Vương Nhu Nguyệt giật mình khi thấy nữ nhân đó là nhi nữ của nàng cùng vết huyết tích còn dính trên bàn ăn chứng tỏ nữ nhi nàng vừa mới bị phá trinh.
Thiếu niên đang trừu sáp Vương Y Nhiên không ai khác chính là Dương quá, hắn bỗng nhiên mỉm cười thần bí rồi mãnh liệt trừu sáp vào tiểu huyệt của Vương Y Nhiên.
Vương Y Nhiên vừa mới từ thiếu nữ trở thành thiếu phụ, làm sao chiệu nổi sự công kích này, nàng đau đớn la lên.
Vương Nhu Nguyệt thấy nữ nhi đau đớn thì trong lòng khó chịu liền tới chỗ Dương quá định khuyên hắn nhẹ nhàng lại, ai ngờ Dương quá bất ngờ ôm lấy Vương Nhu Nguyệt vào lòng, hôn lấy đôi môi nàng, hai tay nhanh chóng chiếm hữu song nhũ nàng.
– Nguyệt nhi không cần lo lắng, Y nhiên là bảo bối của chúng ta đương nhiên ta không để nó chịu bất cứ đau đớn nào, nàng xem nó không phải đang thống khoái gần chết ư. Nhìn cái kiểu rên rỉ của nó kìa, thật là dâm đãng, thật giống nàng, ư… hai con dâm phụ… ư, ta thích, các nàng là dâm nô của ta, ta muốn kiền chết hai mẹ con nàng.
Nghe những lời thô tục đầy dâm đãng của Dương quá, hai mẹ con Vương Nhu Nguyệt không những không tức giận mà còn cảm thấy hạnh phúc lạ thường, hai nàng ngượng ngùng nhìn nhau rồi đồng thời âu yếm nhìn Dương quá.
Lúc này Vương Y Nhiên bỗng nhiên run rẩy toàn thân rồi la lên một tiếng đầy sảnh khoái, nàng đã tiết thân, một dòng dịch thuỷ trắng noãn từ tiểu huyệt nàng phún ra, Y nhiên vô lực nằm trên bàn mà không ngừng thở dốc, cặp vú tương đối lớn đỏ ửng dấu tay nhấp nhô theo từng nhịp thở của nàng.
Biết Vương Y Nhiên không thể chịu được bị liên tiếp trừu sáp, Dương quá tạm thời bỏ qua cho nàng mà chuyển sang đối tượng khác là Vương Nhu Nguyệt đang vô lực ngồi bên cạnh.
Y phục nàng rất nhanh đã bị hắn cởi ra, Dương quá đặt Vương Nhu Nguyệt nằm sấp lên người Vương Y Nhiên, hắn banh hai chân của nàng ra rồi cúi đầu liếm láp âm hộ nàng.
Do Vương Nhu Nguyệt nằm sấp lên người Vương Y Nhiên nên hai tiểu huyệt cũng nằm sát nhau, Dương quá cùng lúc liếm hai cái âm hộ, đầu lưỡi thoăn thoắt ra vào hai nhục động.
Vương Nhu Nguyệt đúng danh dâm phụ, cơ thể rất mẫn cảm.
Lúc nãy Dương quá đặt nàng nằm sấp trên Vương Y Nhiên, vừa lúc hai cặp vú chạm vào nhau đã cảm thấy một cỗ khoái cảm, bây giờ bị Dương quá không ngừng dùng lưỡi hí lộng tiểu huyệt, rất nhanh đã động tình, một luồn dịch thuỷ từ tiểu huyệt bắn vào mặt Dương quá.
Dương quá biết mỹ nhân đã động tình, không khách khí đứng lên cắm nhục bổng vào nhục động nàng, bắt đầu một trận chinh chiến mà chiến trường tự nhiên là thân thể của Vương Y Nhiên.
Vương Y Nhiên bị Vương Nhu Nguyệt đè lên không hề cảm thấy khó chịu, ngược lại lại thấy phi thường hưng phấn, nay bị Dương quá cùng Vương Nhu Nguyệt đem ra làm chiến trường càng cảm thấy cơ thể một trận tô ma, khát vọng dục nhục dâng lên mạnh mẽ.
Mỗi lần Dương quá trừu sáp Vương Nhu Nguyệt, cả người Vương Y Nhiên đều bị ảnh hưởng, cặp cự vú của mẫu thân không ngừng đè lên cặp vú mình, âm hạch của mẫu thân cũng cạ sát vào âm hạch nàng, cứ theo nhịp trừu sáp của Dương quá mà chuyển động.
Vương Y Nhiên không kiềm chế được dục vọng dang dâng tràn, cuống quýt cầu xin Dương quá cắm nhục bổng vào tiểu huyệt mình, hai tay hai chân vòng ra sau ôm chặt lấy cơ thể Vương Nhu Nguyệt.
Lúc này Vương Nhu Nguyệt cũng đã tiết thân, nàng thở hỗn hễn chống hai tay trên bàn quay đầu nhìn Dương quá. Dương quá tự nhiên biết rõ ý nàng liền rút nhục bổng đang cắm trong tiểu huyệt Vương Nhu Nguyệt ra, mò xuống tiểu huyệt đang xuất thuỷ phía dưới mà cắm vào.
Cái nắng nóng của buổi trưa chiều mùa hạ không ngăn cản nổi cuộc giao hoan nồng cháy của ba người. Cuộc giao hoan kéo dài đến tận tối mới ngừng lại, trong cuộc giao hoan do Vương Y Nhiên sức chịu đựng kém hơn nên Vương Nhu Nguyệt là người nhận lấy toàn bộ sủng ái của Dương quá.
Tinh dịch dính đầy trên người hai mẹ con nàng, chiến trường của họ cũng đã được chuyển sang chiếc giường trong phòng ngủ.
Từ bàn ăn tới phòng ngủ chỉ có mười mấy bước nhưng vung vãi đầy dấu tích của ba người.
Dương quá cực kỳ thỏa mãn, ôm lấy hai mỹ nhân vào lòng rồi đi vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau tỉnh lại thì hắn thấy hai đại mỹ nhân đang chơi đùa với dương cụ mình, Dương quá mỉm cười bảo Vương Nhu Nguyệt dạy cho Vương Y Nhiên cách khẩu giao.
Rồi hắn nằm trên giường thư sướng tiếp nhận sự hầu hạ bằng miệng lưỡi của hai nàng trên dương cụ hắn. Hai tay hướng xuống chụp lấy một bên vú của hai nàng mà nắn bóp, Dương quá nhìn hai con dâm nô mới của mình đắc ý cười thầm.
Toàn chân giáo, bách hoa cung là nơi cư ngụ của toàn bộ nữ đệ tử của bản phái, nơi đây có hình thức như một ký túc xá ở hiện đại, được trông giữ bởi một nữ đệ tử xuất chúng nhất trong đám quần thư.
Nói tới nữ đệ tử toàn chân giáo, võ lâm không ai là không biết, người trong giang hồ thường nói: “Nhất Thần Thê, Nhị Toàn Chân, Tam Tuyệt Tình, Tứ Linh Thứu”. Câu nói này đại biểu cho tài năng và sắc đẹp của nữ đệ tử tứ danh phái trong mắt dân giang hồ.
Nói về tứ danh phái đầu tiên phải nói về Thần thê giáo, môn sinh đều là nữ, họ rất ít đi lại trên giang hồ, nhưng thực lực vô cùng lợi hại, môn phái này chỉ tiếp nhận nữ nhân có tư sắc làm môn đệ.
Đứng thứ hai là toàn chân giáo, môn phái này có nam có nữ, nam môn anh tài xuất chúng, nữ môn sắc nước hương trời.
Toàn chân thất nữ, đại biểu cho nữ môn, cứ mỗi năm xuống núi đi lịch lãm một lần, cứu nhân độ thế, được giang hồ vô cùng coi trọng.
Thứ ba là Tuyệt tình cốc, tuy không phải là môn phái gì nhưng cũng là một thế lực đáng gờm, cốc chủ Công Tôn Chỉ võ công vô cùng lợi hại, nghe nói mười năm trước đã thoái ẩn giang hồ.
Cuối cùng phải kể đến Linh thứu cung, môn phái này cũng như thần thê giáo, chỉ tiếp nhận nữ nhân, vì môn sinh bản phái trên giang hồ hầu như không có ai đi lại nên không ai biết thực lực linh thứu cung như thế nào.
Toàn chân giáo – bách hoa cung là cấm địa của nam nhân, trong bản giáo quy định phàm là nam nhân nào tiến vào bách hoa cung đều bị sử phạt vô cùng nghiêm khắc, nặng nhất là bị thiến, nhẹ cũng toàn thân công lực bị phế đi.
Có lần một vài nam đệ tử lén lẩn vào bách hoa cung bị bắt được, hậu quả là công lực không chỉ bị phế đi mà cả của quý cũng bị thiến nốt, do đó nam đệ tử từ đó không dám tiến vào bách hoa cung.
Tại luyện võ đường trong bách hoa cung, một cảnh tượng vô cùng khó tin diễn ra, gần hai trăm toàn chân nữ tữ toàn thân bán xích lõa, nằm la liệt khắp nơi không ngừng thở dốc.
Chúng nữ trên người dính đầy mồ hôi cùng dâm thuỷ, ai này song nhũ cũng đều rỉ ra nãi thuỷ, hạ thể tiểu huyệt cùng cúc huyệt không ngừng phún ra dịch thuỷ trăng trắng, trên khuôn mặt các nàng đều hiện lên một mảnh triều hồng thỏa mãn.
Tại trung tâm võ trường, một thiếu niên anh tuấn đang không ngừng trừu sáp vào phía sau cúc huyệt một nữ nhân đang quỳ phía trước, hai tay vòng ra trước chụp lấy song nhũ của nàng bóp mạnh, nãi thuỷ từ vú nữ nhân đó không ngừng chảy ra, văng vung vãi khắp nơi.
Nam nhân đó càng lúc càng kiền mạnh, khiến cho nữ nhân đó càng lúc càng dục tiên muốn chết, miệng cuống quýt rên lên:
– Ân… a…
… a… dương ca… ba ba… người làm nữ nhi sướng chết… a… ân… � ��… hảo bổng… ba ba kiền nát lưỡng huyệt của nữ nhi mất… a… � ��… a… sướng quá… đã chết mất.
Rên la một hồi, nữ nhân đó rú lên một tiếng đầy sướng khoái rồi vô lực ngã xuống đất.
Nam nhân được nữ nhân gọi là dương ca đích xác Dương quá còn nữ nhân đang vô lực nằm dưới hạ thể hắn là Vương Y Nhiên.
Bên cạnh đó còn có môt thiếu phụ tuyệt mỹ bụng mang dạ chửa cũng đang nằm thở dốc, khắp người dính đầy dấu tích của cuộc giao hoan, nàng chính là mẫu thân của Vương Y Nhiên – Vương Nhu Nguyệt.
Nguyên lai, hơn một năm trước Dương quá cùng mẫu nhi Vương Nhu Nguyệt song nữ trở về phái toàn chân.
Dương quá thuận lợi trở thành đệ tử toàn chân giáo, còn Vương Nhu Nguyệt do là thân mẫu của nữ môn sinh xuất sắc nhất toàn chân, cũng là mẫu thân của chưởng quản chấp hành quản lý bách hoa cung nên được đặc cách chuyển vào sống trong toàn chân giáo.
Dương quá theo chỉ dẫn của Vương Y Nhiên thường xuyên lẻn vào trong bách hoa cung để cùng nàng với mẫu thân nàng giao hoan.
Hằng đêm, hắn tới phòng của song mỹ, dựng lên một cái kết âm giới rồi mới an tâm hưởng thụ song mỹ. Đi đêm lắm có ngày gặp ma, hôm đó Dương quá đang cuồng bạo tấn công tiểu huyệt của Vương Y Nhiên, một tay trừu sáp cúc huyệt, một tay bóp mạnh cự vú Vương Nhu Nguyệt đang nằm bên cạnh thì…
Cửa phòng mở ra, có sáu nữ nhân tiến vào phòng, Dương quá trông thấy các nàng cũng chẳng để ý, dùng lực kiền mạnh khiến cho Vương Y Nhiên đang hoảng sợ phía dưới hồn phi thiên ngoại, miệng ngọc rú lên một tiếng rồi ngất đi.
Lục nữ lúc bước vào phòng chứng kiến Dương quá đang kỵ trên Vương Y Nhiên đã kinh ngạc, bỗng thấy toàn thân không cử động được lại càng kinh ngạc hơn.
Dương quá sớm biết các nàng, sáu nữ nhân kia cùng với Vương Y Nhiên bài danh toàn chân thất nữ, mà Vương Y Nhiên chính là đứng đầu trong các nàng.
Lúc này đây, Dương quá muốn ăn tươi lục nữ nên mới dùng không gian đông kết lên các nàng. Dương quá nhẹ nhàng nâng lên Vương Nhu Nguyệt đang nghẹ ngùng bên cạnh, hướng tới gần chúng nữ rồi mới giao hoan trước mặt các nàng.
Mỗi cú trừu sáp của Dương quá khiến cho Vương Nhu Nguyệt sướng như điên, nàng lớn tiếng rên rỉ cầu hoan.
Dương quá để nàng chống hai tay lên ngực hai nữ nhân phía trước rồi từ phía sau mạnh bạo tiến nhập cúc huyệt Vương Nhu Nguyệt. Đồng thời hai tay hắn bóp mạnh cự nhũ của nàng khiến cho nãi thuỷ mạnh mẽ bắn ra, phun đầy trên người chúng mỹ đang đứng gần đó.
Rất nhanh, Vương Nhu Nguyệt vô lực ngã xuống, một mỹ nhân trong lục nữ nhanh chóng bị Dương quá kéo xuống nằm đè lên người Vương Nhu Nguyệt mà cưỡng gian.
Mỹ nhân này lúc đầu chống cự khóc thét liên hồi, chỉ sau khi Dương quá cắm tận gốc nhục bổng vào trong tiểu huyệt nàng mới chịu ngừng lại, sau đó nàng dâm đãng rên rỉ cầu hoan (hiệu ứng phụ của thâu tâm quyết.)
Ngũ nữ còn lại lần lượt bị Dương quá mạnh mẽ cường bạo.
Ai nấy lúc đầu cũng chống cự quyết liệt, sau một tiếng “Tư!” Báo hiệu trinh tiết đã mất, các nàng bỗng trở nên vô cùng dâm đãng, không ngừng cầu hoan.
Dương quá không khách khí khiến cho lục nữ chết đi sống lại vì sướng năm sáu lần, sau đó mới trở lại ôn nhu ôm mẫu nhi Vương Nhu Nguyệt, tiến hành giao hoan tới tận sang mới thôi.
Thế là từ đó, toàn chân thất nữ trở thành dâm nô của Dương quá, các nàng nhu thuận nghe theo lời hắn, không những để cho hắn tùy ý gian dâm, mà còn thay hắn dụ dỗ tỉ muội trong bách hoa cung tới để cho Dương quá cưỡng gian.
Không bao lâu sau cả bách hoa cung nữ môn đều bị Dương quá thu về hạ khố.
Chúng nữ bách hoa cung trở thành dâm nô của hắn và cũng được truyền cho tình dục đạo như toàn chân thất nữ.
Hằng ngày, Dương quá lẻn vào bách hoa cung để gian dâm, chúng nữ từ sau khi nhanh chóng đột phá cảnh giới thứ hai cùng tâm pháp xuất nãi thuỷ, mỵ lực càng tăng cao, càng khiến Dương quá yêu thích không thôi.
Hắn vừa trông thấy một vài nữ nhân đứng trong hoa viên liền tiến tới ôm lấy các nàng.
Hắn thuần phục đưa chúng nữ vào cuộc giao hoan tập thể, một hồi lâu giày vò tam huyệt chúng nữ, hắn mới thỏa mãn mặc lại y phục rồi trở về.
Hơn một năm bị Dương quá gian dâm, không ít nữ nhân đã mang thai, mới đầu cách đây nữa năm Vương Nhu Nguyệt mang thai, sau đó mấy tháng là toàn chân thất nữ, cùng không ít nữ nhân khác cũng lần lượt hoài dựng.
Lúc nãy tại luyện võ đường, Dương quá cùng hơn hai trăm nữ nhân đại chiến gian dâm, hắn nhờ uy lực của thâu tâm quyết mới uy dũng chiến thắng hơn hai trăm nữ nhân này.
Vương Nhu Nguyệt đã mang thai hơn sáu tháng vẫn bị Dương quá kiền cho chết đi sống lại, toàn chân thất nữ mới mang thai ba bốn tháng cũng không thành ngoại lệ, cùng với hơn hai trăm nữ nhân khác cũng bị Dương quá gian dâm không thương tiếc.
Các nàng mỗi lần bị nhục bổng Dương quá cắm lút tới tận tử cung, vừa sướng vừa thống khổ rên rỉ, càng kích thích Dương quá hơn.
Đầu vú ai nấy cũng vị hắn bú liếm cho tới đau rát mới thôi.
… Bạn đang đọc truyện Liệp diễm thần điêu phổ tại nguồn: https://truyendam.org/liep-diem-than-dieu-pho/
Cây kim dấu trong bọc cũng có ngày loài ra, hôm đó Dương quá cùng toàn chân chư nữ đang làm tình tại một dòng suối sau lưng núi chung nam thì bị bắt quả tang.
Lúc ấy bên bờ suối, hơn trăm nữ nhân tình trạng xích lõa nằm thở dốc trên mặt đất, ai nấy tiểu huyệt cùng cúc huyệt cũng đều sưng đỏ lên, dâm thuỷ từ bên trong nhục động không ngừng trào ra, Dương quá lúc này đang ngồi một bên hưởng thụ sự hầu hạ của toàn chân thất nữ thì…
Tôn Bất Nhị – nữ đệ tử của Vương Trùng Dương, cũng là nữ nhân duy nhất trong toàn chân thất tử bỗng từ đâu hầm hầm xông đến, khuôn mặt bả đằng đằng sát khí quát to làm cho chư nữ đang mơ màng trên cõi thiên thai tỉnh dậy.
Dương quá cùng toàn chân thất nữ mặt tái mét, chúng nữ luống cuống nhặt lại y phục mặc vào. Dương quá còn đang lúng túng chưa biết tính sao thì bị Tôn Bất Nhị một chưởng đánh hộc máu.
May mắn Dương quá từ lúc lên núi thâu tâm công pháp đã đạt đệ nhị trọng cảnh, tuy không có sức sát thương nhưng cơ thể lại có một lực phòng ngự tuyệt đối, do vậy một chưởng mười thành công lực của tôn bất nhị chưa đủ làm hắn mất mạng.
Chỉ thấy Dương quá bị chưởng lực đánh bay vào dòng suối phía sau lưng, hắn thổ ra một bụm huyết rồi thấy toàn thân nặng trĩu, hắn hôn mê từ từ chìm vào trong nước rồi.
Chư nữ chứng kiến Dương quá bị Tôn Bất Nhị đánh thổ huyết thì trong long vô cùng đau đớn, một vài nữ nhân mang thai cùng Vương Y Nhiên do chịu không được đả kích mà ngất đi.
Những nữ nhân còn lại đều khóc lóc thảm thiết, Tôn Bất Nhị quát lớn bảo chúng nữ ngưng khóc rồi phất tay bỏ về.
Sau đó toàn chân phái trục xuất Dương quá ra khỏi sư môn, còn vụ việc hơn hai trăm nữ môn sinh gian dâm với Dương quá thì được dầu nhẹm đi.
Dương quá may mắn không có chết, hắn được một lão bà bà cứu sống, vị bà bà đó dẫn hắn đi vào một cổ động kỳ lạ để cư trú, theo lời bà bà đó nói thì nơi đây có tên là Cổ mộ – cũng chính là nơi Dương quá gặp gỡ Tiểu Long Nữ.
Sau này do bảo vệ Dương quá khỏi sự truy sát của đệ tử phái toàn chân, bà bà đó bị đánh trọng thương rồi chết, Tiểu Long Nữ nhân lời bà bà để Dương quá ở lại cổ mộ, để Dương quá trở thành đệ tử của nàng.
Tiếp đến, hai thầy trò sống cùng nhau được một năm, trong một lần luyện kiếm Dương quá bị Tiểu Long Nữ đánh ngất…
Đúng lúc đó tại thế giới thực, trong nhà sách cũ kỹ, một thiếu niên tình cờ lượm được một cuốn trục, khi thiếu niên đó mở cuốn trục đó ra thì y bị một luồn sáng từ cuốn trục làm cho ngất đi, khi hắn mới tỉnh dậy thì một đống hình ảnh hiện lên trong đầu hắn, hắn lần nữa bất tỉnh mặc kệ cho gần đó một tiếng nữ nhân kêu lên.
Tất cả sự kiện đã thong suốt, Lục Tinh hung hăng nghĩ thầm: “Mẹ nó, thì ra ta lạc vào thế giới dị bản của kim dung truyện, hèn gì tình tiết lộn lẫn cả lên. Ừm, nhưng mà dù sao ta vẫn thích, chỉ cần ngày đêm có mỹ nhân hầu hạ ta là được rồi, để ý làm gì ba cái tình tiết nho nhỏ.”
Hắn ôn nhu ôm Trình Anh vào lòng, hôn lên khuôn mặt đầy lệ của nàng rồi bế nàng vào nội phòng của hắn.
Dương quá (bây giờ là lục tinh à nghen!) Đặt Trình Anh lên giường, hắn cởi bỏ y phục cả hai người ra, rồi nhẹ nhàng vuốt ve khắp người nàng.
Bàn tay điêu luyện của Dương quá nhanh chóng khiêu dẫn dục vọng của Trình Anh, nàng hô hấp ngày càng dồn dập, Dương quá đưa song thủ chụp lấy cặp cự vú đang cương cứng của nàng mà thích thú nắn bóp không buôn tay.
Cặp cự nhũ của Trình Anh bị Dương quá dùng sức nắn bóp làm cho nó biến hóa ra nhiều hình dáng khác nhau, đặc biệt là từ hai đầu vú hồng hồng bắt đầu xuất nãi truỷ, Dương quá biết đây là đặc điểm phải có của đệ tử thần thê giáo, hắn không khách khí cúi đầu bú lấy một bên vú của Trình Anh.
Dương quá dùng hàm răng khẽ nhay nhay đầu vú làm nãi thuỷ không ngừng phún vào miệng hắn.
Bú mút say sưa cho đến khi hai vú của nàng xưng đỏ lên, Dương quá mới chậm rãi cúi đầu hôn xuống hạ thể nàng, hắn tách song thối Trình Anh ra khiến vùng cấm địa bí ẩn của nàng lộ rõ trong mắt hắn.
Thấy tiểu huyệt nàng đã bắt đầu rỉ nước, Dương quá cúi đầu xuống hôn lên mép thịt hồng hồng của nàng, hắn bú liếm láp xung quanh âm hộ nàng rồi mới dùng lưỡi tiến vào bên trong.
Trình Anh bị Dương quá khiến cho dục hoả thiêu đốt.
Nàng uốn éo dãy dụa hạ thể, hai tay gắt gao ôm đầu Dương quá dụi chặt vào âm hộ của mình, miệng ngọc không ngừng rên rỉ tiêu hồn, cặp cự nhũ cứ theo nhịp thở của nàng mà nhấp nhô lên xuống, nãi thuỷ từ đầu vú không ngừng chảy ra.
Dương quá bú liếm chán chê rồi mới bắt đầu lấy nhục bổng của mình cạ cạ lên âm hạch của nàng, Trình Anh bị Dương quá thiêu đậu không chịu nổi được nữa bèn cất tiến rên rỉ cầu hoang.
“Tư!” Một tiếng, nhục bổng Dương quá đã cắm lút cán vào trong âm đạo của Trình Anh, nàng kêu lên một tiếng thống khoái rồi dùng tứ chi gắt gao ôm Dương quá lại.
Dương quá nằm trên Trình Anh, hai tay không ngừng xoa bóp cặp cự nhũ, miệng hôn lên cặp môi bé nhỏ đang phát ra kiều ngâm của nàng, hạ thể hắn hung hăng trừu sáp vào tiểu huyệt của Trình Anh làm nàng sung sướng không thôi.
