Dì ớ ra: nói thế là suốt đới tao phải chịu cái nạn này à. Tôi gật gù đáp: chứ còn gì nữa. Dì nghĩ xem có cái hoa nào bị đè dập mà còn nguyên vẹn lại được không. Và để đánh tan lo nghĩ của dì, tôi phân bua: sướng chả lo hưởng sướng, cứ nghĩ vớ nghĩ vẩn. Tôi lại bưng nốt giò kia lên, kẹp như nẹp hai cái đai bên hông mà đẩy giúi dì lên lên xuống xuống.
Bướm với dùi chằng chịt nhau lộn xộn, nhớt dãi đùn thấy ê, dì nạnh người ra mà hứng. Tôi lên cơn hăng đeo bám lấy dì như con ếch đu trên con bò mà dận, mà đẽo. Dì xục xịch như bánh xe bẹp, vú mớm xô lệch với con bướm kêu ọp ẹp khi tôi huých vô. Tôi vò cái núm vú dì như vò xôi, tơi ra đến rơi bụi. Dì hích hác níu lấy tôi, xàng khuỳnh nhăng nhít. Cái bướm nhàu nhĩ hẳn lại, mu lông xoắn tếu cả lên.
Mắt dì lóe như sao sa, miệng như cái loa ra rả: tao sướng dữ dội, sướng muốn bệu cả người. Sư anh, làm bà ngộp thở, vút bổng đến chín tầng mây, thế này mày bắt dì nhịn thì nhịn đếch gì nổi. Tôi hứng chí vun vào: không nhịn nổi thì ta lại vào, “ đêm bảy ngày ba, vào ra chẳng kể “.
Dì phát tôi một cái đau điếng mắng: chỉ được cái nói bậy.
Bỗng dì như bị một cơn lũ dữ kéo về cuốn phăng dì trôi đi hun hút. Hai tay dì chới với chẳng khác kẻ sắp chết đuối cố tìm níu bất cứ vật gì để thoát thân. Hai đùi dì quặp chặt lấy mông tôi như đôi càng cua khỏe, tay dì quơ quơ như múa may, như đi quyền. Hết xoay vòng vòng lại đổ ập vào bả vai, lưng tôi. Những móng nhọn của dì ghim sâu vào thớ thịt, rít róng như con ghẻ bám vết nhọt. Dì rên như sấm, xiết xiết hai hàm răng.
Dì lúng túng chẳng còn biết làm sao cho ra nhẽ, dì khua vung chán lại vồ lấy tảng lưng tôi mà xoa, mà nắn, mà kéo rê dọc từ cổ xuống đến thắt lưng và chà chà theo xương sống. Dì kêu như trẻ: tao muốn bể rồi, mày có giúp tao nạy bật cái cục gì lấn cấn trong người tao không ?
Tôi cũng quính theo vì biết dì đang lên cơn nứng cực độ. Tôi cũng vậy nữa, dì kéo giãn sống lưng làm tôi như bị dồn đùn mớ óc ách trong người muốn bắn vọt ra ngoài. Dì cong mình lên, giương cái háng xập xòe cho tôi giã. Dì hối huyên thuyên: mày đâm mạnh đi, giúi cật lực vào, mày làm tao quắn cả lại. Sao mà tao khổ thế, cứ như ai dội nước sôi vào bim, tao tê dại hết cả.
Thật vậy, tôi thấy dì nẩy bật người cao lên, còn quậy rào rào cái háng như sàng gạo. Tôi hỏi trong hơi thở hổn hển: nứng hả. Tôi nói trống không vậy mà dì chẳng mắng, lại còn nhỏ nhẹ: biết còn hỏi, mày dồn tao đến cực kỳ sướng liệt, còn hỏi dớ dẩn tầm xàm. Mày có huých cho tao hạ cơn bung xung không, hay là mày còn muốn ngâm tôm để cho tao chết.
Tôi vẫn vò vò hai vú dì, thằng em lơ ngơ của tôi vẫn đâm uỳnh uỳnh vào cái húm. Dì vui ra mặt, hớn hở như đứa bé được mút que kem. Tôi đảo người, lách nghiêng lách trái, giụi củ chùy thun vào các hang hốc bên trong. Dì bạnh hết hai giò ra mà hít hà kêu đã. Tôi giập dì nát nhàu, dì lăn lộn trên nệm như miếng bánh bèo bị ngấm đẫy nước mắm.
Tôi dọng tả tơi, dì kêu ơi ới theo từng cú nắc. Dì trợn trừng nhìn tôi: mày cố nín không cho bắn ra hả, sao lâu thế. Tôi cũng chẳng rõ nguyên nhân tại sao nên nói phứa: tại con vừa ra nơi kẽ đít dì, chắc là chưa tập trung đủ đạn nên súng chưa khạc ra được.
Dì bật cười vì lối ví von cù nhầy của tôi. Dì bảo: mày đeo trên mình tao mà như đi tập bắn, đạn với chả súng. Tuy vậy dì cũng dạng thêm hai chân, lơi đùi và giục: này tao banh hết ra rồi, mày cố đâm khỏe lên rồi nhín mửa cho tao một tẹo, tao bấn lắm rồi, đừng đùa hành tội tao nữa.
Tôi thấy dì bật cong như cánh cung, cái nây chùi chùi như vòng thúng úp, nháo nhào bất kể. Tôi se hai núm vú dì mà tưởng như đang cầm hai viên đạn đồng nóng bỏng. Tôi nắc cành cành, nắc lung tung, dì vứt luôn người lên tận cùng cỡ. Tôi đâm giụi một chặp nữa thì dì lại giở trò đâm móng tay vào thắt lưng tôi.
Thế là tôi ộc, ộc không dứt. Dì cũng xoắn hai chân lại mà kẹp cứng lấy chim tôi. Dì miết tay theo sống lưng tôi như người ta đùn mớ rác ra cổng. Cha mẹ ơi, tôi nghe từng vết rạn tanh tách và có bao nhiêu chất lỏng đều bị dì bắt ấn đẩy phọt ra.
Tôi hoa cả mắt, đã thế bim dì lại bóp bóp mới tài, giống tựa người ta nặn kem vãi đầy lên mặt bánh. Tôi nhận rõ hai mu dì lọp ngọp nuốt nhanh, dì thấy tôi đực ra thì ráng hết sức xốc tôi lên để tôi giặm thêm những cú nắc cho dì sướng. Tôi xem dì có vẻ hài lòng vì dì kêu trừng chặp: ôi, thảo nào mà đàn ông luôn rình rình đâm con gái, nó sướng tận cùng thế này chả trách.
Tôi ói lênh lang, ói đến không còn ói nổi. Thằng cu con cứ gúc gúc trong người dì, còn dì cũng banh ta lông nằm dạng chân cho tôi phục trên người chứ không nhúc nhích nổi. Tôi thở như lặn sâu bị ngộp, rã cả tứ chi đến không rút người ra nổi. Dì cũng chẳng vừa, cứ ôm giữ lấy lưng tôi mà dụ khị: mày nằm yên trên dì thở đi, đừng ngồi dậy vội. Tôi cảm thấy hai vú dì chạm êm êm nơi lồng ngực nên cũng không thiết nhổm lên. Tôi cứ nằm thả hồn theo những nỗi lênh đênh vì vừa qua một lần ăn nằm với dì thật sự.
Dì thấy tôi đổ mồ hôi mồ kê ướt bết tóc thì khôi hài chê: ham cho lắm vào mới khổ. Tôi khô ran cổ họng mà cố phều phào: ai ham, nói người mà chẳng xét mình, vật người ta muốn bể sống lưng còn bãi buôi đùn trách nhiệm sang người khác. Dì vui ra mặt, đổ béng tội cho tôi: phải, tao ham mà mày rúc vào bú như bú vú. Tôi cãi lại dì: tại bim bà thơm nên tôi mới sa đà, chứ bà đừng có mùi hương kích thích thì tôi xán vào làm chi.
Dì có vẻ cãi với thằng cà lơ bị núng thế, nhưng vẫn phải vớt vát: tự dưng rồi tao bạch bim ra cho mày hả, hay là mày móc máy đòi lột nó ra. Bây giờ lại tại tao nữa. Tôi như kẻ cả nên đôi co thẳng thừng: thì tôi moi, nhưng ai bảo bà dạy tôi móc nên tôi mới mết chứ.
Không gì thì tôi cũng đã cưỡi dì, chính thức như người chồng của dì nên tôi có phần kênh kiệu. Dì cũng lỡ ngậm chim của tôi rồi thì có hơn thua cũng chẳng đến đâu nên tảng lơ. Tôi nằm trên người dì một lúc, cơn nhộn nhạo hạ bớt đi, tôi nhận ra thằng cu con vẫn ngoan ngoãn ngủ yên trong cái hốc ấm.
Dì bỗng hỏi tôi: thế nào bớt mệt chưa ? Dì vung người xục xịch, cái thằng hư đốn, đang ngủ lơ mơ bỗng choàng ngay dậy, đâm giúi giụi vào dì. Bà phê bình ngay: lại giở trò hả, sao nhạy thế. Tôi phân bua: ai biết tại sao, hình như nó ngửi hơi hướm thế nào nên trỗi dậy.
Dì nhoẻn miệng cười: thì nó thức để nó thức, có sao. Dì lại ôm chặt lấy mông tôi, đẩy đưa nhè nhẹ khuyến dụ: đấy cù cưa tí đi cho nó thông thoáng. Nãy giờ nó nằm bẹp trong đó chắc ngộp. Tôi vô thức vớ ngay một bên vú dì măn nhẹ, con chim tôi lồng lộn sửng ngay. Dì ỡm ờ bảo: chắc nó lại muốn ăn nữa rồi, sao đói chóng thế.
Tuy vậy dì vẫn không đẩy tôi ra. Dì sửa thế nằm thoải mái và nhắc khéo tôi: anh làm dì bấn quá, dì như người ngủ quên lâu ngày giờ có người chọc ghẹo nên thấy thiếu nữa. Dì ỏn ẻn rúc vào tai tôi khe khẽ: anh làm dì phát nữa đi, cho dì đỡ lao chao. Tôi tưởng mình mê ngủ, nên giụi giụi mắt để tin là tôi nghe thủng. Tôi vòng một tay lên chặn đầu dì, một tay xoa ở vú, rồi nhìn sâu vào mắt dì hỏi lửng: có thật mình muốn lần nữa không ?
Dì gật đầu nhè nhẹ. Tôi âu yếm hôn lên mắt dì, liếm lên đôi mi và rà lần ra bên má. Dì nhột rúm lại, nhưng cũng lim dim mắt nhìn tôi. Tôi nhớm người lên nhìn suốt lên vú, thân dì và phán: đôi vú trông hoài không chán, bú đã đời cũng vẫn thấy hay. Nào hay khi tôi nhỏm lên thì thằng em tôi đâm giúi dì một phát.
Dì quáng quàng lên bíu chặt lấy hai bên hông tôi mà nhổm lên theo. Dái bim chúng tôi cọ nhau sát rạt. Dì xàng mấy cái liền, thằng em tôi lóp nhóp chùi nhoe nhoét bên trong lỗ. Dì thở phào ra một cái, tự phát kể: sướng. Tôi nghe âm u như lới khen của dì. Tôi vò cái vú, hôn lia lịa lên mặt mùi dì và đâm thật sâu vào cái húm kêu chách chách.
Dì cục cựa mình, quấn lấy tôi đưa đà theo và uốn vồng người lên cho tôi giã. Thịt chạm thịt nghe chóc chóc, nước ì ọp góp tiếng theo. Dì quặn lại, hất lung tung và miết đùi, miết cẳng. Tôi nổi cơn lên nên bê gọn mông dì mà xủi nắc uỳnh uỳnh.
Mới chưa được 2 ngày mà tôi đã được dì chỉ vẽ cách làm tình giống người lớn nên tôi rất thích. Hoặc là dì cho tôi thục hành bằng cách này hay cách khác, giả thiệt lẫn xen thì ít ra tôi cũng ói 3 lần chứ còn gì, cho dù khi thì mửa nơi tay dì, khi giữa khe mông và vừa rồi lại mửa luôn trong bướm. Tôi mới rõ ra người lớn thích thật, lúc nào buồn tay buồn chân thì cứ đè người nữ ra mà đút nhét vô. Nhẩy huỳnh huỵch đến khi bắn trào cái chất tích lưu trong người ra thì lại thong dong khỏe mạnh. Tay nào xài vợ (hay bồ) xong mà chẳng thấy mình như lực sĩ lên gân.
Bận này dì lại xui tôi làm dì lần nữa, thú thực ham thì vẫn ham mà xem ra cái việc mửa lại khó khăn lắm lắm. Cho dù là cơm cháo đi nữa cũng phải có thời gian tiêu hóa mới trở thành năng lượng, khí con người chứ có phải bùn đất đâu mà vốc ra lắm thế. Thằng em tôi có vẻ khí thế vẫn hăng, nó đâm phọp phọp trong ngao dì, thế nhưng chỉ e đến vậy.
Dù là dì cố tập trung vươn mình, nẩy háng, lại nín hơi bóp lấy bóp để miệng bim cốt cho thằng nhóc con phải quậy đùng đùng cho bà đã, thì nó cũng chỉ xìu xìu ển ển thôi. Dì bực gắt um: con trai mà dở ẹc, mới chơi một cái đã hết phông. Tôi lầu bầu: ở đó mà chơi một cái, bà bóp nhoe bóp nhoét tôi phún cật lực rồi còn gì.
Dì lại mắng: mày trớ ở ngoài thì kể làm gì, phải mửa trong người tao mới tính. Tôi cọc lên: thì cũng tại dì hết, giá cho tôi nhét vào từ đầu thì đâu đến nỗi. Đằng này bà lo chẻ hoe chỉ dạy cho tôi bằng cách vọc hoặc nhét hờ vào đít, thế nên tôi mới phóng mẹ nó ra hết trơn. Ấy là bà phí phạm, chứ nào phải lỗi ở tôi hẹp hòi.
Tôi đang cưỡi trên bụng dì thì bà ra ý kiến: thôi được rồi, đừng cãi tay đôi với tao nữa. Mày rút ra đi, tao không khiến. Tôi nghĩ dì giận nên nằm uỵch ra, cố giập giập mấy cái, dì lại chê: mày rà rà tao còn ngứa thêm chứ sướng ích gì. Tao bảo mày rút ra là để tao dạy mày bài khác, chứ mày cứ gật gà gật gù trên bụng tao làm tao no hơi bỏ mẹ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tâm sự của dì |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 18/11/2017 07:30 (GMT+7) |