng mở lời, nói: – Thực ra, giám định cuối cùng quan trọng là giám định cái chén rượu, ai có đủ khả năng để ý đến cái chén rượu vậy là đã thắng một nửa cuộc thi này rồi.

Thấy một số người vẫn chưa hiểu, cô gái tinh nghịch nói: – Mọi người hẳn là đã nghe qua câu “bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi. Chỉ cần một ít rượu vào chén sẽ có thể thay đổi hoàn toàn vị.

– Như vậy chuyên gia giám định trước đó đã không chú ý tới sự thay đổi nhỏ chén rượu, hiển nhiên đánh giá có chút sai lệch, chúng ta tiếp tục nghe Thường Nhạc giải thích.

Thường Nhạc ngẩn ra, không ngờ con bé này lại làm khó mình, tuy nhiên mình đã có đáp án: – Tôi giám định đây là rượu Mao Đài có lịch sử 100 năm, bởi vì chất lượng rượu Mao Đài rất tốt, sau khi rót vào chén sẽ xuất hiện đặc điểm giống nhau mà làm cho những nhà giám định dễ dàng hiểu sai.

Hắn cười nhạt rồi tiếp tục nói:

– Truyền thuyết liên quan đến rượu Mao Đài rất nhiều, trong đó đẹp nhất chính là: Tương truyền vào một đêm giao thừa, thị trấn Mao Đài bỗng nhiên có tuyết rơi lả tả, lạnh đến thấu xương, trên thị trấn có một thanh niên họ Lý, anh ta nhìn thấy một bà lão quần áo tả tơi nằm bất động trước cửa, anh ta cõng vào trong nhà đốt lửa sưởi ấm, rồi lấy cơm rượu đãi bà lão, sau đó lại nhường giường cho bà lão, còn mình thì nằm cạnh lò sưởi.

Nói tới đây, hắn tự tin nhìn xuống dưới rồi lại nói: – Dưới ánh trăng mờ ảo, nghe thấy tiếng đàn kỳ diệu, từ phía chân trời một nàng tiên nữ bay tới, nàng mặc áo the mỏng ngũ sắc, tay cầm chén rượu loang loáng đứng trước mặt liền rót rượu xuống mặt đất, lập tức không trung tràn ngập mùi rượu, trước mắt xuất hiện một dải ngân hà. Anh chàng này thức dậy, trong nhà lửa cháy ngùn ngụt, cơm vẫn còn ấm, tấm đệm trên giường ngay ngắn giống như chưa có ai nằm, bình thường đẩy cửa là thấy gió, tuyết ngừng rơi, trên mặt con sông chảy qua nhà thoảng tới mùi rượu. Từ đó về sau người dân nơi đây thường dùng nước nước sông tiên nữ ban cho để ủ rượu, dùng hình vẽ “tiên bay” làm nhãn hiệu Mao Đài cho đến nay vẫn không đổi.

Đương nhiên điều Thường Nhạc ngạc nhiên là vì sao còn muốn mình giám định bình cuối cùng? Bất luận thắng thua mình cũng đứng nhất, điều này có cần thiết không? Mà lúc rót rượu vào chén hắn hoàn toàn si ngốc.

Không có tiếng nước, không có mùi hương, hắn nêm thử một hớp, vừa mới vào miệng, hắn cảm thấy lỗ chân lông từng chỗ trên cơ thể bắt đầu dãn ra.

– Đây là rượu gì ?

Do không nhìn thấy màu sắc, trong thời gian ngắn, Thường Nhạc nhất thời chưa nghĩ ra đáp án.

– Ma Cổ!

Bỗng nhiên lúc đó, thần sắc Thường Nhạc thay đổi, hắn không kìm nổi thốt lên.

Quả thật mùi máu tươi thoang thoảng thuộc giọng khàn kia của Tư Đồ Lôi Minh thuộc sở hữu bản thân Ma Cổ.

Mà trên mặt cô gái xinh đẹp cùng lúc lộ ra nụ cười cổ quái, sự ranh mãnh trong nụ cười đó đầy sự đắc ý sự kết hợp cùng nhau đó làm cho Thường Nhạc cuối cùng tỉnh ngộ.

