“Bộ Vân với Quỳnh… có gì… rồi sao!?”
Vân trả lời:
“Không! Không có gì hết! Anh Quỳnh lúc nào cũng đứng đắn!”
Tịnh thở phào nhẹ nhỏm khi Vân tiếp:
“Có lần con gợi ý, nhưng anh ấy lơ là con không hiểu tại sao? Nhưng con biết anh ấy thương con và rất tử tế!”
Tịnh khuyên con hãy thong thả, tình yêu không thể ếp buộc, hay dùng bạo lực, khi đến nó sẽ đến. Nhưng chính nàng cũng chao đão tâm cang.
Sau một thời gian suy nghĩ Tịnh quyết định ý chí của mình, nàng gặp Quỳnh.
“Có chuyện muốn nhờ Quỳnh?!”
“Chuyện gì Tịnh muốn mà tui từ chối đâu!”
“Chuyện con Vân”
“Chuyện Vân rồi sao!”
Ngập ngừng giây lát Tịnh tiếp:
“Muốn Quỳnh lấy Vân làm vợ!”
“Trời! Đâu có được!”
“Có gì không được!”
“Quỳnh đâu có yêu Vân!”
“Từ từ sẽ yêu!”
“Quỳnh yêu… Tịnh mà!”
“Thì cứ yêu! Nhưng Quỳnh lấy tôi đâu có được phải không?!”
“Nhưng tại sao… Lại là… Vân!”
“Tại vì Vân bay giờ… thích Quỳnh!”
“Quỳnh đâu… có yêu Vân!”
“Rồi sẽ yêu như Quỳnh yêu tôi, có như vậy mình giây nhợ nhau cả đời… phải không?!”
Quỳnh ra về tâm hồn ngổn ngang trăm nẽo.
… Bạn đang đọc truyện Góa phụ xuân tình tại nguồn: https://truyendam.org/goa-phu-xuan-tinh/
Tịnh bằng lòng lấy ông Jim sau ngày đám cưới con Lisa. Con Lisa sung sướng ra mặt, bởi vì nó biết Tịnh là người biết săn sóc bố nó. Nó gọi Tịnh bằng Mom ngọt lịm, đi đâu nó cũng giới thiệu nàng như bà mẹ tuyệt vời làm Tinh ngượng. Vài năm sau ông Jim về hưu non (Vì ông làm cho chính phủ lâu năm) nên vợ chồng nàng dời về tiểu bang Florida nắng biển ấm.
Sanh xong đứa con thứ ba Vân cùng gia đình đi Florida thăm mẹ. Tịnh vẫn còn đẹp mặn màvà nàng mập ra một tí. Quỳnh ngẩn ngơ nhìn lại người xưa. Ông Jim là người Mỹ hiền hòa rất tốt. Ông hạnh phúc khi vợ hạnh phúc, vợ buồn ông buồn. Cởi mở trọng trách nhiệm là bản tính của ông, nên ông rất vui mừng khi vợ chồng Vân ở đây. Tụi nhỏ thích ông ngoại lắm. Ông thích đưa tụi nhỏ đi chơi liên miên, chiều nay ông chở Vân cùng tụi nhỏ đi biển, Tịnh và Quỳnh thối thoát ở nhà, có ý nói chuyện với nhau.
Tịnh đứng nhìn ra cửa sổ, buổi chiều xuống mát sân nhà có hòâ tắm ghế nằm. Quỳnh đến phía sau lưng nàng, hắn đưa tay ôm ngang hông, cúi xuống hôn vào gáy vào vai Tịnh, nàng đứng yên lặng không phản ứng, hai cánh tay Quỳnh buông thẳng dưới váy tư từ kéo lên trên, hắn thò hẳn tay vào quần lót. Âm hộ của Tịnh vẫn đầy cao ấm áp ướt át như ngày xưa. Tịnh nhắm mắt đứng yên lặng cho Quỳnh rờ rẫm mò mẫn. Thời gian đi qua. Bỗng Tịnh quây lại nước mắt rơi xuống trên đôi má hồng đằm thắm thật buồn. Quỳnh giật mình tỉnh thức. Hắn hiểu ý nghĩa giọt nước mắt của Tịnh. Bao nhiêu dục tính tan biến như sương. Tịnh nhẹ nắm tay Quỳnh ra sân, hai người nằm xuống hai ghế dài bên hồ tắm kề nhau. Buổi chiều tan dần theo con nắng cuối. Tịnh giang tay cầm tay Quỳnh, thời gian lắng đọng dịu dàng.
Quỳnh hỏi nhẹ:
“Lâu quá mình mới gặp lại nhau… nhớ ghê!”
“Thật không? Tịnh cũng nhớ Vân, Quỳnh, các cháu ghê lắm!”
“Chắc vài năm nữa Quỳnh, Vân dời về gần Tịnh?!”
Tịnh vui ra, nàng mở bầu không khí cởi mở:
“Thật à! Đó là ước mơ! Nhưng đừng có sờ bậy à nha!”
Quỳnh vui hơn:
“Thì có mất gì đâu… lâu lâu nhơ. Ù… sờ tí thôi!”
Tịnh la lên:
“Thôi ông mãnh! Ông có nhớ hồi đi tour ở Canada không? Trời mùa đông lạnh trên xe Bus, may nhờ tui đêm cái mền lớn đắp ngang người, người ta mặt quần Jeans bó sát mà ông mãnh kéo xuống mò cho được. Ngượng chết người! Rủi có ai thấy còn mặt mũi gì nữa!”
“Vậy mà có người ướt nhẹp mới đã!”
Má Tịnh hồng lên, liếc nhẹ Quỳnh nói:
“Ông mo ø lâu mà không ướt sao được!”
Quỳnh cười hì hì tếp:
“Có nhớ lần mình trên chiếc xe SUV không? Sau này Quỳnh có đưa Vân đến đó, nhưng không hứng thú như xưa!”
Cơ thẻâ Tịnh rối lên buông tay Quỳnh ra, thì ông Jim và Vân về đến nhà. Không khí ồn lên của đám trẻ, nghe tiếng Vân kêu lớn:
“Anh Quỳnh ơi! Anh đâu rồi!”.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Góa phụ xuân tình |
Tác giả | Nguyễn Chuối Tiêu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện của kiều bào, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 11/09/2021 03:33 (GMT+7) |