Đời vẫn thế, cái gì đang có trong tay thì xem thường. Rơi vào kẻ khác, mình mới tiếc. Hoàng muốn xô cửa chạy bung ra, bế con Lan thoát khỏi căn nhà này. Nhưng hai bắp vế chị Lâm kẹp cứng đầu nó lại. Lồn chị nắc phầm phập vào mồm nó. Hoàng dành nằm tiếp tực trận bú không hồn, không xác không cảm hứng, không feelling!
Riêng chị Lâm thì hả dạ hơn ai hết. Chị đã thành công với cái mưu “đổi chồng”. Chị điệu hổ ly sơn. Chơi đòn ly gián, vì biết rõ Lan mà đã vào tay anh Lâm, chả khác nào con sóc nằm dướt vuốt con sư tử! Gái già như chị mà khi nằm đụ với anh là giọng chị phải khàn vì la gào không dứt. Cho tới hồi nãy anh đang đụ bà Khuông, dẫu biết anh chẳng còn xứng đáng với tình chị, vậy mà chị cũng ngầm ghen. Có nhiều đàn bà đã chữi “thằng chó đẻ” vào mặt những người chồng mà họ không tài nào quên nổi. Không chỉ vì tài làm tình của anh ta, mà còn luôn giọng nói, cách cư xử, cách nịnh đầm, yêu luôn cả những hành động đểu giả nhứt? Lường gạt nhứt!
Chị Lâm phải “ôm” Hoàng làm điểm tựa, ôm một cậu bé 16 tuổi, từng là con nuôi để làm tình nhân chỉ với mục đích : bỉ mặt anh Lâm. Chị làm thế bới chị là đàn bà ! ? ! Chị bấn một mũi tên mà chết 3 con chim : ly gián được Hoàng với bé Lan; bỉ mặt anh Lâm; cuối cùng, vì ghen, chị dã dể Lan phản bội Hoàng, cho Hoàng xa lìa Lan vĩnh viễn…
Anh Lâm bây giờ đã nằm hẳn trên người Lan và cặc anh đang tung hoành nấc. Mông đít Lan sàng đến mòn chiếu. Môi hai người sát rạt vào nhau. Tay chân Lan quấn, bấu chặt người anh Lâm, và quên hết, trôi hết những thệ nguyện suốt một
năm chăn gối, sống như vợ chồng với Hoàng. Lồn của Lan tỏa ra cả triệu cơn sướng. Cặc anh Lâm đã to lại dài. Hai viên thuốc chơi lâu của anh đang làm
con Lan chìm ngập vào khoái lạc tuyệt vời. Cái hạnh phúc mà chưa bao giờ Lan có :
– Bố ơi! Chắc em phải làm vợ bố suốt đời. Hoàng và Báu không sánh bì với anh kịp. Chị Lâm bỏ anh là một lỗi lầm to lớn. Khúc gân của anh vô địch. Anh nắc thế nào mà lồn em như ai đưa hai ngón tay vào cào, xé . Vừa sướng vừa dã ngứa mình
ơi? Mê mình thiệt rồi. Em phải là vợ của mình.
Mắt anh Lâm nhìn mặt bé Lan không chán. Mười mấy năm bế bồng trên tay. Thoắt một cái, Lan đang nằm đưới bụng anh trần truồng. Sàng cái đít xoành xoạch và còn tình nguyện làm vợ anh suốt đời. Anh cứ nấc để nhìn mặt Lan diễn lên những nét sinh động khác nhau. Anh nắc mạnh, con bé nhắm nghiền mắt lại, cắn răng chịu đựng. Anh nắc khoan thai, Lan chu hai môi lại, phì hơi. Anh nắc xéo, Lan phải gào lớn lên :
– Anh làm em quên hết em đã ngủ với ai. Có phải anh đang phá trinh em đó không, hả bố? Lên bảy tuổi em đã biết, em là con nuôi của bố. Và, anh có nhớ gì không?
Một rừng kỷ niệm hiện lên… Cứ chạng vạng, anh bấc võng nằm chỗ hành lang, là con Lan nhảy phóc lên, có khi nó nằm sấp trên anh, bắl anh phải kể chuyện Phạm Công Cúc Hoa trong khi chị Lâm bận nấu cơm dưới bếp. Anh tự hỏi, chuyện đó anh đã kể đi kể lại cả trăm lần rồi, sao con bé ngày nào cũng nhảy vào lòng anh, nằm sắp bắt anh kể lại. Một hôm nó hỏi một câu làm anh choáng váng :
– Phạm Công với Cúc Hoa là con nuôi hay con ruột hả ba?
