Lồn bà ướt nhem, co giật liên hồi, cả thân thể run lẩy bẩy. Vẩn không ngừng, Hùng nhanh chóng lật phu nhân lại rồi từ đằng sau tiếp tục dập. Trong khi đó, cặc nó không lúc nào rời khỏi chiếc lồn ướt đẩm của phu nhân. Hai tay bóp mạnh đôi mông to lớn, những cú dập mạnh của nó làm da thịt trên đôi mông rung rinh, ưỡn sóng, chuyển động trông thật là dâm dục. Hùng hứng lên liền dùng ngón tay ngoáy tròn trên lỗ đít đang chổng cao. Ngón tay vừa ngoáy, thân hình vừa dập mạnh, Hùng nhích mông, đẩy cặc nó vào lồn phu nhân thọt lỏm. Thế là đợt cực lạc thứ hai kéo tới, phu nhân la lớn và chửi đổng.
– Ááá… Mạ Mạ… lại ra nữa rồi… aaaahhh… tổ cha mày… mày đéo bà sướng quá con ơi…
Vì đả quen với những đợt cực lạc liên tiếp như thế này khi ân ái với sư cô Diệu Thanh, đạt tột đỉnh càng nhiều thì hai người càng sung sức hơn lên, Hùng không ngừng nghỉ khi phu nhân đả đạt cực khoái. Nó lật phu nhân sang, để bà nằm nghiên người. Kéo chân bà chĩa lên cao, từ đằng sau Hùng ép người vào sát thân thể của phu nhân, há miệng ra, tham lam ngoặm lấy bầu vú vỉ đại.
Một tay nhào nặn bầu vú còn lại, tay kia quyện lấy chất nhờn, dâm thủy từ lồn phu nhân, mà xe xe tròn tròn quanh lỗ đít. Mân mê lỗ đít được một hồi thì Hùng thọc mạnh ngón tay vào bên trong mà ngoáy vòng vòng. Trong khi đó, cặc nó vẩn không rời lồn phu nhân và vẩn liên tiếp thụt ra thụt vào một cách mạnh bạo. Phu nhân rú lên trong hoan lạc vì những nơi nhạy cảm nhất trong cơ thể bà đang được kích thích dử dội.
Nhất là những điểm này càng nhạy cảm hơn nhiều sau hai đợt xuất tinh vừa qua. Như chịu không nổi nữa, phu nhân tru tréo, quẩy người vòng vòng rồi một đợt sóng khoái lạc khác bung ra nữa. Từ nơi sâu thẩm trong lồn của phu nhân, một cảm giác mạnh như vủ bảo, hơn cả hai lần trước rung chuyển từng tế bào một trong thân thể của phu nhân. Không chịu đựng nổi những cảm giác mảnh liệt này, phu nhân chỉ có thể rú lên một tiếng “Ááá”, thân thể co giật liên hồi, mắt trợn trừng trắng dả, miệng xùi bọt mép rồi ngả người ra bất tỉnh.
Đến lúc này Hùng mới sực nhớ ra rằng, phu nhân chỉ là một người bình thường, chưa bao giờ luyện tập qua Phát Dục Đại Pháp nên làm sao chịu đựng nổi ba lần xuất tinh vủ bảo giống như vừa qua như thế. Rút cặc ra mà lòng áy náy vô cùng, nó lấy một chiếc mền mỏng để đắp lên thân thể của phu nhân. Vận nội công cho người và hai bàn tay nóng lên, Hùng chui vào trong mền, trườn người lên, trườn người xuống thân thể của phu nhân để truyền hơi ấm của mình sang làn da đang lạnh ngắt của bà. Bàn tay ấm của nó xoa đều trên các huyệt hồi sinh. Khoảng hai giờ đồng hồ, sau phu nhân mới mở mắt tỉnh giậy. Người mệt mỏi, nhưng ánh mắt đầy hoan lạc, hạnh phúc vô cùng. Vuốt ve thân thể trần truồng của Hùng, phu nhân nói âu yếm nói.
– Con thật là tuyệt vời… hôm nay là ngày mà Mạ cảm thấy sung sướng nhất trong cuộc đời… Mạ thật cảm ơn con thật là nhiều…
Hôn nhẹ lên mắt của phu nhân, Hùng âu yếm nói.
– Đó củng là một món quà từ con gái của Mạ đấy… nếu không có sư phụ… con củng không có khả năng đem nhiều khoái lạc đến cho Mạ như thế đâu…
Nghe Hùng nhắc đến con gái, phu nhân củng rươm rướm nước mắt. Nguyên đêm hôm đó, hai người nằm bên nhau nói chuyện cả đêm. Hùng kể cho phu nhân nghe những kỷ niệm đẹp giữa mình và sư cô Diệu Thanh cho phu nhân nghe. Phu nhân củng kể chuyện gia đình của mình cho Hùng biết. Nằm dưới chiếc mền mỏng, Hùng tiếp tục vuốt ve và truyền chân khí hồi sinh vào người phu nhân.
Trong khi hai người tâm sự, phu nhân củng lim dim mắt, hưởng thụ cảm giác êm ái, dễ chịu, truyền từ bàn tay ấm áp của Hùng. Khi trời gần sáng thì phu nhân củng đả tỉnh táo khá nhiều nhờ được Hùng truyền chân khí. Tinh thần linh mẩn rồi, bà ta với tay vào chiếc bọc mang theo, lấy ra một bao vải nhỏ thêu hoa rất đẹp đưa cho Hùng rồi nói.
– Mạ tặng cho con vật này, để con đem theo làm kỷ niệm…
Cầm bao vải lên, ánh mắt ngạc nhiên, Hùng hỏi.
– Trong này chứa gì thế hả Mạ…
Nhìn Hùng âu yếm, phu nhân trìu mến nói.
– Thấy con thương yêu con gái của Mạ quá, nên Mạ không muốn giữ nó nữa. Mạ đả đem mớ lông của con gái Mạ, để vào trong bao vải này, để khỏi bị phân tán đi mất…
Cảm động cho sự chu đáo của phu nhân, Hùng nhìn bà với một ánh mắt đầy cảm tạ. Bàn tay nó vuốt ve da thịt phu nhân một cách âu yếm. Khi bàn tay Hùng rà xuống phần bụng dưới, những ngón tay của nó chạm vào đám lông đen dày. Nhìn đám lông đen quăn tít rậm rạp, lại xem kẻ vài sợi lông bạc, Hùng nổi máu tham lam. Nó cười cười, nhìn phu nhân năn nỉ.
– Mạ ơi… Mạ tặng cho con luôn đám lông của Mạ nhe… Tuy cùng mùi hương, nhưng nó lại trông hơi khác… hihihi… nhất là mấy cọng lông trắng này…
Đỏ mặt vì lời xin xỏ bất ngờ của cậu bé, phu nhân đỏ mặt e thẹn. Suy nghỉ một lát rồi bà củng lí nhí trả lời.
– Ừ… con muốn thì mạ cho…
Được phu nhân nhận lời, Hùng mừng rỡ. Nó nhảy tới chiếc tủ ở góc phòng mà tìm dao cạo. Trong tư thất của chùa nào củng có dao cạo để sẵn, để cạo đầu, nên Hùng tìm thấy dễ dàng. Nó hoan hỉ nhảy lại lên giường, đè thân hình phì nộn của phu nhân ra mà cẩn thận cạo láng o, mọi chỗ, từ cổ trở xuống. Khi phu nhân đả trụi lủi, Hùng cẩn thận nhét hết đám lông vào trong chiếc bao vải rồi quay sang, ngắm nhìn thân thể của phu nhân một cách thích thú.
Phu nhân da thịt đẫy đà nên nhìn đâu củng thấy da thịt ngút ngàn. Đam mê, Hùng thò tay vuốt ve làn da trơn láng sau khi đám lông đả biến mất. Khi bàn tay nó vuốt ngược chiều đám lông, thì cảm giác lại nham nhám. Mu lồn ụ lên, trông to hơn của sư cô Diệu Thanh rất nhiều. Hai mép thịt phía trong củng không e ấp núp sau hai mép ngoài nữa, mà đả tràn te ra ngoài.
Hình ảnh thật là gợi dục. Không cầm lòng được, Hùng miết nhẹ mấy ngón tay giữa các mép thịt này. Cảm giác lạ lạ trống trải, phu nhân cảm giác như ánh mắt Hùng đang sáng chói, chiếu rọi vào tận thâm sâu của da thịt, và tâm tư của bà. Phu nhân e thẹn, núp đầu vào trong lòng Hùng. Bàn tay của nó cứ mân mê miết, làm một mối đòi hỏi trong lòng của phu nhân dâng cao. Rên rỉ nhẹ nhẹ, phu nhân thì thào nói.
– Lại nữa rồi… con ơi… Mạ cảm thấy nứng quá… nhưng có lẻ Mạ chịu không nổi cặc của con vào lồn Mạ nữa đâu… lồn Mạ rát quá hà…
Nghe phu nhân ham muốn được đụ nửa, nhưng lại sợ đau, Hùng trấn an bà.
– Mạ đừng lo… con có cách làm cho Mạ sướng mà lại không đau…
Vừa nói Hùng vừa dúi mặt vào lồn bà ta, nhè nhẹ liếm lên các mép thịt đả ướt đẩm. Cảm giác mềm mại, ẩm ướt và ấm áp như thoa nhẹ nổi đau rát từ trong lồn làm phu nhân dễ chịu. Bà ta thả lỏng bắp thịt, lim dim mắt để tâm hồn bồng bềnh trong cỏi thiên thai. Chiếc lưỡi mềm mại của Hùng từ từ nhanh dần, đẩy thân thể bà như lắc lư, như đang ở trong con thuyền giữa sóng.
Bỗng nhiên, hột le bà như bị ngấu nghiến mạnh bạo hơn, môi Hùng núc như vủ bảo. Sung sướng dâng cao, bà cảm thấy như là một tia khoái lạc chớp sáng, tỏa nhanh khắp thân thể rồi đẩy bà thẳng vào một trận phong ba bảo táp. Bà hẩy lồn trụi lủi lên xuống liên hồi, quơ tay, quơ chân mọi nơi rồi ôm chặt thân thể của Hùng vào lòng mà nghiến chặt.
Không ngừng nghỉ, Hùng tiếp tục, vừa day nghiến hột le vừa tham lam liếm trọn các mép lồn hấp dẫn. Phu nhân oằn oại hét lớn “Đéo mẹ nó…” rồi hẩy lồn cong cớn lên trước khi ngả sụp xuống. Các bắp thịt trong lồn bà co bóp liên hồi rồi một dòng nước trắng đục nhờn nhợt bắn ra. Mỗi cái giật người là một dòng nước bắn ra mạnh mẻ. Giòng nước bắn cao làm ướt cả khuôn mặt của Hùng. Hùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng khác lạ này. Những lần ân ái với sư cô Diệu Thanh lúc trước, cô có ra nước nhiều nhưng khi đạt tột đỉnh thì lồn sư cô củng chỉ co giật thôi. Có lẻ, lý do là vì sư cô giữ không xuất tinh. Lúc đụ với sư cô Diệu Tịnh, nó củng cảm thấy cô ra nhiều nước. Nhưng có lẻ, lúc đó cặc nó đang nằm trong lồn sư cô nên không thấy được. Bữa nay, nó có thể tận mắt nhìn sát vào một cái lồn bắn tinh, hình ảnh trông thật là tuyệt vời. Sung sướng quá, nó thè lưỡi liếm rồi uống hết dòng nước dâm thủy đang tuôn trào. Quay người lại, nhìn phu nhân cười cười, thì phu nhân mệt mỏi mắng yêu.
– Cái thằng quỷ này… Mạ mà ra thêm một lần nữa thì chỉ có chết thôi… Mạ đâu có tập Phát Dục Đại Pháp như tụi con đâu mà con cứ làm cho Mạ ra hoài như thế…
Vận nội công, xoa huyệt hồi sinh lại cho phu nhân, Hùng cười hì hì bào chữa.
