– Anh Hội ơi! Cái gì mà nhưcon lươn sống vô lồn em vậy? Trời ơi! Nó ngúc ngoắc cử động, rồi còn rung chuyển nữa. Cặc anh hả? Chết em anh ơi? Chưa bao giờ, chưa bao giờ được đụ vậy Hội ơi. Ối, nó cựa quậy quá trời vậy Hội? Nó tìm gì ở tròng vậy? Em say quá Hội ơi! Em mê quá Hội ơi! Đừng anh, đừng kéo ra, để hoài ở tròng được không? Đừng kéo ra? Ôi, lại đâm vô? Ối lại kéo ra? Đâm vô lại đi. Đó, chết! Không sống nổi? Em bỏ hết, em lấy anh. Anh không được đụ con đi nào nghe không Hội? Lấy em suốt đời nhen. Đụ tối ngày như vầy nhen? Có ai pháo kích? Có ai qua sông? Úi, có chuột chạy kìa, ối đụ mẹ Hội, Hội hay quá hà! Đụ cho lâu vậy nhen. Em ở luôn đây, em đụ tối ngày sáng đêm với Hội…
Ông Hội vừa làm cho Lam vừa ngẩm chết mệt chòm lông lồn đen quăn tít. Nó không phải là lông lồn nữa, mà như chòm tóc giả của ai chụp lên mu lồn Lam. Nhiều kinh khủng, chạy lên tới rốn, tràn ra hai bên bẹn. Cặp đùi dài thon mượt của Lam cử động không ngừng. Hai bắp vế Lam có khi kẹp cứng lại, có khi dang ra. Cặp giò đôi lúc co hẳn lại, rồi lai duỗi thẳng, triển mạnh hai bàn chân, hưởng hết cái khoái lạc vô cùng tận của một con cặc thần sầu. Nó to hơn cặc người, màu hồng nhạt, biết cử động. Đến bà Võ Tắc Thiên cũng qua đời chớ nói gì một gái ruộng như Lam.
Lại do bàn tay phù thủy của Hội thì trời đất cũng vỡ. Biển cũng cạn, núi cũng mòn. Có phải ông làm động tác đó mãi sao. Có lúc con cặc ra nằm ở ngoài, chỗ cái cầu lúc lắc ở cửa mình, hoặc nằm giữa hai mép lồn mà rung. Bao nhiêu cảm giác của Lam chỉ còn tập trung ở “Cà Mau”, miền của sông nước, cỏ cây. Và… Lam, sau hơn nửa tiếng giao tranh, đã tự cầm tay Hội, bắt con cặc nằm nguyên như thế, tận xa trong cõi lồn sâu thẳltl, Lam trào ra, ứa ra, phọt ra vạn vạn tia dâm thủy. Lam kéo Hội xuống hôn kịch liệt. Hôn nồng nàn đắm đuối trong khi đít Lam nắc như máy vào cặc giả.
Ông Hội cũng sướng theo với Lam. Làm như chính ông cũng vừa ra. Ông tắt pin. Cặc nằm im như thế lút sâu cửa mình Lam. Lam không cho rút ra. Nàng âm ư những chữ gì thật nhỏ. Tay ôm cứng ông Hội. Hình như Lam vẫn còn ra. Ra khe khẽ, những giọt cuối cùng ngất ngây. Lồn Lam ướt nhẹp. Nóng ran. Mồ hôi Lam túa ra trên ngực, trên trán. Ông Hội thương quá con bé đã tận hường đê mê thống khoái. Lam thủ thỉ bên tai Hội:
– Sao anh hay quá vậy? Sao anh biết hết các huyệt sướng của em mà làm em gần tắt hơi?
Hội trả lời kiêu hãnh:
– Anh lớn tuổi nhưng sức đụ là một thanh niên. Con gái anh là Khuê và Bông mà còn mê anh hơn mê Du thì em biết… Mỗi ngày Bông ra với anh năm, sáu lần. Đến tối vẫn không rời khỏi cặc anh. Nằm lên anh, nó cho cặc vào lồn mà ngủ. Làm như sợ anh sẽ đụ người khác trong khi nó ngủ. Anh chưa bị ai chê là ké ai sinh lý, vì anh là lương y danh tiếng. Những món thuốc gia truyền của anh có thể phá Vạn Lý trường thành, chọc thủng Trường Sơn…
Trong khi đó bên phòng của Bông. Bông tắm rửa sạch sẽ, thay bộ đồ ngủ thật se xy nằm ở giường đợi út. Thằng bé mười lăm tuổi lững thững bước vào như lạc động đào tiên Nó được Khuê căn dặn như chị Lam. Nghĩa là hãy tận tình, để được hường những phần thưởng đắt tiền. Nhưng út đâu có sở trường lịch lãm. Nó ngờ nghệch, ngây thơ ngồi đó ở cạnh giường. Phần vì Bông đẹp hơn Khuê. Trong bữa ăn nó nhìn trộm Bông mấy lần. Với Bông thì thần tượng Khuê và Lam hút mất. Thói đời vẫn thế. Không biên giới lòng ham muốn. Lúc đụ Khuê, út cho là nhất, hơn Lam, Còn bây giờ: Bông thôi? Bông cũng mười lăm, cái mười lăm của nhiều kinh nghiệm ái ân. Cái mười lăm của một thiếu phụ. Bông bảo út lại gài cửa thật chặt. Bông mớ nhạc. Ngọn đèn trên trần sáng vừa đủ. Tấm trải giường xanh lơ. Tiếng máy lạnh rì rào. Cái không khí này hoàn toàn xa lạ với út, lại thêm Bông trong áo ngủ mỏng tanh, Nàng ngồi dựa vào hai gối, một chân duỗi dài, chân kia co lên. Vạt áo ngủ xẻ đôi, cho út thấy toàn bộ bắp vế trắng nuột mời gọi. Nó quýt tay chân, quờ quạng chẳng biết làm. Gì Bông thích lắm khi nhìn cái khờ khạo đó của út. Giống hệt cái khoái của ông Hội. Sinh lý cộng với phiêu lưu, tìm kiếm, hồi hộp. Bông bảo:
– Út, lên nằm với chị!
Thằng nhỏ ngần ngại. Nó ngần ngại bởi choáng váng với cái dạn dĩ của Bông cũng có, mà nhiều nhất phải nói là Bông đẹp sang trọng quá. Chỉ mùi nước hoa đắt tiền đang ngào ngạc trước mũi út, cũng đủ làm thằng nhỏ chết dại, ngẩn ngơ. Còn nói gì “lên nằm với chị”.
Út cứ ngồi thừ như thế nhìn Bông như một thần tượng, một công chúa, quên bẵng chị Lam nó đang được ông Hội đụ mưa rơi gió bão, đụ tàng tịch, đụ trăng lặn sao rơi. Cả hai quên nhau, quên có lá nhãn khô bay xào xạc ngoài sân đất Quên những vũng nắng vàng hanh đọng ở chái hiên. Quên những đọt bông Ô môi ngoài kinh vắng, quên luôn chiếc xuồng chòng chành trong những lần ân ái vụng trộm.
Bông đưa tay mở sợi thắt lưng bằng vải ở bụng, hai vạt áo rời hờ nhau ra. Ngực Bông tròn lẳn, núm hồng, phơi ra nửa kín nửa hở. Bông đưa hai tay khoát nhẹ hai vạt áo ra, phơi luôn cái lồn với chùm lông ngăn ngắn lưa thưa. Vẫn co một chân lên, Bông cho tay xuống sờ sờ miệng lồn, rồi đưa lên hai ngón mút mạnh. Tay kia Bông sờ nhẹ đầu vú Bông cố mời mọc, bằng động tác chớ không bằng lời, xem đến lúc nào thì “thằng bán than” mới mò vào lầu công chúa. Bông xoay hẳn cái lồn ngay mặt út mà làm. Hai ngón tay Bông banh rộng miệng lồn. Hai ngón bàn tay kia cho vô, rất nhẹ. Hai bàn chân Bông nhỏ nhấn, xinh đẹp quýt hết mấy ngón, đưa lên, duỗi xuống. Út như bị ma hớp hồn. Tay nó bạo dạn cầm bàn chân quá xinh của Bông lên mà hôn lấy hôn để:
– Chị Bông ơi? Đừng ]ám em say đắm nữa chị. Em lạy chị. Chết em chị ơi! Em chưa từng thấy vầy chị ơi… Mặc kệ út gào, út hôn chân, hôn đùi, hôn bắp vế…
Bông. Bông cứ cho hai ngón thụt liên tu miệng lồn đỏ hồng. Rồi Bông tự chà hột le. Bụng Bông giật lia lịa. Thằng út bò lên?
– À Thằng bán than đã vào cổng!
– Lên nữa, lên nữa!
Khi mặt nó sát miệng lồn, Bông dí đầu nó vào đó, bắt nó bú…
– Út bú chị, bú cho hay, cho chị say sưa, mê đắm. Chị sẽ thường cho. Tiền của chị nhiều lắm. Em đừng lo. Làm cho thật hay. Đó, liếm đi. Đánh lưỡi trên hột le chị…
Đó cưng? Úi! Đó? Hồi chiều chị có thấy em làm gì chị Khuê, chị Lam đó. Họ la trời quá chừng, bây giờ làm vậy cho chị đi! Đó, cưng? Phải rồi, hai ngón hả? Ờ, ba ngón Đúng, chơi lâu lâu then!
Út thuộc bài bản rồi. Ba ngón út thụt và ngoáy. Nước lồn Bông lai láng. Bông gào như la làng:
– Úi đụ má mày út! Chị sướng quá? Đó, cưng ơi? Tay kia đâu? Chà hột le cho chị nữa. Đó, sướng hai thứ lận. Trời ơi! Nghe chị, cho thêm một ngón nữa đi. Đó, bốn hả? Chúa ơi? Úi, ai đụ tôi vậy? Việt cộng hả? Mỹ hả? Ối, Mỹ đen! Chết chị út ơi! Chưa đã út ơi. Phải làm như hồi chiều vậy chị mới chịu. Làm cho chị la lên bể cái nhà này luôn đi út Hả? Làm gì đó? Năm ngón hả? Ối mẹ ơi! Cha ơi? Nó hiếp dâm con giữa đường nè? Úi, mấy thằng khốn nạn. Úi, năm ngón hả? Chưa phải út ơi! Phải, như… đó, đó, đúng rồi, nhấn mạnh vô luôn đi, chị không đau đâu, úi, lọt hết vô rồi, úi nó ngoáy tôi nè trời? Đụ mẹ mày út, đụ tía mày út Tao chết mày chịu nhen? Ối,út ơi, lấy chị luôn nhen út! Ối, chưa bao giờ sướng như vầy nè trời! Ối! Hèn chi mà hai bà quỷ đó không la? Úi, út ơi, út ngoáy hay quá đi thôi! Hả, sao lại lấy ra, úi, đút vô lại hả, chết con má ơi, sao nó nhỏ mà nó hay quá vầy má? Úi, ngoáy nghề quá!
Thằng út tà tà phụng sự. Nó đang nghĩ đến số tiền thưởng mà Bông sẽ tặng nó. Nó sẽ giàu như Hoành, sẽ mặc áo quần lụa, đi giày tây, đội nón nỉ. Con Bông tha hồ gào thét. Tay này mỏi, út thay tay khác, cứ cho vô ngoáy liên tục Hình như Bông đã ra hai lần, hai lần cực kỳ sung sướng. Sướng hơn đụ bất cứ ai trước đây. Gần một tiếng đồng hồ đụ tay như thế, Bông mới cho thằng út leo lên, cắm cặc vào nắc. Bông ra thêm cái thứ tư sau khi đã đụ út xanh xao vàng vọt.
– Ra đi út! Cho phép em ra trong lồn chị đó? Hai đứa mình ra một lượt nhen. Đó! Út ơi! Sướng lắm! Ôi, một cái đụ để đời. Chị tặng em ba lượng vàng nhen? Ở đây với chị luôn đi! Nè, nghe nè, chị ra nữa nè! Ôi, nắc mạnh xuống đi Ra hết cho chị đi! Ồi, khí em nó bắn, nó bắn vô lồn chị! Ôi, ô, đã lồn quá, út ơi…
Thằng út mang hết chủ lực ra thu dọn chiến trường. Nó tha hồ bóp vú Bông, nút lưỡi Bông. Không còn gì không có. Chơi như thế liên tục ba cái. Rồi hai đứa bé ôm sát nhau, nằm trần truồng ngủ tới sáng. Như đã nói, gia đình này hễ mỗi lần có của lạ là không quên trao nhau để cùng hường.
Nên sáng hôm sau, Khuê xuống nhà lẫm báo cho bà Hội biết có “khách lạ ” tới thăm. Xong Khuê dắt tay Hoành sang phòng bên cạnh mà ‘thị sát’. Bà Hội đi tắm, mặc một cái áo ngủ đắt tiền. Nước hoa tẩm đầy người và nằm đó chờ ‘chinh nhân’. Bà nghe Khuê diễn tả cái màn đụ tay của út kinh thiên động địa làm, nên khấp khởi chờ đợi. Và thằng bán than” bước vào. Nó cũng lóe mắt với lối trang…
Hoàng sang trọng của phòng ngủ bà Hội. Nó sẽ được hoàng hậu xuống ấn cho ít vàng nữa đây? Nó cũng biết chính bà đã “vớt” Hoành từ thông giữ vịt lên làm cậu ấm. Và căn phòng tráng lệ này là nơi Hoành đắm đuối ngày đêm. Bà Hội nằm dài trên một ghế bành lớn, ngắm út ngơ ngáo, khờ dại bước vào cung điện. Nó đứng cách bà ba thước, nhìn bà xõa tóc lên ngực, khêu gợi.
Bà đưa hai tay lên vịn thành ghế, phô ra bộ lông nách đen rậm. Bà co một chân lên. Cái áo ngủ xa teng tuột xuống trình hết cái lồn cũng đen ngòm nằm trên một mông đít khá lớn. Hai bắp vế bà dang ra. Út thấy mờ mở một khe lồn dài, có hột le phía trên. Bà nhìn chăm bằm thằng bé mà nhớ lại cảnh Du lúc mười bốn tuổi. Ngày đó Du cũng “ngơ ngác đi trên lá vàng khô” như út đây. Cái thú của một bà lớn tuổi sắp được chơi cậu bé con mười lăm đang tràn ngập trong bà. Bà sắp ăn bê thui! Thằng út hoa mắt vì vừa chợt thấy bà Hội với tay qua bàn phấn lấy hai vật gì màu da người. Nó giống như hai con cặc. Bà bấm nút. Cặc ngo ngoe và rung nghe xè xè.
Út đến gần hơn, trố mắt. Hai thước, rồi một thước. Gương mặt bà Hội dâm đãng. Bà luồn hai cặc giả vào trong áo mà vuốt ve đôi vú. Vì có áo, út không thấy rõ nên nó chồm hẳn tới! Bà Hội muốn thế? Bà bất út phải làm việc chứ không có đứng làm khách xen show như vậy. Tay chà cặc lên vú, bà nhắm mất hờ hờ. Môi hé rên nhè nhẹ. Út vẫn chưa thấy gì bên trong áo. Nó liều mạng, cầm vạt áo xa teng vén thốc lên. Trời ơi! Rõ ràng hai con cặc. Mà sao nó biết cử động như đầu con tằm đang ăn dâu, còn rung nữa! Bà Hội vờ không thèm ngó út nhưng thực ra bà đang hé mắt quan sát. Rồi nó nhìn xuống lồn bà. Hai cặp đùi bà thay nhau kẹp qua, vẹo lại, làm như bà khát khao, thèm đụ lắm. Út cởi toạc áo ngủ bà ra. Thân hình phốp pháp trắng phau của bà Hội giống hệt thân hình má nó. Bà Hội vẫn để cặc chà đôi vú, xong từ từ cho cặc xuống dần, cũng hai bên.
Bà vuốt nhẹ xuống hai bên bẹn, qua chòm lông đen và nhả háng ra “hành sự”. Út ngồi thụp xuống. Một con ngo ngoe trước miệng lồn. Một con nhúc nhích, rung khiếp đảm ở hột le. Từ cha sinh mẹ đẻ, út chưa từng chứng kiến cảnh lạ lùng hấp dẫn như thế. Và cặc nó “đồng khởi”, cứng như que củi. Bà Hội làm, mà nó sướng. Lạ lùng thật. Nó trố mắt, một con ngúc ngắc tiến dần vào âm đạo. Bà Hội hẩy đít lên cho cặc vào dần. Con kia vẫn tử thủ hột le. Bây giờ bà mới hé môi:
– Ối, Hoành ơi, kêu em mày, thằng út đó, cho nó đụ tao luôn đi. Hai anh em bay thay nhau làm cho tao sướng. Muốn bao nhiêu bà cũng cho. Ôi, cặc mày đang vô trước đó hả? Ối, Hoành ơi? Nó tìm cái gì ở tróng mà ngọ nguậy quá vậy? Úi tao cho vô hết nè, lút sâu đụng tử cung luôn nè! Đó, làm cho lâu nhe! Cho bà đã nhen.
Tay bà nhấn hết khúc ni – lông hì hợm, “vĩ đại” hơn con cặc thường, chỉ còn bên ngoài độ một phân. Út nuốt nước miếng. Nó thấy toàn thể “khư” lồn bà rung chuyển, chấn động. Rồi bà rút nhẹ ra, đâm nhẹ vào, cứ thế liên tục. Xong bà rút hết ra bú, liếm hết nước lồn dính láng bóng thằng bé. Và lại đâm vào, chơi lâu đến nửa tiếng. Út chịu không nổi, đứng xụt cặc. Và… quỷ thần thiên địa ơi, nó bỗng ngưng xụt, đứng đực mặt ra nhìn sững khi bà Hội đưa luôn con cặc kia vào miệng lồn. Nó không tường được lồn bà có thể ‘chứa’ nổi hai thằng đặc công hì hợm như thế. Mà rồi… nồi đồng thau thiếc ơi? Út nghiến răng. Nó thở dốc. Nắm chặt hai tay. Vì cặc thứ hai cũng ngúc ngắc, lừ đừ tiến công” kiên cường vào hầm sen. Nó âm u, nó thăm thẳm, sâu hoắm. Hai con cặc cùng rung, cùng ngọ nguậy…
Rập ràng. Bà Hội ngước hẳn cái cằm lên trời mà la vang dậy:
– Hả, cái gì? Tụi nó tới Long Khánh hả? Sao? Mất Ban Mê Thuộc hả? Úi! Hai sư đoàn? Kệ mẹ nó? Thả bom cho chết mẹ nó đi? Hả, làm cái gì? Úi, đừng di tản, trấn lại, giữ lại! Úi, nó pháo chị đây! Úi, đụ mẹ mày Việt cộng! Mày ở đâu vô đây vậy? Úi, út đó hả? Hoành đó hả? Úi, rung chuyển hết lồn chị. Tê dại hết tử cung? Úi, ai lấy cái gì đó cứ lấy, chở hết về đi, đéo cần, ối, đụ, đụ, đụ…
Thằng Út nghe mà đã. Sao mỗi người, khi sướng, lại la ]áng một kiểu khác? Và nhìn kia, hai cặc thay nhau thụt ra, đút vô giống như họ xụt bệ lò rèn. Rồi bà lại mút cặc, liếm khô, lại cho vào. Út bị kích thích tận cùng. Nó giật hai con cặc liệng xuống đất, banh lồn bà Hội ra mà bú. Nó biết nó phải xung động, phải sáng tạo, phải dốc toàn lực tiến vào Không phải bằng lưới nữa, mà bằng môi, út mút mạnh hai mép lồn, bú mạnh hột le và đưa cái cằm nhọn nó vào cà ngay cái miệng lồn của bà Hội. Nó giã vào đó thật mạnh, xoáy liên tu. Ba ngón tay nó se dã man hột le. Rồi bằng hàm răng trên và cái môi dưới, út cắn nhằn nhằn hai mép lồn. Bà Hội hết la, hết nói bậy, chỉ ư~n mạnh khúc dưới lên mà ré thất thanh giống như heo bị thọc huyết. Nước lồn ứa ra ướt nhẹp. Nó liếm hết. Nó đã bú chị Lam một ngày năm sáu bận. Rồi bú Khuê bú Bông, nhưng chưa thay nước lồn ai lai láng nhưbà Hội? Nó nuốt ừng ực. Bà Hội hỏi sảng:
– Vậy thôi sao? Còn món gì khác nữa dọn ra luôn đi út! Chị Khuê khen con lắm mà? Cho bà hưởng đi?
À! Giống hệt Bông đòi nó đêm qua. Món “Nhất thủ đương đầu thọ địch” hay “Ngũ tráo nhập âm cung”. Ba ngón út vào mở đường. Út thụt và xoáy. Bà Hội có vẻ hài lòng:
– Đúng đó út! Sao hà tiện vậy con? Cho bà thêm hai nữa đi? Đó, năm ngón? Ối, Du ơi! Mẹ sướng quá Du ơi! Gần mười năm bây giờ mới hưởng lại món này Du ơi! Chết mẹ rồi con ơi! VÔ luôn đi con, như hồi mẹ đánh ghen con đĩ chó ngoài chợ Trém! Đó, vô nữa! Úi, đụ má mày út, úi, úi Mày ngoáy hả? Úi, mày nhổ nước miếng trên mặt bà đi! Mày ỉa vào lồn bà đi! Địt mẹ mày thằng khốn nạn? Úi, úi…
Út ngoáy như người ta vũ đèn. Bà Hội lại ré lên âm thanh bà làm rung chuyển căn nhà lẫm. Chẳng những ngoáy mà út còn thụt ra thụt vào. Nước lồn làm tay út ra vào như chỗ không người. Rồi út đổi tay. Út mò lươn? Soi ếch. Bỗng bà Hội, hai tay cầm tay út cứng ngắc, cong hẳn cái đít lên, mặt nhăn rúm lại. Gào thảm thiết!
– Hay, hay quá. Công nhận! Cho bà ra nhen? Đó, con, tay con nghe gì không? Nước lồn bà bắn ra đó! Đó, đó úi còn nữa, úi, quý con quá, yêu con quá!
Bà để tay nó nằm như thế năm phút, rồi từ từ rút ra. Bàn tay út như vừa từ thau hồ lấy ra. Bà Hội nằm chết ngất. Miệng bà lẩm bẩm những gì không biết. Út nằm lên người bà, bú vú, hôn môi, chờ bà ra lệnh đụ. Nhưng không, bà không cần nữa. Đụ vừa rồi làm bà tê rã, mệt nhoài. Bà tan nát từng mảnh vụn, bốc lên thành mây khói…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Loạn vì đụ |
Tác giả | Tây Môn |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn, Truyện liếm tinh trùng, Truyện loạn luân, Truyện móc lồn, Truyện phá trinh, Truyện sex bú lồn, Truyện sex dùng sextoy |
Ngày cập nhật | 21/05/2022 14:31 (GMT+7) |