– Con ruột. Giống như con với anh Hoàng thôi.
Không. Tụi con khác, tụi nó khác!
– Khác cái chỗ nào?
– Tụi con là con nuôi. Ba đừng gạt con. Con đã biết hết!
– Tầm bậy. Ba họ Phạm tựi con cũng họ Phạm. Sao lại là con nuôi được. Ai nói? Đừng nghe lối xóm nói ẩu nhen!
– Dì Cần bán nước mía nói. Hồi dó con kêu dì bằng chị nhưng dì không cho. Biểu con phải kêu bằng Dì vì Dì là chị của mẹ con, bà Thiện bán chè. Ngày nào con đi học về, dì cũng gọi vô cho một ly nước mía. Lần lần dì cho con xem ảnh của mẹ
Thiện. Dì nói ba mẹ con chết sớm nên dược ba xin về nuôi. Mà không phải mình đì nói đâu. Ai trong xóm mình cũng biết. Tụi nhổ học trên trường cũng biết.
Thế là anh đành câm. Nhưng từ hôm đó anh nhận biết : hai đứa nhỏ không còn thương kính anh như cha ruột. Tệ hại hơn, con Lan lúc 8 tuổi vẫn quấn quít bên anh, và có những cừ chỉ khác thường. Nó thích ôm anh, cầm tay anh, và nhất là vẫn nằm sấp trên anh ở chiếc võng mỗi khi trời nhá nhem tối Nó nằm sấp một cách bất bình thường vì hay lừa lừa cho mu lồn nó phải nằm ngay trên cặc của anh rồi cử động. Mới trông, tưởng không có gì lạ, nhưng đó hoàn toàn là một cố ý của đứa bé phát triển sự dậy thì qúa sớm. Có những sáng chủ nhật, chị Lâm thức sớm đi chợ, bỗng anh nghe có ai ôm mình. Bừng mất, anh thấy Lan nằm kế bên, nhắm mất “ngáy ngon”! Anh để nhẹ tay nó xuống rồi ra rửa mặt, pha ly cà phê đốt điếu thuốc, ngồi ngắm trời đất buổi sáng, cố xua chước cám dỗ ma qủy mà
anh đang đơn phương chịu đựng.
Năm Lan 10 tuổi, tức là thời kỳ vú đã tượng hình, cô bé nhặt ở đâu một cuốn quảng cáo áo quần lót của hãng Sears. Em chạy đến ngồi trên lòng anh Lâm, hỏi:
– Nữa con lớn lên, ba có mua cho con mấy kiểu áo lót này bên Mỹ không? Họ mặc đẹp qúa, há ba? Mà con chịu nhất là mấy trang sau. Có mấy anh cởi trần mặc xì líp đẹp trai hết sẩy. Ba có thấy đẹp không?
Anh Lâm đã xé cuốn báo, ném vào thùng rác và la rầy:
– Con còn nhỏ lắm. Không được xem ba cái đồ đó .
Lan đã không buồn, mà còn nhảy xuống đất bất chước các kiểu dứng của các cô người mẫu, rồi hỏi Lâm :
– Con đứng giống họ không? Con có đẹp như họ không ba?
Anh im lặng sống. La rầy con gái thì có. Mà anh vẫn muốn thấy sự tăng trưởng bất thường ở con nhỏ . Nhất là những cử chỉ táo bạo khi nó xáp gần anh. Cho dến khi Lan lên 13, năm ngoái. Anh bỏ nhà ra đi biệt tăm mất 6 tháng cũng vì muốn trốn những cám đỗ hằng phút có thể sảy ra.. Rồi năm nay nữa, thêm 4 tháng. Lý do thầm kín, cao thượng đó chỉ có mình anh biết. Nhưng bây giờ thì khác. Anh phải nói toạc hết những gì anh dã hy sinh để bảo vệ trinh tiết Lan.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người đàn bà thèm đụ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ tập thể, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình |
Ngày cập nhật | 01/01/2018 09:29 (GMT+7) |