– Hề… hề… Dấu đầu mà lòi đuôi, hề hề, cái gì mẹ cũng biết hết. Tài thiệt à. Sao hay qúa vậy mẹ?
– Liếc sơ qua một cái là tao biết tù đầu tới cuối. Nó già cái đầu, mà còn ôm thằng hỉ mũi chưa sạch mà… mà… mà…
– Mà nhảy dù, đi khách!
– Ơi, đi khách. Thiếu gì đàn ông lớn tuổi. Nhè cái thằng nhỏ xíu vậy mà… mà… mà…
– … Mà đụ. Trời mẹ lầm! Ảnh nhỏ mà con cặc to như con cá trê. Ảnh đang bú lồn chị Hai thì mẹ về tới.
– Mày nói cái gì. Thằng nhỏ biết bú lồn nữa hả?
Bà già nói câu đó bằng giọng thấp hơn, đầy vẻ ngạc nhiên.
– Út con nói làm sao chớ. Nhỏ xíu vậy làm gì nó đã biết. Thời buổi bây giờ, cá nhỏ nhảy lên bờ, cá già trôi xuống biển. Ảnh bú lồn coi bộ còn rành hơn mấy anh lớn tuổi ở xã mình nữa đó mẹ. Mấy cha ở đây không có bạo vậy đâu…
Bà già nhìn Hoa từ đầu tới chân, rồi hỏi nhỏ :
– Bộ mầy, mầy… cũng đã hưởng cái vụ đó rồi hả?
Hoa uốn éo, mấc cở, mặt đô kè, rồi trả lời :
– Mèn ơi, con mười tám mười chín rồi chớ bộ…
– Hết nói. Đạo nào cũng nói thời Đại ngươn sắp tới. Ai mà có dè, gái mới mười tám mà đã cho thiên hạ bú lồn! Họ bú mầy thôi, hay mầy cũng bú họ?
– Bánh ít đi, phải có bánh quy lại chớ mẹ . Bộ “ăn” rồi cái mình phủi mỏ dông luôn sao? Mẹ hồi đó bộ không có hả?
– Miễn đi mày. Miệng để ăn cơm ăn cá. Ai đi ngậm cái đó của đàn ông. Nó… nó dơ dáy, nó… nó… Mà nghe mẹ hỏi : Con ngậm của đàn ông, có sướng ích gì không?
– Con nói hổng phải nói dóc, chớ cho con bú cặc nguyên ngày, không cần ăn uống gì, nó ngon còn hơn ăn nem công chả phụng đó mẹ. (thở ra)
– Tội nghiệp cho cha con.
– Làm cái gì tội nghiệp cho cha mày?
– Ổng chết rồi mà không có hưởng được hai cái sướng nhất trên đời ; bú lồn và được đàn bà bú cặc: Hai món ngon đệ nhất?
– Ý, đâu phải. Bú lồn thì ổng có làm cho mẹ chớ. Chỉ riêng cái vụ bú cặc thì… thì… thiệt tình, mẹ cũng có. Nhưng lâu lâu, tháng chỉ vài lần. Mỗi lần xong là mẹ phải ăn hai ba miếng trầu, đánh răng, súc miệng gần chết. Nói tới vụ này, làm mẹ nhớ
ổng đứt ruột. Có lần mẹ bú ổng sướng qúa, ổng ra luôn trong miệng mẹ.
Rồi mẹ nhả ra hả?
– Đâu có, của chồng mình, mình phải nuốt chớ! Mà bất nhơn, nuốt ba cái ngữ qủy đó, nó làm cho mình nhớ ổng không dứt. Đêm nào mẹ cũng thắp nhang khấn cho ổng siêu thoát, đừng có về ám ảnh mẹ hoài. Nhứt là nửa đêm. Có bữa đang ngủ,
thấy ổng về đòi “làm”. Mẹ cũng chiều ý, cởi quần cho ổng làm đại một cái. Hồi thức dậy, ở dưới… nó ướt nhẹp như ai đổ nước vô… Ban ngày có khi đang ngồi không, nó cũng bắt “nhớ ổng” muốn chết luôn. Rồi… cái… nó hành mình thèm ba cái “chuyện vợ chồng” hồi ổng còn sống… Cái… nó nóng ran mình mẩy. Thèm kịch liệt mà đâu dám nói với ai… Bữa nay sẵn con hỏi, mẹ mới dám nói thiệt…
– Mẹ nhớ cha con hay nhớ cái vụ bú lồn?
– Cái nào tao cũng nhớ hết. Mà hồi nãy, con có thấy cái thằng thần tượng, thần tiếc gì đó, nó có bú lồn con Hai hả?
– Dạ có. Phải mẹ chưa về, con còn được xem nó đụ chỉ, coi còn hấp dẫn hơn nữa à. Chả nói, đêm đầu hôm, trong phòng ngủ ngoài chợ Mỹ Tho, chả làm chị Lâm bò càng hết hai lần.
– Vậy là bây giờ nó cũng đang làm chị Hai mầy bò càng ở trỏng à. Đâu con vô coi thử coi.
– Con vô trỏng coi, còn mẹ ngồi đây hả?
– Ba cái vụ bậy bạ đó, nào đến giờ, mẹ hổng có quen xem. Tao xem lớ nó, nó… bắt “nhớ cha” mầy, rồi đâm ra phiền phức…
Con Hoa rón rén bước vô. Cũng cái lỗ cửa mọi lần nó thường xem chị Cả hành lạc. Hoa ghé mắt nhìn. Trong kia, chị Cả nằm dưới ôm thằng Báu la làng như heo bị thọc huyết :
– Đừng về Sàigòn hay đi đâu làm chi. Em cứ ở đây chị nuôi cho. Đụ với em rồi, chắc chị sẽ không làm sao tìm được người thứ hai đâu Báu ơi. Nó sướng gì mà sướng lạ đời, kỳ cục. Em nấc lơi lơi dùm chút được không? Làm ơn mà, cho chị thở với Báu. Ngoài trời đang mưa lắc rấc, anh biết không? Ui chết mẹ tui rồi. Ngưng dùm chút đi cưng. Chị thở không nổi nữa. Em nắc nhẹ như vậy chị cũng muốn điên rồi, cần gì phải làm nạp. Nhẹ chút nữa được không? Đó em, chiều chị, chị sẽ cho em nhiều tiền. Đó, đó. Thần tiên qúa thần thánh ơi!…
Ngoài này, con Hoa lại tụt quần, cho hai ngón tay vào lồn thụt. Bà già nhìn thấy cảnh con út tự làm, tự nhiên bà cũng nổi hứng thọc tay vô lồn tự bóp lồn soàn soạt, nhớ tới ông Chức, chồng bà hồi còn sống. Bất kể giờ nào, hễ thấy bà nổi nứng, là bằng mọi giá, ổng bế bà vô buồng lập tức. Ổng phải vạch cặc cho bà bú, đến chừng nào bà mỏi miệng mới trèo lên đụ., mà phải kéo dài cái dụ cho
thậl lâu còn mà ra sớm, là bị bà lầm rầm chửi suốt ngày.
Ông Chức chết rồi, bà nhịn thèm suốt mấy năm. Thèm qúa thì vô buồng, cởi truồng, đắp mền, thủ dâm. Đâu ngờ bữa nay, thằng “nhảy dù ” “đi khách” ở đâu bỗng xuất hiện… làm cho bà mộng mơ đủ thứ… bà thêm một đàn ông!!!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người đàn bà thèm đụ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ tập thể, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình |
Ngày cập nhật | 01/01/2018 09:29 (GMT+7) |