Đối phương từng bước thiết kế huyền cơ, không phải là tính kế Tư Đồ Lôi Minh mà là đang giả bộ Trước kia cô gái xinh đẹp liên tiếp tặng mình nhiều phần thưởng giành được cuộc thi giám định như vậy.

Trong đó bao gồm bức tranh mỹ nữ đá hồng ngọc, những thứ này đều là mồi nhử mà mình lại cứ một mực tin tưởng.

Nhưng tại sao cô ta phải bẫy mình?

Huống hồ cho dù là lừa mình tiêu phí nhiều tiền như vậy, đó không phải là việc người bình thường có đủ khả năng làm được, khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

– Uống rượu đó có phải là rất sảng khoái đúng không?

– Cô gái xinh đẹp nghịch ngợm nháy mắt, dương dương tự đắc nói.

– Rút cục cô là ai?

Thường Nhạc cảm thấy mình hỏi thật ngu ngốc nhưng hắn vẫn hỏi, lần đầu bị người ta xỏ mũi dẫn đi, hơn nữa đối phương còn là một cô gái xinh đẹp, điều này có sự uất ức nói không ra.

Nụ cười trên mặt cô gái xinh đẹp bỗng tắt hẳn, cô ta chằm chằm nhìn Thường Nhạc nghiêm túc nói: – Anh còn nhớ câu chuyện phượng hoàng không? Anh còn nhớ chuyện cánh diều chim phượng không? Anh còn nhớ tranh đoạt hoa lan, sự việc của các cô không? Đắc tội với tôi, hừ, anh sẽ không có những ngày tháng tốt đẹp, đây mới chỉ là bắt đầu thôi!

Cô gái xinh đẹp giảo hoạt nói.

Khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười bất dắc dĩ, bởi vì cái gọi là gieo nhân nào gặt quả ấy, đến lúc rồi đây.

Tối hôm đó chính mình tính toán kỹ lưỡng lại bị cái mông nhỏ của con bé kia làm quên mất, ai dà, xem ra mình gặp họa rồi.

Hắn bất đắc dĩ nhún vai, ánh nhìn chằm chằm cô gái xinh đẹp, có phần bất đắc dĩ nói: – Mặc dù bản thiếu gia đã thua, nhưng cũng có lãi!

– Anh lãi cái gì?

Trong thời gian ngắn cô gái xinh đẹp nhất thời không hiểu ý.

– Trái tim của cô!

Thường Nhạc nghiêm túc nói.

– Thối tha!

Cô gái xinh đẹp nghe thấy câu nói này thiếu chút nữa nhảy dựng lên, ngón tay mảnh khảnh của cô dí vào mũi Thường Nhạc, cô thở hổn hển nói: – Thường Nhạc, anh nhớ kỹ cho tôi, cho dù thích lợn thứ xấu nhất thế giới tôi cũng sẽ không thích anh!

– Đại tiểu thư xinh đẹp của tôi ơi, giọng của em hình như lớn quá đấy!

Khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười tươi rói, hóa ra tính cách của cô gái xinh đẹp trước mặt là táo bạo như vậy.

Nghe thấy lời nhắc nhở của Thường Nhạc, cô gái xinh đẹp giật mình tỉnh ra, mình quá đắc ý vênh váo mà quên đây là đấu trường cuộc thi.

Lại thấy khán giả bên dưới há mồm trợn mắt kinh hãi cô chỉ muốn bóp chết Thường Nhạc.

