Phần chị thì bị kích dâm quá mức nên khi tôi xuất khí thì chị cũng theo tôi mà rùng mình xả khí ra dầm dề… bên trên thì chị nhận được khí của tôi còn bên dưới thì chị lại để khí của mình tuôn ra ướt nhẹp quần lót.
Tôi cúi xuống mà nút lưỡi chị. Mùi vị hăng hăng của khí vẫn còn đầy đặc trong miệng chị.
Tôi cảm khái nói nhỏ:
– Mình là vợ yêu của tôi.
Tôi buồn cười nhận thấy là chính tôi cũng tràn đầy mâu thuẫn một cách lạ lùng. Chị Kim Anh hoàn toàn không phải là mẫu người phụ nữ tôi ưa thích, chị nhỏ con, ngực lép mà lại quá nghiêm túc. Vậy mà từ lúc chị gắn bó với tôi thì tôi lại có tình cảm với chị, nhất là từ khi chị sanh ra đứa con máu mủ của tôi. Lẽ dĩ nhiên chị cũng có thay đổi nhiều nhưng rõ ràng là tình cảm là một phạm vi cực kỳ phức tạp, không thể dùng logic mà phân tích được.
Trường hợp chị Hai càng rõ rệt hơn nữa: Chị lớn hơn tôi đến 10 tuổi, phong cách của chị là phong cách mà tôi bực mình nhất vì chị là mẫu người phụ nữ nhút nhát, cái gì cũng sợ, lại bị lệ thuộc thái quá vào dư luận. Vậy mà khi chị đến với tôi, tôi lại thương chị thật đậm đà.
Có phải là tôi tìm đến họ vì tàn ẩn đâu đó tính cách cấm kỵ? Vì họ là chị dâu hay chị ruột của vợ tôi? Nếu không có cái điều cấm kỵ đó thì không bao giờ tôi quan tâm đến những người đàn bà này!
Thật ra chính tôi cũng không hiểu tôi. Hình như tôi có cái duyên – hay cái nợ – đặc biệt với những người đàn bà trong gia đình này. Ngoài vợ tôi, đã có tất cả 4 người phụ nữ trong gia đình này đã được tôi chinh phục hoàn toàn. Và điều đáng ghi nhận là những mối liên hệ đó đều được nảy nở một cách thật hài hoà, tốt đẹp, không gợn chút mây đen.
Mối liên hệ của tôi với con Sương thì rõ ràng hơn vì căn bản của mối liên hệ đó chỉ nặng về tình dục hơn là tình yêu. Tôi đến với nó – và nó đến với tôi – phần lớn là vì hai đứa chúng tôi chia sẻ chung quan niệm về tình dục. Tôi ưa con Sương vì nó có một thân hình rất gợi dục, cặp nhũ hoa của nó săn cứng và to, mu lồn của nó vung tròn rất đẹp và nó còn trẻ nên lúc nào cũng nứng lồn dễ dàng: Chỉ cần bóp sơ vú nó, hay hôn vào cổ nó là khe lồn nó đã ướt rồi. Nó đến với tôi vì chồng nó quá thờ ơ với chuyện đụ đéo, không thỏa mãn đầy đủ những đòi hỏi cấp bách của nó.
Lần về này, tôi cũng đến gặp con Sương và nó hân hoan cho tôi đặt tai lên bụng căn phồng của nó để nghe những cú đập của đứa bé trong bụng.
Lúc đầu nó nằn nặc tuyệt đối không cho tôi chơi nó vì nó sợ cho cái bầu thai gần đến lúc khai hoa, nỡ nhụy.
Tôi phải năn nỉ nó hết lời, nó mới chịu cho tôi vuốt ve mu lồn của nó một chút mà thôi… nhưng rồi nó không khỏi động tình và cuối cùng thì nó cũng chịu đứng dựa vào tường, xoay lưng lại, chỏng mông cho tôi đút cặc vào lồn nó từ phía sau, với điều kiện chỉ để « thăm viếng ngoại giao » mà thôi, không được làm gì khác hơn là ngâm con cặc trong lồn một lúc mà không được động đậy.
Tôi cũng đành phải nghe theo lời nó, vừa ngâm cặc vừa thò tay ra phía trước mà xoa bóp nhũ hoa căn cứng của nó.
Nhưng con Sương dễ nứng lồn nên sau một lúc thì nó bắt đầu rên rỉ vì thèm thuồng.
Nhưng nó không dám đi đến cùng vì sợ xuất khí thì sẽ động đến bầu thai nên cực chẳng đã, nó phải đẩy tôi ra.
Với chị Hân thì cũng gần như vậy. Tôi và chị tìm đến nhau vì chuyện tình dục nhiều hơn là vì tình cảm. Chị vẫn yêu thương chồng chị và chị chấp nhận ngoại tình với tôi vì tôi đem lại cho chị sự thích thú của cảm giác lạ, vừa bảo đảm an toàn cho gia đạo của chị. Chị rất bận rộn vì chuyện nghề nghiệp nên lâu lâu chị mới điện thoại cho tôi, nhất là khi chị bị stress quá mức và cần chút thư giãn:
– Trung ơi, em ở đâu vậy? Có rãnh vào rừng dừa không?
Đó là cách nói lóng giữa chị và tôi khi cần hẹn hò với nhau để làm « chuyện ấy ». Trong nhóm ba người « vợ bé » vừa là chị vợ của tôi, chị Hân vẫn giữ cách xưng hô « chị – em » của lúc trước.
Lần về Việt Nam này, sau khi xấp xếp công việc tôi rất hài lòng vì nhờ sự đồng ý của vợ tôi về chuyện đầu tư làm ăn ở Việt Nam mà tôi được dịp gần gũi hơn với mấy bà vợ của tôi. Tôi vẫn đi đi về về để chu toàn công việc cả ở Mỹ lần ở quê nhà. Những lúc dễ dàng nhất cho tôi là khi vợ tôi phải về Mỹ một mình để tôi ở lại đây mặc sức thao túng.
Trong một lần như vậy, tôi rủ chị Hai đi Philippines 3 ngày. Ba ngày tràn trề hạnh phúc đối với chị. Từ sau khi tôi tặng cho chị cái mề – đai đeo cổ thì chị không còn những ý tưởng yếm thế nữa, chị đã thật sự chấp nhận cái hạnh phúc nhỏ nhoi mà tôi trao cho chị, chị bằng lòng và vui với hiện tại. Chị đã hoàn toàn thuộc về tôi.
Tình thế đó rất thích hợp với tôi: Những người vợ bé kia của tôi đều có chồng và họ có thể núp sau bức bình phong đó, còn chị Hai thì do chị sống một mình nên tôi lúc đầu tôi có phần lo lắng chị không kiểm soát được tình cảm của mình mà gây ra phiền phức cho tất cả mọi người. Nhưng cũng như tôi đã nói, chị Hai cực kỷ kín đáo với lại chị rất an phận thủ thường, không bao giờ đòi hỏi tôi cái gì nên chị đóng hai vai: Vừa là chị vợ vừa là vợ tôi một cách thật hoàn hảo không có chỗ chê!
Từ Manila, tôi rũ chị theo một tour di Baguio với những thửa ruộng thang cấp ngoạn mục. Chị Hai trầm trồ trước phong cảnh tuyệt đẹp. Tôi kể cho chị nghe là những thửa ruộng này đã có từ hơn 2000 năm do thổ dân bản địa người Batad xướng khởi và được cha truyền con nối đến ngày nay. Vùng này đã được công nhận là di sản quốc tế Unesco.
Đoàn du khách của chúng tôi chỉ có 5 người, ngoài hai vợ chồng chúng tôi thì có thêm 3 người Pháp: 1 cặp vợ chồng đã hưu trí ông bà Cresson, và một anh chàng Tây ba – lô, Philippe. Tôi thích lắm vì nhờ đó mà tôi phải moi lại vốn liếng tiếng Pháp đã có từ lúc học Đại Học để tiếp xúc với họ. Không khí trong đoàn rất thân thiện làm chị Hai rất vui: Đây là lần đầu tiên chị có dịp tiếp cận 3 ngày liên tiếp với người da trắng, ăn chung bàn, đi chung xe, ngủ chung khách sạn. Chị như đứa con nít khám phá ra một thế giới hoàn toàn mới lạ.
Chị nói:
– Người Tây Phương thân thiện quá hả Mình! Em hay có mặc cảm với họ.
Tôi rất có cảm tình với Philippe nên mời anh ta kết nhóm với chị Hai và tôi. Philippe rất mừng, chấp nhận ngay. Philippe đúng là người Pháp nên rất ga – lăng với chị Hai, lúc nào cũng bặt thiệp, nhún nhường với chị làm chị đỏ hồng đôi má vì thích thú.
Philippe kể cho chúng tôi biết, anh làm việc cho một công ty lớn ở Pháp và anh đã xin được nghỉ dài hạn để đi chu du thiên hạ cho thỏa chí. Anh ta nói: Sau đó tôi sẽ lập gia đình và sẽ không bao giờ có được tự do để làm chuyện này.
Philippe triết lý:
– Tôi nghỉ là trong đời, nhiều cơ hội chỉ đến một lần mà thôi. Chúng ta phải biết bắt lấy những cơ hội đó để khỏi hối tiếc sau này.
– Anh nói đúng ý tôi quá.
Tôi kêu chai rượu Bordeaux để cụng ly với anh ta. Không khí trên sân thượng khách sạn, tối hôm đó, thật là thân mật và thoải mái. Chị Hai tuy không hiểu hết cuộc trò chuyện, vì vốn ngoại ngữ của chị không được hoàn hảo cho lắm, nhưng chị cũng thích thú ngồi nghe và đôi lúc cũng nhờ tôi hỏi Philippe về cuộc sống của anh ta.
Rượu ngà ngà, tôi hỏi Philippe:
– Anh nghỉ sao về phụ nữ Á Đông?
– Tôi rất thích họ. Họ có một cái gì đó rất êm ả… họ lại biết chìu đàn ông, không như phụ nữ châu Âu. Sau này, nếu tôi lấy được một người vợ Á Đông thì thật là tuyệt.
– Từ lúc sang Á Châu, anh đã có được người bạn gái Á nào chưa?
– Tôi muốn lắm nhưng không phải dễ!
Tôi vỗ vai Philippe:
– Đừng nói với tôi là anh không đi chơi với gái điếm. Đầy rẫy ở Thái Lan, Philippines…
– Nói thiệt là đôi khi cũng thèm lắm nhưng tôi không thể. Đó là một vấn đề tâm lý của tôi. Đành chịu thôi!
Cả hai chúng tôi đều phá lên cười làm chị Hai tò mò hỏi. Tôi cũng thành thật nói lại cho chị nghe làm chị đỏ mặt.
Tôi nói tiếp:
– Tôi thì lại ưa nhìn đàn bà da trắng vì họ có ngực, có mông, không như đàn bà Á Châu.
– Tôi thì ngược lại, sắc đẹp của đàn bà Á Châu với ít ngực, ít mông lại hợp nhãn với tôi hơn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Người đàn ông nhiều vợ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ tập thể, Truyện loạn luân, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 11/12/2018 15:16 (GMT+7) |