Cảm giác ghê rợn mà ông đang nằm phía trên người đàn ông, và phía trong cuối cùng cũng thức tĩnh trong đầu Gardiner, và cái đàn ông của kẻ đó đó đang kết tụ thành cục to, cựa quậy ở quanh vùng hạ bộ của ông. Thình lình, ông bị trở mình lại nằm ngửa lưng bởi một sức mạnh ưu thế và phát hiện rằng ông đang bắt đầu mặt đối mặt với người đàn ông xa lạ, cảm giác cái dương vật của người nọ to dần lên quấn chặt lấy cái của ông. Nhưng không, cái của người nọ có vẻ lớn hơn ông, và đang lớn dần hơn và hơn cho tới khi Gardiner hiểu rằng chính ông đang thực tế bị cái của người nó xiết cho nhỏ lại. Không chỉ riêng vậy, ông cảm giác như bị xé rách, đau đớn một cách nhẹ nhàng khi vùng xương chậu của ông từ từ tách ra và hai mông nở lớn dần. Và rồi… và rồi…
Ồ! Khủng khiếp quá! Nó như là khi ông bị xé rách gân đầu gối lúc đang trượt tuyết và cố gắng đứng dậy, nhưng khớp xương đều lỏng lẻo và mềm ngoặt đong đưa không cho phép làm thế… Ông lại cảm giác hoang mang và mất phương hướng như bị kẻ xa lạ đưa bộ phận sinh dục vào khe hở của ông, vào cái khe không biết lý do gì đang tét hẳn ra giữa ngay kinh háng và cái dương vật của người nọ biết trở mình dễ dàng từ bên trong ra ngoài và từ từ chui vào cơ thể ông với một tiếng óc ách, như âm vang của nước thoát xuống cống trong bồn tắm. Ông cảm giác nó chảy ào ào trong người ông như thủy ngân chạy thả từ trên núi đỗ xuống thung lũng, rồi cuốn xoáy vào buồng trứng, noãn sào, noãn tử, tử cung và âm đạo… và đọng lại bằng một cái rùng mình sau cùng, phóng sâu vào khoảng không màn nhầy của âm hộ.
Sau cái âm vang vụt phóng và cảm giác kiệt lực dâng lên, Gardiner hoàn toàn bất động ngửa lưng 1 hoặc 2 phút, nhìn thẳng lên trần nhà, ngại rằng ngay cả cử động một ngón tay, hay là thở mạnh cũng không dám. Ông dường như ghê sợ, nghĩ rằng ông đã bị người nọ đâm toạt, sâu hoắm vào thân thể, rằng một hơi nóng đang rỉ rả chạy tọt vào trong người ông từ giữa hai đùi giờ đã bành rộng dang xa tới tận bụng, rằng ông đã bị mở rộng và mềm nhủn bởi cái dương vật cứng như sắt. Sự biểu hiện, tuy nhiên, dù khủng khiếp trong tâm hồn, nhưng thật sung sướng về thể xác mà ông phải công nhận. Gardiner muốn rên lớn nhưng ngờ ngợ còn chưa dám.
Không cần lo lắng, Gardiner tự chắc rằng, điều này thật lạ lùng, không thể nào giải thích cái cảm giác như huyền ảo, dĩ nhiên sung sướng chợt vút qua và tụ lại mãi. Vì thế ông chờ vài phút cho cái huyền ảo đó loãng dần: Nhưng không? Ông vẫn còn cái âm hưởng mà nào ông đang có… đang có, đúng rồi, đang có thực sự một cái âm đạo, một cái l… của đàn bà, và không có bút mực nào tả nổi cái cảm giác ấp áp và mềm mại nở rộng ra giữa hai chân ông. Nhưng sao kinh tởm thế! Âm đạo không thể nào thình lình tự phát sinh từ đâu đó! Nhưng rồi Gardiner lại nâng hai chân lên trong vô thức và bị “sốc” bởi một dòng điện lạ kỳ, sự ma sát trỗi dậy giữa hai mép thịt tiểu âm thần cọ xát vào với nhau. Nhột nhạt. Vì đó thế?
Gardiner thở dốc, nâng đầu lên và nhìn thẳng vào hạ thể. Đôi mắt ông căng to kinh sợ khi nhìn thấy không có vật gì gồ ghề giữa hai đùi ông như trước nữa mà là một cái gò mu múp, phủ đầy lông mềm bóng nhảy chạy dài xuống cho tới khe hở giữa hai bờ mông bên dưới. Đây rõ ràng là gò mu của phái nữ? Và kẻ hở của nó? Được bao trùm bằng một dãy sóng mềm? Không xoắn? Lông đen mướt, và ông lại dang đùi rộng hơn để tường tận, kẻ mu đã mở ra một ít rồi, phô trương một màu hồng tươi rói ở phía trong.
– Là cái l… hả?? Ông thầm nghĩ và như chết điếng.
Ghê gớm! Không thể chấp nhận! Khủng khiếp! Nhưng thực sự nó, như là một miếng thịt ba rọi ửng hồng, nằm giữa hai nếp thịt sinh đôi, tiểu âm thần tuyệt mỹ hơn bất cứ cái nào mà ông đã từng tạo nên cho bệnh nhân, đôi nếp môi âm hộ rõ ràng đã hoen ướt vì dâm thủy, âm thanh cọ xát vào nhau nhớp nhoát mỗi khi ông nâng hai chân lên cao và hai nếp môi xếp lại và màng âm đạo lại co thắt và phình nở ra.
Gardiner, dĩ nhiên, đã nghe được âm thanh “nhẹp nhẹp” đó nhiều lần trước kia, nhưng chưa bao giờ do chính của ông làm…
Con tim ông trong thoáng chốc bị “tắt thở” tưởng chừng sẽ vĩnh cữu không đập trở lại, và khi nó lấy lại chút sinh khí, ông cảm giác máu chạy rần bên xương sườn và bây giờ là vùng bụng dưới, cứ như là cuộc chạy đua nước rút của giòng sữa mật trong thân thể. Gardiner nằm ngửa đầu xuống tấm thảm mềm và đầu hàng với cảm giác đê mê? Cảm giác sung sướng úa trào ra mà chưa bao giờ có được. Ông co giật, rồi rên khẻ khi màng thịt mới nhạy cảm bị xay sát và sôi động? Tất cả đã nằm trong thân thể ông lúc bây giờ? Một cái giao động không quen chạy khắp toàn thân nhưng có thể biết là cảm giác của nhục dục, một cái êm ả phình to bó chặt, đang chuyển động như điên cuồng từ trong ra ngoài, làm cho đùi ông càng dang xa hơn trong vô thức và khuất phục dưới cái cảm giác đâm xoáy bởi một cái dương vật to lớn của người đàn ông trên mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lời nguyền con bướm |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Bác sĩ - Y tá, Truyện cưỡng dâm |
Ngày cập nhật | 20/06/2022 16:00 (GMT+7) |