Vẻ mặt Tư Đồ Lôi Minh cổ quái nhìn Thường Nhạc và cô gái xinh đẹp, lặng lẽ bước xuống khán đài, mặc dù cuộc thi lần này mình không giành thắng lợi, nhưng những cái tinh túy trong Ma Cổ mình đã lấy hết khiến Thường Nhạc chỉ chiếm được xác Ma Cổ, vậy sẽ thế nào đây?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bạn bè hoan lạc - Tác giả Ngọc Linh
Phần 50 Càng nhấp mạnh thì nước nhờn bên trong cái lỗ lồn càng chảy ra nhiều hơn. Mai cũng cong cả người lên mà tận hưởng những cú nhấp mạnh của tôi vào trong cái lỗ lồn. Hai cái mép lồn cũng trơn bóng lên vì nước nhờn chảy ra thật là nhiều làm cái đầu khấc của tôi trơn bóng lên. Cái bầu vú căng tròn cũng nảy nhẹ nhẹ trong lòng bàn tay của tôi. Bênh cạnh Tùng cũng hăng hái mà nhấp mạnh vào bên trong cái lồn của vợ mình. Trang cũng đẩy mông của mình ra đằng sau mà nói: Nhấp mạnh nữa lên đi anh ơi... em sướng quá... hích hích... không thể nào mà chịu nổi được nữa rồi... hích hích... đã quá... sướng quá... hích hích... tê hết cả người rồi anh... mạnh nữa lên anh Tùng ơi... em đã. Tùng dạng hai chân của vợ mình rộng ra mà cứ thế nhấp vào, da thịt va chạm vào nhau tạo thành những tiếng pạch pạch vang lên khá là to. Phía xa xa thì Trung cũng nhấp mạnh vào cái lồn của Ngọc mạnh chẳng kém. Nhưng nước nhờn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Đụ lỗ đít Đụ tập thể Sex bú vú Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện mút cặc Truyện NTR Truyện sex bú lồn
Ỷ thiên đồ long ký
Phần 56 Chỉ Nhược ngồi phắt dậy, gạt nước mắt, bình tâm thở một hơi dài. Đứng lên! Dậy đi! Tranh thắng! Quật cường! Nàng cảm thấy rõ nguồn nguyên khí tràn đầy sức sống đang luân lưu một cách mạnh mẽ trong khắp con người sung mãn của mình. Đó là nguồn sinh lực, một tác động duy nhất mà nàng đang có, để nàng sẽ dùng nó cho cuộc đời và sứ mạng của nàng kể từ bây giờ. Nàng là thân gái, nhưng lại có chân mạng của một lãnh đạo, thực hiện được nhiều việc lớn trên đời. Liễu yếu đào tơ không phải là bản tính của nàng. Là một cánh hoa trong bạo trường của giới giang hồ và đã hứng chịu bao nhiêu nghịch cảnh bởi thân phận thuyền quyên, nên lúc nào nàng cũng muốn vùng lên làm cách mạng, cách mạng cho môn phái toàn là đàn bà con gái như phái Nga Mi, cách mạng cho phận nữ nhì như của chính mình. Nàng không thể chịu đựng mãi cái sống đè nén, chèn áp, vô lí, vô nhân của con người. Nàng không thể câm lặng, yên phận đến...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện dâm hiệp
Hoán đổi người tình - Tác giả Ngọc Linh
Phần 70 Vừa nhìn thấy cái lồn không còn một sợi lông nào của Tâm tôi cúi xuống đưa lưỡi liếm luôn. Tâm thích quá quay lại dạng chân thật to ra để cái lưỡi làm thỏa mãn cái khe lồn nóng bỏng. Càng quét mạnh thì nước bên trong cái lỗ càng chảy ra nhiều. Tâm giật lên từng tiếng rồi đột nhiên vỗ nhẹ vào vai tôi: Anh... anh... để em đóng cửa đã, hàng xóm nhìn vào bây giờ... Tôi ngẩng đầu lại thì thấy cái cửa vẫn chưa đóng, ở ngoài đường có thể dễ dàng mà nhìn thấy tôi đang úp mặt vào cái mu lồn. Đành bot tay ra khỏi cặp mông tròn lẳn không ôm ghì lấy nữa để cho Tâm chạy ra đóng cửa. Vừa đóng được cái cửa xong thì tôi lại bế thốc Tâm lên, đè ra ghế cứ thế mà liếm láp cái lồn, nước nhờn hòa cùng nước miếng chẳng mấy chốc mà làm cho cái khe lồn nhầy nhụa. Ngẩng đầu lên tôi cười một cách dâm dật rồi bảo Tâm: Cái lỗ này lâu lắm thằng Hùng có chọc vào không! Tâm ước định...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Sex bú cặc Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi