Đi với nhau thì tôi thấy Tuyết cao hơn chị Huyền một chút. Dáng người thanh mảnh hơn với cách ăn mặc thì có phần trẻ trung hơn.
Chị Huyền thì ngược lại tuy nhiên ở chị lại toát lên vẻ quý phái, có một khí chất gì đó của một người phụ nữ đầy quyền lực.
Cả hai lên xe thì chị Huyền bảo tôi:
– Nào đi đến nhà hàng “Ngư Phủ” nào. Hôm nay ăn món cá nhé!
– Vâng! Em thì đi theo sự sắp xếp của chị thôi mà.
Nói xong thì tôi lái xe đi, vừa đi vừa nói chuyện với hai người phụ nữ có thể nói là khá xinh đẹp sắc sảo ngồi phía sau. Câu chuyện lan man rồi cuối cùng vẫn quay về vấn đề muôn thủa là tình dục.
Tuyết có vẻ ít nói nhưng khi nói câu nào ra là câu đấy đầy thâm thúy tuy nhiên trong đó bao hàm một chút gì đó gợi tình vô cùng.
Tôi thầm nghĩ trong bụng “Cái kiểu nói năng thế này chắc là chỉ to mồm thôi chứ khi thật khéo lại sợ sệt co rúm người lại”. Tôi vừa nói xe thỉnh thoảng đá mắt nhìn gương sau một chút rồi lắng nghe chị Huyền trêu Tuyết.
Chị Huyền bảo:
– Này tán anh nào thì phải mang đến công ty đấy nhé, dạo này thấy có vẻ thích trùng tu nhan sắc để “thả thính” lắm đấy.
Tuyết cười nói:
– “Thả thính” đâu chị… em sạo này hơi điệu một tí xem có ai chú ý không thôi.
Nói xong Tuyết nháy mắt một cái thì tôi biết chắc là kiểu trêu tôi thôi. Tôi vừa xoay cái vô lăng lái xe vừa bảo:
– Đấy khéo không phải “thính” mà là “bả” đấy. Đớp “thính” thì không sao chứ mà đớp phải “bả” chắc là đi luôn.
Chị Huyền thấy tôi nói thế thì cười bảo:
– Thế Hùng phân tích cho chị thế nào là “thính” thế nào là “bả” nào?
Tôi cười vì được dịp đá xoáy Tuyết lên nói:
– Đấy cứ như người bên cạnh chị rắc ấy, rắc kiểu thế thì chỉ có rắc “bả” thôi chứ không phải “thính” nữa đâu.
Tôi nói vậy tì chị Huyền thích chí cười khúc khích còn Tuyết thì hơi đỏ mặt lại một chút bảo:
– Hứ! Anh cứ nghĩ xấu cho em thế là không tốt đâu nhé, mà anh cứ đớp thử đi xem biết là cái gì ngay ấy mà!
Tôi trề cái môi ra nói:
– Thôi anh xin chịu. Chết cái là hỏng hẳn, anh còn trẻ lắm, chưa biết mùi đời.
Tuyết thấy tôi nói câu “Chưa biết mùi đời” thì bĩu môi nói luôn.
– Anh mà chưa biết mùi đời á, khéo mà dụ dỗ không biết bao nhiêu em rồi đấy.
– Ô thật, anh ngoan ngoãn hiền lành lắm.
Tuyết lại bĩu môi quay sang chỗ chị Huyền bảo:
– Chị có tin anh ấy nói thật không? Nhìn cái mặt kiểu cáo già thế kia mà không lừa em nào thì em bé bằng con kiến.
Chị Huyền lại cười bảo:
– Chị mới tuyển nhân viên, nhìn mặt nó cũng không đến nỗi nào mà, hay là em cứ thử để cho nó lừa em xem sao. Một người tình nguyện đớp thính, còn một người tình nguyện để bị lừa. Biết nhau ngay ấy mà.
Chị Huyền nói thế thì tôi cười ha hả nói:
– Em tình nguyện đớp thính thì được thôi, chị nhớ lo cho mẹ già em ở nhà là được.
Chị Huyền thích chí nói:
– Được luôn! Thế còn Tuyết thì sao?
– Lừa được em thì em theo làm vợ luôn.
Nói cái kiểu đấy là tôi biết cái ý định của Tuyết như thế nào rồi. Vào nhà hàng, chọn một bàn quay ra cái hồ nước phía xa xa rồi chúng tôi ngồi xuống vừa ăn vừa nói chuyện. Câu chuyện lại xoay quanh vấn đề cuộc sống, gia đình.
Tôi cũng thuộc dạng hiểu phụ nữ nên nói chuyện khá là hợp. Tất cả làm đến hơn chục chai bia thì chị Huyền và Tuyết ngà ngà rồi. Tôi thì tỉnh như sáo, mặc dù cũng sợ công an phạt nhưng ngồi ở quán thêm hơn tiếng nữa thì hơi bia bay hẳn.
Chị Huyền lơ mơ nói:
– Thôi chúng ta về nhé, hôm nay chị cho nghỉ buổi chiều. Mai đến làm công việc còn lại, hai đứa muốn đưa nhau đi đâu thì đưa.
Tôi cười rồi dạ vâng sau đó đưa chị Huyền về nhà. Lúc này thì Tuyết lên ngồi ghế phụ cạnh tôi còn chị Huyền ngồi ghế sau.
Về đến nhà chị Huyền thì cũng đến giữa chiều rồi, tôi quay sang hỏi Tuyết:
– Giờ đi đâu em?
– Đi xem phim nhé anh!
– Ừ cũng được! Nhưng mà chỉ đường cho anh đấy nhé, anh chưa đi xem phim lần nào đâu. Nhà quê ra tỉnh nên mù tịt.
– Được rồi em chỉ.
Nói xong thì Tuyết chỉ đường cho tôi, từ công ty ra rạp chiếu phim thì không xa lắm nhưng mà ở nhà chị Huyền ra thì cũng tương đối, vừa đi vừa nói chuyện mới biết Tuyết trong vậy thôi nhưng cũng thuộc dạng ăn chơi lắm chứ không vừa.
Vào trong rạp Tuyết mua vé về một bộ phim hài nhẹ nhàng rồi cả hai vào xem. Vừa vào cái đường hầm tối tối dẫn vào phòng xem phim tôi mạnh dạn nắm tay Tuyết thì Tuyết lườm mà nói:
– Lại thả dê đấy hả?
Tôi cười bâng quơ bảo:
– Đây không phải là thả dê mà là đớp thính!
– Hứ! Bả đấy chứ không phải thính đâu!
– Kệ… liều thì ăn nhiều.
Vừa xem phim vừa nói chuyện, Tuyết hí hửng bảo tôi:
– Anh lừa được nhiều em lắm rồi khai thật là bao nhiêu đi nào?
– Không bằng người ăn phải thính của em đâu mà kể…
– Biết bao nhiêu người mà nói không bằng?
– Cỡ em chắc cũng phải chục người!
– Hứ! Không nhiều như vậy đâu, mà sao anh cứ hỏi lại em làm gì thế nhỉ. Em hỏi thì cứ trả lời xem là bao nhiêu nào.
– Ờ thì cũng tầm năm sáu người được chưa.
– Chắc là thịt hết các em ấy rồi đúng không?
Tôi cười rồi trêu Tuyết:
– Thì con gì lừa xong bắt được mà chẳng thịt.
Nói xong tôi vẽ vẽ nhẹ nhẹ cái ngón trỏ của mình trong lòng bàn tay mềm mại của Tuyết. Do làm văn phòng nên tay Tuyết mềm vô cùng tuy nhiên thì tay Tuyết lại lạnh đúng như cái tên, nó luôn tạo ra một cái cảm giác gì đó cần được quan tâm cần được chở che ôm ấp.
Tuyết thích cái cảm giác được tôi mân mê lòng bàn tay, hay chính xác người phụ nữ nào cũng vậy, tôi mân mê một lúc nắm nhẹ lấy tay rồi khẽ nói:
– Lạnh hả em?
Tuyết mỉm cười bảo:
– Sao lại bảo em lạnh?
– Thì anh thấy tay lạnh mà?
– Tay em lúc nào nó chảng như vậy, có lúc nào ấm được đâu, mùa đông cũng như mùa hè thôi lạnh ngắt ấy!
– Thế để anh sưởi cho nhé!
– Eo, sến sẩm thế mà cũng có em chết cơ à?
Tôi cười hì hì rồi kéo luôn Tuyết vào trong lòng ôm mà nói:
– Ờ đấy! Thì sao nào!
Tuyết lườm tôi mà nói:
– Này thả dê vừa vừa không ăn đòn đấy nhé!
– Kệ ăn đòn cũng được.
Vòng tay kéo sát Tuyết vào canh tôi rồi tôi lim dim mắt mà tận hưởng cái mùi thơm quyến rũ từ nước hoa lan tỏa nhẹ nhẹ trong không khí rồi đưa vào mũi. Tôi vốn chẳng biết là nước hoa mùi gì nhưng nó làm cho tôi cảm thấy tê cả người đi.
Tuyết mỉm cười nhưng rồi nhẹ dựa đầu vào vai tôi mà xem phim. Dù mới quen mà hai chúng tôi như một cặp tình nhân vậy.
Xem xong phim thì Tuyết nói:
– Thôi về nhé, tiện thể lên nhà em chơi luôn.
– Ừ hì hì!
Tôi đưa Tuyết về, Tuyết thuê một căn hộ chung cư nhỏ nhắn tầm sáu mươi mét vuông trên lầu mười của một tòa cách công ty tầm ba mươi phút đi xe máy.
Căn hộ chung cư xinh xắn lắm, có lẽ do bàn tay sắp xếp của phụ nữ nên nó đẹp và sang hơn hẳn. Vào trong nhà Tuyết nói:
– Này anh uống gì em pha cho nào?
– Anh uống café sữa, mà café phin nhé, nhà em có không?
– Ha ha sở thích giống nhau phết nhỉ.
Nói xong Tuyết vào trong phòng bếp pha café. Nói là phòng bếp thôi nhưng nó cách cái phòng khách chỉ một vách ngăn. Tôi ra ban công nhìn xuống con đường tấp lập ánh đèn phía bên dưới. Giờ đây cả con đường như sợi chỉ vàng loằn ngoằn chạy dài luồn lách qua hàng chục cái chung cư san sát hai bên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Làm tình vợ sếp |
Tác giả | Ngọc Linh |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Địt nát lồn, Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Sex bú cặc, Truyện liếm lồn, Truyện mút cặc, Truyện ngoại tình |
Ngày cập nhật | 14/03/2022 03:33 (GMT+7) |