Hơn nữa ngày sau, những tiếng rên rỉ dâm đãng trong phòng ngủ Dương quá vẫn không ngừng phát ra khiến cho chúng nữ xung quanh đều đỏ mặt, một vài nữ nhân nghe tiếng đó không tự chủ được dâm thuỷ đã chảy đầy ra trong nôi khố.
Cả phủ đệ Diệu Các Phường tràn ngập trong xuân tình, nữ nhân môn ai nấy đều bắt đầu rên rỉ, một vài cô gái do không chịu nổi kích thích đã tự cởi bỏ y phục ra mà tự dùng tay thỏa mãn chính mình.
Bên trong phòng ngủ Dương quá, cảnh sắc dâm mị khôn cùng.
Chỉ thấy trên giường ngủ Trình Anh đang bị tám tên Dương quá luân gian, tiểu huyệt cùng cúc huyệt cùng với chiếc miệng nhỏ nhắn của nàng liên tiếp bị tám long trụ gân guốt cắm vào mà trừu sáp.
Cả người Trình Anh dính đầy tinh dịch, cặp cự nhũ của nàng bị kéo căng ra hai bên bởi hai tên Dương quá phân thân, chúng bóp mạnh khiến cho nãi thuỷ không ngừng chảy ra.
Trong lúc Trình Anh được tám tên Dương quá không ngừng luân gian thì bên cạnh, tại chiếc bàn đặt giữa phòng Lục Vô Song không biết đã vào từ lúc nào đang xích lõa dùng miệng nhỏ cùng cự vú hầu hạ nhục bổng của Dương quá.
Hai tên Dương quá phân thân ở phía sau đang mạnh mẽ trừu sáp cúc huyệt cùng tiểu huyệt của Lục Vô Song khiến cho nàng rên rỉ không thôi.
Sau một hồi được Lục Vô Song hầu hạ, Dương quá đạt đến cực khoái xạ tinh vào trong miệng nàng, Lục Vô Song không ngừng ngại nuốt đống tinh dịch đó rồi dùng lưỡi liếm láp nhục bổng Dương quá cho đến khi sạch sẽ mới thôi.
Dương quá hài lòng rút nhục bổng ra khỏi miệng Lục Vô Song, hắn triệu hoán một vài phân thân của chính mình nữa để cho chúng luân gian song nữ rồi mới bước ra khỏi phóng.
Vừa bước ra khỏi phòng, Dương quá thấy một vài tì nữ đang tự thỏa mãn mình thì mỉm cười, hắn lần nữa triệu hồi một trăm Dương quá phân thân phân chia chúng ra khắp toàn phủ.
Trong phủ bây giờ mỹ nữ môn ai nấy cũng được bảy tám tên Dương quá luân gian, khắp nơi trong phủ đều trở thành chiến trường hoan dâm, tinh dịch cùng dâm thuỷ vương vãi lung tung, kiều ngâm dâm đãng không ngừng vang lên.
May mà từ khi bước vào Diệu Các Phường này Dương quá đã dựng lên một tần cách âm, nếu không bảo đảm cả đêm nguyên con phố này không ai ngủ được mất.
Dương quá tìm lấy một nơi an tĩnh rồi ngồi xuống luyện công, mỗi một Dương quá phân thân khi giao hoan cùng nữ tữ đều cung cấp cho hắn một lượng lớn năng lượng, Dương quá bây giờ đang nỗ lực tu luyện để đạt đến đệ luc cảnh giới thâu tâm pháp.
Thâu tâm quyết – thâu tâm pháp, mộng tâm khi sáng tạo ra nó chỉ luyện đến đệ tứ cảnh giới đã có thể thoải mái độ kiếp phi thăng, Dương quá nay nhờ lĩnh ngộ tuyệt đối mà sáng tạo ra tầng thứ năm của pháp quyết, nay hắn còn mong muốn khổ luyện để đạt được đệ lục cảnh giới nữa thì quả thật rất đáng khâm phục.
Phải biết rằng tại đệ tứ cảnh giới năm xưa mông tâm mỗi lần xuất chiêu là cả thiên hạ đến cả thần ma còn bị tru sát à nha.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Liệp diễm thần điêu phổ |
Tác giả | QHungKK |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 11/07/2022 00:13 (GMT+7) |