Còn ông mảng say sưa vì cái húm mở sạch sành sanh trước mắt còn tai nào thính mà nghe ra lời. Ông hầm hè đưa tay đằn cô ra: Dơ thì dơ cũng phải nhào vô, đó là chất từ trong người tiết ra chớ có phải mũi giãi gì mà gúm. Cô càng hét dữ: Hổng được đâu, để chùi bớt chất nhớt cái đã. Ông càu nhàu: Vô tích sự, lật bà lật bật làm mất hứng.
Tuy vậy, ông cũng chộp lấy nùi quần cô quẹt vội quẹt vàng lên cái bánh bèo cho xong và trong khi tay quay ra sau quẳng lại bên giường thì miệng đã trịn ùm ùm lên giữa háng. Cô nhột trí mạng, hai môi ông dzỉnh lên, hàm râu rung rung, nó càn nó lướt, y như người ịn triện lên giấy tờ ngoài xã.
Cô rúm người lại, ông phải dùng tay nạy hai đùi cô ra. Ông hun chí chát lên cái bim, đằn ở mu này, giặm nơi mu kia, mũi hít hít vô, coi đã điếu. Ông lẩy bẩy hai ngón tay như cái pho xép banh hai mép mu ra, mấy sợi lông len giữa cái rạch nhỉnh lên như râu dế phì phà phì phòm. Ông rà ngón tay thử xem đã chạm đúng cái hạt nho nhỏ lồi lên chưa, đến khi rờ đúng cái phao câu thì ông xà miệng vô hun cái chách.
Như có luồng điện cao thế, cô búng hai giò chạm vô mặt ông. Chẳng tỏ vẻ đau, ông ịn liền tù tì một hơi đến chừng hơn chục cái, làm cái hạt xục xich lại qua nhoi nhói. Cô bung rộng hai giò ra, ông hun và dùng lưỡi lia làm cô chới với từng đợt. Cô nôn nao cả người, giống con ong bị trẻ nghịch tinh châm vào lỗ đít.
Ông hít hà và rà rà lưỡi, rồi cuốn tròn cái hạt thành một cục nút lấy nút để. Cô có cảm tưởng bị ông rút lần từng rẻo ruột ra. Nó cồn cào như ai moi ai móc, nó ngấm ngầm như ai đục ai đẽo, nó lần xần như ai lau ai lăn, nghĩa là bao nhiêu dây thần kinh trong người cô cơ hồ bị gom xoắn và làm rối banh rối bẹ hết trọi.
Phải nói là cô nứng chết điếng. Tiếng có chồng mà hồi nào cô được hưởng sướng nứng như ri. Cái ông chồng hồi trước hiền khô, có đâu như ma bùn giống ông lúc này. Khi nào thích thì lột quần cô leo lên đâm giúi đâm giụi vài cái và phục luôn trên bụng cô thở rốc.
Tội nghiệp tại ổng yếu tim nên không dám giở giói nghịch ngợm như ông. Lắm khi thương chiều chồng xong, thấy ổng lấy hơi lên, chỉ sợ ổng lăn kềnh ra đó thì cô mang tiếng đàn bà dâm đãng.
Giờ ổng chết cả hơn hai chục năm, tưởng tánh dâm của cô chìm luểnh chìm loãng đâu mất, ai dè ông mới rờ vô, cô lại sung ngay. Cô nheo nhẻo than: Người ta đã ngủ yên từ lâu nay còn trèo đèo phá dựng dậy.
Ông hãnh diện vì lời chê bai này. Như vậy là ông còn phong độ chớ đâu đã rụi. Ông còn làm cho cô từ chỗ úa héo mà sống lại thật nhanh. Ông liếm cái hạt và bú cái hoa, nút cái mu, còn cô vẫn quằn người lên, đủ biết tài năng ông đâu có mất.
Ông điềm tĩnh phục vụ cô, ông khều khều cái hạt, lôi kéo khoảng thịt lồi lồi nơi cái lỗ, trau chuốt lau ly cẩn thận vào từng cái ngóc cái ngách, làm cô phừng phừng như ngọn đèn khò. Chóc lát ông lại giặm rờ rờ, bóp lên cặp vú, hoặc liếm quết lên mớ lông làm cô rú lên như người dại.
Cô nàm phịch một chỗ, chẳng còn biết đường nẻo nào mà lần. Ở chỗ giữa háng cô nó lộn xộn không thể nào phân tích nổi! Nó như ngọn sóng dâng cao, dồn dập, vun vút, chẳng một vật nào ngăn cản, rồi bỗng đổ ụp xuống như xe tuột dốc mất thắng. Nó lao ùn ùn, băng qua đồi non, núi thẳm, làm cô chết bấy chết bá.
Phần ông cứ như dao, như bào, như xỉa như xói, làm cô nhột muốn chết. Bộ râu hinh hỉnh của ông càn quét khắp háng cô, làm cho cô rớt từ tầng trời này xuống tầng trời khác. Cô muốn hét to mà rồi kìm lại được.
Phải nói chưa khi nào cô bị nứng tới cỡ đó. Hun hít đã làm cho cô chết lăn chết lộn, giờ ông còn dùng lưỡi, dùng tay, dùng râu mà phá nát cô. Thịt da cô chỗ đó mềm và dễ nhạy, vậy mà ông xốc xáo như đâm bị thóc, chọc bị gạo thì cô chết đứt, hèn chi!
Cô há miệng to, ngáp ngáp, lấy hơi, hai tay đằn cái đầu ông chết dí vào chỗ húm, hai giò cô nạnh và búng kêu tanh tách. Cô vằng, cô vùng, lấy hai bàn tay bợ lấy hai bên má ông mà lển xển bật qua bật lại. Cô kẹp cúng hai đùi mà lắc mặt ông tựa ru con.
Ông làm thứ gì mà nghe ớn óc. Cô như bị ai quệt sơn, quết nhớt gì lên lỗ, rồi ngoáy ùm ùm, móc ngược lên, quậy chúi xuống, hai tay cô hết bụm lại quơ, mới ngó tưởng cô nổi khùng, nổi dại.
Có hồi ông úp nguyên chót mũi vô và liên tù tì ông băm vằm mãnh liệt lấy cái húm. Cô nghĩ cô bị xé toạc ra, tiếng vải kêu rét rét thất kinh. Ông hừm hừm trong miệng làm cô loạng choạng muốn té đái. Ông nhấn bin bin hồi nữa thì cô thành một tay đô vật quấn chặt lấy mang tai ông mà quật như điên.
Ông hớp hớp và nút mấy cái, cô lăn đùng ra kêu như nhà cháy: Nứng, nứng lồn quá, nứng lồn quá, thôi đi, đừng nút nữa. Ông nghe được tiếng kêu trầm thống của con cái bị con đực dồn bắt phải chịu nọc mới hí hửng reo: Có thế chớ! Tưởng đâu người chết đứng từ lâu.
Ông nhả cái húm ra, nó chẳng khác một hố nhựa quến đạc sệt. Hai mu còn nấc nấc và cái hạt thịt còn xựt xựt rung rung. Ông lấy ngón tay miết một cái, cô bật ngửa giãy giụa. Ông chùi rà ngược lên theo chiều dọc, cô có cảm tưởng như tờ giấy bóng kiếng bị gỡ bóc lần ra.
Cô hết còn giữ kẽ, kêu rít lấy hàm răng: Nứng lồn quá, chơi cái đi, cho hạ cơn tức. Ông tưởng nghe lầm nên hỏi lại khiến cô phải gắt: Bú nứng lồn quá, muốn đụ một cái, nghe rõ chưa.
Ông nhỉnh nhỉnh hàm râu, mấy sợi dính khí lồn cô vung vẩy coi rất dị hợm, cô càng hét: Nứng thấy tía, còn đủng đà đủng đỉnh. Cô sấn sổ đè vật ông xuống, hối hả lột quần ông ra. Đến khi thấy cái dùi của ông giữa một đám da nhẵn thin, cô á lên một tiếng: Ủa, sao trọc lốc vậy.
Ông hiểu ra, bật cười: Thì cạo cho nó sạch, để lông mọc um ngứa ngáy tổ. Cô chép chép miệng chất vấn: Sao nghe nói có lông khi rà rà đụ đàn bà mới khoái. Ông chẳng nói gì mà lẳng lặng thực hiện cái việc cô cần.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sex không tuổi tác |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện của kiều bào |
Ngày cập nhật | 19/01/2018 09:43 (GMT+7) |