– Thôi, anh đưa em về đi. Sợ anh Bạch ở nhà lo.
– Em lớn rồi chớ có phải con nít đâu mà đụng một chút là anh Bạch, anh Bạch.
– Nhưng mà dù sao em cũng phải về, để sáng mai còn đi làm nữa.
Hùng Bô vừa mệt, vừa buồn ngủ lại bị Tuyết nhất định đòi về. Bất đắc dĩ hắn phải mặc đồ vào, tay cầm chìa khóa xe sẵn sàng. Thì cũng vừa lúc ấy, tiếng gõ cửa vang lên. Nhìn thấy Tuyết cũng đã ăn mặc chỉnh tề. Hùng Bô mạnh dạn đến mở cửa. Cánh cửa về bặt ra, Hùng Bô lạnh người khi thấy người gõ cửa là Thủy. Hắn cố gắng giữ bình tĩnh hỏi:
– Ủa, Thủy, sao em biết anh ở đây?
– Em nhờ Loan chỉ.
Hùng lúng túng, chưa biết xử trí ra sao thì Thủy đã nói tiếp:
– Nghe nói Tuyết có đến đây chơi nên anh Bạch nhờ em chỉ đường để đón Tuyết về, sáng mai còn đi làm sớm.
Hùng nhanh nhảu lấp liếm:
– Ôi, hai anh em đi xi nê, shopping cả ngày. Mới ghé nhà để anh thay đồ. Định đưa Tuyết về thì Thủy tới may quá.
– Thôi anh khỏi đưa, Anh Bạch chở Tuyết về được rồi.
Rồi Thủy quay sang Tuyết nãy giờ vẵn đứng chết cứng một góc, nàng nói:
– Thôi, Tuyết về để anh Bạch chờ. Xe ảnh kia kìa.
Vừa nói Thủy vừa chỉ cho Tuyết chiếc xe của Bạch. Tuyết lí nhí nói một câu gì đó chẳng ai nghe được, rồi lủi thủi đi ra xe Bạch. Chiếc xe trở ra đường và lao vào trong bóng đêm. Còn lại hai người, Thủy lôi Hùng vào nhà. Nàng đánh lạc hướng nghi ngờ của Hùng.
– Anh đi đâu mà mấy bữa nay không thấy tới quán? Làm em chờ anh muốn chết hà.
Hùng không biết Thủy đã biết được điều gì chưa nên hắn đáp lấp lững:
– Ờ, anh cũng bận một chút chuyện riêng.
Thủy vừa ôm Hùng, vừa nhõng nhẽo. Làm như nàng chưa biết chuyện hắn lơ nàng, đeo theo Tuyết.
– Mấy hôm nay, chắc anh đi chơi với cô nào chứ gì?
– Tầm bậy, đi với ai đâu?
– Còn chối nữa hả, chớ ai mới ở đây ra đó.
Hùng Bô vẫn lẽo mép, chối biến:
– À, em nói tuyết hả, anh chỉ coi nó như em gái thôi.
– Con người ta… còn con gái đó. Coi chừng nghe chưa.
Hùng giả nai.
– Coi chừng cái gì?
– Con người ta là con gái mới lớn còn trinh, Thứ đó mà anh chơi… lâu ra lắm à…
– Cái gì lâu ra?
– Thì… ở tù lâu ra chứ cái gì.
Thủy vừa nói, vừa cười vui vẻ. Hùng thấy… tai qua nạn khỏi. Thủy không ghen tương, làm ầm lên là may mắn lắm rồi. Hắn chối bay chối biến:
– Em nói tầm bậy không hà. Ai mà nỡ lòng nào chơi Tuyết. Mang tội chết.
– Thiệt hôn, để em khám lại coi.
Vừa nói, Thủy vừa đè Hùng ra giường. Nàng đưa tay cởi bỏ hết áo quần hai người, rồi bắt đầu cúi xuống ngậm lấy cái củ cặc đang no nê của Hùng mà liếm lấp. Hùng quần Tuyết từ sáng đến gìờ là ba phát. Hắn cũng đã nhừ tử rồi. Nhưng nếu không nứng nổi thì có nghĩa là hắn nói láo với Thủy. Vì vậy, Hùng cũng vận dụng hơi tàn, ráng cho đầu khấc ngẩng cao, cố chứng tỏ cho Thủy thấy là hắn và Tuyết chỉ gặp nhau trong vòng lễ giáo. Thủy vẫn mân mê, liếm láp cho cu Hùng thật cứng, rồi tự động leo lên mình Hùng mà phi ngựa. Thủy ngồi trên mình hùng. Nàng nhỗm lên nhỗm xuống gần cả giờ đồng hồ mà hắn vẫn chưa ra. Trong khi Thủy đã ra dầm dề. Khí nàng tuôn ra ướt nhẹp cả cặc, dái Hùng. Hắn chẳng còn hứng thú gì nữa. Bây giờ hắn chỉ muốn được nằm yên, ngủ nghê một giấc cho lại sức. Nằm dưới nhìn lên, thấy Thủy đã quá mệt vì khí ra quá nhiều nên hắn muốn kết thúc cuộc vui cho rồi. Hùng ngồi dậy, đè ngửa Thủy xuống rồi bắt đầu nắn nàng như máy. Thủy đã thiếu Hùng mấy ngày nay, giờ nàng đã được thỏa mãn hoàn toàn. Thủy rên xiết liền miệng.
– Ư… ư… sướng quá, Hùng ơi… sướng em quá…
Hùng ráng nắc mạnh liên tục một hơi cho khí tuôn ra. Rồi chẳng cần rửa ráy gì cả, hắn ngã quay ra. Không đầy 2 phút sau, tiếng ngáy của Hùng đã vang lên đều đặn. Chờ thêm 5 – 10 phút nữa cho Hùng ngủ say, Thủy mới rón rén mặc áo vào tươm tất. Nàng mở xách tay lấy ra một lưỡi dao lam mới toanh. Rồi một tay cầm cu Hùng kéo ra, tay kia nàng cắc nhanh một nhát thật mạnh. Cái khúc thịt bị cắc đã nằm gọn trong tay nàng. Đang ngủ say, Hùng chợt thét lên một tiếng đau đớn. Khi hắn nhận ra được là chuyện gì đã xảy ra, thì Thủy đã xuống tới đường. Một chiếc xe đậu sẵn đó tự bao giờ, mở máy phóng đi. Ngồi trong xe, Thủy chờ cho xe chạy thật xa mới đưa cái khúc gân đỏ hoét máu me cho người bạn xem, trước khi quăng ra giữa đường freeway cho xe khác cán. Người lái xe cười khằng khặc nói với Thủy:
– Uổng quá, sao mày không để cho tao đem về ngâm rượu.
Tiếng cười và giọng nói nghe quen quen, hình như là tiếng của Loan.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hùng Bô |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 12/01/2022 03:33 (GMT+7) |