– Tại vì Mạ trông hấp dẫn, ngon lành quá… con cầm lòng không nổi…
Mặt đỏ lên vì lời khen của một cậu bé trẻ, phu nhân e thẹn.
– Nói bậy nè… Mạ già rồi, còn gì mà hấp dẫn nữa…
Tưởng phu nhân mặc cảm tuổi tác của mình, Hùng gân cổ chống chế.
– Con nói thật mà Mạ… con mê Mạ quá, đôi bú bự của Mạ nè, mông tròn trịa của mạ nè, lồn ụ lên hấp dẫn quá… nhất là khuôn mặt cao sang mà hiền hậu của Mạ nữa…
Nghe Hùng ái mộ mình một cách thành thật, phu nhân đỏ mặt không nói gì. Trong lòng bà cảm thấy rất là vui vẻ. Bà ta đưa tay, âu yếm vuốt ve thân thể trần truồng, trẻ trung và cường tráng của Hùng. Bỗng nhiên, ở ngoài vang lên tiếng gọi của người hầu gái.
– Phu nhân ơi… con mang đồ ăn và áo quần mới cho phu nhân nè…
Hoảng hốt ngồi bật dậy, phu nhân thì thầm.
– Chết… mải vui quá mà quên hết cả giờ giấc…
Hùng biết mình không thể ở lại lâu hơn nữa nên nhanh nhẹn ngồi dậy mặc lại áo quần. Phu nhân lớn tiếng, nói vọng ra.
– Chờ chút… ta đang tụng kinh…
Nói rồi, phu nhân củng nhảy xuống giường mà mặc lại chiếc áo nâu sòng. Hùng giúp phu nhân dọn dẹp lại căn phòng. Ôm hôn phu nhân lần cuối, Hùng thì thầm.
– Thôi con đi nhe Mạ… con sẻ nhớ tới Mạ nhiều lắm…
Ánh mắt rưng rưng, phu nhân cảm động nói với Hùng.
– Mạ củng sẻ không bao giờ quên được kỷ niệm của những giờ phút bên nhau của hai chúng ta đâu… con ráng cứu con gái của Mạ nhé. Khi nào con cứu được con gái của Mạ rồi, hai con nhớ về đây thăm Mạ nhé… phải cẩn thận nhe con…
Nói rồi, phu nhân đẩy Hùng đi ra cửa sau để tránh mặt đứa hầu gái. Ra khỏi phòng, Hùng phóng người, dùng kinh công bay nhanh.
Tối ngày hôm sau, cậu bé đột nhập vào trong tư thất của Quan Tổng Lảnh, Cẩm Y Vệ. Đây là một dinh thự rộng lớn trong kinh thành Phú Xuân. Với vỏ công thượng thừa và bản đồ chỉ dẫn đầy đủ chi tiếc của phu nhân, Hùng có thể tìm được căn nhà giam của dinh thự một cách dễ dàng. Quân lính, thật đông, canh giữ mà củng không phát giác được. Nhanh nhẹn và nhẹ nhàng như một con sóc, cậu bé phi thân lên trên nóc nhà của căn nhà giam.
Cẩn thận Hùng mở một mái ngói để nhìn xuống bên dưới. Căn nhà giam củng khá nhỏ, chỉ có vỏn vẹn có ba phòng giam kiên cố được xây bằng gạch và có cửa sắt thật là vửng chắc. Nhưng các phòng giam bên ngoài lại hoàn toàn trống trơn. Ở bên ngoài có nhiều dụng cụ bằng sắt như đồ tra tấn. Sàn nhà lốm đốm nhiều vết đen thẩm của máu khô trông thật là ghê rợn.
Nhìn quanh quất mải, Hùng mới nhìn thấy được một hình hài bị treo ngược đầu, ở mải tận phòng giam trong cùng. Trong phòng là thân thể mỏng manh của một người thiếu nữ còn trẻ, hai tay bị còng bằng một sợi giây lòi tói thật lớn bằng mây rừng. Thót tim lại vì lo lắng, Hùng vận nhản lực lên để nhìn cho thật kỷ thì mới cảm thấy bớt lo. Người con gái trông thật thảm thương, áo quần bị xé nát hoàn toàn, chỉ còn lại vải mảnh vải vụn trên người.
Mắt buồn vời vợi, nhưng khuôn mặt đó không phải là của người sư phụ yêu dấu của cậu bé. Tuy nhiên, Hùng lại cảm thấy cô gái này có một nét quen quen. Trong lòng nó củng cảm thấy làm lạ. Bổng Hùng giật mình, nó đả nhớ ra, thì ra cô gái này chính là người Đạo Cô đả tới chùa dò xét tin tức của hai thầy trò nó. Trong lòng nó nổi lên một thắc mắc thật là lớn.
Theo lời sư phụ nói, xem ra cô gái này là người của Lạc Đạo Thần Giáo. Nhưng tại sao cô lại bị bắt vào trong đây? Nếu sư phụ nó củng từng ở nơi đây thì bọn người này lại là ai? Có thù gì với người của Thần Giáo mà bắt họ lại như thế này? Ngắm nhìn nổi buồn bã và đau đớn trên khuôn mặt của người Đạo Cô, Hùng nổi lên một niềm thông cảm.
Có lẻ trước khi cô gái này bị bắt, những còng sắt đó củng đả từng hành hạ sư phụ nó như vậy. Cảm giác như thế, Hùng không còn cảm thấy ghét cô gái vì cô ta đả sáo trộn cuộc sống yên bình của nó và sư phụ. Trái lại, Hùng cảm thấy giữa cô gái với mình có một mối tương quan. Lòng đả động, tâm nó củng lay đảo. Nhìn cô gái tuy bị tra tấn một cách dả man củng không xóa được nét đẹp yêu kiều.
Với những mảnh áo quần bị rách tơi tả, thân thể ngọc ngà của cô gái hoàn toàn lồ lộ trước đôi mắt nó, thân thể thon gọn, bầu vú no tròn, đầu vú hồng hồng nổi bật khêu gợi trên là da trắng hồng. Nhưng bộ phận làm chao đảo trái tim nó là khuôn mặt của cô ta. Lần trước gặp ở chùa, nó không dám tới gần. Chỉ dám nhìn từ ở đằng xa nên nó không có nhiều ấn tượng lắm.
Hôm nay có dịp nhìn kỷ, Hùng mới nhận ra rằng cô gái thật là đẹp tuyệt vời, cái miệng thật nhỏ chúm chím, lổ mủi thon đều, hai mắt lá răm trông thật buồn, thu cả lòng người. Nó muốn nhảy xuống để cứu cô ta. Nhưng nghỉ tới không biết sư phụ đang ở đâu, nó đành quyến luyến nhìn lại cô gái lần cuối trước khi phóng người đi ra.
Hùng chạy khắp nơi trong khuôn viên của căn biệt thự của Quan Tổng Lảnh nhưng không hề thấy bóng dáng của người sư phụ thân yêu của nó ở đâu hết. Dò xét khắp nơi, Hùng biết được rằng nơi đây thực sự là tư thất của Quan Tổng Lảnh. Ngoài gian nhà chính giành cho Quan lớn và phu nhân ra còn có một gian nhà nhỏ kế bên giành cho tiểu thư. Trừ những nơi này là được canh phòng cẩn mật ra, không còn chỗ nào có vẻ khả nghi cả.
Ngay cả căn nhà giam cô gái củng chỉ có vẻn vẹn hai người lính canh phòng thôi. Vì thế Hùng mới đoán rằng, có lẻ sư phụ của nó đả không còn ở trong đây nữa. Chạy quanh khắp nơi, khi tới gian nhà giành cho khách thì Hùng gặp bốn người trông thật là khả nghi. Trong bốn người này, ba người là đàn ông, thân mình lực lưởng, mặt mày hung tợn.
Người thứ tư là một cô gái, nét mặt sắc sảo trông rất đẹp nhưng khuôn mặt lạnh lùng. Cặp mắt chiếu ra những tia nhìn sắc bén làn run sợ những người đàn ông nào yếu bóng vía. Bốn người đều mặc chiến bào, áo giáp đầy người bó gọn thân mình trông quen quen. Hùng có cảm giác rằng, chính bốn người này là bốn bóng đen đả bắt sư cô Diệu Thanh, khi sư cô bị trọng thương trong tay người của Lạc Đạo Thần Giáo. Tin theo giác quan của mình, Hùng núp lại trên mái nhà để lắng nghe động tỉnh. Dưới nhà là tiếng vang vang của cô gái vọng lên.
– Anh Hai, mình được lịnh phải tìm cho được Thánh Bảo cho thật sớm. Sao anh còn giữ lại cô ta làm chi nữa? Tại sao mình không giết ngay cô ta để được rảnh tay đi tìm Thánh Bảo ngay?
Tiếp theo lời cô gái là giọng ồm ồm của một người đàn ông, ông ta tỏ vẻ khó chịu.
– Cô Út sao mà ngu thế, cô ta là manh mối duy nhất mình có được, để dẫn tới Thánh Bảo. Giết cô ta rồi thì mình hoàn toàn mất hết manh mối, biết Thánh Bảo đâu mà tìm…
Cười kinh khỉnh, cô gái cải lại người đàn ông.
– Hứ… em thì nghỉ rằng, mấy anh giữ mạng của cô ta lại chỉ để mong vui vẻ với thân xác của cô ta mà thôi… Nếu cô ta có manh mối của Thánh Bảo, thì cô ta củng không đột nhập vào đây để tìm cách giải cứu người sư cô giả mạo đó làm gì…
Nghe cô gái nói thế, Hùng mừng rỡ vô cùng vì nó đả tìm ra được chút manh mối của sư phụ. Xem ra, sư phụ của nó thực sự đả từng ở nơi đây. Cô gái, người đang bị nhốt dưới nhà lao là vì muốn giải cứu sư phụ của mình. Còn bọn người này cứ nhắc đi nhắc lại tới Thánh Bảo mải thì nó không hiểu lắm. Không biết sư phụ nó có món vật quý giá mà ai củng muốn cướp lấy.
Suy nghỉ một hồi, Hùng quyết định giải cứu cô gái ra. Hùng hy vọng rằng, cô ta có thể giúp nó tìm cách giải cứu sư phụ của mình. Nhưng xem ra, người của Lạc Đạo Thần Giáo củng không có ý tốt với sư phụ. Có lẻ, nó phải dấu chuyện nó là đệ tử của sư cô, không cho cô gái được biết chuyện này. Quyết định như thế, Hùng đứng lên. Nhìn khắp mọi nơi trong căn dinh thự, ráng tìm một kế chu toàn để giải thoát cho cô gái đang bị giam trong ngục.
Suy nghỉ một hồi, cậu bé mỉm cười phóng đi. Một lát sau thì lửa cháy hoành hành, sáng cả một góc trời. Lửa cháy ở bên phía phòng củi và bếp của căn dinh thự. Mọi người trong căn dinh thự hổn loạn, lố nhố chạy đi chạy lại để chữa lửa. Trong khi mọi người dồn về phòng bếp để lo chữa lửa, Hùng xuất hiện ngay trước căn nhà giam. Nhanh nhẹn như một con báo, nó xuất thủ bất ý tấn công hai người lính canh căn nhà giam. Hùng điểm huyệt thật nhanh làm hai người lính canh gác bất tỉnh ngay lập tức. Kéo xác hai người lính canh dấu sau bức tường, cậu bé thong dong từ tốn đi vào trong căn nhà giam. Nghe tiếng động, cô gái mệt mỏi ngước mắt nhìn. Đến trước ngay trước mặt cô gái, Hùng như ngơ ngáo vờ hỏi.
– Ủa… chị làm lỗi gì mà bị người ta trói ngược người thê thảm vậy?
Ngước nhìn chăm chú vào Hùng, cô gái như muốn dò xét cậu bé cho thật kỷ rồi thì thào nói.
– Em là ai? Sao em lại vào đây được vậy?
Láu táu, Hùng nhanh nhảu trả lời.
– Hihihi… em chỉ là thằng tẩm quất dạo ngoài đường thôi… Hồi nảy, được phu nhân kêu vô tẩm quất cho bả. Ai ngờ, nhà bị cháy làm bả lo sợ chạy cuống cuồng, quên cả em luôn… hihihi… rảnh quá… em đi vòng vòng kiếm gì cuổm vô túi, kiếm chút cháo… Thấy căn nhà này có vẻ bí mật, em vào thử, hy vọng gặp được bảo tàng…
Hau háu mắt, nhìn lên nhìn xuống thân thể hở hang của cô gái, Hùng cười cười nói.
– Không ngờ bữa nay củng hên thiệt… kiếm được một thân thể ngọc ngà…
Nhận được ánh mắt dâm đãng của Hùng nhìn mình, cô gái mắt sáng lên, trong lòng như có được một chủ ý. Cô ta gắng gượng nở một nụ cười quyến rũ, ánh mắt lẳng lơ, nói với Hùng.
– Kiếm được rồi sao lại nở lòng để chị bị trói đau đớn nơi đây… Em qua bên kia, lấy dao cắt mấy sợi giây thừng này cho chị… thì chị thuộc về em luôn đấy…
Nghe lời cô gái, Hùng nhanh nhảu chạy đi kiếm dao để cắt mấy sợi giây thừng cho cô gái. Từ trên cao, thân hình cô gái ngả ngay vào trong lòng của Hùng. Nhẹ nhàng ôm lấy người con gái, Hùng tẩn mẩn mở các sợi giây trói buộc cơ thể cô ta. Sau khi đả được mở trói, cô gái nhìn Hùng cảm kích rồi gượng người đứng lên. Nhưng vì bị trói ngược đầu quá lâu làm cơ thể suy yếu, vừa gượng đứng lên, cô gái đả ngả gục vào trong lòng của Hùng. Yếu ớt, cô gái hỏi Hùng.
– Ở ngoài có ai không?
Lắc đầu Hùng nói.
– Có thấy ai đâu, có lẻ mọi người đều đả đi chữa lửa hết rồi…
Nghe Hùng nói thế, cô gái như an tâm hơn nhiều liền gắng gượng đứng dậy. Nhìn quanh nhìn quất một hồi, cô gái ngập ngừng nói với Hùng.
– Em cho chị mượn đỡ áo quần để chị mặc tạm nhe… Chứ hở hang như vậy ra ngoài không tiện chút nào…
Quả thật trong nhà giam không còn mảnh vải nào khác, Hùng cười nói với cô gái.
– Cho chị hết áo quần thì em củng trần truồng luôn sao… thôi cho chị cái quần… còn em giữ lại áo nhe…
Không biết làm sao hơn, cô gái đành gật đầu thế là Hùng tuột quần đen của mình xuống cho cô gái mặc. Mặc quần vào xong xuôi rồi, cô gái nhìn xuống bộ phận phía dưới, đang lòng thòng của Hùng mà cười nói như bào chữa.
– Em không có quần thì càng tốt hơn trước đó… hihihi… Con gái nào thấy củng động lòng…
Cười cười, Hùng đỡ cô gái đi ra cửa. Hai người, một gái khoe ngực phần trên, một trai khoe dái phần dưới, ôm nhau ra ngoài căn nhà giam. Ra đến bên ngoài, cô ta đứng núp vào một góc tường mà nhìn quanh quất. Hùng đứng góc bên kia, nghe ngóng động tịnh rồi chạy lại bên cô gái, thì thầm.
– Tốt quá rồi, không có ai hết… Để em đỡ chị chạy vào trong nhà thờ tổ núp tạm nhe. Chị yếu như vậy, chưa ra khỏi cửa là thế nào củng bị bắt lại thôi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lạc Đạo thần giáo |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện móc lồn, Truyện rimjob |
Ngày cập nhật | 06/02/2022 03:33 (GMT+7) |