Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 168

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 168

Hai bộ hạ chính của Sở Thiên Hùng là Tà và Hỏa Vân, trong đó Hỏa Vân đã lặng lẽ bỏ đi rồi, vậy mà Tà vẫn ở lại, dùng lời của Tà mà nói, bản thân gã chỉ là con tốt trong thế giới ngầm hỗn loạn này thôi, rời khỏi môi trường chém chém giết giết này, bản thân chẳng là gì cả.

Nguyên nhân mà Hỏa Vân rời đi rất đơn giản, bản thân gã chỉ sống vì Sở Thiên Hạo, bây giờ Sở Thiên Hạo đã đi rồi, vậy thì việc bản thân gã còn ở trong xã hội đen này, đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.

Tả Thủ và Cổ Tư Văn dẫn đầu 1 tốp cao thủ, hoạt động vây giết Sở Thiên Hạo cũng rất thành công, điều đáng tiếc duy nhất lại là tên quái vật Sở Phi Dương, trong lúc quan trọng nhất lại đột nhiên thoát khỏi vòng vây.

Nhưng theo lời của Thường Nhạc mà nói thì Sở Phi Dương đã không thể ảnh hưởng đến đại cục nữa rồi.

Xuân Tuyết nhìn Thường Nhạc bằng ánh mắt phức tạp, cô ta dù thế nào cũng không thể nghĩ được rằng, bản thân mình từ đầu đã nằm trong kế hoạch của Thường Nhạc, cuối cùng trở thành con mồi trong tay Thường Nhạc.

Nếu không phải là vì báo cáo của mình, thì thủ lĩnh căn bản không thể đến Hàng Châu, càng không thể xảy ra chuyện. Đương nhiên, vở kịch của Thường Nhạc diễn rất thành công, đó cũng là một nguyên nhân.

Quan trọng hơn lại là Lôi, bộ hạ thân cận nhất bên cạnh cô ta, nếu không phải là sự giật dây và ý kiến của gã, bản thân cô cũng không thể hạ quyết định một cách nhanh chóng đến như vậy.

Ánh mắt rời từ người Thường Nhạc sang người Lôi, người đàn ông đã vì cô mà cả mạng cũng không tiếc này lại là người nằm vùng của Thường Nhạc.

Nghĩ đến đây, cơ thể mềm yếu của cô run lên từng đợt, âm mưu của Thường Nhạc thật quá thâm sâu, thật quá nham hiểm.

– Thường Nhạc, hôm nay tôi rơi vào tay anh, muốn chém muốn giết tùy anh, tôi đây quyết không nhíu mày. Xuân Tuyết miễn cưỡng áp chế sự phẫn nộ trong người lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Thường Nhạc nói.

Thường Nhạc cười nhạt một cái. Ả đàn bà trước mắt hắn này thật cá tính, hắn còn chưa nỡ giết, khóe miệng hơi nhếch lên nói: – Hoặc là vĩnh viễn rút khỏi giới xã hội đen, hoặc là quy thuận tôi, hai sự lựa chọn!

– Hừ!

Thần sắc của Xuân Tuyết hơi lạnh lùng, nhưng không trả lời.

Nhìn thấy ánh mắt của Thường Nhạc từ dịu dàng dần chuyển sang lạnh lùng, Lôi có chút lo lắng, nhịn không được mà nói: – Lão đại…!

– Cô đi đi!

Thường Nhạc không đợi đến lúc Lôi nói xong liền trực tiếp mở miệng nói!

Xuân Tuyết và Lôi cùng lúc đơ ra. Trong đó Xuân Tuyết cười nhạt nói: – Anh thực sự thả cho tôi đi? Lẽ nào anh không sợ tôi báo thù cho thủ lĩnh của tôi?

– Cô muốn báo thù e rằng còn chưa đủ tư cách! Thường Nhạc cười một cách gian tà. Nếu không phải vì Lôi thì đừng nói là một Xuân Tuyết nhỏ nhoi, dù có là người con gái đẹp hơn cá tính hơn, hắn cũng có thể trực tiếp lấy mạng cô ta.

Bộ hạ cũng là người, cũng có tình cảm.

Thường Nhạc cũng không phải là loại bá chủ lạnh lùng không chút tình cảm, tự nhiên cũng có thể dùng đôi tay tàn nhẫn mà chặt đứt tất cả mọi thứ của Lôi.

Nhìn bóng hình Xuân Tuyết dần biến mất, ánh mắt của Lôi sáng lên sự xúc động, gã chầm chậm nói: – Cảm ơn lão đại!

Mộ Dung Trường Thiên vẻ mặt đắc ý nhìn tòa lô cốt giống như ngà voi ở ngay trước mắt mình, đây là nơi phồn hoa nhất, quyền lực tập trung nhiều nhất ở khu Tam Giác Vàng, có được nơi này cũng đồng nghĩa với việc có được nửa Tam Giác Vàng.

Thời gian gần nửa tháng, cao thủ của Mộ Dung gia tộc đã quét ngang hơn phân nửa Tam Giác Vàng, có thể nói trừ phủ đệ Tương Quân và thành Tiên Hoa của Tam Giác Vàng ra, những nơi khác đều là đất của gia tộc Mộ Dung.

Những đống thuốc phiện này giống như là những ngọn núi cao chồng chất ngay trước mặt mình. Đương nhiên trong mắt của Mộ Dung Trường Thiên thì những thứ này không phải chỉ là thuốc phiện, mà còn là mỏ vàng lộ thiên thậm chí còn quý hơn vàng.

Ảnh đứng lặng lẽ bên cạnh Mộ Dung Trường Thiên, có thể nói tất cả những thứ mà Mộ Dung Trường Thiên đạt được đều có công lao của gã, nhưng khoảng cách đến mục tiêu của Ảnh vẫn còn rất xa.

Điều mà Ảnh cần là sức mạnh cường đại, so sánh thực lực trước mắt của Mộ Dung Trường Thiên và Thường Nhạc thì vẫn chưa cùng một đẳng cấp, nếu muốn đánh bại Thường Nhạc, Mộ Dung Trường Thiên buộc phải cố gắng gấp bội lần.

– Đợi sau khi công hạ xong phủ Tương Quân chúng ta sẽ mở tiệc ăn mừng chiến thắng! Mộ Dung Trường Thiên nở nụ cười vui vẻ.

– Chúng ta nên chuẩn bị tốt việc liên hợp với Thiên Diện Hồ, nếu không một khi thế lực Điểm G của Thường Nhạc lan tràn đến đây thì những cố gắng mà chúng ta bỏ ra trước đây coi như công cốc rồi. Ảnh lạnh lùng nói.

– Đại quân sư của tôi ơi! Có phải anh đã đánh giá Thường Nhạc quá cao rồi không? Bây giờ Sở Thiên Hùng đang điều động cả một băng đảng xã hội đen ở miền nam đến tiêu diệt Điểm G của Thường Nhạc, Thường Nhạc cho dù có bản lĩnh bằng trời, sợ rằng cũng không thể đến đây xen vào việc của chúng ta đâu. Mộ Dung Trường Thiên cười đắc ý.

– Bất cứ việc gì cũng không phải là tuyệt đối, chuẩn bị tốt trước còn hơn là không có chút phòng bị. Ảnh vẫn kiên trì quan điểm lúc trước.

Mộ Dung Trường Thiên bất đắc dĩ nhún vai, đối với gã Ảnh là người quan trọng nhất, sao lại phải vì chút nhỏ nhặt này mà tính toán với anh ta chứ, gã nói chắc chắn rằng: – Chuẩn bị thì được, nhung tôi hi vọng Thường Nhạc và Sở Thiên Hùng có thể đánh tới một mất một còn hai bên đều tổn hại lớn, như vậy chúng ta có thể hưởng lợi lớn rồi.

– Cứ mong là như vậy đi!

Ảnh luôn cảm thấy trong lòng không yên, bên Thái tử Hắc Ám đã truyền tin sang, thực lực của Thường Nhạc đã vượt qua Thái tử Hắc Ám, rốt cuộc còn có ai có thể đối phó Thường Nhạc đây?

Thường Nhạc đứng lặng trên sườn núi, Như Vân, Tiểu Bảo, Linh Nhi, Cao Tiếu, Huyết Hổ, Lộ Đức, Băng Tuyết, Tiêu Tiêu , Lãnh Minh…vv lặng lẽ đứng sau người Thường Nhạc, lần này Thường Nhạc dẫn theo 900 bộ hạ.

Trong đó bao gồm 40 cao thủ tinh nhuệ của gia tộc Công Tôn, 30 cao thủ tinh nhuệ của gia tộc Hấp Huyết, bọn họ được tách ra thành hai tổ đặc thù riêng, ngoài ra Thường Nhạc còn mời thêm cao thủ bày trận của gia tộc Tây Môn đến, điều chỉnh nghiêm trận hình giết chóc qui mô lớn này.

Lấy lời Thường Nhạc mà nói, bây giờ chúng ta là người có văn hóa, làm gì cũng phải nghĩ đến phong độ, không thể giống như trước nhìn thấy người thì chém, điều này sẽ làm mất đi nhiều hứng thú.

– Lão đại, phía trước chính là Sơn thành của Tam Giác Vàng, hiện tại cao thủ của gia tộc Mộ Dung đang tấn công phủ Tương Quân, ngoài ra, Hoa thành vẫn nằm trong tay cao thủ của Tương Quân, các vùng khác đều đã bị gia tộc Mộ Dung thâu tóm hết. Cao Tiếu ở bên cạnh nói vào.

– Làm việc nhanh thật đấy!

Tuy rằng cao thủ tinh nhuệ ở Tam Giác Vàng không nhiều nhưng lại ẩn giấu không ít các loại vũ khí tiên tiến, Thường Nhạc đối với việc Mộ Dung Trường Thiên trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà có thể thu được thành tích lớn đến vậy trong lòng rất kinh ngạc.

– Người canh trực ở đây chắc cũng không nhiều đâu!

Nhìn cái thành phố bình thường ngay trước mắt, trong ánh mắt nụ cười của Thường Nhạc có chút khác lạ.

Tam Giác Vàng khác với các thành phố khác là ở đây căn bản là không có cảnh sát, cho dù cả quân đội duy trì hoạt động trị an cũng đều thuộc hình thức tư nhân nuôi dưỡng. Vậy thì Mộ Dung Trường Thiên đã có thể công phá nơi này cũng có nghĩa là cả khu Sơn Thành cũng đều thuộc về Mộ Dung Trường Thiên.

– Bọn chúng đang bận tấn công, Sơn Thành tạm thời đang trong trạng thái “vườn không nhà trống”! Trong ánh mắt của Cao Tiếu lóe lên một tia sáng, rõ ràng là đã hiểu ý nghĩ trong lòng Thường Nhạc.

Kì thực Thường Nhạc đã trực tiếp giao chuyện hợp nhất xã hội đen Nam Bắc cho cha nuôi. Tự mình dẫn bộ hạ bí mật tiến vào Tam Giác Vàng, muốn làm cho kẻ địch trở tay không kịp.

– Nghe nói có một tên tấn công nhanh như chớp rất lợi hại, chúng ta cũng nên noi theo gã một lần!

Thường Nhạc vừa vung tay lên thì các bộ hạ đã nhanh chóng lao về phía Sơn Thành.

Lộ Đức khẽ chú ý nhìn theo hình bóng của Thường Nhạc. Cái tên này bình thường cũng không quá đáng ghét.

Ánh mắt của Tư Đồ Lôi Minh bình tĩnh nhìn vào lão già ngay trước mắt này, lão già 98 tuổi, nhìn có vẻ có thể chết bất cứ lúc nào, thậm chí ngay cả hơi thở cũng khác người bình thường.

Hình như có chút gấp gáp lại có chút chậm chạp thờ ơ.

Đương nhiên Tư Đồ Lôi Minh cũng không thể vì đối thủ là một lão già sắp xuống mồ mà có bất kì thái độ xem nhẹ nào. Trong cuộc đời này, sợ rằng không ai dám xem nhẹ sự tồn tại của lão già này.

Bởi vì lão chính là Giáo hoàng, là Giáo hoàng của cả giáo hội ở châu Âu, một lão già nắm trong tay vô số giáo đồ cũng như cao thủ tinh nhuệ, lão chỉ cần hắt hơi một cái cũng đủ làm cả thế giới run sợ rồi.

Đương nhiên Giáo hoàng cũng rất ít khi hắt hơi, cũng có rất ít người có thể làm cho lão ta biến sắc.

Khi Tư Đồ Lôi Minh chăm chú nhìn Giáo hoàng, ông ta cũng chăm chú quan sát Tư Đồ Lôi Minh, trong con mắt đen tối của lão ánh lên một tia sáng: – Không tồi!

Trên đời này, người có thể được Giáo hoàng khen là không tồi rất ít. Nghe nói dù là năm mà Kị sĩ thần thánh của Anh đến gặp ông ta, ông ta cũng chỉ gật đầu mà thôi.

– Hợp tác vui vẻ!

Tư Đồ Lôi Minh chủ động đưa tay ra, lần gặp mặt này dường như quá ngắn, thậm chí ngay cả thời gian để nói chuyện nhiều một chút cũng không có, càng không có văn bản hiệp nghị nào nhưng Tư Đồ Lôi Minh đã rất thỏa mãn rồi.

Đôi khi, một bản hiệp nghị truyền miệng còn quan trọng hơn nhiều bản hiệp nghị bằng văn bản.

Bọn Tây Đốn, Vũ Sa đã rời khỏi Nam Phi, đến Bắc Phi, họ vẫn không ngừng khai thác lãnh thổ của Tân Long Nha, mà Tư Đồ Lôi Minh cần chính là liên minh.

Liên minh giữa băng nhóm mafia châu Âu và Điểm G của Thường Nhạc có thể giấu người bình thường nhưng lại không thể giấu Tư Đồ Lôi Minh, vì vậy Tư Đồ Lôi Minh và giáo hội châu Âu chính thức đạt được liên minh.

Điều này đồng nghĩa với việc, các đối thủ nặng kí nhất của Thường Nhạc đã dần dần đi cùng hướng với nhau.

Thường Nhạc rất hài lòng với thành tích như thế này, chỉ chưa đến ba mươi phút đã nhanh chóng công phá được Sơn Thành, đồng thời đem đầu ngọn giáo tiếp tục hướng về rất gần phía trước.

Dùng lời của Thường Nhạc mà nói thì điều quan trọng không chỉ cần sức mạnh mà đôi lúc tốc độ cũng rất quan trọng, đặc biệt khi tốc độ đạt tới mức cực độ thậm chí có thể làm cho con người ta quên đi đau đớn.

Hiện tại Mộ Dung Trường Thiên hình như vẫn chưa kịp phản ứng lại.

Kĩ thuật chống nhiễu sóng làm các phương thức truyền thông tin ra bên ngoài bị cắt đứt, những người được gọi là cao thủ của Mộ Dung Gia Tộc trong mắt Thường Nhạc không là cái gì cả.

Bản thân vừa mới bước vào Sơn Thành, những kẻ tiên phong như Cao Tiếu, Huyết Hổ đã tiến vào thành phố thứ hai rồi.

Nghe nói nơi ấy bao quanh tứ phía là núi, khó tấn công hơn Sơn Thành rất nhiều, bản thân ngược lại rất kỳ vọng vào biểu hiện của bọn họ.

Nha đầu Lộ Đức hay trốn tránh chính bản thân đột nhiên lại cùng với bọn Cao Tiếu đến thành phố khác trước.

– Mẹ nó chứ, sao không có món đồ nào đáng tiền vậy! Tiểu Bảo gần như lật tung cả Sơn Thành lên rồi, không có vàng không có bạc càng chẳng có thuốc phiện hay đồ cổ, cô tức đến lệch cả mũi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đĩ đực - Tác giả Henry Võ
Nhớ chị Thảo... Mấy tháng qua, hổng hiểu sao tui ế khách hơn nên tui phải tìm đến mấy chị để tâm sự hay gỡ rối tơ lòng rồi xả nhớt mỗi khi tui thấy thèm vú mông lồn đùi của những phụ nữ đẹp như chị Thảo, chị Maggie hay Giang, Trinh... Chị Anh, Hương và Vân rủ nhau về VN du lịch nên tui mất mối này. Chị Nga, chị Hoa, chị Kim, chị Oanh và chị Minh bỗng dưng rủ nhau về VN sửa sắc đẹp rồi chơi đĩ đực bên VN luôn. Hình như là bên VN dạo này có nhiều thằng đĩ đực nhà nghề hơn nên mấy bà cứ rủ nhau về VN du lịch, thăm bà con theo kiểu “áo gấm về làng”, sửa sắc đẹp rồi chơi đĩ đực bên VN luôn, y như mấy ông kéo nhau về VN chơi gái vậy thôi. Dù sao bên VN cũng khéo chìu chuộng hơn, giá rẻ hơn, nhiều chọn lựa hơn. Thế là còn chị nào ở lại Bolsa thì tui cứ dành nhiều thời gian hơn cho mấy chị đó mà quất búa xua. Tui cứ hết qua nhà chị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt cave Đụ máy bay Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện móc lồn Truyện ngoại tình
Cô nàng nghĩa tình
Phần 7 Xong phiên họp mọi người tản mác ra về, riêng anh Cao văn Vỹ Trưởng phòng Xuất Nhập khẩu quận Châu thành Tiền Giang, chạy kiếm bà Xuân người tình cũ giống như kiểu gà mắc đẻ. Bà đang còn ở nhà bếp dọn dẹp nồi soong, chưa xong. Người đẹp khỏe không?, lâu không lại thăm, nhớ em, thèm muốn chết hà. Bà lấy tay chỉ trán người bạn tình, kiểu nựng xí nhớ mà không lại để người ta trông chờ. Tại lỗi em không xuống anh chớ biết giờ nào em rảnh. Tụi mình lâu làm tình cũng gần hai năm từ khi bà Lan “bị nạn” , hễ bà thấy Nam giới là tránh xa, nếu không nói bị ác cảm tình dục. Hôm nay chồng vừa vắng anh Ông Vỹ lại biết khơi dậy bản năng tình dục của người tình. Bà Thanh Lan, vốn nữ sinh trường trung học công lập Nguyễn Đình Chiểu, nam nữ học chung cấp III, trước khi lấy ông Giám đốc Xuân là mối tình “ô môi” lúc học trung học, nhưng tánh anh Vỹ vui đâu chốc đó, lại ưa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện ngoại tình
Tình cũ
Tôi mệt nên cũng chẳng muốn bắt chuyện. Vợ tôi ôm chầm lấy tôi mà hun hít khắp nơi. Cũng lần đầu tôi nghe cổ cám ơn : anh cho em một bữa nhớ đời, em không bao giờ quên đâu anh. Tôi thườngqua mặt vợ dài dài để trốn đi với Bốn, bởi vì tôi biết có lánh mặt cũng chẳng được. Bốn đeo tôi dai như đỉa, đút cho cô ăn mấy vẫn không no. Cô dọa tôi nếu lơ là bỏ rơi là cô sẽ tìm đến học với vợ tôi hết mọi chuyện, khi đó đừng trách là cô ác. Tôi dù chẳng phải là một người đam mê sắc dục, nhưng có đàn ông nào mà chẳng tòm tem. Thế nên, mặc nhiên tôi đặt Bốn vào thành phần dự bị, y như các nhà huấn luyện có danh sách cầu thủ dự phòng của mình. Tôi chỉ dùng Bốn trong những trường hợp ngặt nghèo kẹt đạn. Tỷ dụ vợ đến ngày hành kinh, hoặc khó ở, hoặc về ngoại, hoặc tôi muốn tìm thêm hơi hướm bên ngoài, chẳng gì ăn bún thét cũng đổi món cho hay, cho lạ. Bốn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ người yêu cũ Truyện của kiều bào

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi