Ngày tháng vui vẻ không lâu liền phát sinh biến cố, Dương Qúa sau một đêm đại chiến quần nữ có chút uể oải bước ra bụi cây sau nhà để “giải quyết” chút nãi thuỹ hắn bú tối hôm qua. Vừa mới cởi chiếc quần dài ra Dương Qúa liền ngất đi, đến khi tỉnh lại thì thấy dưới hạ thể mình chỉ mặc mỗi cái khố.
Không kịp suy nghĩ chuyện gì xảy ra, Dương Qúa quýnh quáng chạy lại một góc cây “giải quyết tâm sự”, phù, nhẹ một hơi, Dương Qúa lại ngất đi tập hai. (Ngất gì mà lắm thía)
Tỉnh dậy thấy một lão già tóc tai bù xù đang ngồi trước mặt, Dương Qúa có chút sợ hãi, dọ thám cả buổi, hắn chỉ biết lão già đó tên Âu Dương Phong.
Hắn hiện giờ đang ở trên núi chung nam, còn hai lần trước ngất đi là do lão điên trước mặt làm. Nghe được lí do bắt người của lão, Dương Qúa thiếu chút nữa nổi điên lên, hắn chửi thầm: “Mẹ nó, nhầm lẫn lão tử với thằng chó Âu Dương Khắc nào, lão có bị điên không, lão tử đang an hưởng lạc thú nhân sinh khi không lại bị bắt đến đây.”
Tuy vậy, hắn vẫn kiêng dè lão Âu Dương Phong này, bởi vì hắn can bản không biết võ công, không thể chống lại lão.
Hơn nửa năm trời Dương Qúa theo Âu Dương Phong học võ công, mặc dù hắn không muốn nhưng phải bất lực mà chiều ý lão. Bởi vì chỉ cần một chưởng, ai biết thâu tâm quyết có hay không bảo vệ hắn thoát chết đây. Do đó, hàng ngày hắn phải khắc khổ luyện tập, nhất là khinh công, hắn dự định học môn này tới đại thành rồi dùng nó để chạy trốn.
Ai ngờ một ngày nọ Âu Dương Phong biến mất, Dương Qúa mừng như điên chạy ngay xuống núi. Lão đi rồi! Lão đi rồi!- Dương Qúa mừng rỡ hét to, hắn cứ như vậy cắm đầu cắm cổ chạy đi như sợ rằng Âu Dương Phong sẽ quay lại. Hắn nhắm mắt nhắm mũi mà chạy, trong đầu nghĩ ngay khi về nhà hắn sẽ đem toàn bộ ngũ nữ ra mà hảo hảo kiền cho thoã mãn.
Dương Qúa đang chạy với tốc độ cực nhanh, bỗng hắn vấp phải một cục đá té nhào ra phía trước. Bất hạnh thay, sau đà lăn của hắn, Dương Qúa rất nhanh chóng bị văng ra khỏi đường núi. Hắn trượt dài theo sường núi, mỗi cú va đập đều làm hắn đau đớn đến chết, rất nhanh chóng, Dương Qúa liền ngất đi.
… Bạn đang đọc truyện Thần điêu đại hiệp tại nguồn: https://truyendam.org/than-dieu-dai-hiep/
Vương Nhu Nguyệt năm nay ba mươi bốn tuổi, nàng sống dưới chân núi Chung Nam với nữ nhi mình là Vương Y Nhiên năm nay đã mười sáu.
Vương Y Nhiên từ nhỏ rất hiếu động, rất thích võ thuật nên đã sớm được Vương Nhu Nguyệt gửi lên toàn chân giáo học hỏi. Hôm qua Vương Nhu Nguyệt sau khi thăm nữ nhi trở về liền bắt gặp Dương Qúa đang thoi thóp nằm dưới chân núi.
Nàng bản tính thiện lương, thấy Dương Qúa toàn thân mang đầy vết thương liền không do dự đem hắn về nhà chữa trị.
Để Dương Qúa nằm trên giường, Vương Nhu Nguyệt mau mắn đi lấy dụng cụ chữa trị, chỉ thấy trong nhà nàng có rất nhiều y dược cùng dụng cụ hành y. Sau một lát chữ trị, tình hình Dương Qúa đã chuyển biến tốt hơn, chứng tỏ y thuật của Vương Nhu Nguyệt rất cao minh, sau đó nàng dùng nước ấm lau khắp mình Dương Qúa.
Hồi nãy do quá chứ trọng trị liệu cho Dương Qúa nên nàng không có thời gian nhìn hắn, khi lau mình cho Dương Qúa, nàng chú ý nhìn kỹ lại thì thấy hăn rất tuấn tú, một khuôn mặt tà dị rất cuốn hút, cơ thể tráng kiện nhưng không vạm vỡ.
Nàng bất giác bị cuốn hút mà không để ý rằng tay mình đang lau chùi trên dương vật của Dương Qúa.
Phản ứng tự nhiên nổi lên, dương cụ hắn hung hăng đứng dậy, quy đầu cương cứng chạm vào cổ tay Vương Nhu Nguyệt làm nàng giật nảy mình.
Xong, theo đó mà thâu tâm quyết cũng nhân đó mà tự động vận chuyển, một luồn khí từ dương cụ Dương Qúa thong qua sự va chạm đã truyền vào trong cơ thể nàng.
Vương Nhu Nguyệt cảm thấy một cảm giác kỳ diệu nổi lên, nàng bất giác vươn tay cầm lấy nhục bổng của Dương Qúa.
Lại một cổ khí nhiệt nữa dâng lên trong nàng, Vương Nhu Nguyệt không tự chủ được vuốt ve cây nhục bổng nóng ấm đó, nàng say mê chơi đùa cây nhục bổng đó không thôi. Một lúc sau, từ trong cây nhục bổng đó bắn ra một luồng dịch thuỷ màu trắng, nhìn dịch thuỷ kia dính đầy trên tay mình, Vương Nhu Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy trong tâm trí có một tiếng gọi thúc dục nàng uống đi thứ dịch thuỷ đó.
Vương Nhu Nguyệt không ngần ngại cứ vô thức đưa bàn tay dính đầy tinh dịch lên mà liếm.
Bản năng nguyên thuỷ của người phụ nữ khiến nàng mất đi hoàn toàn tự chủ, nàng sau khi liếm hết toàn bộ tinh dịch trên tay mình liền mở miệng ngậm lấy nhục bổng Dương Qúa mà bú liếm, nàng tận tình dùng lưỡi quét vài vòng trên quy đầu, sau đó dùng lưỡi quét một đường dài xuống tận hai viên ngọc hành.
Toàn bộ dương cụ của Dương Qúa lông lá như thế mà không làm cho nàng chút nàp khó chịu, ngược lại càng thêm kích thích dục tính trong người nàng, Vương Nhu Nguyệt cứ say mê bú liếm cho đến khi tinh dịch từ bên trong dương cụ hắn bắn ra đầy mặt nàng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thần điêu đại hiệp |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện dâm Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 16/11/2017 10:42 (GMT+7) |