Để chắc chắn là lớp da ngoài đã sạch, Gardiner đi ra khỏi phòng tắm và nhanh chóng lau khô. Thêm một lần nữa ông bước tới chiếc gương, máu của ông chợt đông lại khi nhìn thấy… không những con bướm vẫn còn đó, mà nó còn long lanh một màu xanh lá cây. Và tệ hơn, đôi cánh của nó lúc đầu dựng thẳng, thì nay dang ngang, dường như là nó biết cử động vậy. Ô kìa! Đôi cánh nó bắt đầu động đậy: Con bướm đang chấp cánh và bắt đầu di chuyển trên mặt da của ông? Thật chậm, lắc lư, cứ như là bay lơ lửng theo cử tác của thước phim được quay chậm.
Gardinner quan sát, sợ sệt, khi con bướm, giống như hình phim hoạt họa dần dần tiến sâu xuống một bên mông, đâm sâu vào đường kẻ và biến mất hút vào phía trong háng, và chỉ để xuất hiện bên vách đùi, cánh của nó ánh lên một màu bạc sáng chói. Ông nhìn chằm chặp vào nó một cách say mê như bị thôi miên trước điều kỳ ảo kia, và hình xâm bắt đầu đổi màu mỗi khi con bướm đập cánh nhanh hơn: Màu rượu chát, màu xanh da trời, màu tím, màu hoàng yến… tất cả thật là sống động không thể tưởng được. Và giờ đây con bướm (lúc này là màu hồng) chuyển dần lên bụng, không còn biến màu nữa, nằm ngay trên bụng dưới, xếp cánh lại thành hình chữ “V”, và trở nên bất động thêm một lần nữa như đang đậu lại trên mặt đất. Màu hồng biến dạng thành một màu tím cà điểm những chấm xanh lá cây và giữ lại nguyên sắc thái.
Gardiner chạy vội về phòng thay đồ và điên cuồng mở hộc tủ khóa bằng số. Vì quá căng thẳng nên ông phải mất cả sáu lần thì mới mở được cửa. Cầu trời cho không ai bước vào phòng, trước khi ông che đậy con bướm quái lạ kia, ông mặc lại áo quần nhanh chóng. Khi ông cài nút ở cổ tay áo, ông thấy một vệt sáng như màu vàng chanh mập mờ ở trên lưng cổ tay trái? Con bướm đã đi lần lên đó trong lúc ông lay hoay mở khóa. Ông cố tình như không thấy nó, nhưng ông đã không thể chống cự được sự lo lắng sợ hãi đang xâm chiếm tâm hồn.
Ông lao nhanh về văn phòng trong nổi bàng hoàng lạnh buốt, đương nhiên là ông có thể cảm nhận được cái hình xâm đang di động khắp mình mẩy. Và ông ước gì không có bệnh nhân nào đến khám bệnh hôm nay, nhưng sổ hẹn của ông đã đầy ắp tên: Trưa thứ Năm là mỗi khi Gardiner khám cho những bệnh nhân mới, những bệnh nhân của ngày này sẽ được khám tổng quát chuẩn bị cho giải phẩu đổi giống và họ hiện tại đang sống như đàn bà hoặc họ là một số người độ tuổi thanh nữ, và tất cả họ sẽ đều được bơm ngực và cấy da cho trơn và biến đổi từ uống thuốc đổi hốc môn, hông thì được bơm thêm chất mỡ. Sau đó thì tùy mỗi trường hợp khác nhau mà định liệu như là tẩy sạch lông tóc dư thừa và tập nói giọng bổng, tập tướng đi yểu điệu của phái nữ, (vài người đã được cạo lông ở trái cổ), và tập cách ăn mặc đúng cách.
Ông có thể hóa trang cho họ áo quần đúng mức? Trong số bệnh nhân của ông thì chỉ một ít là có tướng đi và cách nhìn giống như người phụ nữ thực sự? Nhưng khi đến phần thủ thuật giải phẩu chính yếu, khi mà họ cởi bỏ lớp quần áo và ông phải cân đo bao nhiêu thịt da mà ông phải cắt xén sao cho đúng ý hợp thời (thỉnh thoảng dương vật quá nhỏ mà ông chỉ có thể hứa khoét được chiều sâu ở mức tối thiểu, và lý do đó, sau cùng, chỉ cần một chút axít là ông có thể xóa tan hết thứ thừa thãi)? Mà lúc nào cũng làm cho ông phát lộn mửa lên vì sờ mó nắn bóp vào đó, cái mà chính ông cũng có. Nhưng công việc thì vẫn là công việc, vì thế Gardiner phải bấm bụng, luôn nở nụ cười trên môi và chắc rằng bệnh nhân luôn có niềm hưng phấn với kết quả mỹ mãn rối rít cảm ơn một người lương y như từ mẫu.
Vì công việc áp lực hằng ngày nên Gardiner thường hay trải hết thời gian còn lại cho việc hành lạc để khuây khỏa, với đàn bà thực sự, chứ không phải là thứ giả tạo? Là “lại cái” biến thành. Ông thích quan hệ giới tính một rộng rãi với nhiều người cùng một lượt, nhưng biết cách chấm dứt “mối nhợ” mỗi lúc cần thiết, ngay khi mối quan hệ đã dẫn đến gàn buộc của chuyện hôn sự. Điển hình là trường hợp của ông và Stacey, (ý tá chuyển từ một nơi khác), Annette (huấn luyện viên thể dục nhịp điệu), Janine (nhân viên chơi cổ phiếu), và Constance (bác sĩ thú y). Mặc dù có thể dụ dỗ họ lên giường bất cứ lúc nào, nhưng phần nhiều ông vẫn giữ một khoảng cách cố định, tránh tình huống quá thân thiết và tuyệt đối không được dây dưa. Phải nói luôn rằng bác sĩ Richard Gardiner thường hay để ý tới đàn bà – bất cứ ai – không ngoài mục đích tìm hoa hút mật để thỏa mãn dục vọng cần thiết của ông. Số người ông? Quen? Kể ra không hết. Richard Gardiner là một người, phải thực lòng thú nhận, nghiện với đàn bà, nghiện dục tình. Nhưng trong khi đi làm hoặc đang làm việc thì không có người đàn bà nào được ông bỏ vào trong tâm trí, không nhìn bất cứ ai dù nửa con mắt.
Chiều đó, vừa đến khu đậu xe? Tầng dưới cùng của căn bin – đinh – ông chạy vội lên ba tầng lầu với mỗi bước chân là hai nấc thang: Vì ông không muốn gặp ai ở thang máy cả, để tránh phải xã giao làm mất thời giờ. Cảm ơn đường thang bộ vắng vẻ nên ông có thể chuồn vào văn phòng mà không một ai trông thấy. May mắn thay! Tất cả nhân viên đều ra ngoài ăn trưa và như vậy không bắt gặp ông vội vã điên cuồng, cuống quýt chạy vội vào, đóng nhốt kín ông ta trong phòng làm việc. Gardiner nhanh chóng cởi bỏ hết áo khoác, cà vạt, áo sơ mi và áo lót. Trong phòng không có một cái gương nào, nhưng ông vẫn có thể thấy cái hình xâm bây giờ được in đậm ở trên ngực, đã chạy lên phía trên núm vú trái từ lúc nào rồi. Vào chính thời điểm này, nó đã biến thành màu cam sống động lung linh dưới cặp mắt tròn xoe của ông.
Thật là rối trí, nhưng không còn khám xét gì hơn được nữa, Gardiner mặc lại áo, rồi mở máy vi tính lên quyết định tìm tòi cho ra lẽ và chỉ trong vòng thời gian ngắn ông đã tìm ra được loài bướm kỳ lạ kia có cái tên là “Semperjuvena.”. Ông chăm chú lên màn hình computer, đọc vội những điều mô tả về lối sống, nơi ở, và sự sanh sản của loài vật hiếm có này với vẻ mặt hoàn toàn kinh ngạc. Gardiner, là một người thực tế, chỉ tin vào những điều hiện hữu, nhưng đồng thời, hiện giờ, tại sao bàn tay ông lại vô thức để vào quần kiểm tra xem con bướm đang nằm đâu. Ông không tin vào sự thật này và ông cũng không muốn tin, chỉ còn biết tự trấn an: Không có điều gì lạ lùng ở đó hết… chắc có thể là ông chỉ quá mệt mỏi thôi? Những chuyện hoa mắt là lẽ thường mà!
Gardiner cố gắng trở lại vị trí cũ kịp thời, đúng lúc mà Ruth, người thư ký riêng, và Candace, y tá, trở lại văn phòng sau buổi ăn trưa, và họ có thể đã không phát giác được chuyện gì khác thường từ diện mạo của ông. Không cần liếc nhìn Gardiner lần thứ hai, họ bắt đầu sắp xếp công việc cho sau buổi trưa: Cuộc phỏng vấn, khám bệnh tổng quát, và trị liệu tâm lý cho những kẻ đổi giống tiếp sau ngày thứ ba như là Danielle, Krystal, Jade, Cathy Ellen and Lavinia.
… Bạn đang đọc truyện Lời nguyền con bướm tại nguồn: https://truyendam.org/loi-nguyen-con-buom/
Lần thứ hai cùng ngày, Bác sĩ Richard Gardiner, thủ thuật gia đổi giống “kỳ tài”, gặp khó khăn khi chú tâm vào công việc, nhưng cũng may là bốn “cô gái” đầu tiên chỉ là khám bệnh thường lệ. Tuy nhiên, Danielle, Krystal, Jade and Cathy Ellen cần phải kiểm tra trước khi giải phẩu: Họ có khuôn mặt hơi dài, thân hình quá ốm và xương xẩu dù cho đã trị liệu hốc môn nhiều tháng cũng khó được hoàn mỹ: Ngực thì nhỏ, hông quá hẹp, và với nước da trắng loảng như cái bóng lúc xế chiều. Ông quan sát họ từ đầu tới chân, tất cả họ đều vận đồ bó sát không chút thẩm mỹ nào? Màu đen như phần đông hay lựa chọn.
“Chào những kẻ kỳ lạ”, ông pha trò, trong khi vẫn tự hỏi trong lòng là cái hình xâm bây giờ đã chạy tới nơi nào trên cơ thể. Candace, nữ y tá, đưa mỗi anh chàng pê – đê một cái tập hồ sơ với những chi tiết cần biết trước khi giải phẩu? Và dặn dò họ phải mang theo quần lót cô – tông, bao lót vệ sinh, nịt dây, và tất cả những thứ quan trọng được bán ở các tiệm tạp hóa dành cho phái nữ, để tiện việc sau khi giải phẩu có thể chăm sóc cho một cái âm đạo còn mới một cách hợp lý, vệ sinh. Tất cả lắng nghe vâng vâng dạ dạ ra chiều khẩn trương cho ca phẫu thuật này lắm…
Ông khám xong với Cathy Ellen vào 4 giờ 30, và cho nhân viên nghỉ việc sớm, cùng lúc ông biết được cô thư ký riêng lại có hẹn với nha sĩ làm răng, và Candace đã làm bù trước đó hai buổi chiều. Và bây giờ chỉ còn ông với bệnh nhân sau cùng thôi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lời nguyền con bướm |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Bác sĩ - Y tá, Truyện cưỡng dâm |
Ngày cập nhật | 20/06/2022 16:00 (GMT+7) |