Tại phòng thay đồ nam, người đàn ông đang thay vào bộ quần áo đồng phục trắng, một loại áo phẫu thuật, chuẩn bị cho ca mỗ sáng nay.
Jack Tarkington, một trong những bác sĩ phẫu thuật đồng nghiệp với người đàn ông đó bỗng nhiên nhìn thấy cái gì đó và hỏi, bằng một giọng khàn khàn thường lệ của anh ta, “Ê, Dick, từ đâu anh xâm được cái hình đó? Có phải anh nhậu xỉn tối qua và trên đường trở về vô tình rớt lại trên đường De Kalb Street, hay sao?”
“Xâm gì? Ở đâu?” Người đàn ông trả lời phản bát câu hỏi là một người có dáng dấp thể thao, nước da ngăm đen trạc khoảng 45, ra vẻ thắc mắc khi ông ta tự nhìn từ trên xuống dưới, vội vã kiểm tra khắp thân thể để xem người bạn đồng sự muốn nói gì. Ông ta không có hình xâm nào cả, không thể nào! Ông ta không thuộc cái loại dân chơi đàng điếm. Con đường De Kalb, rõ ràng! Ông ta không bao giờ đi đến đó chưa kể là nơi đó cách xa cả mười công phố của quận.
“Hình xâm gì?”? Ông hỏi gằn một lần nữa.
“Cái nằm trên mông của anh đó. Con bướm màu tím kia,” Tarkington thở ra và nói tiếp, “Ít nhất anh cũng có thể xâm con rồng hoặc là sọ người, trời ơi, tại sao lại là một con bướm? Anh đâu phải là đàn bà đâu! Anh làm việc quá nhiều đến phát điên rồi, Dick, anh cần phải nghỉ ngơi thôi.”
Bác sĩ Richard Gardiner, với tên ngắn là Dick, ngoái cổ lại và nhìn xuống, lần đầu qua vai trái, lần sau qua vai phải. Cái gì đó đang ở bên kia lồ lộ ra trước mắt ông. Ông liếc nhìn xuống nơi đó, một cái dấu màu tím sáng, to cỡ một đồng bạc có lẽ, cao ở phía bên trên mông? Thực ra thấp hơn ở trên hông? Vừa ngay trên lưng quần. Gardiner chưa bao giờ thấy cái gì giống như thế trước kia ở trên da thịt của ông. Cố gắng giữ vững thăng bằng, ông vói tới tấm gương được đặt ở cuối tủ quần áo và tự soi qua vai. Để cho chắc chắn, ông có thể trông rõ hơn cái dấu ấn đó, đúng rồi chắc chắn là một con bướm màu tím dang cánh bay, được một bàn tay nghệ thuật nào đó xâm lên từng chi tiết sống động, vừa sắc sảo vừa đẹp như một hình chụp.
Đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên nọ về cái hình xâm kỳ lạ, Gardiner không định nói cho Tarkington biết về nó. “Ồ, cái đó hả,” ông cô tình ra vẻ bình thản, ” Đó chỉ là một cái dấu mực do sự bất cẩn của Stacey làm dính trên mình của tôi mà thôi. Tôi sẽ chùi sạch sau khi làm ca phẫu thuật. Anh chớ phải lo.” Stacey Higden, một trong những y tá trực, là người phụ tá sau cùng của Gardiner, thật dễ hiểu để nhận ra rằng họ đang có một cuộc tình vụng trộm, và hai người họ thực sự đã ngủ với nhau đêm trước đó, vết mực đó có lẽ là do Stacey phá phách trong lúc ông đang nằm ngủ. Stacey có tính tình cởi mở, phóng khoáng, dí dõm (không kém như khi nàng ở trên giường), vì thế sự giải thích của Gardiner thật thỏa đáng, đánh tan mối nghi ngờ về con bướm xâm ở trên mông của Gardiner. Tarkington tỏ vẻ hài lòng với lời giải thích logic, thế là anh lại đổi sang đề tài phẫu thuật như thường lệ, “Anh định làm gì hôm nay, Gardiner?” Gã hỏi với ý trêu chọc Gardiner, “Có phải biến thêm nhiều bệnh nhân tâm thần trở thành hoa hậu loạn tính không? Hay là biến thêm thật nhiều dương cụ trở thành âm hộ? Anh thiệt giỏi, khi chọn lấy nghề giải phẩu đổi giống này. Toàn là thứ đáng có tiền không, hả? Anh lấy bao nhiêu cho mỗi ca mổ xẻ, sẵn đây hỏi?”
Gardiner được khá nhiều người biết đến là một vị bác sĩ “đổi giống” cho đàn ông, đã biến bao nhiêu bệnh nhân của ông từ “đực” thành “cái” và cũng đã làm giàu bằng nghề nghiệp cắt bỏ dương cụ cho đàn ông trở thành “cái mu rùa” của đàn bà, hoặc là “gái hệ hai”, như họ thường thích được gọi. Ông thường chế giễu họ cho bạn đồng nghiệp nghe mỗi khi xong việc, ông thường cười vào tư cách, điệu bộ, tướng đi của dân “lại cái” và pha trò về sự thay đổi hốc môn trong người họ, biến họ thành bán nam bán nữ, ăn nói điệu đàng. Bác sĩ Gardiner, tuy nhiên, rất là cẩn thận khi xuất hiện trước mặt các bệnh nhân, ông sẽ luôn là một bác sĩ biết thông cảm, giàu lòng từ tâm, và có tay nghề giỏi. Những bệnh nhân của ông rất ngưỡng mộ ông, và không bao giờ ngờ là ông đã nghĩ xấu, bôi nhọ họ như thế nào đàng sau lưng. Và với sự tín dụng đó của ông, cũng như với kỹ thuật giải phẩu, và kỹ thuật trên giường, ông trở thành một người toàn diện.
Kỹ thuật của Gardiner như thế đó. Không ai có thể tưởng được, bất cứ bệnh nhân nào đến với ông cần giải phẩu đổi giống, thì sau đó đều gật đầu thỏa mãn. Đó là cái tuyệt vời của bác sĩ Richard Gardiner, không chỉ riêng về nét bên ngoài, mà: Kỹ thuật khâu may, cắt xén thật chính xác kể cả từng mạch máu nhỏ ti, sau khi xong thì không một vết bầm nào còn để lại. Kết quả là, hầu hết bệnh nhân nam đều đạt được trọn vẹn khoái cảm như là phụ nữ vậy. Đã được bác sĩ Richard Gardiner giải phẩu là cái hoàn thiện nhất để sống lại làm người phụ nữ thực thụ, vì thế văn phòng của ông luôn đắt khách: Từ “đổi giống” từ đó cũng được lan truyền nhanh như cơn động chấn lớn, và bây giờ ai nấy trong vòng trăm dặm đã từng là bệnh nhân của ông cũng phải cảm ơn vị phẫu thuật gia Richard Gardiner, một người có thể biến hóa cao siêu vậy.
Tarkington lập lại câu hỏi: Vậy, anh sẽ định làm gì hôm nay, Dick?
Gardiner, hài lòng về chuyện hình con bướm xâm đã không được đề cặp tới nữa, trả lời: “Không gì cả, Jack, hôm nay tôi không có ca giải phẩu lớn nào, chỉ là mấy ca mổ nhỏ cắt bớt, cấy thêm và vén xén mấy nếp da thịt ở âm đạo bị lồi ra bên ngoài cho một số bệnh nhân đã hẹn trước thôi.”
Gardiner bỏ lơi những dữ kiện tiền nông lên bàn, cố tình cho Tarkington biết rằng ông sạt $6,500 đô la cho một ca phẫu thuật biến giống (cộng thêm $750 cho cắt xén và lấp ráp thêm da thịt cho dương vật nếu quá nhỏ), nhiều hơn hết, ông thừa biết rằng, số tiền cho bất cứ bác sĩ giải phẩu nào ở trong tiểu bang. Và số tiền ông sẽ nhận phải là tiền mặt, chứ không chi phiếu, không thẻ tín dụng.
Danh từ “cắt da âm đạo”, ông hay thường gọi trong những lúc vui đùa, Gardiner không bao giờ lo lắng cho ca mổ như thế cả? Chỉ mấy đường rạch nơi đó thì xong ngay – nhất là khi đã chích thuốc tê vào rồi (giámột chai thuốc tê là $2,500 cũng đã tính vào sổ). Những ca mổ như thế này Gardiner thường làm vào mỗi thứ Năm của tuần thứ ba trong tháng, còn thứ Ba thì là ngày chuyên giành cho giải phẩu đổi giống thực sự. Và hôm nay là ngày thứ Năm của tuần thứ ba trong tháng.
Cuộc trò chuyện của họ bị cắt ngang bởi một tiếng gõ cửa phòng thay đồ, cánh cửa từ từ mở ra. “Bác sĩ Gardiner có trong đây không?” Một trong những người y tá lên tiếng hỏi, không chờ ai trả lời, cô ta tiếp tục, “Nếu có, nói cho ông ta là chúng tôi đã sẵn sàng ở phòng số 7.”
… Bạn đang đọc truyện Lời nguyền con bướm tại nguồn: https://truyendam.org/loi-nguyen-con-buom/
Bác sĩ Richard Gardiner đã mất cả buổi sáng nay để chỉnh lại năm lớp màng ngoài của âm hộ còn được gọi là đại âm thần của các như nhân như của Dee Dee, Satin, Sarah Anne, Daphne và Wendi? Tất cả đều là dân “lại cái”, và đều có giải phẩu âm hộ trước đó ba tháng, bây giờ chỉ đến khám theo lệ. Thường những lúc khám như thế, ông hay ngắm nhìn vào tuyệt tác – tài nghệ cắt xén của ông đã biến hóa trên bộ phận sinh dục như thế nào? Và hài lòng với cái ảo giác mà ông đã tạo thành còn hơn hẳn cả bàn tay của đấng tạo hóa: Là được biến đổi họ thành đàn bà, dù cái ảo giác chỉ có người điên khùng mới nghĩ ra được, và mới có những bệnh nhân kỳ lạ như vậy.
Nhưng sự hài lòng đó không đến dễ dàng với Gardiner như thường lệ, bởi vì hôm nay ông đã bị ám ảnh bởi cái xâm hình con bướm lạ lùng. Nếu nói là một vết mực mà Stacy không biết vì lý do gì và bằng cách nào đêm qua đã chuyển qua cho ông trong lúc đang ngủ, (mà ông đang nghi ngờ) thì chắc rằng nó phải bị tẩy đi? Hoặc ít ra cũng bị bôi nhòa? Trong lúc tắm gội buổi sáng, còn đằng này nó không phải vậy. Sự hiện diện của con bướm quá khác thường làm cho Gardiner thấy nóng lòng muốn tìm hiểu nguyên do. Ông không thể chờ lâu hơn được nữa cho ca mổ cuối cùng qua đi để có thể chạy vội vào phòng tắm chà rửa nó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lời nguyền con bướm |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Bác sĩ - Y tá, Truyện cưỡng dâm |
Ngày cập nhật | 20/06/2022 16:00 (GMT+7) |