Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: TruyenHeo.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyentv.net truyensac.net truyensex.top)
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 31

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 31

Đám người Lý Cáp lại rồng rắn đi theo đoàn người tới quãng trường phía Đông, cuối cùng cũng thấy trên lôi đài một người thân mặc quần áo màu xanh da trời, mặt che một cái khăn màu xanh, Lưu Nguyệt Nhi.

“Ân, dáng người uyển chuyển, da như bạch ngọc, tóc như nước chảy, mắt như sao đêm, không sai không sai, vừa nhìn liền có tiềm chất của một tiểu mỹ nhân, dung mạo chắc hẳn là cũng sẽ không xấu”. Lý Cáp tại dưới lôi đài vuốt cằm thầm nghĩ.

Lưu Nguyệt Nhi ngạo nghễ đứng ở trên lôi đài, trong tay một cây hắc sắc trường tiên, mái tóc phấp phới, duyên dáng yêu kiều, lộ vẻ anh khí lại không mất phần ôn nhu, nhìn đám nam nhân dưới đài đang bừng bừng dục vọng mong được lên tỉ thí…

“Nguyệt nhi! Ngươi đang làm cái gì? Quả thực là hồ đồ! Mau xuống đây!” Lưu viên ngoại mặt vẻ giận dữ, đi tới mắng.

Lưu Nguyệt Nhi nói: “Cha, Nguyệt Nhi tuyển hôn phu, cần dùng phương thức của Nguyệt Nhi, mong cha đừng nhúng tay vào! Bằng không, Nguyệt nhi tình nguyện không lấy chồng!”

“Ngươi… Ngươi, ngươi, ngươi… Tốt, tốt, tốt vậy ngươi thích thế nào thì làm vậy đi, ta mặc kệ ngươi!” Lưu viên ngoại phẩy tay áo bỏ đi.

Phía dưới, Lý Cáp cũng không ngừng gật đầu “Ân, thanh âm thật là dễ nghe, có thể đào tạo để ca hát, cùng Thiên Thiên làm một đôi, một người thanh âm trong trẻo véo von, một người thanh âm nhu mềm uyển chuyển. Bất quá tựa hồ còn có chút tính cách, xem ra sau này phải chậm rãi huấn luyện nhiều.”

Lúc này tại trong lòng Lý nhị công tử, Lưu Nguyệt Nhi đã bị đưa vào kế hoạch bồi dưỡng hậu cung của hắn.

Cái gì? Người ta còn chưa có đồng ý? Nói đùa à! Nữ tử mà Nhị công tử đã coi trọng, còn muốn hỏi ý nguyện của ai sao?

Trên lôi đài, Lưu Nguyệt Nhi ôm quyền hướng mọi người dưới đài nói: “Các vị anh hùng, tiểu nữ Lưu Nguyệt Nhi hôm nay dựng lôi đài, luận võ chiêu phu. Ai nếu có thể thắng Nguyệt nhi, Nguyệt nhi liền gả cho người đó. Mặc kệ phú quý hay là bần cùng, mặc kệ anh tuấn hay là xấu xí!”

“Chủ nhân, cô nàng này khẩu khí lớn như vậy, ta đi tới một chiêu liền bóp bể ngực* của nàng!” Ngưu Đại bỗng nhiên nói.

“…” Lý Cáp vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Ngưu Đại, khóe miệng giật giật thở dài nói: “Ngươi có thể hay không đừng hở tí ra là đòi bóp bể cái này, bóp bể cái khác?”

Ngưu Đại gãi gãi đầu: “Ta đây đánh nát ngực* của nàng?”

(Nguyên văn 2 chữ ngực này là nãi cầu tức 1 vật thể nam nhân thích cầm, nắm, bóp, nặn tính để là nãi cầu nhưng dịch là ngực cho nó nhẹ nhàng)

Lý Cáp bất đắc dĩ vỗ vỗ cái trán: “Ngươi trước hết đừng nói gì vội, thành thật đứng yên đó, không được ta phân phó, ngươi cái gì cũng không làm.”

“A.”

Thiên Thiên ở bên cạnh nhẹ giọng hỏi: “Chủ tử, ngươi muốn cùng Lưu gia tỷ tỷ luận võ sao?”

Lý Cáp cười nói: “Ta là ngốc sao? Đi tới cùng nàng luận võ? Hừ, bản công tử muốn nàng, còn cần luận võ sao?” Hắn hiện tại chỉ có công phu chịu đòn, đi tới luận võ cũng là chịu đòn, vậy thì làm sao có ai mà chịu gả cho hắn.

Trong lúc họ đang nói chuyện, đã có bốn năm đại hán bị roi của Lưu Nguyệt Nhi đánh cho rớt khỏi lôi đài.

Lý Cáp ghé sát Mạch Đông Khoan bên cạnh hỏi: “Sư phụ, công phu của Lưu gia tiểu thư ra sao?”

Mạch Đông Khoan bĩu môi nói: “Chỉ là loại bình thường, giang hồ tam lưu thiên hạ, không bằng Diễm Nhi.”

“A ~” Lý Cáp tùy tiện ứng tiếng, lại tiếp tục nhìn tỷ thí trên lôi đài.

Sau khi Lưu Nguyệt Nhi thoải mái đánh rơi hơn mười đại hán, đã hồi lâu không ai lên đài tới. Xem ra, Hàm Châu Thành nho nhỏ này, cũng không có võ lâm cao thủ.

Ngay khi vẻ mặt của Lưu Nguyệt Nhi thất vọng, mà chuẩn bị trở về bên cạnh lôi đài nghỉ ngơi, Lý Cáp đã bay lên lôi đài. Bay sao? Đương nhiên, là do Mạch Đông Khoan đỡ bay lên đó mà.

Sau đó, ba tên đại hán to lớn giống nhau như đúc cũng song song nhảy tới phía sau của hắn, hai tay đan nhau ở trước ngực, dáng dấp như những tên tay sai.

Lưu Nguyệt Nhi đã chú ý tới này đoàn người thật lâu rồi, vừa nhìn đã biết có vài người là cao thủ khó gặp, chỉ nghĩ bọn họ đến xem náo nhiệt không lên đài đến tỷ thí. Khi nàng cho rằng những người này đối với chính mình không có hứng thú, bọn họ đúng là lên lôi đài, điều duy nhất khó hiểu là tại sao lại đi lên nhiều người như vậy.

“Chư vị, quy củ của lôi đài luận võ là một đối một.” Lưu Nguyệt Nhi ôm quyền nói với Lý Cáp.

Lý Cáp mỉm cười: “Nguyệt nhi cô nương, tại hạ muốn nhìn thấy phương dung của cô nương, chẳng biết có được hay không?”

Lưu Nguyệt Nhi ngạc nhiên nhìn nam hài chỉ hơn mười tuổi này, nói: “Nếu ngươi có thể một đối một đánh bại Nguyệt nhi, Nguyệt nhi liền tự tháo khăn che mặt xuống cho ngươi xem. Chỉ có điều… Vị tiểu công tử này, ngươi tựa hồ còn chưa tới tuổi thành thân a, mà nơi đây là lôi đài Nguyệt nhi luận võ chiêu phu.”

Lý Cáp vẫn cười: “Hiện tại không thể cưới, không có nghĩa là sau này không thể cưới. Ngày hôm nay bản công tử muốn nhìn ngươi một cái, không nhìn thấy rõ phương dung của cô nương, bản công tử tối ngủ không yên!”.

Mạch Đông Khoan vừa nghe Lý Cáp muốn lên lôi đài, liền biết tiểu tử này lại rắp tâm bất chính, quả nhiên là như thế. Hắn vốn xuất thân là dâm tặc, hiện tại trước bàn dân thiên hạ lại có chút xấu hổ cho tiểu tử này. Con mắt bắt đầu lơ đễnh nhìn quanh, giống như đang ngắm phong cảnh, để tránh cho tiểu tử này bắt hắn làm chuyện cưỡng đoạt dân nữ. Tuy rằng hắn trước đây là dâm tặc, nhưng cũng đã bỏ nghề nhiều năm, lại làm Tổng Đốc phủ cung phụng, da mặt cũng đã mỏng đi nhiều.

Lưu Nguyệt Nhi đôi mi thanh tú hơi nhíu nói: “Vị tiểu công tử này, xin tự trọng!”

“Ngưu Đại Ngưu Nhị Ngưu Tam!” Lý Cáp nói.

“Tại!” Tam ngưu đáp.

Lý Cáp chỉ Lưu Nguyệt Nhi: “Bắt nàng giữ lại cho ta!”

“Dạ!” Tam ngưu bật người vọt đi tới.

Hắc tiên của Lưu Nguyệt Nhi như mưa, nhưng căn bản không làm gì được tam ngưu, bị Ngưu Nhị đem hắc tiên bẻ thành ba đoạn.

Ngưu Đại rất nhanh chế trụ hai tay của Lưu Nguyệt Nhi, đem tới trước mặt Lý Cáp, Ngưu Nhị Ngưu Tam vội đứng hai bên.

Dưới đài mọi người đều ồ lên, bất quá bọn họ phần nhiều là vừa mới Hồng Lâu tới, cũng đã kiến thức được sự uy phong cùng hung mãnh của ba tên cướp này, cũng chỉ âm thầm chỉ trích, không ai dám trực tiếp chửi mắng.

Lý Cáp chà xát hai tay, vẻ mặt như thiếu niên hư hỏng đang đùa giỡn thiếu nữ, chậm rãi đưa tay hướng về phía cái khăn che mặt của Lưu Nguyệt Nhi.

Lưu Nguyệt Nhi thân thể mềm mại không ngừng giãy giụa, muốn thoát khỏi Ngưu Đại chế phục, nhưng Ngưu Đại là hạng người khí lực, như thế nào lại để nàng thoát được.

Thấy Lưu Nguyệt Nhi có ý cầu xin, lại thấy trong đôi mắt đẹp dòng lệ bắt đầu muốn tuôn chảy, phảng phất như một tầng hơi nước trên đôi mắt, mái tóc dài cứ mãi rung động trước mặt, trong lòng Lý Cáp lại thêm hưng phấn, con mắt cũng sáng lên, ngàn ngạt mùi thơm hoa lài cứ xông vào mũi. Hắn không hề do dự, giật cái khăn che mặt của Lưu Nguyệt Nhi xuống.

Ách…

Lý Cáp sửng sốt một lát, trừng mắt nhìn, nuốt khẩu nước bọt, rồi mang khăn che mặt lại cho Lưu Nguyệt Nhi, nhìn tam ngưu nói: “Rút lui, chúng ta đi thôi.” Dứt lời xoay người lại bỏ chạy, thoáng cái đã nhảy xuống lôi đài.

Tam ngưu A một tiếng, liền phóng khai Lưu Nguyệt Nhi rồi đuổi theo Lý Cáp. Mà Lưu Nguyệt Nhi, ngồi bệt xuống mặt đất, phảng phất toàn thân cũng không có khí lực, hai mắt gắt gao nhìn mãi bóng lưng của Lý Cáp, trong mắt cũng không toát lên chút cảm xúc nào.

Trên đài dưới đài, mọi người đều là mạc danh kỳ diệu, tam ngưu bởi vì đối diện với Lý Cáp đương nhiên không thấy được chận diện mục của Lưu Nguyệt Nhi, dưới đài mọi người bởi vì Nguyệt Nhi bị Ngưu Đại chế trụ, thân thể khom xuống, vì vậy khuôn mặt bị lưng Lý Cáp che mất, cũng không ai thấy rõ hình dáng Lưu gia tiểu thư, chỉ có Mạch Đông Khoan ở bên cạnh vừa mới nhịn không được trộm liếc mắt, hiện tại chỉ dám ở sau lưng Lý Cáp mà cười trộm, bao tử của hắn có lẽ vì cười mà phải nôn ra, nếu không phải phải chú ý hình tượng, sợ rằng đã nằm lăn xuống bên cạnh lôi đài mà cười cho thoải mái.

Thiên Thiên thấy chủ tử vẻ mặt tái nhợt, bước lên phía trước thân thiết nói: “Chủ tử, chủ tử ngươi làm sao vậy? Không có việc gì chứ?”

Diễm Nhi vẻ mặt nghi hoặc theo sát một bên cũng không rõ Lý Cáp thế nào lại có biểu tình này.

Lý Cáp cũng trên mặt đích cơ thể run rẩy, lẩm bẩm nói: “Con mẹ nó khẳng định là tiền hai ngày trước khi đi qua miếu thổ địa tưới ít nước tiểu bây giờ gặp báo ứng, ***… Giữa ban ngày ban mặt lại gặp rết tinh…”

Nguyên lai Lưu Nguyệt Nhi, người mà Lý Cáp tràn ngập hy vọng, trên khuôn mặt một vết bớt dài hình dạng như con rết, làm cho người nào nhìn cũng cam thấy nổi cả da gà. Trách không được từ nhỏ đã mang cái khăn che mặt, trách không được phụ thân hắn muốn ném tú cầu tìm vị hôn phu, trách không được, trách không được!’

Lý Cáp thế mà bị hù đến kinh hãi, nguyên bản kỳ vọng sẽ gặp được tiên nữ ai ngờ lại đụng ngay dáng dấp của yêu quái, hơi thở thiếu chút nữa cũng nghẹn tại cổ, hiện tại hắn chỉ muốn làm sao nhanh nhanh ly khai Hàm Châu Thành, ly khai địa phương đáng sợ này, ly khai nữ tử đáng sợ kia.

“Đứng lại!” Thế nhưng trời không như Lý Cáp mong muốn, ở phía sau Lưu Nguyệt Nhi đã khóc nức nở.

Không biết sao, nguyên bản đang muốn trốn chạy càng nhanh càng tốt, nghe thấy vậy, trong đầu lập tức hiện lên Lưu Nguyệt Nhi kia hai mắt đang dâng tràn lệ, đôi mắt thật là sâu thẳm như đáy hồ, đôi mắt nhìn như yên tĩnh nhưng lại cất giấu nhiệt huyết dâng trào, vừa thê lương nhưng lại lộ ra kiên cường sau đó lại hiện ra vẻ nhu nhược và bất lực. Hắn liền dừng lại, đứng lại kinh ngạc.

Trong lòng hắn bỗng nhiên dâng lên một cổ kích thích mãnh liệt, muốn hắn quay trở lại ôm lấy nàng, cho hắn khát vọng được nhìn lại đôi mắt kia một lần nữa, nhưng thân thể vừa chuyển được phân nửa, hắn lại nghĩ tới vết bớt trên khuôn mặt trắn nõn, vết bớt thật dữ tợn, vết bớt làm cho hắn nổi hết cả da gà.

Oán hận nuốt nước bọt, Lý Cáp lại tiếp tục bước đi, mang theo Thiên Thiên, Diễm Nhi cùng tùy tùng ly khai.

Phía sau truyền đến thanh âm của Lưu Nguyệt Nhi, tuy rằng nhưng mang theo cả tiếng khóc, nhưng đã bình tĩnh hơn rất nhiều: “Ngươi là người nam nhân thứ nhất thấy được khuôn mặt của Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi đời này chỉ có thể gả cho ngươi, Nguyệt nhi sẽ theo ngươi, thẳng đến chân trời góc biển, thẳng đến khi ngươi chết đi, hoặc là Nguyệt nhi chết đi…”

Thanh âm dần dần đi xa, nhưng trong đầu Lý Cáp thế nào cũng không quên được đôi mắt đó, hắn không khỏi dâng lên một ý niệm… có lẽ, cả đời này đều không thể quên sao?

Lý Cáp rốt cục bắt đầu hối hận hành vi xúc phạm vừa rồi, lẽ nào, là lão Thiên đang nghiêm phạt sự bá đạo của chính mình?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi