Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 83

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 83

– Sai thuộc hạ đột nhập vào Phủ tổng đốc để ám sát Tổng đốc. Bổn công tử biết tỏng âm mưu của các ngươi.
– Vương gia nuôi dưỡng và bao che bọn lưu manh và phạm nhân ở khắp các nơi. Trong đó hiển nhiên cũng có các loại trọng phạm giết người, mưu đồ Vương gia hiển nhiên không nhỏ. Vương gia các ngươi lại còn câu kết với các thế lực phản quốc, rõ ràng là âm mưu muốn tạo phản đây.
– Ừ… Hai cái tội này là được rồi.

Bên trong một gian phòng, Lý Cáp ngồi dựa trên ghế, hai mắt lim dim chậm rãi đổ máu chó lên đầu Vương gia.

Người ghi chép ngồi bên cạnh Lý Cáp đột nhiên ngẩng đầu lên nhắc nhở hắn:

– Nhị công tử này. Nếu bọn họ hỏi đến thân phận thích khách thì phải làm sao? Làm sao chúng ta có thể khẳng định bọn chúng từng đi gây án mạng?

Lý Cáp mắt hơi hơi nheo lại chút, liếc nhìn tay ghi chép bên cạnh rồi thản nhiên nói:

– Người trong giang hồ thì ai mà chưa từng giết người? Nhìn cái đám cẩu tạp chủng kia hiển nhiên đây không phải là lần đầu tiên. Hừ! Tùy tiện vứt cho bọn chúng một cái bằng chứng giả cũng không oan chút nào.
– Đúng vậy! Nhị công tử thật là cao minh.

Lý Đông ngồi bên cạnh nghe hai người hỏi đáp thối tha lúc này mới lên tiếng vỗ mông ngựa:

– Bằng chứng rõ rành thế kia thì Vương gia cứ gọi là diệt tộc.

Lý Cáp hỏi lại:

– Tên Vương Phong kia bị nhốt chỗ nào?

Lý Đông đáp:

– Hắn đang bị nhốt trong phòng chứa củi. Ngưu Nhị và Ngưu Tam đang canh chừng.

Lý Cáp cười lạnh một tiếng:

– Thằng nhóc con Vương bát đản này không phải muốn tìm gái hay sao? Bảo bọn Ngưu Nhị, Ngưu Tam đem hắn thiến đi trước đã rồi nói sau.
– Rõ!

Lý Đông nhận lệnh.

– À! Từ từ đã!

Lý Cáp vội gọi giật lại rồi phân phó:

– Bọn Ngưu Nhị, Ngưu Tam không biết cách thiến đâu. Coi chừng trực tiếp dùng tay bóp nát trứng thì hắn ngỏm mất tiêu.

Lý Đông nghĩ ngợi một chút rồi nói:

– Nếu không để bọn Ngưu Nhị và Ngưu Tam triệt sản cho hắn thì ai làm được bây giờ?

Lý Cáp sờ sờ cằm rồi nói:

– Trong phủ nhà ta có ai am hiểu “thiến thuật” không nhỉ? Ta còn chưa muốn cho tiểu tử kia táng mạng.

Lý Đông cũng chau mày suy tư, một lúc sau mới vỗ đùi một cái, nói ra:

– Lý Đồng – Lý quản gia trước kia từng đi hoạn heo, việc này vậy là đã có người chuyên nghiệp phụ trách rồi.
– Tốt! Vậy giao việc này cho Lý quản gia đi.

Lý Đông vừa bước ra ngoài được một lúc thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ. Lý Cáp không khỏi chau mày nói:

– Có chuyện gì vậy?

Lý Tây nói vọng vào trong phòng:

– Nhị công tử, lão gia gọi người sang nói chuyện.

Trong phòng của Lý Tư Hồng.

– Hài nhi chào cha.

Lý Cáp khúm núm hành lễ.

Trong phòng chỉ có một mình Lý Tư Hồng, không có bất kỳ một người nào khác.

– Đứng lên đi.

Lý Tư Hồng ngồi trên ghế từ tốn nói.

Lý Cáp theo lời đứng dậy.

– Ngồi đi.

Lý Cáp lại theo lời mà ngồi.

– Có chuyện gì thì nói ta nghe xem.

Lý Cáp hiểu ý, cung kính báo cáo sự việc cho lãnh đạo:

– Thưa cha, toàn bộ bon thích khách kia đã sa lưới, trừ ba kẻ còn sống để làm nhân chứng còn lại đều bị tiêu diệt sạch sẽ. Sau khi bị con nghiêm hình tra tấn, bọn người kia đã khai ra là Lô Châu Vương Phong là kẻ chủ mưu trong việc này. Con cũng đã bắt hắn lại và đang giam trong Phủ.
– Ừ! Ngươi xử lý việc này rất tốt, có đủ thủ đoạn.

Lý Tư Hồng gật đầu hài lòng.

Lý Cáp cúi đầu, không nói gì.

– Vậy ba nhân chứng còn sống đâu?

Lý Cáp giật mình, vội vàng đáp:

– Sau khi bị tra tấn, bọn chúng không chịu nổi đã chết hết rồi.
– Chết? Những người này đều là nhân chứng mà bị ngươi hành hạ chết sao? Như vậy làm sao mà khép tội cho Vương Phong được hả?

Lý Tư Hồng nhăn mặt nói.

Lý Cáp vội trả lời:

– Phụ thân yên tâm, con đã sắp xếp đâu vào đó rồi. Không chỉ có Vương Phong mà còn cả Vương gia lần này thì họa đổ xuống đầu, đừng mong thoát tội.
– Diễm Nhi cùng Nguyệt Nhi như thế nào rồi? Những người khác cũng có bị thương không?
– Đạ tạ phụ thân đã quan tâm, Diễm Nhi và Nguyệt Nhi cũng bị thương không nặng lắm, nghỉ ngơi và điều dưỡng một thời gian là khỏi. Những người khác cũng không có làm sao hết.

Lý Cáp đáp lời.

– Ừ. Dám ám sát con trai ta, đúng là một lũ ăn gan hùm mật gấu. Ngươi lần này cứ phóng tay mà làm, phải chỉnh bọn kia thật nặng tay nếu không mọi người còn tưởng Lý gia tùy ý khi dễ! Một cái Vương gia nho nhỏ ở Lô Châu mà cũng giám cưỡi lên đầu chúng ta.

Lý Tư Hồng âm lạnh nói.

Lý Cáp mỉm cười:

– Phụ thân yên tâm, con sẽ không để cho người thất vọng đâu.

Lý Tư Hồng liếc nhi tử một cái rồi nói:

– Ngươi không để ta thất vọng hả? Vậy ngươi nói cho ta nghe vì sao Vương Phong lại muốn giết ngươi hả?

Lý Cáp tự nhiên cứng họng. Hắn thầm nghĩ đúng là việc này không thể qua mắt được phụ thân, thôi thì cứ thú nhận đi cho xong. Hắn cười méo mó rồi nói:

– Bởi vì nữ tử hắn thầm mến bị con nhận làm muội muội rồi mang về trong phủ. Hắn sinh lòng ghen tị liền muốn hại chết con.
– Ngươi nói lảm nhảm cái gì vậy? Ta nói cho ngươi biết này Nhị công tử nhà ta, chuyện ngươi dùng trăm vạn lạng bạc trắng mua hoa khôi đã truyền khắp hang cùng ngõ hẻm rồi đấy! Ngươi thật làm tốt cái chức nghiệp Hoàn khố đệ tử đó nha.

Lý Cáp sửng sốt, quỳ xuống khúm núm nói:

– Con bất hiếu, xin cha đừng tức giận.

Lúc này ngược lại chính Lý Tư Hồng mới phải giật mình. Tên nhi tử bát nháo kia sao lần này lại dễ dàng chịu thua như vậy? Nhấp một ngụm trà, ho khan một tiếng, ông nói:

– Thôi, đứng dậy đi, làm người biết sai mà sửa mới là nam nhi. Lão cha cũng biết ngươi phong lưu thành tính, nam tử hán đại trượng phu ai tuổi trẻ mà chẳng phong lưu a? Người không ăn chơi đánh rơi tuổi trẻ. Bất quá ngươi nhìn lại xem, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi hả? Đám nữ tử trong viện của ngươi chỉ sợ một bàn mạt chược đâu có đủ chỗ để chơi.

Lý Cáp xấu hổ gãi gãi đầu nói:

– Cái này thì…
– Ta biết nhà ngươi đang mở mấy cái gia điếm ở Diên Đông phủ, ngươi cũng kết giao làm ở Hỗ Dương, bây giờ trong tay cũng gọi là có chút tiền bạc. Bất quá thương nhân dù sao cũng là hạng người thân phận thấp kém, con đường của ngươi là phải lăn lộn quan trường đấy.

Lý Tư Hồng tận tâm dạy dỗ:

– Võ công của ngươi gần đây luyện tập như thế nào hả?

Lý Cáp khóe miệng có chút run rẩy đáp:

– Cái này… tạm ổn thôi ạ.
– Ừ! Ta rất tin tưởng vào trình độ của Mạch sư phó. Chờ ngươi sau lễ trưởng thành sẽ an bài cho ngươi một chỗ trong quân. Đến lúc đó ngươi cũng không thể suốt ngày đi lang thang trêu ghẹo con gái nhà người ta nữa. Sau khi đi kinh thành lấy vợ rồi rồi phải giúp đỡ Lý gia làm chút chuyện. Trước kia ta lo lắng là người còn nhỏ tuổi không muốn cho ngươi biết nhiều chuyện nhưng bây giờ ngươi cũng gần trưởng thành rồi nên nhận lấy một phần trách nhiệm. Ca ca ngươi lúc bằng tuổi ngươi đã là Tham Hoa Lang rồi đó.
– Con hiểu chuyện mà phụ thân.

Lý Cáp gật đầu như giã gạo đáp ứng nhưng trong lòng của hắn lại có chút buồn bực. Chẳng nhẽ thời gian huy hoàng quần là áo lụa của hắn đã chuẩn bị kết thúc rồi sao? Vào trong quân đảm nhiệm chức vụ hả? Hiện nay không có chiến tranh chẳng lẽ lại cho mình phơi nắng đi huấn luyện quân đội?

– Hiện giờ trong đất nước đang xảy ra ẩn họa, các thế lực đang đấu đá với nhau đến thiên hôn ám địa. Đừng vội nhìn một cái quốc gia đang cảnh thái bình mà hiểu lầm nó vững mạnh, một khi biến loạn thì… Haizzz phía bắc Hồ Lỗ cũng đang rục rịch, đúng là lão cha đang sợ ngày loạn thế đang đến à nha! Mẹ nó chứ, Lý gia chúng ta có sự nghiệp thâm căn cố đế ở Đại Hạ quốc nên một khi quốc gia rơi vào bất ổn thì căn cơ gia tộc cũng thế mà tiêu tán a.
– Bản thân ngươi bẩm sinh thông minh nhưng cái thông minh kia lại chẳng dùng đúng chỗ. Ngươi nếu không thèm đi theo nghiệp văn, thì theo nghiệp võ cũng tốt. Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ kế thừa sự nghiệp huy hoàng của ngoại công ngươi. Lý gia chúng ta sẽ có một danh tướng ngang trời xuất thế.

Lý Tư Hồng yy xong thì cười vang lên sung sướng. Hắn vỗ vỗ vai Lý Cáp nói:

– Lão cha rất tin tưởng ngươi đi theo nghiệp võ sẽ thành công chói sáng. Chẳng phải mẹ ngươi đặt cho cái nhũ danh là “Thiết Lang” nghe thật là kêu sao? Ngươi sau này phải thật cố gắng để làm rạng rỡ cái tên Hỗ Dương Thiết Lang đó nha.

Lý Cáp ngoài miệng vâng dạ nhưng trong lòng cười khổ không thôi. Phụ thân ơi là phụ thân nếu như mà người biết con chỉ chuyên tu cái võ Thái Cực quyền ẻo lả kia thì không biết người có tức giận đến hộc máu không đây?

Sau khi từ biệt phụ thân trở về phòng, Lý Cáp trong lòng không khỏi cảm thấy mệt mỏi. Trước kia mình cảm thấy luyện võ rất cực khổ nên ngại luyện căn cơ, hiện tại muốn luyện lại nữa thì chỉ sợ đã quá muộn cũng khó tạo ra thành tựu. Haizzz xem ra trên đời này mặc dù mình có tiền có quyền nhưng lại không có nhất nghệ tinh. Con đường đi phía trước vẫn còn đầy chông gai a.

Ước gì ta có thể mãi mãi làm hoàn khổ đệ tử thì sung sướng biết bao.

Lý Cáp vừa đi vừa nghĩ ngợi cho tận khi về đến phòng của mình. Hắn vừa đẩy cửa ra thì bạch hồ Hương Hương liền rúc vào trong ngực hắn. Thiên Thiên, Tử Nghiên, Liên Khanh mọi người vẫn còn đang ở trong phòng chăm sóc Diễm Nhi cùng Nguyệt Nhi.

Lý Cáp ôm lấy Hương Hương, đột nhiên cảm thấy mệt đầu chết đi được. Hắn vốn muốn đi thăm Nguyệt Nhi và Diễm Nhi nhưng sau khi tính toán kỹ càng thì hắn quyết định nằm chết dí trên giường cho khỏe người. Hắn nhìn Hương Hương rồi thở dài than ngắn:

– Hương Hương ơi, Hương Hương à, ngươi có thấy bổn công tử rất vô dụng hay không? Ngươi hôm nay chiến đấu cùng với đám thích khách đến chừng ác liệt nhưng ta chỉ có thể dựa vào thân thể lỳ lợm để chịu đòn… Nếu ta mà có võ công thì có thể dễ dàng giải quyết bọn kia, đâu đến mức để cho Diễm Nhi bị thương a.

Nói xong rồi, Lý Cáp chậm rãi đi vào giấc ngủ, tiến nhập mộng đẹp.

Trong mộng hắn ôm lấy một nữ tử, lẳng lặng kể cho nàng nghe những bí mật và thắc mắc từ sâu tận đáy lòng của mình. Hắn tựa đầu vào ngực nàng tận hưởng mùi thơm tỏa ra từ cơ thể của nàng, cảm giác được sự bình yên từ sâu trong tâm hồn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi