Vậy mà hai thằng nhăn nhó, hít hà chớ có dám cựa quậy gì đâu. Mụ duyệt hàng quân xong có vẻ mệt, than rầm trời: tao đã tức, nực thấy mẹ, giờ gặp mấy thằng cà chớn tụi bay tao còn mướt mồ hôi luôn. Nói rồi mụ phạch lai áo lên quạt phạch phạch, hai thằng ngỏng cu vội xoay mặt đi hướng khác.
Mụ quạt phè phè và chừng như hổng xong nên nắm vạt áo giựt phăng phăng, tiếng nút bấm nghe như cốm bể. Cái chuối chiên của mụ xin lỗi lớn hơn cái đầu của tụi tôi, rồi mụ vung vung hai tay, hai sề mỡ lỏng quay tít thò lò như kẹo kéo. Mụ la ông ổng: mới chừ mà nực dữ. Mụ thản nhiên giựt bung cái coóc xê ra, hai dề cơm cháy đen thui chình ình ra đó.
Mụ hét: nè, hai thằng hồi này nứng máu, giờ tao cho phép dòm cho đã đi để khỏi ấm ức. Tía tụi nó có sống lại biểu, tụi nó cũng “ nô “ chớ dám ngắm à. Mụ thấy thằng nào cũng cúi gằm mặt thì sát xà phòng liền: đồ làm bộ như chó dái, đứa nào hổng ngậm vú mẹ mà giờ làm cao làm dáng. Mẹ họ, tao mà hiền hiền chắc tụi bay hổng giành nhau làm rách dzú tao, cứ gọi tao là con nít.
Mụ ngồi bật ngửa ra, để hai cặp vú tê huê. Mụ sai thằng tam ca, thằng tứ ca, đứa thì đấm lưng, đứa thì hầu quạt cho mụ. Hai thằng nện ình ình, mụ co đầu thụt cổ, bẻ khớp kêu răng rắc bắt kinh. Một lát, mụ lại sai thằng ngũ ca, thằng lục ca bóp chưn bóp giò cho mụ. Hai thằng mới bằng trái ớt sừng trâu, bàn tay chút xíu, bóp tàng tàng mụ nào thấu nên mụ chửi: tụi bay làm ăn như con cặc. Hai thằng cùng trố mắt ra dòm.
Mụ xục xịch tấm thân bồ tượng, người mồ hôi bóng nhẫy nên mấy thằng xúm nhau như đánh vật, thở còn hơn heo thở. Mụ xạng chưn, duỗi ngón, tiếng kêu chanh chách oang oang, rồi mụ hét: tụi bay làm như cặc lõ, ngứa tổ mẹ. Mụ lừ lừ dòm và chỉ hai thằng tôi: mấy đứa bay mạnh tay khỏe chưn thay hai nhóc săn sóc bộ giò tao cái coi.
Như con rô bô được bấm nút, thằng nhị ca và tôi phóng tới cái rột. Bởi đứng ào lên mau quá nên con cu hai thằng đánh đòng xa loăng quăng, mụ chủ thấy nên chửi: cặc dái tụi mày lộn xộn, đi thì đi còn nhún nhún gớm òm. Thằng nhị ca bợ một bên, tôi một bên, kĩu cà kĩu kịt như trâu đeo cày. Mụ tréo ngoe bắt hai thằng gác cẳng mụ lên vai mà nắn mà bóp. Cái quần láng e của mụ tuột tuốt lên khỏi bắp vế làm các cơ bắp mụ sền sệt như nhựa đường.
Đã vậy, mụ cắc cớ lai khoắng giò liên miên, hơi xịt xịt bay ra,chua lè chua lét. Điều đó còn đỡ, đằng này cái sịp của mụ lại ló ra, dềnh dàng như lá cờ trong cuộc đua xe đạp, phất pha phất phơ màu đỏ lói mới dê kêu. Mụ rên ư ử: đúng, chỉ có hai thằng mới làm má “ phẻ “. Mỗi lần mụ nịnh kêu má má con con là tụi tôi biết mụ sắp dở quẻ.
Y như rằng, mụ cất giọng cao: ủa, chớ tụi bay làm ăn gì kỳ cục vậy. Trời ơi, để quần lùng bùng vậy thì bóp cho má làm sao. Mụ hối như hối tà: mau lột ra, cởi ra, mày làm má chộn rộn hết trơn. Hai thằng bấm nhau đếm thầm một, hai, ba để cùng lúc bê cái bàn tọa của mụ lên mà trút cái quần hôi rình mới được. Mụ khệnh khạng như con trâu kềnh, xê cái mông, hẩy cái đít, mãi mới chịu rớt cái quần ra.
Không khí đang thong dong bỗng như bị tắc nghẽn. Những tiếng xì xọp đang đều đều thình lình đứt quãng ngay đơ. Hai thằng tam ca, tứ ca đang bóp vai chợt liếc thấy cái sịp mỏng teng của mụ thì quớ tay hết mằn bóp nổi. Cũng may hai thằng đứng núp sau cái ghế chớ không mụ mà thấy hai con cu gúc gúc thì bỏ mạng sa trường.
Mà quả cái sịp mụ độc thiêt, nó vừa là lưới lại vừa là lụa. Phần lụa thì ôm trọn cái bàn tọa to tầy dế của mụ, còn phần lưới thì bợ bợ nguyên cái mâm hũ mắm hang cua. Thành ra dù tiếng là bận, che mà như ở lỗ, mấy sợi lông cắc cớ giành nhau xọt ra kêu “ hé lô “ ba vạ ngất trời. Mụ đang ngồi ở thế của người được phục vụ bưng bô đái nên dù vô tình tới đâu thì hai thằng tam, tứ ca cũng bí xị là phải thôi.
Mụ biết bọn nhóc đang xem công trình triển lãm tranh khỏa thân của mụ nên làm như ơ hờ lắc lại lắc qua. Hai thằng nhỏ nín thở tội nghiệp. Chợt mụ hỏi dồn: chớ hai thằng thấy gì mà khi không đứng ên ra đó. Hai thằng lúng túng, ấp úng như ngậm hột thị, may sao thằng tam ca lanh miệng nói hớt: dạ, con mới thấy con chuột cống chạy qua.
Mụ chủ té ra cười, hai cái vú, bắp đùi và toàn thân như đang trong cơn động đất cấp 7, cấp 8. Hai thằng tam, tứ ca ngạc nhiên vô cùng, có gì thú vị đâu mà mụ cưới dữ thế. Chờ cho bớt bớt cơn, mụ vuốt mắt lau ghèn, chùi lệ ướt sũng chảy quanh, mụ vừa che miệng vừa nói: chuột cống với chuột trù con mẹ mày, dòm lồn thì nhận đại còn bày đặt văn hoa chuột này, chuột nọ.
Thằng nhị ca và tôi chưa bao giờ được coi màn kịch hài cỡ này nên bắt cười muốn điên mà hổng dám. Hai đứa cứ cắn chặt răng lại mà vẫn nghe cái “ phịt “ như người đánh rắm. Mụ chủ nghe lại tưởng là chính mụ “ phịt “ ra, mụ xẻn lẻn chống chế: mụ nội, mấy đứa làm tao cười nôn nên lỡ “ phụp “ bậy, xin lỗi nhe.
Cả bốn đứa đứng ngẩn tò te, hổng nhúc nhích. Mụ lại căn dặn: thôi, má nói chơi vậy thôi, các con lo cho má đi. Có lỡ thằng nào cu ngỏng thì má cũng thông cảm. Và như người từng trải sự đời, mụ khề khà: mấy lão cúp bình thiếc tới nơi mà thấy của nả của má cũng gật gù đáo để nữa là các con. Nói rồi mụ vỗ phạch phạch vô háng, bụi bay mù, mùi hương khú bay chập choạng, mụ cứ bợ lấy cái hang cua mà hát í a: tình bằng có cái trống cơm, khen ai khéo vỗ ấy bông mà nên bông “. Chẳng hiểu sao thằng nhị ca lại buột miệng: ấy má vỗ nhè nhẹ chứ, kẻo bông với hoa rữa hết. Nào ngờ mụ còn khen nó mới chết: ừ nhỉ, mày lưu ý má, cám ơn, cám ơn.
Tôi chưa thấy trên đời này có ai thất nhơn, ác đức hơn mụ chủ. Cho là mụ có rượng đực hay nứng máu đi nữa thì cũng một vừa hai phải thôi, đằng này mụ nuôi một bầy nhóc để thỏa mãn cho bộ óc dâm đãng của mụ. Nhìn bọn tôi khổ sở vì bị mụ hành, dường như mụ ngon cơm hơn, ngủ đã mắt hơn, người mụ được o bế kỹ hơn sao đó, nên mụ rất khoái con nít.
Thằng nhị ca và tôi đã đành rồi, mới đây lại thêm thằng tam ca, tứ ca bắt đầu ra lông dái, âu thì mụ có bắt bọn tôi măn lồn, bóp vú hay bú nút cho mụ hạ cơn dâm cũng được đi, còn mấy thằng con cu mới bằng cái que thì nên tha cho chúng. Đằng này mụ quơ ráo, có lần nhơn thấy mụ phè cánh nhạn khi được thằng nhị ca và tôi bóp nặn vú và thọt nhàu lồn mụ ra, tôi đã tỉ tê xin hộ cho mấy nhỏ.
Tôi nói với mụ: má à, con đề nghị má chỉ nên sử dụng mấy đứa lớn lớn có lông dái, họa may tụi này mới có sức phục vụ má đã đời, chớ mấy thằng nhỏ má bắt chi chúng làm điều không nên không phải rứa. Mụ nạt tôi: mày biết con cặc gì mà bày đặt dạy đời. Thứ mặt mày mà hổng có tao huấn luyện giờ cũng đừ câm chớ làm phách. Tao hỏi mày hồi mới được tao nuôi, con cặc mày bao lớn, vậy mà bi giờ, đú họ, nhác thấy cái lồn thì cúc cung loạn xạ.
Mụ còn tự khen nữa: ai hổng biết tụi nó con nít, nhưng cái gì cũng phải tập cho quen. Con mắt tụi bay tò mò quá lắm, phải nhứ nhứ cho thấy cái dzú, cái lồn thì mới bớt rạo rực. Rồi mụ nói như thánh: để xã hội bớt cảnh hiếp dâm, chơi bậy bà già, con nít đi. Bởi người ta cứ khe khắt dấu dấu diếm diếm, tụi bay mới rình rình mò mò. Mới dòm thấy mụ nào vô bụi là y như chun lén theo, người ta đi đái chớ đi đâu, tao hỏi tụi bay lủi như chuột để làm gì nếu hổng phải là nhìn trộm lồn của họ.
Bởi vậy, đuổi mấy nhóc hổng cho mò chạm vô người mụ mà còn bắt mấy thằng quì sắp lớp coi tụi tôi vọc phá mụ mới kinh. Tội nghiệp mấy thằng ngẩn tò te nhìn không chớp mắt. Khi thằng tam ca mằn vú mụ, tụi nó phóng ánh sáng ở mắt như điên. Khi hai thằng tôi banh mỗi đứa một bên mu lồn mụ, nhấn phịt phịt, cái lỗ nhơn nhớt ướt, thằng nhị ca nghịch tinh còn lộn trái cái mép lồn ra, bọn nhỏ nhô cao lên để coi thứ gì ở trỏng.
Cũng may con mụ đang ngứa nên hổng để ý chớ không mấy nhỏ đã bị chửi vì cái tật nhấp nha nhấp nhổm dòm lồn mụ. Thằng nhị ca có vẻ hận mụ dữ, mỗi lần nó vọc lồn thấy nước khí đùn ra thì nó thọc luôn hai ba ngón tay vô lỗ lồn mà vét nạo ịch ịch. Mụ nứng, quắp chặt lấy hai chưn mà vặn cả người như máy cuốn sợi thép thành thỏi, làm bàn tay tôi và tay thằng nhị ca bị kẹt cứng, đau tê khớp. Mụ rên lên đùng đùng: đu mẹ tụi mày, làm bà nứng quá.
Cái kiểu mụ quằn quại hổng làm mấy thằng nhỏ ngẩn ngơ mà chính cái tiếng the thé rên mé đìu hiu của mụ làm cu dái mấy nhóc như bị ai mới khện một cây muốn bắt đái. Khốn nỗi có đái ra được đâu, bởi chúng nào đã có tinh trùng mẹ gì, chẳng qua nứng cặc thì cảm vậy thôi. Chẳng thế mà thằng tam ca, tứ ca cũng bấn xúc xích, thằng đang bóp lưng, thằng đang măn vú cũng lơi tay quên bố nó việc. Con mụ nứng lồn kêu trèo trẹo: chớ hai thằng đang bóp vú sao ngưng rồi, bóp đi chớ, bóp mạnh đi chớ, để má nứng lồn không thì đâu có ra đếch chi.
Hai thằng muốn đổi chỗ với tụi tôi lắm, bởi hồi giờ có được măn lồn ai đâu nà, nhưng con mụ đang ôm chặt tay hai thằng tôi day nơi lồn thì bố ai dám bỏ lơ để mụ chửi cho mục mả. Mụ lăn lộn như con chó bị cạo lông đang được thui rơm, mẹ họ, khí lồn mụ nhễu rỏng rỏng thấy ớn. Ngó y hệt lớp mỡ sa của con chó thui chảy lều phều từ mấy chỗ da bị nứt vậy.
Mụ vùng vẫy chừng nào thì nước nhờn ra nhiều chừng đó, thằng nhị ca đã ngập ngụa gần hết mấy ngón tay vẫn thấy lỏng le. Thằng tửng lầm bầm nghe hổng rõ nhưng tôi biết nó đang hạ gục mụ, bởi tôi thấy một tay nó banh giò mụ ra, còn bàn tay đang mò lồn thì thun thành một cục như củ chùy, nó giụi đùng đùng vô lồn mụ. Chỉ nghe một tiếng phọp, cả củ chùy thung của nó đã lọt tuốt vô lỗ khe, ngọt ngào như cái đầu hớt trọc chui vô cái ống. Mụ đeo tòn teng mà hát tình tang: đã, ôi thiệt đã. Mày làm được đó nghen, thụi vòng tròn đi con.
Thằng nhị ca nghiến răng nghiến lợi xoay tròn cổ tay, nó làm giống như cái đầu rùa ở khớp nối tay lái xe quậy ọc ọc khiến mụ lạng nghiêng như cán nhằm ổ gà có cục đá nhọn. Tôi phục thằng tửng hết mình, đúng là nó giỏi hơn tôi một bực.
Bốn thằng tôi đeo bám mụ khoắng nghịch tóe loe. Mụ như cuộn thừng bị xiết bằng máy bắt đầu bục rách ra từng chặp. Thứ gì ô dề trên người mụ đều méo mó tảng thần, nó hổng giống con giáp nào hết trơn. Vậy mà mụ ca là lắm tay đàn ông mê mụ như điếu đổ thì mê chỗ nào kia chớ. Ối thôi, mấy bà độc thân tại chỗ nứng lồn cũng chẳng khác mấy ông nứng cặc, cứ đía đại cho đỡ thèm.
Gẫm mà coi, cha nào nói phét là lồn mụ này mụ kia đéo hổng sướng là y như họ đang khan hĩm như hàng khan thời chợ đen. Còn bà nào nhoen nhoẻn cho là mình đẹp là y như mụ đang khát buồi. Tôi kinh nghiệm xem ra biết rành vì mỗi lần mụ chủ nói dóc khoe ông này đòi bóp vú, lão kia đòi rờ lồn, là y tuồng bữa đó mấy thằng tôi bị mụ hành trắng máu.
Tôi thấy mấy thằng tửng quì mặt chảy dài như thiếu ăn thì nháy nhó để thằng nhị ca bớt xục gay cấn cho tụi đỡ căng thẳng, nhưng thằng nhị ca trợn mắt trợn mũi bào te tái cái lồn nào còn thấy gì. Cùi tay nó lồng lộn thụi vô cái lỗ há mỏ, nó thọc tuốt sâu khoắng khoắng liên hồi rồi kéo ra, hơi bị dồn nén, thằng nào thằng nấy nghe rõ tiếng phụp và nhớt dãi gì bị cào ra theo như xi măng dẻo nhẹo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mụ chủ nhà |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ tập thể, Hiếp dâm tập thể, Truyện hiếp dâm |
Ngày cập nhật | 09/11/2017 00:54 (GMT+7) |